Đồng thời Đổng Trí Tân lại nghĩ đến ý nghĩa cuộc điện thoại của Thạch Kiên Quân cho bí thư Vương Tử Quân, căn cứ vào lời nói của chủ tịch Thạch Kiên Quân thì rõ ràng là tình nguyện tiến cử công ty Miyanda cho thành phố La Nam, đây cũng không phải là lần đầu tiên chủ tịch Thạch ném ra ý nghĩ của mình. Bây giờ nghe nói bí thư Vương quay về thì chủ tịch Thạch Kiên Quân gọi điện thoại đến, rõ ràng là muốn chào hỏi Vương Tử Quân, để cho Vương Tử Quân quát triệt ý kiến của mình.
Vương Tử Quân cúp điện thoại, hắn trầm ngâm giây lát rồi khẽ hỏi Đổng Trí Tân:
- Trí Tân, ở phương diện công ty Miyanda xây dựng khu hậu cần, chúng ta có cho ra điều kiện ưu đãi gì không?
- Ủy ban cải cách thị ủy đã có phương án cụ thể, tôi đã nhìn qua, chủ yếu dựa vào những điều kiện ưu đãi của thành phố La Nam chúng ta với các nhà đầu tư bên ngoài.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, xem ra Hà Khởi Duệ đã chấp hành quyết định của mình. Hắn cảm thấy những điều kiện ưu đãi kia căn bản đã quá đủ với các công ty đến đầu tư ở La Nam, thế nhưng công ty Miyanda sẽ thỏa mãn sao?
Vương Tử Quân quay về thành phố La Nam, hắn tiếp nhận sự hoan nghênh của Hà Khởi Duệ và nhóm thường ủy thị ủy, sau khi tham gia một bữa tiệc rượu thì đã hơn chín giờ tối.
Lần này Vương Tử Quân uống không nhiều, dù là tiệc rượu hoan nghênh nhưng hắn là lãnh đạo đứng đầu thành phố, hắn hoàn toàn nắm giữa bầu không khí của bữa tiệc, hắn muốn uống thế nào thì do chính mình quyết định.
- Bí thư Vương, lần này anh trở về thì tôi coi như giảm đi rất nhiều áp lực.
Gương mặt Hà Khởi Duệ đỏ bừng bừng, hắn đi cùng Vương Tử Quân về khách sạn La Nam, lúc đi đường không khỏi lớn tiếng nói.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Anh Hà, lần này hai bên đàm phán thì anh là người chủ yếu, chỉ cần chú ý phối hợp lợi ích của thành phố La Nam, anh cứ lớn mật xử lý.
- Bí thư Vương, lãnh đạo tỉnh rất hứng thú với công ty Miyanda, chủ tịch Thạch càng cho ra chỉ thị nhất định phải giữ công ty Miyanda ở lại Sơn Nam. Lần này công ty Miyanda khảo sát hai địa điểm ở Sơn Nam, một là thành phố La Nam, một là thành phố Sơn Viên, nhưng theo phân tích của trong tỉnh thì thành phố La Nam chúng ta có khả năng lớn hơn.
Hà Khởi Duệ nói rồi dừng lại một chút, sau đó nói tiếp:
- Nhưng các thành phố khác cũng không buông tha, tôi nghe nói tỉnh hàng xóm đặc biệt phái một vị phó chủ tịch thường uy đi đến tiếp xúc với phía công ty Miyanda.
- Một nhà có con gái muốn gả ra ngoài, tất nhiên cạnh tranh phải dữ dội hơn một chút, nhưng chúng ta cần phải nắm chắc một chút, tiến hành đàm phán trên cơ sở có lợi cho sự phát triển của thành phố La Nam.
Vương Tử Quân nói cũng giống như không nói, thế nhưng Hà Khởi Duệ lại căn bản hiểu rõ ý nghĩ. Hắn nhìn vẻ mặt của Vương Tử Quân, thế là cảm thấy sự việc có chút khó làm.
Sáng sớm hôm sau Vương Tử Quân nhận được tin tức, đó là đại biểu của công ty Miyanda đã đến thành phố Sơn Viên, mười giờ sáng sẽ đến để hội đàm với chính quyền thành phố La Nam. Mặc dù không có chỉ thị của lãnh đạo tỉnh là hội đàm như thế nào, thế nhưng tỉnh lại yêu cầu thành phố La Nam đẩy cao quy cách tiếp đãi người của công ty Miyanda.
Chín giờ bốn mươi lăm, Vương Tử Quân đưa theo Hà Khởi Duệ và các nhân viên tham gia đàm phán đến đường cao tốc chờ người của công ty Miyanda.
Đám cán bộ từ Hà Khởi Duệ xuống bên dưới đều cảm thấy không thoải mái với phương diện đàm phán lần này. Dù là chỉ thị của lãnh đạo tỉnh hay là xuất phát từ tình hình thực tế, bọn họ tình nguyện để cho công ty Miyanda ở lại La Nam, thế nhưng nó cũng phải có điều kiện tiên quyết, chính là tuyệt đối không làm tổn hại đến lợi ích của thành phố La Nam.
Đây chính là thứ làm cho người ta khó thể nắm chắc được.
Người có thể đi đến vị trí hiện tại thì đều là tinh binh cường tướng, lúc này công ty Miyanda cố ý ra giá, nếu thỏa mãn điều kiện của bọn họ để kết thúc hội đàm, như vậy sẽ là chuyện không tốt cho cán bộ thành phố La Nam.
Đám người thầm cảm thấy có chút bức bối, thỉnh thoảng bọn họ đưa mắt nhìn bí thư Vương đang đứng đầu, lúc này gương mặt với nụ cười bình tĩnh của lãnh đạo càng làm cho bọn họ cảm thấy có chút thoải mái hơn.
- Đến rồi.
Lúc này phó thư ký trưởng văn phòng thị ủy phụ trách liên lạc điện thoại nhanh chóng tiến đến bên cạnh báo cáo với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân chợt quay sang nói với đám người Hà Khởi Duệ:
- Nếu khách đã đến, như vậy chúng ta tiến lên nghênh đón.
Đám người dưới sự dẫn dắt của Vương Tử Quân nhanh chóng tiến lên vài bước, đúng lúc thấy một chiếc Toyota Coaster chậm rãi xuất hiện trên đường cao tốc.
Khi nhóm người Vương Tử Quân tiến lên nghênh đón, xe chậm rãi dừng lại.
Lần này tiếp đón công ty Miyanda có chủ nhiệm ủy ban cải cách tỉnh ủy Đổng Tiểu Vân. Hắn là chủ nhiệm ủy ban cải cách tỉnh ủy, cũng là một nhân vật có thực quyền trên tỉnh, là một người được nhiều vị lãnh đạo thành phố trong tỉnh đối đãi cực kỳ khách khí.
Đổng Tiểu Vân ở trên xe đang giới thiệu tình huống thành phố La Nam cho công ty Miyanda, dựa theo chỉ thị của lãnh đạo tỉnh ủy thì hắn nhất định phải thúc đẩy công ty Miyanda đầu tư ở thành phố la nam. Nhìn từ góc độ của hắn, công ty Miyanda muốn xây dựng khu hậu cần thì La Nam là lựa chọn tốt nhất.
- Chủ nhiệm Đổng.
Giọng nói của thư ký chợt vang lên bên tai chủ nhiệm Đổng Tiểu Vân.
Đổng Tiểu Vân đang giới thiệu đến tình huống mấu chốt chợt bị thư ký cắt ngang lời, thế là hắn lập tức mất hứng. Nhưng khi hắn thấy nhóm người Vương Tử Quân tiến ra nghênh đón, thế là hắn vội vàng nói với viên phó chủ nhiệm ở bên cạnh:
- Anh đi tiếp đãi nhà đầu tư, tôi đi xuống một chuyến.
Đổng Tiểu Vân nói rồi cất bước đi xuống xe. Hắn vừa xuống xe, cũng không chờ Vương Tử Quân duỗi tay ra, hắn vươn tay của mình ra rồi nở nụ cười như hoa nói:
- Chào bí thư Vương.
Sau khi bắt tay với Đổng Tiểu Vân, Vương Tử Quân cười nói:
- Chủ nhiệm Đổng, chào mừng ngài đến kiểm tra công tác ở thành phố La Nam.
- Bí thư Vương, ngài ở chỗ này thì tôi cũng không dám dùng hai chữ kiểm tra, nếu không sau này tôi cũng không có thể tiếp tục phát triển ở Sơn Nam. Sợ rằng người ta nói tôi đã già lão thế nhưng cũng không biết thế nào là đứng nghiêm hay nghỉ.
Đổng Tiểu Vân nói bằng giọng điệu tràn đầy tôn trọng Vương Tử Quân, mọi người thấy Đổng Tiểu Vân tôn trọng Vương Tử Quân như vậy cũng xem như là lẽ đương nhiên. Tuy Đổng Tiểu Vân là người có vị trí quan trọng trong tỉnh, thế nhưng nếu so với một vị lãnh đạo tỉnh ủy như Vương Tử Quân thì căn bản không thể bằng.
Richard ngồi ở vị trí trung tâm chiếc xe, lần này hắn là người chủ trì đoàn đại biểu công ty Miyanda đến đàm phán với thành phố La Nam, thế nên cũng không cần phải nhường cho ai vị trí trung tâm. Nhưng lúc này ánh mắt của hắn lại rơi lên người Vương Tử Quân. Trước khi đến thành phố La Nam thì hắn đã nghiên cứu về nơi này, mà Vương Tử Quân chính là trọng điểm nghiên cứu của hắn.