- Ha ha ha, bí thư Diêu, đây không phải là tôi nói, tôi cũng không phải những đồng chí mới đến.
Lời nói của Lý Chiêu Quýnh làm cho Chu Tiến Liên nở nụ cười hưng phấn.
Đám người Khương Thuận Tâm cũng cười theo, bọn họ căn bản hiểu rõ ràng chuyện lật cổ tay giữa Chu Tiến Liên và Vương Tử Quân, lúc này Lý Chiêu Quýnh mở miệng tất nhiên sẽ không làm cho Chu Tiến Liên phải mất vui.
- Chủ tịch Khương, các anh, các vị cứ ngồi trươc, tôi đi xem mẹ mình chuẩn bị thế nào rồi, lát nữa sẽ xuất hiện.
Chu Tiến Liên vô thức nhìn đồng hồ, sau đó cười tủm tỉm nói.
Hôm nay là sinh nhật mẹ Chu Tiến Liên, tất nhiên mẹ của hắn sẽ không cho người khác ngăn đón. Chân Hồng Lỗi ngồi bên cạnh nói:
- Cậu Chu, cậu đi mau đi, tôi thay mặt cậu nói chuyện với chủ tịch Khương.
Chu Tiến Liên tươi cười đi ra khỏi phòng khách, nhưng hắn cũng không đi về phòng nghỉ của mẹ mình, hắn đi đến đại sảnh trù bị, tìm được vị chủ nhiệm văn phòng đang bận rộn nơi đó.
- Cậu đã liên lạc với thư ký Xà chưa? Khi nào thì chủ tịch họp xong?
Chu Tiến Liên không chờ chủ nhiệm văn phòng mở miệng mà nhanh chóng hỏi.
Tiểu Triệu mở miệng nói:
- Năm phút trước tôi đã liên lạc với thư ký Xà, hội nghị thường ủy đã xong, chủ tịch sắp đến rồi.
Tiểu Triệu nói đến đây thì nhìn gương mặt hớn hở của Chu Tiến Liên, hắn dùng ginọng nịnh nọt lên tiếng:
- Vừa rồi thư ký Xà còn nói dựa theo sắp xếp thì giữa trưa chủ tịch Chử có nhiệm vụ chiêu đãi, thế nhưng cũng phải bỏ qua, đặc biệt đến chúc thọ bà cụ.
Chu Tiến Liên không nói gì thế nhưng hai mắt lại giống như cười tủm tỉm, điều này đã nói rõ tất cả. Hắn vỗ thật mạnh lên vai của Tiểu Triệu, sau đó cất bước đi ra bên ngoài, khi đi đến cửa thì hắn chợt xoay người lại nói:
- Tất cả món ăn hôm nay đã chuẩn bị xong chưa?
- Tất cả đều đã được chuẩn bị thỏa đáng, hai mươi phút sau sẽ có đầy đủ.
Tiểu Triệu dùng giọng cực kỳ khẳng định nói. Hắn dám khẳng định như vậy cũng là vì bây giờ trong quán ăn không có mấy danh tiếng này đã tụ tập hơn hai chục đầu bếp nổi tiếng Đông Hồng, hơn nữa còn có nhân viên tòa án đến giúp việc. Bữa trưa năm nay có khoảng năm mươi người tham gia, đã chuẩn bị sẵn sàng để đón địch từ hơn hai giờ trước.
- Chủ tịch Chử thích tiết kiệm, chúng ta nên chú trọng vào những món ăn thông thường, cũng không nên phô trương.
Chu Tiến Liên dùng giọng lo lắng căn dặn.
- Vâng, chánh án cứ yên tâm, tôi biết rồi.
Tiểu Triệu lên tiếng trả lời cũng không làm cho Chu Tiến Liên thỏa mãn, hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Lát nữa lấy menu ra tôi xem một chút.
Chu Tiến Liên xem menu mà nở nụ cười vui vẻ. Trong đơn vị thì chức vụ chủ nhiệm văn phòng căn bản không phải cao nhất, cũng không phải thấp, Chu Tiến Liên cảm thấy đối phương làm việc gì cũng không được ly khai khỏi mình. Lễ mừng thọ của mẹ hắn chuẩn bị sơ sài, căn bản không thể quá phô trương, mời người đến tham gia cũng là vô kế khả thi mà thôi, cũng không được mất thể diện, thế cho nên phải làm sao để có thể nhất cữ lưỡng tiện mới hay.
Hơn nữa sau khi nhận được tin tức chủ tịch Chử sẽ tự mình đến thì Chu Tiến Liên căn bản là ngủ không yên, hắn phải làm thế nào để có được một bữa tiệc vừa không quá phô trương vừa có thể diện đây?
Khi Chu Tiến Liên đang suy nghĩ sứt đầu mẻ trán thì chủ nhiệm văn phòng đưa đến một phương án sắp xếp: Tìm hội trưởng hội đầu bếp thành phố Đông Hồng, dùng dnah nghĩa của người này để tập trung tất cả những đầu bếp nổi tiếng của thành phố Đông Hồng, sắp xếp tất cả trong một quán ăn nhỏ. Đến khi đó cho đám đầu bếp này thể hiện tay nghề, làm những món ăn gia đình, uống rượu bình thường. Tất nhiên vị chủ nhiệm này còn có một mưu kế nhỏ, đó là đổ rượu tốt vào trong bình rượu thường. Thế là một bữa cơm căn bản là thoải mái, lại đơn giản sơ lược, không bao giờ mang tiếng xa hoa lãng phí.
Sau khi nghe chủ nhiệm văn phòng nói xong thì Chu Tiến Liên liên tục gật đầu, hắn nở nụ cười thỏa mãn, thiếu chút nữa đã vỗ bàn tán dương phương án của đối phương. Thế là hắn mở miệng dặn dò Tiểu Triệu tăng trợ cấp cho đơn vị vào tháng này, lấy những hóa đơn bảy tám ngàn đi tìm phòng tài vụ.
Không ngờ Tiểu Triệu là người đắc ý nhưng không quên hình, hắn nở nụ cười ngại ngùng từ chối ý tốt của Chu Tiến Liên, hơn nữa thái độ cũng rất chân thành:
- Sắp xếp giải nạn cho chánh án chính là chức trách của tôi, ngài tốt thì tôi xin khắc ghi trong lòng. Tôi là người bên cạnh ngài, nếu cho tôi đãi ngộ đặc thù thì căn bản là khó thể ăn nói với người khác.
Điều này không khỏi làm cho Chu Tiến Liên cảm động liên tục vỗ vỗ vai Tiểu Triệu rồi mở miệng nói:
- Tiểu Triệu, cậu làm việc cẩn thận tỉ mỉ, tôi cũng không quên.
Chu Tiến Liên nghĩ đến đây thì đưa mắt nhìn Tiểu Triệu, thế là tâm tình đang treo lên cao chợt hạ xuống vài phần.
Sau khi ra khỏi đại sảnh thì Chu Tiến Liên đi về phía phòng của mẹ mình. lúc này trong gian phòng lớn nhất ở quán ăn, bà cụ đang mặc một bộ trang phục thời đường, đang hiền lành ngồi ở vị trí trung tâm, bốn phía có vài người phụ nữ đang líu ríu nói chuyện.
Khi thấy Chu Tiến Liên đi đến thì những người phụ nữ này đều đứng lên. Sau khi Chu Tiến Liên hỏi thăm ân cần mẹ mình vài câu, sau đó ánh mắt rơi lên người Tào Kha Nhi đang ngồi bên cạnh:
- Kha Nhi, cháu làm cho bà vui, hôm nay chú phải ban thưởng.
- Tốt quá, chú nói phải giữ lời đấy, đến khi đi làm phải nâng Kha Nhi lên một bậc. Bây giờ cháu mới là phó khoa, những người bạn của cháu đã lên đến cấp phó ban rồi.
Tào Kha Nhi căn bản rất tùy ý với Chu Tiến Liên, trong miệng phát ra âm thanh làm nũng.
- Ha ha ha, nha đầu này không phải làm khó chú sao?
Chu Tiến Liên không dám trả lời khẳng định, thế nhưng bàn tay lớn đang vung vẫy lại nói rõ vấn đề.
- Nha đầu này lớn rồi mà vẫn ăn nói theo kiểu như vậy, nào có người mở miệng là muốn quan chức như vậy?
Tào Chân Nhi nhìn thoáng qua Tào Kha Nhi rồi nở nụ cười dùng giọng oán trách nói.
Tào Chân Nhi không nói lời nào thì ánh mắt của Chu Tiến Liên cũng đã rơi lên người nàng, lúc này nghe thấy nàng trách cứ Tào Kha Nhi như vậy, hắn chợt nở nụ cười sáng lạn:
- Kha Nhi, vị này là?
- Chánh án Chu, đây là chị họ của cháu, tên là Tào Chân Nhi. Chị ấy đến thăm nhà, thế là cháu kéo đến đây chúc thọ cho bà.
Tào Kha Nhi chỉ vào Tào Chân Nhi rồi mở miệng giới thiệu.
Chu Tiến Liên căn bản biết rõ lai lịch của Tào Kha Nhi, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn lại đối đãi đặc biệt với nàng như vậy. Lúc này nghe thấy Tào Kha Nhi nói người phụ nữ xinh đẹp với khí độ bất phàm kia là chị họ của mình, hắn chợt nghĩ đến gia tộc lớn ở thủ đô.
- Ôi trời, Chân Nhi tiểu thư có thể đến tham gia tiệc mừng thọ của mẹ tôi, điều này thật sự làm cho tôi rất cảm kích. Vừa rồi tôi không biết, mong ngài bỏ quá cho, hôm nay kính xin Chân Nhi tiểu thư uống vài ly cho vui.