Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1490

Khi xe của Vương Tử Quân biến mất trong dòng xe cộ cuồn cuộn thì Đổng Cánh Hoàn nói với Lật Binh Đông đang đi vào trong khách sạn:

- Bí thư Lật, vì sao tôi luôn cảm thấy bí thư Vương giống như không hài lòng với chuyện này lắm?

Lữ Bân Tương có hơi cau mày, hắn biết rõ Đổng Cánh Hoàn nói như vậy là có tâm lý gì. Vừa rồi Vương Tử Quân có thái độ hời hợt với Đổng Cánh Hoàn trên bàn rượu, thái độ như vậy căn bản làm cho một người đi đến đâu cũng được người ta coi là thần tài như Đổng Cánh Hoàn cảm thấy không thoải mái.

Lữ Bân Tương cũng có chút bức bối vì thái độ ngang ngược kiêu ngạo của Đổng Cánh Hoàn, thế nhưng đối phương là phó tổng giám đốc của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp, hơn nữa lời nói rất có trọng lượng trước mặt tổng giám đốc Chu Ba Nhâm, vì thế hắn mới đối đãi với đối phương như vậy. Lữ Bân Tương cho dù có vướng mắc trong lòng vẫn phải có biểu hiện thân cận với Đổng Cánh Hoàn.

Lật Binh Đông thầm mắng Đổng Cánh Hoàn không biết tốt xấu, đồng thời cười nói:

- Chúng ta đã đi trên con đường mình muốn đi, nếu như bí thư Vương cứ níu kéo không tha, thành phố Ba Uẩn chúng tôi cũng không sợ. Cho dù sự việc náo loạn đến chủ tịch Chử, chúng ta cũng là vì sự phát triển của thành phố Ba Uẩn mà thôi, không phải tất cả là vì phát triển kinh tế sao?

Đổng Cánh Hoàn lúc này mới nở nụ cười nói:

- Đúng vậy, công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp của chúng tôi sở dĩ khai thác mỏ ở thành phố Ba Uẩn cũng là vì hướng về phía bí thư Lật, nếu anh không phải là người trượng nghĩa, giám đốc Chu của chúng tôi cũng sẽ không kiên cường độc đoán đặt chi nhánh của công ty ở thành phố Ba Uẩn.

- Ha ha ha, giám đốc Chu là người đại tài, tôi nghe nói vài ngày gần đây giám đốc Chu đang nghỉ, không biết giám đốc Đổng có thể liên hệ với giám đốc Chu, mời anh ấy đến chỉ đạo công tác của thành phố Ba Uẩn hay không. Tuy chỗ này của tôi căn bản không có gì là nổi tiếng, thế nhưng sơn thủy cũng đẹp, đều là tài nguyên sinh thái tự nhiên, cũng rất tốt.

Đổng Cánh Hoàn biết rõ tâm tư của Lật Binh Đông, hắn cười cười nói:

- Bí thư Lật, cái này tôi cũng không dám nói lời đảm bảo, nhưng anh cứ yên tâm, chỉ cần anh mở miệng thì tôi chắc chắc sẽ cố gắng.

- Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu giám đốc Chu đến, các anh tốt nhất nên giải quyết dứt khoát sự kiện vỡ hồ chứa. Anh nghĩ mà xem, nếu giám đốc Chu đến nghỉ ngơi mà có sự kiện nhân dân chạy đến gây rối, không phải quá ồn ào náo loạn sao?

- Điều này là đương nhiên.

Lật Binh Đông khẽ cau mày, sau đó nhanh chóng vung tay lên nói:

- Chúng tôi nhất định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để xử lý vụ này, đảm bảo khi giám đốc Chu đến thì tất cả sẽ được giải quyết nhanh gọn.

- Bí thư Lật là người làm việc quyết đoán, tôi tin tưởng quyết tâm của ngài. Nhưng có một vấn đề thế này, bí thư Lật, mười triệu chính là số tiền mà giám đốc Chu nể mặt ngài mới đưa ra, đây là giới hạn thấp nhất của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp chúng tôi, nếu nhiều hơn nữa thì căn bản là không được.

Lật Binh Đông nhìn khóe miệng khẽ cong lên của Đổng Cánh Hoàn, trong lòng không khỏi cảm thấy tức giận. Trong ước tính của hắn, nếu muỗn giải quyết vụ này, ít nhất cần một tỷ. Lúc này người của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp chỉ đưa ra mười triệu, chẳng phải là muối bỏ bể sao?

Mười triệu và một tỷ là khác biệt quá lớn, nhưng nếu Kim Bảo Đồng Nghiệp rút chân ra, cục diện phát triển của thành phố Ba Uẩn sẽ bị phá hoại nghiêm trọng, đây là điều mà hắn tuyệt đối không thể tiếp nhận. Dù sao thì tình hình phát triển của thành phố Ba Uẩn cũng liên quan đến lợi ích của bản thân hắn, hắn không thể không quan tâm.

- Được, như vậy thì chúng ta xem như nói một lời quyết định.

Lật Binh Đông bắt tay Đổng Cánh Hoàn rồi trầm giọng nói.

Hoạt động chấp chính theo đúng quy trình pháp luật được Vương Tử Quân thúc đẩy và được tiến hành hừng hực khí thế. Dưới sự can thiệp của Vương Tử Quân, các cơ quan đơn vị thuộc khối tư pháp trong tỉnh Nam Giang tiến hành một hành động lớn, thiết lập văn phòng chuyên nghiệp, đều tra rõ ràng những vụ án không làm theo đúng trình tự, đẩy hạng mục công tác tiến lên bậc thang mới.

Trong quá trình này Vương Tử Quân là bí thư ủy ban tư pháp căn bản là tiêu điểm chú ý của tất cả cán bộ trong tỉnh. Mặc dù hắn thật sự không có ý nghĩ lấy lòng mọi người, thế nhưng có khá nhiều quần chúng cảm nhận được sự biến đổi trong cuộc sống.

Sự kiện vỡ hồ chứa chất thải khai thác mở ở thành phố Ba Uẩn chỉ là một bọt nước nhỏ trong số hàng ngàn hạng mục công tác của Vương Tử Quân. Một tuần sau khi gặp mặt Lật Binh Đông, tòa án thành phố Ba Uẩn đặc biệt đưa đến ủy ban tư pháp tỉnh ủy một phần văn kiện, nội dung chủ yếu của nó đề cập đến phương diện giải quyết sự kiện trên.

Cuối văn kiện có một câu thế này: Quần chúng gặp tai họa đã vui vẻ tiếp nhận phương án giải quyết của thành phố Ba Uẩn, càng có không ít quần chúng mở lời khen ngợi công tác của chính quyền Ba Uẩn. Sau khi đọc xong dòng chữ này thì Vương Tử Quân khẽ cau mày.

Vương Tử Quân là người công tác cơ sở nhiều năm, sao hắn không nhìn ra được những vấn đề ẩn giấu trong văn kiện này? Chưa nói đến phương diện văn kiện báo cáo rất mơ hồ, với kinh nghiệm của Vương Tử Quân thì xử lý một vấn đề ảnh hưởng đến dân chúng vài thôn căn bản không phải chỉ là một tuần là xong. Thành phố Ba Uẩn lúc này đưa lên cho mình một văn kiện như vậy, rõ ràng là có ý nghĩ muốn lừa gạt mình.

Khoảnh khắc này Vương Tử Quân có chút tức giận, hắn ném mạnh văn kiện lên mặt bàn. Hắn cũng không cảm thấy tức giận vì tình huống thành phố Ba Uẩn muốn lừa gạt mình, hắn tức giận vì Lữ Bân Tương căn bản không quan tâm đến việc giải quyết bức xúc cho nhân dân.

Làm quan quản một địa phương, nếu không thể tạo phúc cho một phương, cũng phải làm ra vài việc tốt thiết thực cho quần chúng, giải quyết khó khăn cho quần chúng, đưa nhân dân ra khỏi khó khăn. Vương Tử Quân tự nhận mình không phải là người cực kỳ cao thượng, thế nhưng những gì có thể làm cho quần chúng, hắn căn bản là không tiếc sức.

Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát, hắn gọi điện thoại cho phó bí thư Mạnh Chí Đạo ủy ban tư pháp tỉnh ủy. Năm phút sau Mạnh Chí Đạo đi đến phòng làm việc của bí thư Vương.

Nếu như nói dĩ vãng Mạnh Chí Đạo có tư tưởng không phục Vương Tử Quân, bây giờ hắn căn bản đã thuần phục vị bí thư trẻ tuổi này. Sau khi đi vào trong phòng làm việc của Vương Tử Quân thì hắn cung kính chào hỏi:

- Bí thư Vương.

Vương Tử Quân có vẻ rất khách khí với Mạnh Chí Đạo, hắn khẽ cười cười nói với đối phương:

- Bí thư Mạnh, chúng ta cùng bàn bạc một chút.

Du Giang Vĩ vào phòng rót trà cho Mạnh Chí Đạo, sau đó đặt ly trà nóng trước mặt Vương Tử Quân, cuối cùng lui ra khỏi phòng.

Từ sau khi đến nhận chức ở ủy ban tư pháp tỉnh Nam Giang, Vương Tử Quân và vài vị phó bí thư ủy ban tư pháp tỉnh ủy nói chuyện với nhau phần lớn là ngồi trên ghế sa lông, gương mặt hắn cực kỳ hòa ái dễ gần. Nhưng vị bí thư Vương hòa ái dễ gần này lại làm cho Mạnh Chí Đạo sinh ra cảm giác khác, hắn cảm thấy người ngồi trước mặt căn bản càng uy phong nghiêm túc hơn vị bí thư tiền nhiệm. Cũng không phải là bí thư Vương là hạng người không lưu tình, ngược lại còn có biểu hiện cực kỳ ôn hòa, hầu như không bao giờ lớn tiếng mở miệng răn dạy người khác.

Nhưng dù như thế nào thì tất cả cán bộ trong ủy ban tư pháp tỉnh ủy đều kính sợ Vương Tử Quân, đặc biệt là vài vị cấp phó, vô tình cả đơn vị sinh ra cảm giác kính sợ.

Tuy Vương Tử Quân chưa từng làm vì lớn trong ủy ban tư pháp tỉnh ủy, thế nhưng bí thư Vương này hai lần ra tay đã thu thập hai nhân vật có tính độc lập rất mạnh là Chu Tiến Liên và Chân Hồng Lỗi, đừng nói là đám người ở trong đơn vị như bọn họ.
Bình Luận (0)
Comment