Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1694

Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi trầm giọng nói: - Chủ tịch Chử, tôi cảm thấy hoàn toàn có thể đề bạt, phân công lớn mật một chút. Hiện trạng trước mắt của công ty xe hơi Đông Hồng căn bản là ngài thấy rõ ràng, nếu như cục diện hiện tại không được cải thiện, như vậy phương diện phát triển sau này là rất đáng lo ngại, nếu làm tiểu phẫu thì không bằng vung tay mạnh một chút.

Chử Vận Phong lặng im không nói, Vương Tử Quân nói cũng không phải không có lý. Lão là chủ tịch tỉnh Nam Giang, lão mãi đề xướng phương diện chú trọng phát triển kinh tế, căn bản là cực kỳ chú ý đến các phương diện phát triển kinh tế. Lúc này công cuộc phát triển của công ty xe hơi Đông Hồng là cực kỳ quan trọng với kinh tế Nam Giang, nếu như giao nó vào trong tay một người còn trẻ, như vậy lão không khỏi cảm thấy có chút không yên lòng. Hơn nữa sau khi gặp mặt Triệu Kỳ Tường, lão cảm thấy Triệu Kỳ Tường căn bản rất thích hợp cho vị trí giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng.

- Trưởng phòng Tử Quân, anh nói rất đúng, nhưng tôi cảm thấy sự việc này không nên quyết định qua loa, chúng ta cũng không ngại khảo sát nhiều đồng chí, nếu như tuyển được người ưu tú thì căn bản không phải đặt cán bộ thích hợp lên vị trí thích hợp sao? Chử Vận Phong nói rồi không chờ Vương Tử Quân lên tiếng, lão nói tiếp: - Đồng chí Triệu Kỳ Tường của ủy ban cải cách tỉnh ủy căn bản là có năng lực công tác rất tốt, hơn nữa khá quen thuộc phương diện kinh tế, trưởng phòng Tử Quân nên xem xét một chút.

Triệu Kỳ Tường của ủy ban cải cách tỉnh ủy? Trong đầu Vương Tử Quân chợt lóe lên nhiều ý nghĩ, tư liệu của đối phương chợt hiện lên trong đầu. Hắn trầm ngâm giây lát, sau đó khẽ nói với Chử Vận Phong: - Chủ tịch Chử, sau khi quay về tôi sẽ nhất định tiến hành khảo sát đồng chí Triệu Kỳ Tường theo đúng như trình tự.

Khi Vương Tử Quân rời đi thì hai hàng chân mày của Chử Vận Phong chợt nhíu lại. Mặc dù lão không có ác cảm gì với Lưu Thành Lâm, thế nhưng vị trí hiện tại quá quan trọng, lão căn bản không dám dùng người không quen thuộc với mình.

Một giờ trước Chử Vận Phong tiếp kiến Triệu Kỳ Tường trong phòng làm việc của mình, tuy trong mắt lão thì Triệu Kỳ Tường căn bản là người có tính khí quá táo bạo, nhưng nếu so với trước kia thì căn bản đã ổn định hơn nhiều. Hơn nữa người này công tác có mặt độc đáo riêng, căn bản là rất tốt.

Phải nói là Chử Vận Phong căn bản rất thỏa mãn với tình huống gặp mặt Triệu Kỳ Tường vừa rồi, thế cho nên ý nghĩ phái Triệu Kỳ Tường đến làm giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng càng thêm mãnh liệt. Cũng vì nguyên nhân này mà lão vội vàng cho mời Vương Tử Quân đến phòng làm việc của mình, nhưng lão không ngờ lúc này Vương Tử Quân đã sớm ra tay trước, căn bản đã chọn ra một nhân tuyển khác.

Nhìn từ phương diện khách quan thì Chử Vận Phong căn bản rất tin tưởng vào năng lực ánh mắt của Vương Tử Quân, nhưng cho dù là như vậy thì lão cũng không mình bị Vương Tử Quân dắt mũi dẫn đi, không muốn giao công ty xe hơi Đông Hồng cho một người mà lão không hiểu quá rõ ràng. Nhưng bây giờ có hai ý kiến và hai nhân tuyển, nên liên hệ thế nào đây?

Chử Vận Phong có chút bực bội, vô tình lão sinh ra ý nghĩ khó thể quyết định. Hiện tượng này căn bản là có chút khác thường với một người căn bản là cực kỳ khí phách như Chử Vận Phong.

- Cốc cốc cốc. Tiếng gõ cửa vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Chử Vận Phong, khi cửa phòng được đẩy ra, Lý Thừa Uyên tươi cười đi vào. Lý Thừa Uyên nhìn Chử Vận Phong rồi nói: - Chủ tịch Chử, tôi có phải đang quấy rầy ngài suy nghĩ rồi không?

Chử Vận Phong khoát tay áo, lão biết rõ Lý Thừa Uyên lúc này đến phòng làm việc của mình để làm gì. Sau khi Lý Thừa Uyên ngồi xuống thì lão cười nói: - Chủ tịch Thừa Uyên, anh có mang theo thuốc không?

Lý Thừa Uyên là người nghiện thuốc lá, tuy đã cố gắng khống chế nhưng một ngày cũng phải hút nửa gói thuốc. Vì điều này mà Lý Thừa Uyên thường bị vợ nói này nọ, thế nhưng có một số việc mà chỉ nói không là chẳng có tác dụng.

Lý Thừa Uyên thấy Chử Vận Phong hỏi thuốc, hắn chợt ý thức được sự việc của mình có vẻ khó giải quyết. Hắn trầm ngâm giây lát, sau đó cười rút ra một điếu châm lửa cho Chử Vận Phong, sau đó chính mình cũng châm một điếu thuốc nói: - Ôi, chủ tịch Chử, tôi không phải đang đưa ngài vào đường xấu đấy chứ? Nếu chị gái biết được, không phải sẽ dùng nước miếng dìm tôi chết sao?

Gương mặt u buồn của Chử Vận Phong cũng không hòa hoãn lại vì lời nói trêu chọc của Lý Thừa Uyên, lão khoát tay, dùng sức hút một hơi thật sâu, sau đó chán nản nằm lên ghế. Hắn nói ra đoạn đối thoại của mình và Vương Tử Quân, sau đó dùng giọng không chờ được hỏi Lý Thừa Uyên: - Hai người này cạnh tranh với nhau, anh cảm thấy sai là người phù hợp hơn?

Nếu để cho Lý Thừa Uyên lên tiếng, tất nhiên hắn sẽ cố hết sức đề cử Triệu Kỳ Tường tiến lên, đây là cực kỳ thích hợp. Nhưng lúc này hắn nghĩ như vậy mà không dám nói, hắn biết rõ tính cách của Chử Vận Phong, anh càng vung tay múa chân nói loạn, ngược lại càng làm cho biểu hiện của mình từ hay thành dở, căn bản là không nên khen quá nhiều.

Vì vậy sau khi cố gắng trầm ngâm giây lát thì Lý Thừa Uyên dùng giọng bình tĩnh ôn hòa nói: - Chủ tịch Chử, tôi căn bản không thể nào lựa chọn được. Mặc dù tôi cảm thấy đồng chí Triệu Kỳ Tường là rất tốt, vì cậu ấy có tư tưởng linh hoạt, tầm mắt rộng rãi, có thể đổi mới, nhưng nếu trưởng phòng Vương đã nói Lưu Thành Lâm tốt như vậy, rõ ràng cũng có lý do của anh ấy. Chỉ là phương diện này tôi không biết nhiều, không điều tra thì không có quyền lên tiếng, căn cứ vào nguyên tắc phụ trách công ty xe hơi Đông Hồng, tôi không thể mù quáng cho ra quyết đoán.

Lý Thừa Uyên nói ra những lời cực kỳ có ý nghĩa, điều này không khỏi làm cho hai mắt Chử Vận Phong khẽ híp lại.

Lý Thừa Uyên nhìn vẻ mặt Chử Vận Phong, hắn biết lời nói của mình trúng ngay tâm lý của lãnh đạo. Xưa nay Chử Vận Phong làm việc căn bản đều cực kỳ nắm chắc, nếu như không nắm chắc thì căn bản là không làm. Có lẽ Chử Vận Phong hoàn toàn không biết gì về Lưu Thành Lâm, thế cho nên lãnh đạo căn bản là không yên tâm giao công ty xe hơi Đông Hồng cho một người xa lạ, khả năng người kia tiến lên là rất nhỏ, trên cơ bản không thể như vậy.

Cũng giống như dự đoán của Lý Thừa Uyên, sau đó Chử Vận Phong cũng không nói về chủ đề của công ty xe hơi Đông Hồng, biểu hiện này càng làm cho Lý Thừa Uyên thêm khẳng định suy đoán của mình.

Vương Tử Quân rời khỏi phòng làm việc của Chử Vận Phong với tâm tình có chút ảm đạm. Quan trường dù không thật sự là tâm đầu ý hợp thế nhưng ít nhất mọi người cũng cùng chung ban ngành, cũng phải giữ vững một phương diện, chính là làm việc lớn chú trọng nguyên tắc, làm việc nhỏ chú trọng đoàn kết. Hơn nữa việc bảo trì sự nhất trí cao độ với lãnh đạo thượng cấp cũng chính là chuẩn tắc của quan viên, có ai tình nguyện làm gì cũng trái ngược với lãnh đạo của mình, lãnh đạo muốn đi về phía đông nhưng anh cứ mãi quyết tâm chạy về phía tây không?
Bình Luận (0)
Comment