Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2139

Vương Tử Quân nhìn Tần Na đang đứng cách không xa mình và Lữ Chính Bình, hắn nào không rõ ý nghĩ của Lữ Chính Bình? Nếu đi tắm nước nóng mà lại có một mỹ nữ cực kỳ quyến rũ ở bên cạnh, như vậy dù là người đàn ông nào cũng cực kỳ khó khống chế, điều này cũng rất khó tiếp thường ủy Vương Tử Quân tất nhiên sẽ không chơi trò này, hắn nhăn mày rồi nói: - Giám đốc Lữ, trước đó chúng ta cũng không nói về việc này.

Tần Na nhìn Vương Tử Quân rời đi và nhìn vẻ mặt có chút thất lạc của Lữ Chính Bình, nàng ăn bản không hiểu cảm giác hiện tại trong lòng mình là gì. Nàng nhìn về phía Vương Tử Quân, sau đó do dự một chút rồi nói: - Giám đốc Lữ, anh ta là ai vậy?

- Điều này cô không cần phải xen vào. Lúc này cảm xúc của Lữ Chính Bình có vẻ hơi kém, hắn phất phất tay nói: - Cô đi về đi, thứ tôi đã đồng ý cho cô sẽ không thiếu.

Tần Na nhìn bộ dạng của Lữ Chính Bình mà nghi vấn trong lòng càng thêm mạnh mẽ, sau đó nàng lại cảm thấy cực kỳ hiếu kỳ về người đàn ông với bộ dạng lạnh lùng kia.

- Người này cũng thật là, không thèm nể mặt ngài, đúng là không biết trời cao đất rộng... Khi Tần Na chuẩn bị nói ra những lời châm ngòi ly gián thì Lữ Chính Bình đã dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nàng: - Trước mặt tôi không nên chơi trò thông minh vặt thế này, đồng thời sau này cô cũng nên quên đi chuyện hôm nay.

Tần Na lắc mông xoay người rời đi, Lữ Chính Bình nhìn cặp mông lớn của nàng mà chợt cảm thấy quyền lực giống như cái mông phụ nữ, dù có trắng bóng mê người thế nào thì bên trong cũng chỉ là cứt. Thế nhưng điều làm cho mọi người cảm thấy khó hiểu chính là ai cũng coi cứt này như vàng thỏi, khi đến đối diện với những người cầm quyền cao thì luôn tỏ ra nịnh bợ, cực kỳ mong muốn được tiếp cận.

Vương Tử Quân cũng không lập tức về nhà, hắn đi vào trong phòng họp nhỏ mà hôm nay mình với Sầm Vật Cương và Đường Chấn Huy đến nghỉ ngơi, lúc này bên trong phòng có đám người Lý Bạch Vũ và Trương Tề Bảo đang chờ. Khi Vương Tử Quân đi vào thì Lý Bạch Vũ đứng lên nói: - Bí thư Vương, lần này tôi không làm tốt công tác của mình, nếu không phải là ngài nhìn xa trông rộng, việc này thiếu chút nữa bị tôi làm tổn hại trầm trọng.

Người ngoài nhìn vào thì thấy Lý Bạch Vũ hôm nay công tác cả ngày, gương mặt vui vẻ, thế nhưng bản thân hắn lại giống như đứng đống lửa ngồi đống than, cực kỳ sợ hãi. Vì sự kiện công ty Quả Mậu ngang nhiên chấm dứt hợp tác cực kỳ đáng sợ, vì sau đó diễn đàn đầu tư sẽ là trò cười trong mắt mọi người.

Lý Bạch Vũ là người chịu trách nhiệm chủ yếu về diễn đàn đầu tư, chỉ sợ tương lai sau này càng thêm xa vời. Đáng sợ hơn chính là cảm thấy xấu hổ không phải là bản thân hắn, còn có cả bí thư Vương. Đây chính là cơ hội biểu hiện hình tượng của bí thư Vương sau khi đến Mật Đông, lúc này ở Mật Đông có không biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào bí thư Vương.

- Bạch Vũ, mặc dù công tác chuẩn bị có chút vấn đề, thế nhưng đó không phải là vì anh, anh không cần tự tạo nên áp lực lớn cho mình. Vương Tử Quân tiếp nhận ly trà từ trong tay của Triệu Hiểu Bạch, sau đó hắn khoát tay với Triệu Hiểu Bạch: - Công ty Quả Mậu là công ty Quả Mậu, công tác chuẩn bị là của chúng ta, tôi nghĩ rằng chúng ta không nên đặt nặng tâm tư lên những sự việc đã diễn ra. Bây giờ diễn đàn đầu tư đã tạo nên một cơ sở mở đầu rất tốt, tôi hy vọng sau này mọi người có thể cùng nhau cố gắng, làm tốt công tác kêu gọi đầu tư, cho ra nhiều thành tích chào đón hội nghị kinh tế toàn tỉnh.

Lý Bạch Vũ nghe những lời trấn an của Vương Tử Quân mà không khỏi cảm thấy trong lòng ấm áp, gương mặt đỏ bừng lên: - Bí thư Vương, ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng công tác, tuyệt đối không làm ngài thất vọng.

- Như vậy mới được, xem như ngày hôm nay chúng ta đã khai trương diễn đàn đầu tư, còn sau này chúng ta có thực hiện được mục đích hay không chỉ có thể nói dựa theo thành tích đạt được, nhưng như thế thì chúng ta mới có thể đứng vững, mở miệng mới có chất lượng. Sau khi khuyến khích mọi người vài câu thì Vương Tử Quân để cho Lý Bạch Vũ đi chúc mừng các nhân viên công tác tham gia vào sự kiện hôm nay, còn hắn và Trương Tề Bảo đi đến phòng họp, hắn nghe Trương Tề Bảo báo cáo về công ty Quả Mậu.

- Chủ tịch Cố, tôi không làm tốt sự kiện vừa rồi. Lỗ Đỉnh Thành ngồi đối diện với chủ tịch Cố Tắc Viêm rồi khẽ lên tiếng kiểm điểm bản thân.

Cố Tắc Viêm lạnh nhạt hút thuốc, ngay sau đó hắn lên tiếng cười nói: - Giám đốc Lỗ, chuyện này anh không nên tự trách mình, sự việc thành công thì vui vẻ, không thành thì cũng không ai làm gì chúng ta được, thế nên cũng không nên trách người khác.

lỗ đỉnh thành gật đầu, hắn nhìn gương mặt bình tĩnh của Cố Tắc Viêm, trong đầu thầm suy xét xem rốt cuộc đối phương có bình tĩnh như những biểu hiện bên ngoài hay không? Căn cứ vào kinh nghiệm hai bên liên hệ với nhau, hắn cảm thấy lúc này chủ tịch Cố cũng không được nhẹ nhàng thoải mái như những biểu hiện bên ngoài.

- Chủ tịch Cố, giám đốc Lý của công ty Quả Mậu bây giờ rất sợ hãi, anh ấy đã đắc tội với bí thư Vương, chỉ sợ sẽ bị bí thư Vương ra tay đối phó. Lỗ Đỉnh Thành trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói với Cố Tắc Viêm.

Hai mắt Cố Tắc Viêm khẽ híp lại, hắn trầm ngâm giây lát rồi mới cười nói: - Việc làm ăn hợp tác thì cần chú trọng phương diện tình nguyện, đầu tư vào phải chú trọng hoàn cảnh đầu tư, bọn họ có sai chỗ nào sao?

Lỗ Đỉnh Thành thấy Cố Tắc Viêm nói lời mập mờ như vậy thì cũng không chút thoải mái, công ty Quả Mậu dám chơi trò phản gián như vậy, quan trọng nhất không phải là vì có sự giúp đỡ của Cố Tắc Viêm anh sao? Không ngờ bây giờ người ta đã làm xong, thế nhưng anh lại chạy trốn nhanh như thỏ, mặc dù anh nói lời rất êm tai thế nhưng nghe vào tai người khác lại có hiềm nghi từ chối không quan tâm.

Nhưng dù Lỗ Đỉnh Thành có không thoải mái thì cũng phải nhịn. Sự việc này phát sinh giữa thượng cấp và hạ cấp, đặc biệt là thủ trưởng nắm trong tay quyền sát sinh, dù anh biết mình bị đùa giỡn thế nhưng cũng khó thể tránh đi đâu được, muốn tránh cũng không xong, đành phải để mặc cho số phận, kiên trì đón tiếp.

Lỗ Đỉnh Thành trầm ngâm giây lát rồi nói: - Chủ tịch Cố, anh Lý của công ty Quả Mậu đã không thể ngủ yên, tôi đã truyền đạt chỉ thị của ngài với anh ấy, tôi tin tưởng anh ấy sẽ yên ổn hơn.

- Anh Lỗ, với quan hệ của chúng ta nhiều năm qua, anh còn không tin những gì tôi nói sao? Cố Tắc Viêm nhìn Lỗ Đỉnh Thành rồi cười cười nói, sau đó lại tỏ ra có chút tự đắc: - Bí thư Vương là người rộng rãi sảng khoái, có nhiều toan tính, vì sao vào thời điểm mấu chốt lại vì một chút chuyện nhỏ mà làm ảnh hưởng đến thanh danh của mình? Anh cứ yên tâm đi.

Vẻ mặt Lỗ Đỉnh Thành khẽ biến đổi, chỉ sau nháy mắt đã hiểu ý nghĩ của Cố Tắc Viêm. Câu nói có nhiều toan tính là vì Vương Tử Quân muốn tiến lên vị trí chủ tịch tỉnh, nếu bây giờ tính toán chi li với những tiểu nhân vật sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của mình.

Lỗ Đỉnh Thành suy xét giây lát, hắn cảm thấy lời nói của Cố Tắc Viêm rất có lý. Hắn thầm có vài phần kính nể Cố Tắc Viêm, ngoài miệng lại cười nói: - Chủ tịch Cố, nói chuyện với ngài làm tôi cảm thấy trước mặt tươi sáng hơn nhiều.

Cố Tắc Viêm cũng không tỏ ý kiến với câu nịnh hót của Lỗ Đỉnh Thành, hắn chỉ nâng ly trà lên uống một ngụm.
Bình Luận (0)
Comment