Vương Tử Quân không ngờ lần này Mạc Tiểu Bắc lại chọn thư viện tỉnh. Hắn nhìn biểu hiện trịnh trọng của nàng, thế là không khỏi cảm thấy ấm áp. Hắn khẽ ôm lấy nàng, định nói gì đó nhưng không nên lời.
- Em cảm thấy đơn vị này là tốt nhất. Mạc Tiểu Bắc khẽ ôm lấy Vương Tử Quân rồi thản nhiên nói.
Vương Tử Quân vốn đã chuẩn bị lên tiếng, thế nhưng bị câu nói của Mạc Tiểu Bắc ép cho nuốt lời vào bụng. Hắn biết rõ Mạc Tiểu Bắc là người thế nào, một người có chuyên môn công nghệ cao lại lựa chọn đơn vị công tác như thế, căn bản là hy sinh rất lớn vì hắn.
- Sau này chúng ta nên khách khí với La Binh một chút, thế nhưng tốt nhất không nên có kết giao gì quá sâu. Vương Tử Quân nghĩ đến chuyện La Binh mời mình dùng cơm hôm nay, thế là không khỏi dặn dò Mạc Tiểu Bắc.
- À, La Binh này lớn gan, lại hay đi lại khắp nơi, nếu ở cùng một chỗ với người này cũng không có gì là tốt. Mạc Tiểu Bắc nghe Vương Tử Quân nói như vậy thì khẽ lên tiếng.
Dưới ánh dèn hơi mờ, Vương Tử Quân ôm chặt lấy Mạc Tiểu Bắc, hai bên chậm rãi hòa vào làm một.
Ánh nắng buổi sáng như thiêu đốt mặt đất, Vương Tử Quân ngồi trong phòng làm việc của mình suy tư về chuyện của tập đoàn Thần Phương. Tuy tập đoàn Thần Phương chỉ là một bộ phận trong công tác của hắn, thế nhưng Sầm Vật Cương quá chú ý đến tập đoàn này, hắn cũng không thể không cho ra vài biện pháp.
Khi hắn đang so sánh phương án của Trương Tề Bảo và Đường Chấn Huy, lúc này Trương Tề Bảo đi đến nói: - Chủ tịch Vương, vừa rồi ủy ban cải cách gọi điện thoại đến, nói là có một đoàn hơn trăm công nhân của tập đoàn Thần Phương đến ủy ban cải cách phản ánh vấn đề.
Vương Tử Quân nhìn bộ dạng gấp gáp của Trương Tề Bảo, hắn cho Trương Tề Bảo ngồi xuống rồi nói: - Công nhân phản ánh vấn đề là bình thường, mà Từ Thành Kha có nói bọn họ phản ánh vấn đề gì không?
- Chủ tịch Vương, chủ yếu là vấn đề tiền lương, bây giờ đã vài tháng rồi tập đoàn Thần Phương chưa phát lương. Trương Tề Bảo ngồi xuống rồi nói: - Chủ nhiệm Từ gọi điện thoại đến nói lúc này ủy ban cải cách của bọn họ không có biện pháp gì, anh ấy yêu cầu cấp tỉnh nhanh chóng cho ra phương án, làm tốt công tác với công nhân, nếu không sự việc sẽ rất khó khăn.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi nói: - Anh liên lạc với vài ngân hàng trong tỉnh, tìm biện pháp để bọn họ cho tập đoàn Thần Phương vay một khoản tiền, dù thế nào cũng không thể làm cho người ta nhịn tiểu mà chết.
Trương Tề Bảo khẽ gật đầu, hắn vừa mới đứng lên thì khẽ nói với Vương Tử Quân: - Chủ tịch Vương, vài ngân hàng trong tỉnh đều đã cho tập đoàn Thần Phương vay nợ, những đơn vị này đều trốn tránh với sự việc liên quan đến tập đoàn Thần Phương, nếu như tôi không nói được bọn họ, mong ngài để cho chủ tịch Hà lên tiếng giúp một câu.
Vương Tử Quân biết những lời lo lắng của Trương Tề Bảo không phải là không có đạo lý, hắn khẽ gật đầu xem như đồng ý yêu cầu của Trương Tề Bảo. Sau khi Trương Tề Bảo rời đi thì hắn đứng lên khỏi ghế, tuy hắn đã có ý nghĩ tốt, thế nhưng tình thế bây giờ lại căn bản khá khẩn cấp.
Dù muốn kéo dài cũng khó thể kéo dài được nữa.
Vương Tử Quân khẽ cắn răng, một ý nghĩ lóe lên trong đầu, đúng lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên. Hắn nhìn thoáng qua điện thoại, thấy trên màn hình biểu hiện dãy số điện thoại phòng làm việc của Sầm Vật Cương.
Sầm Vật Cương lúc này gọi điện thoại cho mình có ý gì? Vương Tử Quân căn bản là hiểu rõ ràng. Lúc này ủy ban cải cách bên kia đã phản ánh cho mình, như vậy không có khả năng Sầm Vật Cương không biết tin.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi nghe điện thoại. Trước kia khi Sầm Vật Cương gọi điện thoại thì tình nguyện khách sáo với Vương Tử Quân vài câu, thế nhưng bây giờ lão giống như không có thời gian lịch sự tao nhã như trước, mở miệng đã trực tiếp hỏi: - Chủ tịch Tử Quân, anh có nghe qua chuyện của tập đoàn Thần Phương chưa?
- Bí thư Sầm, tôi đã nhận được tin tức. Lúc này Vương Tử Quân cũng không cần giấu Sầm Vật Cương, hắn trầm giọng nói.
Sầm Vật Cương bên kia lên giọng hơi cao một chút: - Chủ tịch Tử Quân, sự việc công nhân tập đoàn Thần Phương đến phản ánh vấn đề tuy không lớn, thế nhưng đã nói rõ vấn đề của tập đoàn này không thể không giải quyết. Tôi hiểu rõ công nhân, bọn họ đều là những người tốt, nếu chưa đến mức không thể làm gì hơn, bọn họ sẽ tuyệt đối không phản ánh vấn đề đến chỗ chúng ta.
- Chủ tịch Tử Quân, tôi cũng biết rõ vấn đề của tập đoàn Thần Phương không dễ giải quyết, thế nhưng gió nổi bèo dạt, nếu như bây giờ chúng ta không coi trọng và giải quyết vấn đề, chỉ sợ sau đó sẽ tiếp nhận cục diện bết bát khó khăn hơn. Tuy Sầm Vật Cương lên tiếng rất uyển chuyển, thế nhưng thực tế lại thông qua phương thức này để tiến hành phê bình. Vương Tử Quân sao không hiểu ý nghĩ của Sầm Vật Cương, thế nhưng chỉ có thể ráng chịu đựng mà thôi.
Quan lớn hơn một cấp đè chết người, Sầm Vật Cương là thượng cấp của Vương Tử Quân ở Mật Đông, hơn nữa bây giờ Sầm Vật Cương đang nói ra một nhiệm vụ mà mình giao cho ủy ban nhân dân tỉnh giải quyết. Tuy Vương Tử Quân hiểu tâm tư của Sầm Vật Cương, thế nhưng Sầm Vật Cương lên tiếng thì hắn chỉ có thể làm người nghe mà thôi.
- Bí thư Sầm, tôi cũng có ý nghĩ nhanh chóng giải quyết vấn đề của tập đoàn Thần Phương, thế nhưng vài ngày nay tôi đang tìm hiểu về tập đoàn này, chợt phát hiện có nhiều chuyện liên quan, xử lý cần phải cẩn thận. Vương Tử Quân dừng lại một chút rồi nói: - Bí thư Sầm, tôi đã để cho thư ký trưởng Tề Bảo hỗ trợ ủy ban cải cách liên lạc với ngân hàng, dù là sự việc đến mức độ nào thì nhất định phải đảm bảo cuộc sống cơ bản cho công nhân viên chức tập đoàn Thần Phương. Giống như lời nói của bí thư Sầm, công nhân đều là những người tốt, tôi tin tưởng thông qua sự công tác cẩn thận của chúng ta, bọn họ nhất định sẽ hiểu quyết tâm của cấp ủy chính quyền trong sự kiện này. Khi đối mặt với khó khăn thì cũng phải cho chúng ta thời gian giải quyết.
Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi cười nói: - Chủ tịch Tử Quân suy xét vấn đề rất toàn diện, điều này rất tốt. Anh cứ xử lý cẩn thận vấn đề của tập đoàn Thần Phương, tôi tán thành điều này, thế nhưng có một điều cần quan tâm đó là nên giải quyết nhanh chóng một chút, để không lưu lại di chứng.
- Tất nhiên, khi cần quyết đoán thì anh cần phải quyết đoán, có khó khăn gì thì tôi và tỉnh ủy luôn giúp đỡ anh.
Hai người thảo luận thêm vài câu về tập đoàn Thần Phương thì cúp điện thoại. Tuy Vương Tử Quân vẫn tươi cười khi thảo luận với Sầm Vật Cương, thế nhưng khi đặt điện thoại xuống thì lại nhíu mày.
Sầm Vật Cương dù tươi cười kết thúc cuộc điện thoại với mình, thế nhưng thực tế đang xiết chặt sợi dây thừng lên cổ mình vài phần. Người kia thúc giục hắn nhanh chóng giải quyết vấn đề của tập đoàn Thần Phương, chính là yêu cầu Vương Tử Quân nhanh chóng cho ra quyết đoán.
Nhưng dễ dàng làm ra quyết đoán như vậy sao?