- Cậu ta thật sự có đủ thực lực để xử lý chúng ta, còn chuyện cá chết lưới rách, cậu nghĩ mình có đủ thực lực để cùng cậu ta cá chết lưới rách sao?
Tần Vĩnh Cách dùng ánh mắt nhàn nhạt nhìn Tào Kiến Thư rồi lạnh giọng nói.
Tào Kiến Thư không lên tiếng, hắn tuy kiêu ngạo nhưng cũng biết rõ tình huống của mình vào lúc này là gì. Con đường kia nằm trên mặt đất, tình huống là gì thì hắn biết rất rõ. Nếu Vương Tử Quân thật sự ra tay, chỉ sợ hắn khó có cơ hội phản kích. nguồn TruyenFull.vn
Làm sao bây giờ? Bây giờ Vương Tử Quân không nể mặt ai, hắn rất có xu thế sẽ vung dao lên người nhóm mình, nếu Vương Tử Quân ra tay thì nhóm mình sẽ ứng phó thế nào?
- Chú Tần, chú nói xem chúng ta nên làm gì bây giờ? Nếu không thì chúng ta liên lạc với bí thư Đổng?
Tào Kiến Thư trầm ngâm giây lát rồi khẽ mở miệng đề nghị.
- Liên lạc với Đổng Quốc Khánh cũng không được cái quái gì cả. Tuy Đổng Quốc Khánh là bí thư thị ủy Đông Bộ, thế nhưng người làm bố trong ngôi nhà Đông Bộ chính là chủ tịch Vương Tử Quân.
Tần Vĩnh Cách khoát tay áo với Tào Kiến Thư rồi khẽ nói.
Vu Thế Tiến không nói gì, nhưng hắn là một cán bộ cấp dưới ở thành phố Đông Bộ, hắn thật sự rất thừa nhận câu nói của Tần Vĩnh Cách. Đảng ủy và chính quyền nhiều lần tranh chấp, đám người bên dưới cũng nhận thức được ai là người quyết định tất cả vấn đề ở thành phố Đông Bộ.
Trong phòng rơi vào trầm mặc, lúc này Vương Tử Quân giống như một đám mây đen che phủ trên đầu bọn họ.
- Thế Tiến, con đường kia bây giờ đã thông xe rồi sao?
Tần Vĩnh Cách nâng ly nước lên nhấp một ngụm, sau đó khẽ hỏi Vu Thế Tiến.
Vu Thế Tiến vội vàng đứng lên nói:
- Thư ký trưởng, có thể thông xe được rồi.
- Vậy thì tốt rồi, các anh tổ chức nghi thức thông xe, đến lúc đó chúng ta thông qua quan hệ để mời vài vị lãnh đạo tỉnh đến tham gia. Đồng thời, Kiến Thư, cậu mời vài chuyên gia kiến trúc từ thủ đô xuống đây, mời bọn họ cùng tham gia nghi thức thông xe lần này.
Tần Vĩnh Cách khẽ gõ ngón tay lên bàn rồi trầm giọng nói.
Vu Thế Tiến cũng không phải kẻ ngốc, chỉ sau nháy mắt hắn đã hiểu rõ ý nghĩ của Tần Vĩnh Cách. Hắn dùng ánh mắt nể phục nhìn thư ký trưởng Tần, sau đó trầm giọng nói:
- Thư ký trưởng cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để xử lý chuyện này.
- À, điều anh cần làm chính là làm tốt công tác chiêu đãi, đến lúc đó sẽ có rất nhiều lãnh đạo tham gia nghi thức thông xe, tôi không hy vọng phát sinh bất kỳ sai lầm nào trong quá trình chiêu đãi này.
Tần Vĩnh Cách có thể nói là không cho Vu Thế Tiến chút thể diện nào, trực tiếp trầm mặt lạnh giọng nói. Nếu như không phải là Vu Thế Tiến làm cho sự việc rơi vào tình huống như vậy, còn xuất hiện cục diện bị động ngày hôm nay sao?
- Chú Tần, mời nhiều người như vậy, chú xem...
Tào Kiến Thư thật sự kém Vu Thế Tiến khá nhiều, hắn sau khi nghe lời của Tần Vĩnh Cách thì tỏ ra rất nghi hoặc.
- Dùng quan định luận.
Tần Vĩnh Cách khoát tay áo rồi nói.
Ba ngày có thể phát sinh rất nhiều chuyện, trong thời gian ba ngày này tin tức thành phố Đông Bộ tuyển chọn cán bộ thông qua thi tuyển đã giống như mọc cánh bay đi khắp thành phố.
Đám cán bộ trẻ tuổi có thực lực nghe được thông tin này thì cực kỳ phấn chấn, đối với bọn họ thì đây chính là một cơ hội để mình tiến lên một nấc mới, chỉ cần nắm chắc cơ hội lần này thì bọn họ sẽ có con đường khác biệt.
Đổng Quốc Khánh tuy thật sự không quá ưa thích Vương Tử Quân, thế nhưng hắn căn bản không phản đối sự kiện này. Nhưng khi Tưởng Tuệ Minh đến báo cáo công tác, hắn cảm thấy từ sâu trong lòng sinh ra cảm giác bi thương.
Đổng Quốc Khánh là một cán bộ xuất thân từ phó chủ tịch tỉnh ủy, thế nhưng trên phương diện cải cách nhân sự lại không bằng một Vương Tử Quân xưa nay chưa từng tham gia công tác nhân sự. Điều này làm hắn sinh ra thất ý, cũng cho thấy sự chênh lệch giữa mình và Vương Tử Quân.
Khi phương thức tuyển chọn cán bộ được tuyên bố ra ngoài, lúc này cục nhân sự và phòng tổ chức đã biến thành một mâm bánh trái, tất cả các quỷ thần bắt đầu vận dụng quan hệ của mình để mong muốn có cơ hội và kết quả tốt.
Thái Nguyên Thương đứng bên cạnh Vương Tử Quân, hắn đặt một phần văn kiện xuống trước mặt Vương Tử Quân, sau đó khẽ nói:
- Chủ tịch Vương, sau khi tham khảo các văn kiện tương quan, đây là phương án sơ bộ của phòng tổ chức và phòng nội vụ.
Vương Tử Quân nhìn qua văn kiện vài lượt, sau đó trầm giọng nói:
- Lần này chúng ta tuyển chọn chú trọng cơ sở văn hóa, đồng thời cũng phải chú trọng năng lực cá nhân. Lần này tuyển chọn chia làm hai giai đoạn là thi viết và phỏng vấn, chỉ thi viết không là không được.
Thái Nguyên Thương khẽ gật đầu, phương án này dù bọn họ đã dốc hết tâm huyết, bỏ ra rất nhiều tâm tư mới có được như vậy, nhưng chỉ cần chủ tịch Vương có chút bất mãn thì phải nhanh chóng sửa lại. Hơn nữa hắn cũng chẳng phải chưa từng gặp người thi giỏi nhưng năng lực lại kém, trước kia không lâu khi hắn vẫn còn là phó thư ký trưởng thì đã từng điều đến phòng văn thư một thầy giáo trẻ, người này viết bản thảo cực kỳ tốt thế nhưng khi xử lý sự việc lại rối tinh rối mù. Cuối cùng hắn vẫn phải cố gắng nhịn đau ném đi thứ mình yêu thích, tiếp tục cho thầy giáo kia tiếp tục sự nghiệp giáo dục vinh quang của mình.
- Chủ tịch Vương, tôi sẽ liên lạc với trưởng phòng Tưởng, yêu cầu phòng tổ chức và phòng nội vụ chế định ra một trình tự phù hợp hơn.
- Đúng rồi, sự kiện này anh cũng liên hệ với ban ngành kiểm tra kỷ luật, để cho bọn họ theo sát hành trình tuyển chọn cán bộ. Tuyển chọn lần này chính là bước đầu tiên trong phương án cải cách nhân sự của thành phố Đông Bộ, tôi không hy vọng xảy ra bất kỳ nhiễu loạn gì khác.
Vương Tử Quân đặt văn kiện xuống bàn rồi trầm giọng nói với Thái Nguyên Thương.
Khi hai người kết thúc nói chuyện thì tiếng gõ cửa vang lên, Thái Nguyên Thương nói một câu mời vào, Triệu Quốc Lương khẽ đẩy cửa đi vào.
- Chủ tịch Vương, bí thư Vu và chủ tịch Trần của huyện Cảnh Tùng đến.
Triệu Quốc Lương khẽ gật đầu với Thái Nguyên Thương, sau đó báo cáo với Vương Tử Quân.
Vu Thế Tiến của huyện Cảnh Tùng đến đây, điều này làm cho Vương Tử Quân khẽ cau mày, những ngày nay hắn luôn sắp xếp phòng giám sát thị ủy tiến hành điều tra cầu đường đi qua huyện Cảnh Tùng, bây giờ Vu Thế Tiến đến đây muốn làm gì?
Vương Tử Quân có chút trầm ngâm, hắn cười cười nói:
- Để cho bọn họ vào.
Thái Nguyên Thương thấy Vương Tử Quân có khách khí chuẩn bị rời đi, Vương Tử Quân phất tay nói:
- Nguyên Thương, anh chờ chút.
Thái Nguyên Thương có chút sững sốt, hắn cũng không hỏi nguyên nhân gì mà ngồi xuống bên cạnh Vương Tử Quân. Một phút sau Vu Thế Tiến và chủ tịch Tquan trường của huyện Cảnh Tùng cùng nhau đi vào phòng. Trần Quý Tân và Vu Thế Tiến với bộ dạng cao gầy thật sự có khác biệt quá lớn, Trần Quý Tân cao chưa tới mét sáu nhưng cơ thể giống như một thùng nước, khi cười hai mắt híp lại thành một đường mảnh.
Hai người kia đi cùng một chỗ thật sự làm cho người ta muốn bật cười, Vương Tử Quân đến huyện Cảnh Tùng kiểm tra thị sát đã từng nghe qua vài câu nói vui, đó chính là hai vị lãnh đạo huyện Cảnh Tùng giống hệt như hai vị đầu đà béo gầy trong Lộc Đỉnh Ký.
- Chủ tịch Vương!
Vu Thế Tiến và Trần Quý Tân vào cửa thì khẽ cười chào hỏi Vương Tử Quân. Vu Thế Tiến giống như căn bản chưa từng tham gia bữa tiệc rượu mất vui ngày trước, trên gương mặt gầy gò là nụ cười tươi rói, căn bản không có gì khác, không có chút bất thường.
Sau khi Triệu Quốc Lương dâng trà thì Vương Tử Quân cười nói:
- Hai vị đến nơi này của tôi là có chuyện gì sao?