Vương Tử Quân khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn rồi trầm giọng nói:
- *Tôi nghe nói tuyển chọn lần này rất nghiêm khắc ở phương diện kiểm tra sức khỏe có phải không?
Vẻ mặt Thái Nguyên Thương khẽ động, cuối cùng cũng biết Vương Tử Quân đang nói về vấn đề gì. Hắn cũng là một thành viên của ban tổ chức, hắn cũng biết rõ sự việc, thế là trầm giọng nói:
- Chủ tịch Vương, thư ký trưởng Đảng cho rằng đối với những nhân viên được tuyển chọn lần này không những yêu cầu tố chất cao, lại càng phải là bộ mặt của văn phòng đảng ủy chính quyền thành phố, vì vậy mà phương diện kiểm tra sức khỏe là cực kỳ nghiêm khắc.
Vương Tử Quân chợt nở nụ cười:
- Tiêu chuẩn cao, yêu cầu nghiêm khắc, còn phải là bộ mặt của cơ quan, tôi căn bản không quan tâm đến tiêu chuẩn của các anh, tôi chỉ hỏi các anh một vấn đề mà thôi. Đó là nếu có một người vì một cái răng hô mà không được tuyển chọn đề bạt, như vậy công tác tuyển chọn của chúng ta lần này có phải là trò đùa không?
Thái Nguyên Thương chợt vã mồ hôi, sau khi hắn trở thành thư ký trưởng văn phòng khối chính quyền thành phố, Vương Tử Quân luôn bày ra bộ mặt ôn hòa, rất ít khi phát giận. Nhưng chủ tịch Vương càng không phát giận thì Thái Nguyên Thương càng tỏ ra kinh sợ. Hắn hiểu rất rõ, chủ tịch Vương hiểu rất rõ nhiều vấn đề, chẳng qua là lãnh đạo không nói ra mà thôi.
Bây giờ chủ tịch Vương dùng giọng điệu như vậy để lên tiếng, điều này nói rõ lãnh đạo căn bản không ủng hộ công tác tuyển chọn của bọn họ lần này. Lúc đó Thái Nguyên Thương căn bản cũng cảm thấy công tác tuyển chọn đề cao công tác khám sức khỏe như vậy là không hay, nhưng cuối cùng cũng không dám trực tiếp bác bỏ. Dù sao thì Tưởng Tuệ Minh và Đảng Hằng chính là hai vị lãnh đạo thường ủy gánh trọng trách chủ yếu của hạng mục lần này,Thái Nguyên Thương tuy đại biểu cho khối chính quyền thành phố, thế nhưng khi hai vị lãnh đạo thường ủy kia đã đồng ý, chính mình dù có ra mặt phản đối cũng không được gì. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Thái Nguyên Thương cũng hiểu rất rõ, một cái răng hô cũng không phải là vấn đề gì lớn, nếu vì nó mà cắt đứt tương lai của người ta, như vậy thật sự là chuyện bé xé ra to.
- Anh đem đến cho tôi một phần văn kiện về công tác kiểm tra sức khỏe của các ứng viên lần này cho tôi.
Vương Tử Quân nhìn Thái Nguyên Thương cúi đầu, hắn có chút trầm ngâm, sau đó mới mở miệng nói:
- Nguyên Thương, có đôi khi nên tranh chấp thì nhất định phải tranh chấp, anh nên nhớ cho kỹ, anh không phải chỉ đại biểu cho chính mình, anh còn là đại biểu cho tôi.
Vẻ mặt Thái Nguyên Thương chợt trở nên ngưng tụ, hắn hiểu ý nghĩa lời nói của chủ tịch Vương. Đây là chủ tịch Vương đang gõ đầu hắn, thế nhưng hắn cũng cảm thấy những gì mình đã làm là quá mức cẩn thận.
Đúng vậy, chính mình tuy chỉ là thư ký trưởng văn phòng khối chính quyền thành phố với cấp bậc hành chính là cấp cục, thế nhưng mình lại đại biểu cho bộ mặt của chủ tịch Vương Tử Quân. Phương án tuyển chọn nhân viên lần này là cho chủ tịch Vương đưa ra, bây giờ sự việc như vậy xảy ra, tất nhiên chủ tịch Vương sẽ mất mặt.
- Chủ tịch Vương, tôi nhất định sẽ điều tra thật rõ ràng.
Thái Nguyên Thương ngẩng đầu lên dùng ánh mắt kiên định nhìn Vương Tử Quân rồi nói.
- Ừ, chăm chú điều tra, nghiêm túc xử lý, biết sai thì sửa.
Vương Tử Quân tuy nói không quá lớn nhưng giọng điệu lại cực kỳ khí phách.
Thái Nguyên Thương đã hiểu rõ vấn đề, hắn chuẩn bị xoay người bỏ đi, đúng lúc này lại thấy Vương Tử Quân vẫy vẫy tay. Hắn chợt sững sờ, sau đó nhanh chóng đi đến trước mặt Vương Tử Quân, chợt nghe thấy Vương Tử Quân trầm giọng nói:
- Anh có biết một người dẫn chương trình của đài truyền hình thành phố tên là Ôn Tiểu Ngọc không?
- Ôn Tiểu Ngọc?
Thái Nguyên Thương khẽ gật đầu, hắn biết rõ người phụ nữ này, hơn nữa còn biết người phụ nữ dịu dàng ngoan ngoãn kia căn bản không đơn giản chút nào.
- Em trai của cô ta có tham gia vào sự kiện tuyển chọn cán bộ lần này.
Vương Tử Quân dùng giọng trầm thấp nói, sau khi nói xong một câu thì cũng không tiếp tục lên tiếng.
Thái Nguyên Thương nghĩ về những lời đồn đãi mình nghe được về Ôn Tiểu Ngọc, hắn có chút do dự, sau đó mới khẽ nói với Vương Tử Quân:
- Chủ tịch Vương, Ôn Tiểu Ngọc này rất không tầm thường, trước đó vốn chỉ là phóng viên của đài truyền hình, tôi nghe nói cô ta có quan hệ không tệ với thư ký trưởng Đảng.
"Quan hệ không tệ", bốn chữ này được Thái Nguyên Thương nói ra khỏi miệng rất có tính nghệ thuật, cực kỳ có ý nghĩa, nghe dễ dàng làm cho người ta sinh ra ý nghĩ khác lạ. Nhưng bây giờ Thái Nguyên Thương nói ra rất nghiêm trang, hắn tin tưởng ý nghĩa lời nói của mình thật sự mơ hồ di động, Vương Tử Quân nhất định sẽ nắm bắt được.
Vương Tử Quân khẽ híp mắt, hắn không ngờ sự việc lần này lại có liên quan đến Đảng Hằng. Hắn đã từng gặp cô gái Ôn Tiểu Ngọc kia, cô nàng nói tiếng phổ thông rất tốt, nghiệp vụ tinh xảo. Điểm chết người của nàng cũng không nằm ở phương diện này, chủ yếu là nàng có gương mặt hồng hào, lại trắng như trứng gà bóc, dù là nhìn từ bất kỳ phương diện nào cũng cảm thấy cực kỳ chói lọi. Dù người ta có gặp mặt nàng ở bất kỳ trường hợp nào, ai cũng cảm thấy nàng có một vẻ đẹp cực kỳ thu hút.
Đảng Hằng là một cán bộ lãnh đạo cao cấp, cũng không quá liên quan đến công tác tuyên truyền, hai người đáng lý ra phải là ai đường thẳng song song, cho dù kéo dài đến chân trời cũng không bao giờ cắt nhau. Hôm nay hai người bọn họ giao cắt vào nhau, chẳng lẽ? Phụ nữ xinh đẹp thường có tương lai khó thể dự đoán được, vì còn phải xem nàng phát huy phương diện hồng nhan của mình đến mức nào.
Vương Tử Quân cũng không nắm quá chặt những sự kiện có liên quan đến tác phong, dù sao thì chính bản thân hắn cũng không phải là một người đáng khen ở phương diện này. Hơn nữa dùng những lời ngụy biện của Tôn Khải, bây giờ tình nhân và vợ bé xuất hiện lớp lớp, đi bộ trong một con hẻm nhỏ cũng gặp được vài người.
Nói thật ra thì Vương Tử Quân cảm thấy lời nói của Tôn Khải là cực kỳ đúng đắn, ý thức trách nhiệm và tình cảm là hai thứ căn bản khó thể nào kết nối lại với nhau. Tình cảm mãnh liệt giống như một tờ giấy, nếu có ánh lửa thì sẽ nhanh chóng thiêu đốt trong chốc lát. Vương Tử Quân biết rõ phụ nữ xinh đẹp chẳng phải chưa từng bao giờ nghĩ về đàn ông, nếu không thì đàn ông cũng đều là Liễu Hạ Huệ, ít nhất thì phần dư ở bên dưới cũng khó thể nào cứng lên được.
Hơn nữa khi đã là cán bộ lãnh đạo cao cấp, nếu dựa vào vấn đề nam nữ để đánh ngã một người cũng không quá thực tế. Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát, sau đó hắn khoát tay áo nói:
- Chú ý làm việc chứ không căn cứ vào những tin tức ngoài lề như vậy.
Thái Nguyên Thương sờ lên đầu, chỉ cảm thấy trán mình vã đầy mồ hôi, nhưng trong lòng lại thở dài một hơi. Tuy văn phòng thị ủy và văn phòng ủy ban có quan hệ mập mờ, thế nhưng hắn là lãnh đạo văn phòng ủy ban lại có quan hệ khá tốt với Đảng Hằng là người đứng đầu văn phòng thị ủy. Đảng Hằng dù là thư ký trưởng văn phòng thị ủy, thế nhưng xử lý nhiều sự việc lại rất tôn trọng ý kiến của Thái Nguyên Thương. Nếu như chủ tịch Vương quyết định điều tra rõ ràng vấn đề của Đảng Hằng, như vậy sau này quan hệ giữa Thái Nguyên Thương và Đảng Hằng sẽ không còn hòa hợp như trước đó được nữa.
- Tôi biết rồi.
Thái Nguyên Thương đồng ý một tiếng, sau đó khẽ rời khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân.
Sau khi giao việc cho Thái Nguyên Thương, Vương Tử Quân tiếp tục vùi đầu vào công tác tiếp đãi mùa giáp tết. Hắn nghĩ rằng chuyện này được mình lên tiếng thì sẽ được điều tra theo đúng hướng, nhưng hắn thật sự không ngờ sự việc đôi khi cũng không phát triển theo đúng quỹ đạo mà chính mình đã vạch ra.