Edit: Vân NhiBeta: SakuraBởi vì những người theo tín ngưỡng nữ thần Quang Minh thường mặc đồ màu bạch kim, rất nhiều dân chúng theo tín ngưỡng sẽ mặc một màu sắc nhất định, biểu thị chính mình thánh khiết, bởi vậy ở cửa thành kiểm tra màu sắc rất nghiêm ngặt, tại lúc Bách Hợp vào thành, liền phát hiện không ít dân chúng mặc quần áo và trang sức màu trắng bị bắt lại tra xét.
”Hay là chúng ta đổi quần áo đi.” Vì tín đồ đều kiên trì mặc quần áo thuần trắng, để biểu đạt sự tôn kính đối với nữ thần Quang Minh, hết lần này tới lần khác mấy người sáng lập ra Nữ thần Quang Minh đều gió chiều nào theo chiều đấy bàn bạc muốn đổi quần áo để tránh bị kiểm tra. Dung Thư Cẩn co đầu rụt cổ như kẻ trộm cùng mấy người bàn bạc: “Mua hai bộ của lính đánh thuê trước để thay, thoát khỏi chỗ này rồi nói sau.”
”Đừng ồn ào!” Hắn vừa dứt lời, mấy binh lính cầm trong tay trường mâu cùng tấm chắn đã đi tới, cau mày hướng phía mấy người hét lên một tiếng: “Các ngươi từ đâu tới, có phải là phần tử phản động của điện nữ thần Quang Minh?”
”Chúng ta là lính đánh thuê…” Nguyệt Thượng Chiêu nhỏ giọng nói, người binh lính kia như hung thần rống to: “Lính đánh thuê? Có lính đánh thuê nào mặc quần áo như các ngươi, trung thực khai báo cho ta!”
”Chúng ta chuẩn bị đến đây để gia nhập quân đội….” Bách Hợp trả lời, Nguyệt Thượng Chiêu cùng mấy người cùng ló đầu ra, cặp mắt màu xanh da trời của Bách Hợp cũng đã sớm được nhắc đến ở đế quốc Raymond, bởi vậy lúc cô nói chuyện theo vẫn mang theo một cái bịt mắt màu đen, giả dạng làm bộ dáng Độc Nhãn Long, một con mắt khác híp lại một nửa, người binh lính kia nghe nói như vậy, trường mâu trong tay gõ gõ trên mặt đất: “CMN, dáng vẻ của ngươi như thế này mà đến tòng quân? Ngươi nói muốn gia nhập đội ngũ binh lính, tại sao ngươi không nói ngươi là người Thần Điện!”
Mọi người rụt rụt, một đám binh sĩ bắt đầu hét lớn: “Các ngươi rốt cuộc là ai!”
“Chúng ta là Thần Điện …” Mấy người yếu ớt trả lời một câu. Đám binh sĩ kia đối với thái độ của mấy người như vậy cảm thấy rất bất mãn, cười lạnh một tiếng phất tay:
“Mấy người các ngươi bộ dáng nhu nhược như vậy, còn muốn nguỵ trang Thần Điện, cút đi!”
“…” Mí mắt của Bách Hợp chợt nhảy, Dung Thư Nghiên lôi kéo tay của cô, lúc này mọi người mới tranh thủ tiến vào trong thành, tuy đế quốc Lam Á được phòng bị nghiêm ngặt, nhưng đã có mấy người trà trộn vào trong đó, trong thành của Lam Á cũng không tránh khỏi bắt đầu xuất hiện điện Nữ thần Quang Minh. Những việc như thế này căn bản muốn ngăn chặn cũng không thể ngăn được, ngay từ đầu ở Đế Quốc cũng từng bị nghiêm cấm, nhưng về sau đại bộ phận cư dân thậm chí một số người trong quân đội cũng bắt đầu bị tẩy não, có muốn đề phòng cũng đã muộn, thậm chí hành động nghiêm cấm của đế quốc Lam Á lại đưa đến sự phẫn nộ của dân chúng, ngày càng nhiều dân chúng ở địa phương bắt đầu oán hận quân đội. Trong quân đội cũng được chia thành hai phái, làm cho lòng người hoang mang.
Không đến ba năm, người hoàng thất của ba đế quốc đối với Nữ thần Quang Minh Điện đều hận đến nghiến răng, các dân chúng lại bắt đầu nhiệt tình tin tưởng điện Nữ thần Quang Minh.
Thánh Kỵ Sỹ dưới trướng Bách Hợp ngày càng nhiều, những kỵ sĩ này cũng đã từng được tẩy não qua, rất tin tưởng Nữ thần Quang Minh, mức độ trung thành cũng không thua kém đế quốc là bao, thậm chí so với Đế Quốc còn muốn hơn, mấy năm này Bách Hợp đi qua ba cái quốc gia, cũng xem qua tình cảnh bgười thú từng làm nhục con người, cái này làm cho cô càng ghét người thú hơn, sau khi điện Nữ thần Quang Minh ở ba đế quốc được công khai thừa nhận địa vị của mình, nàng từng dẫn kỵ sĩ dưới trướng của mình tấn công địa bàn người thú rồi dành được thắng lợi, khiến cho danh tiếng của cô ngày càng dâng cao.
Trong thời gian năm sáu năm ở đây, kiếm thuật của Bách Hợp đã tăng tới Đại kiếm sư. Hiện giờ cô cũng nắm rõ tình hình của Ca Liên Cảnh, biết rõ hắn được đế quốc Lam Á phong làm Nguyên Soái, thanh danh càng vang dội hơn ngày trước, trong quá khứ cô không có danh tiếng bằng Ca Liên Cảnh, cũng không biết hắn đứng ở vị trí nào, thật giống như một đứa nhỏ nhìn thấy người lớn chỉ biết hắn cao lớn, lại không biết hắn cao lớn bao nhiêu, chỉ có chính mình đứng ngang hàng với hắn rồi thì Bách Hợp mới biết được Ca Liên Cảnh đến tột cùng khó đối phó bao nhiêu.
Theo sự phát triển của điện nữ thần Quang Minh trong những năm nay, thần quyền cùng chính quyền của hoàng thất tránh không được có sự va chạm, cho dù người thú ở bên ngoài nhìn chằm chằm, nhưng nhân loại yêu quyền lực, bởi vậy hoàng thất cùng Thần Điện mâu thuẫn rốt cục cũng bạo phát ra, nhân loại bắt đầu chia thành hai phía, một bên đứng về phía Thần Điện, một bên còn lại là ba đại đế quốc cùng nhau liên thủ, đem Ca Liên Cảnh làm Nguyên Soái, bắt đầu công khai bắt giết người củaThần Điện.
Thần điện Quang Minh đã trải qua vài năm, cũng bắt đầu tự mình làm một cuốn lịch và có niên hiệu riêng, chứng minh thần điện Quang Minh hiện tại chính thức thể hiện sự hiện hữu của chính mình trước người dân. Vượt quá sự tưởng tượng của hoàng thất, thần điện mới xuất hiện có vài năm mà thực lực vượt quá sức tưởng tượng của họ, một mặt Thần Điện đối kháng với người của Đế Quốc, một mặt lại công khai đuổi giết người thú, dưới tình huống như vậy, không có tình bằng hữu, vĩnh viễn chỉ có lợi ích, những điều này đã dẫn đến đế quốc cùng người thú song phương bắt đầu liên thủ.
Ba đại đế quốc bị buộc đi đến môt bước này, đưa tới không ít bất mãn, rất nhiều đào binh bắt đầu xuất hiện, những người này đều là những người trước đây liều chết chiến đấu vớingười thú, hôm nay Đế Quốc vì tranh quyền, vậy mà lại cùng người thú liên minh, rất nhiều thân nhân bằng hữu từng chết ở trong tay người thú làm cho những binh sĩ này cảm thấy cực độ bất mãn, thế lực của Thần Điện lại một lần nữa lớn mạnh, bắt đầu cùng đánh hạ đế quốc Raymond còn lãnh thổ của Lam Á cũng bị ngầm chiếm hơn phân nửa.
“Tiểu Hợp, quân đội của Ca Liên Cảnh đến rồi.” Mấy thành viên của tiểu đội lính đánh thuê lúc này tụ lại với nhau, ngày xưa khi đăng ký tiểu đội lính đánh thuê mọi người đều không có tiền không ai có thể nghĩ qua sẽ có thành tựu như ngày hôm nay, ngày đó chỉ vì thiếu người nên tuỳ tiện kéo mấy người vào, vậy mà mười năm sau lại danh chấn đại lục, Bách Hợp cũng không nghĩ tới, Nguyệt Thượng Chiêu làm chuyện vớ vẩn lại không nghĩ sẽ mang lại cho mình nhiều chỗ tốt như vậy.
Cùng Ca Liên Cảnh quyết đấu sớm muộn cũng sẽ đến, Ca Liên Cảnh tại thế giới loài người gần như có được ví như Thần, nhưng hắn vẫn bị Bách Hợp kéo xuống đài, nhất là khi Bách Hợp xuất hiện với danh nghĩa là bán Thần, làm cho ba đại đế quốc đồng thời đi một nước cờ dở, liên thủ với người thú, Ca Liên Cảnh nguyên bản thanh danh rất minh bạch, hiện tại cũng bị che phủ bởi một tầng sương mờ, lúc này cảm giác của người dân đối với hắn hết sức phức tạp, đã có người cho rằng không thể gạt bỏ nhưng công lao trước đây của hắn, cũng có người cho rằng khí tiết của hắn về già khó mà giữ được, xem hắn như chó săn của đế quốc.
Ca Liên Cảnh lúc này cầm trong tay gần trăm vạn quân, ngoại trừ Tam quốc liên minh với quân đội bên ngoài, còn có binh sĩ của người thú tổng số lượng lên tới gần 30 vạn, cùng Người thú liên thủ thì có không ít binh sĩ bất mãn với Đế Quốc muốn chạy trốn, nhưng vẫn có nhiều người trung thành với Ca Liên Cảnh thề chết cùng chiến đấu, đại diện hai quân hiện tại cũng không cách xa nhau, vẫn đang chưa có động tĩnh.
“Chậm nhất là ngày mai, rất cả khả năng sẽ chạm mặt.” Nguyệt Thượng Chiêu mỉm cười xem bản đồ, trải qua thời gian vài năm, mấy người đồng bọn hiện tại đã có tiến bộ rõ rệt, tuy nhiên vẫn chưa được đủ, nhưng lúc này nhìn lại từ ngoại hình đến cử chỉ, đều lộ ra sự thành thục có thể phó thác, bên ngoài sắc trời cũng dần sáng lên, một đêm này không ai có thể ngủ được, rất nhiều người là do hưng phấn, nhiều người lại là kích động, tại thần điện kỵ sĩ la lên: “Nguyện thề chết theo Nữ thần Quang Minh!” tiếng nói vang lên ở phía trong, mặt trời phía đông chậm rãi đi lên, quân đội của Ca Liên Cảnh cũng đến càng gần.
Hiện tại hai quân người thú với người tại chiến trường chạm mặt, hai quân giao đấu ở bên trong, Bách Hợp và Ca Liên Cảnh cách nhau bởi một bức tường người.
“Bách phu nhân, vì để tránh cho việc sinh linh đồ thán, vì sao chúng ta không nói chuyện trước, xem có thể làm bạn hay không?” Trong mắt binh sĩ lãnh tướng hai bên mình là thần, bởi vậy lúc này hai bên đều yên tĩnh dị thường, các binh sĩ kỷ luật nghiêm ngặt, căn bản không có người mở miệng nói chuyện, chỉ có tiếng nói nhẹ nhàng vang lên, cho dù là tại đây rộng lớn như bình nguyên, lại dùng phương thức ma lực tinh thạch đặc thù truyền bá, như vậy có thể truyền vào lòng mọi người.
Đối với cái đề nghị này, Bách Hợp tất nhiên là đồng ý, tuy cô muốn giết Ca Liên Cảnh, nếu cô có thể lựa chọn, cô muốn không phải liên luỵ những người bởi vì tin tưởng cô mà nhiệt tình đi theo bên người mình, nên Bách Hợp đồng ý. Chỉ là những kỵ sĩ canh giữ trước mặt cô lại không chịu tránh ra, những người này là những người trung thành thề chết đi cùng Bách Hợp:dù thế nào đám người này cũng không chịu tránh ra, vẫn một mực đứng chắn trước mặt Bách Hợp.
Nhìn những người này, Bách Hợp lại càng không thể để cho bọn họ vì cô mà phải hi sinh, ngay từ đầu tâm nguyện của cô là vì hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ mà thôi, nhưng lúc này đây bởi vì một số nguyên nhân đặc biệt nên cô không tránh được bị cuốn vào cuộc chiến tranh này, trong chiến tranh những người dân vình thường rất khó có thể dành phần thắng, nhất là những người này toàn tâm toàn ý bảo vệ cô, cô lại không thể nhẫn tâm quyết định được, Bách Hợp đứng trên lưng Ma Long thú đi về phía trước, một bên Thiên Phong Nhất Lang cười khẽ một tiếng, trong miệng nói một câu: “Đần.”
Chỉ là vừa dứt lời, hắn cùng với mấy người trong tiểu đội lính đánh thuê trước đây đều không hẹn mà cùng từ trên lưng Ma Long đứng lên, đi theo sau lưng Bách Hợp.
Cho tới nay dùng từ ngữ văn học tuyên truyền cho mọi người là Nguyệt Thượng Chiêu vậy mà cũng dùng một chiêu này, hai anh em Dung Thư Cẩn bình thường nhìn cười toe toét lại chơi xỏ lá, không nghĩ tới vậy mà cũng sẽ dùng đến thuật khinh công, quen biết gần mười năm, tiểu đội lính đánh thuê hiện tại mới phát hiện được thực lực chân chính của đồng bạn. Đối diện Ca Liên Cảnh đang ở trong đội ngũ cũng phi người ra ngoài, ở chính giữa trên mặt đất trống rộng, Ca Liên Cảnh người trước đây cô chỉ được thấy qua trong ký ức của nguyên chủ, lúc này đang đứng trước mặt Bách Hợp.
Hắn y nguyên như lúc trước nguyên chủ đã từng gặp, bộ dáng thanh nhã hơi gầy, thậm chí còn gầy hơn lúc trước, trên khuôn mặt hiện lên vẻ tái nhợt mang theo sự ôn hoà luôn tươi cười, một vài sợi tóc màu hạt kê hơi dài mềm mại rối tung ôm sát khuôn mặt hắn, hắn mặc một thân âu phục phằng lì, giống y như hình tượng trước kia nguyên chủ đã gặp.
“Đã lâu không gặp, cô bé của ta.” Lúc hắn nhìn thấy Bách Hợp, khuôn mặt anh tuấn tái nhợt của hắn lộ ra một chút bộ dáng tươi cười nghịch ngợm, phảng phất giống như gặp lại một người quen đã lâu không gặp, trong ánh mắt không có một chút chột dạ hay áy náy, trong lúc đó Bách Hợp không nhịn được cười mà nói:
“Không nghĩ tới Nguyên soái còn nhớ rõ ta của ngày xưa.”