Biển Trăng Sâu Thẳm (Hải Nguyệt Thâm Thâm)

Chương 9

-“Bình tĩnh một chút, Lôi Ân. Cậu cứ như vậy cũng không phải là giải pháp tốt a .” La Y thật sự không đành lòng nhìn thằng bạn chí cốt lớn lên từ nhỏ với mình đang tự tra tấn bản thân. Hắn đã mấy ngày không không ăn không ngủ , nếu có ngủ cũng chỉ ngủ có hai canh giờ.

-“Cậu bảo tôi bình tĩnh như thế nào đây ! Tôi chỉ nghĩ đến có lẽ cậu ấy bị .. tôi liền…. ‘’

-“Sẽ không , cậu phải tin tưởng năng lực của Quang Y , có lẽ là cậu ấy có chút việc trì hoãn thôi .”

-“Chuyện gì mà suốt một tuần không có liên lạc, huống hồ vì sao xuất động nhiều người tìm khắp nơi như vậy mà cũng không thấy?”

-“Cái này….” La Y cũng không biết phải làm gì cho đúng.

-“Lôi Ân, cậu hẳn là biết vội vàng xao động sẽ không giải quyết được việc gì , tôi cũng đã phái người đi tìm , rất nhanh sẽ có tin tức thôi .” Địch Áo Tư ôm La Y cũng đang đồng dạng lo lắng , an ủi nói.

-“Nếu là La Y gặp chuyện không may, anh cũng có thể bình tĩnh sao?” Vì quá sốt ruột, không kìm chế được , Lôi Ân trừng mắt nhìn Địch Áo Tư lớn tiếng hỏi.

-“Cái này……” Xác thực! Địch Áo Tư nghĩ rằng chính mình thật sự không có tư cách nói Lôi Ân, lần trước La Y gặp chuyện không may, hắn cũng không sai biệt lắm.

Đúng lúc này lão quản gia bé người cầm trong tay thiếp mời vội vàng đi đến “Thiếu gia, có tin tức của Nhạc thiếu gia.”

-“Cái gì!” Ba người trong phòng đồng thời quay đầu lại .

Lôi Ân nóng vội nhanh tay đoạt lấy thiếp mời.

Lôi Ân thân ái :

Tình nhân bé nhỏ của cậu hiện nay đang ở trong tay tôi , muốn gặp cậu ta thì đi đến tòa thành của tôi đi . Nhớ kỹ là đến một mình thôi ! Mong chờ cậu đến làm khách. La Kiệt · chờ cậu.

Phía dưới là bản đồ, ghi rõ địa điểm đảo nhỏ kia .

-“La Kiệt! Làm sao có thể! Anh ta không phải…… Đã chết sao?” Khuôn mặt tuấn tú của La Y đã sớm trắng xanh. Lôi Ân cũng là vẻ mặt khiếp sợ.

-“La Kiệt là ai?” Người còn lại -Địch Áo Tư lại là vẻ mặt nghi hoặc .

-“Anh trai em …… Nhưng là năm năm trước….. vách núi đen cao như vậy …… Làm sao có thể.”

-“Không có việc gì , không có việc gì .” Địch Áo Tư một bên gắt gao ôm người yêu, một bên hỏi Lôi Ân “Rốt cuộc sao lại thế này?”

-“La Kiệt là anh trai cùng bào thai với La Y, chúng tôi cùng nhau lớn lên , cảm tình tốt lắm. Nhưng là sau đó không biết vì sao, La Kiệt dần dần gây mối bất hòa với chúng tôi . Sau đó cùng tôi đối nghịch khắp nơi, sau khi La Y biết đã bỏ chạy đi chất vấn anh ta , anh ta cũng không nói. Đến cuối cùng thậm chí còn sai sát thủ hại tôi, tôi cũng không biết đã gây lỗi gì với anh ta , liền đi hỏi anh ta . Anh ta đã hẹn tôi gặp mặt ở vách núi đen thế nhưng lại muốn cùng với tôi đồng quy vu tận, sau đó thì La Y tới rồi cứu tôi, ai ngờ La Kiệt không thận ngã xuống vách núi đen .” Lôi Ân chậm rãi kể rõ .

-“Cậu thật sự không đắc tội với anh ta ?” Địch Áo Tư không tin một người sẽ vô duyên vô cớ làm như vậy .

-“Không có” Lôi Ân khẳng định chắc nịch.

-“Lôi Ân không có khả năng làm chuyện gì khiến anh ta muốn giết cậu ấy .” La Y từ trong khiếp sợ chậm rãi khôi phục lại cũng khẳng định nói.

-“Mặc kệ là như thế nào, ngày mai tôi sẽ đi, nhìn xem có phải là anh ta thật hay không.”

-“Tôi và cậu……” La Y lời nói còn chưa nói xong đã bị Lôi Ân đánh gãy “Tôi sẽ đi một mình ! Yên tâm, Tôi sẽ nghĩ biện pháp liên lạc với hai người. ”

-“Nhưng là……” La Y còn muốn thuyết phục Lôi Ân để cho hắn đi theo.

-“Tôi đã quyết định rồi, không nói nữa .” Khẩu khí không tha nếu người khác cứ cố xen vào.

-“Được rồi, nhất định phải liên lạc với chúng tôi đấy !” Nhìn hắn tâm ý đã tuyệt , La Y cũng không có biện pháp.

-“Được rồi ! Tôi đi chuẩn bị một chút.”

———-

Nhạc Quang Y đến nơi này đã là một tuần lễ trôi qua , nói thật, quá quá… thích ý. Từ sau ngày đầu tiên đến nơi đây, không còn thấy qua La Kiệt nữa. Cậu còn phát hiện quản sự chân chính nơi này cũng chính là hai cái người đã đưa cậu đến đây . Mà hai người kia cũng không đến làm phiền cậu , như vậy vừa vặn. Giờ phút này, cậu đang nằm ở ban công nhận ánh trăng sáng tròn rửa tội, thuận tiện uống hồng trà loại tốt.

Khi Lôi Ân đi vào đảo nhỏ này , thông qua tầng tầng trở ngại, bay qua tường ngang rào cản liền nhìn thấy cảnh tượng vui vẻ khoái hoạt này khiến hắn có điểm dở khóc dở cười, người mà hắn lo lắng một tuần ,chính là đang thảnh thơi thưởng thức trà ngon ! Bất quá, cũng may mà cậu không có việc gì.Hắn hồi hộp chậm rãi đến gần cậu .

-“Quang! Cậu trông thật là thư thái thoải mái a .”

Nhìn thấy rõ người đang đi tới, Nhạc Quang Y cũng không kinh ngạc “Anh tới rồi .”

“Anh tới rồi ? Làm cho tôi lo lắng một tuần, cậu liền nói với tôi thế này?” Thật là, tốt xấu cũng nên biểu hiện ra một chút tình cảm tưởng niệm gì gì chứ .

-‘’Anh vào đây bằng cách nào?” Nơi này trông yên tĩnh thế nhưng đều có camera giám thị nha.

-“Những trở ngại này căn bản không ngăn cản được quyết tâm tôi đến với cậu.” Chê cười! Nói như thế nào hắn cũng là thủ lĩnh của “terminator” nha! Làm sao có thể không có chút tài năng?

-“Ừ , anh cứ từ từ ngồi nghỉ nhé , tôi đi ngủ trước.” Nói xong liền đứng dậy đi vào bên trong.

Cái gì! Lôi Ân lập tức bắt lấy tay cậu .“Tôi cũng đi.” Sau đó tiến đến bên tai cậu thổi gió, nhẹ nhàng nói:

-“Có nghĩ là tôi sẽ tới ?”

-“Này, anh tán tỉnh cũng nhìn xem mình đang trong trường hợp nào có được không , nơi này nhưng là địa bàn của người ta a .” Thật sự là chả thèm nghĩ xem mình đang trong tình huống gì.

-“Chả liên quan !” Lôi Ân đem cậu kéo vào phòng, sau đó nhanh tay nhanh chân đem Nhạc Quang Y đặt ở trên giường, động tác hành văn vô cùng mạch lạc lưu loát “Tôi rất rất nhớ cậu ! Cậu có biết hay không , cậu không trở về, tôi còn nghĩ là cậu đã muốn rời khỏi tôi .”
Bình Luận (0)
Comment