*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Mimi — Beta: Chi*****Mặt Giang Vân Thiều rất sạch sẽ, sờ vào không hề cảm nhận thấy bất cứ thứ bẩn thỉu linh tinh gì. Làn da của hắn màu lúa mì nhạt. Sống mũi cao thẳng xinh đẹp chính là điểm nhấn đặc biệt, tựa như nét bút chấm mắt trên mặt rồng. Môi hắn khá mỏng, cảm giác khi hôn cũng không tệ lắm. Mắt hắn hình lá liễu, khóe mắt hơi rũ xuống, lông mi dài nhưng lại không cong, trông qua tựa như rèm che mưa của ô cửa sổ tâm hồn vậy.
Tuy hành động hiến thân của Giang Vân Thiều khá to gan lớn mật, nhưng ánh mắt của hắn lại không hề mang tính xâm lược, chỉ na ná như một con cún bự được nuôi trong nhà đã lâu, cực kì ngoan ngoãn. Lúc này, trong đôi con ngươi ướt át của Giang Vân Thiều chỉ có hình ảnh của một mình Tra Thanh Nhạc. Hắn vừa ngước nhìn đối phương, vừa dùng răng cắn cạp quần lót của người ta mà kéo xuống.
Ngay lập tức, bộ phận đầy nam tính của Tra Thanh Nhạc bật mạnh ra, đập thẳng lên mặt Giang Vân Thiều. Hắn rũ mi, khen ngợi: “Tam thiếu gia, hàng của anh thật lớn!”
Lời này không phải là tâng bốc. Dù sao thì Tra Thanh Nhạc cũng có một phần tư dòng máu Nga, tuy thân thể không vạm vỡ như tổ tiên, nhưng hàng họ cũng có kích thước chuẩn Bắc Âu. Hắn vươn tay đỡ cây gậy th*t của mình, để đầu đỉnh cọ lên môi người bên dưới, kiêu ngạo hỏi: “Thích không?”
“Thích… Quả thật là vừa thấy đã yêu!” Giang Vân Thiều nở nụ cười. Vẻ mặt hắn lộ ra chút ngượng ngùng, song nóng vội nhiều hơn đôi chút. Hắn dùng một tay cầm lấy cây gậy th*t có kích thước không thể coi thường nọ, đầu tiên là hôn lên hai viên bi ở bên dưới, xong lại lướt đầu lưỡi thẳng về phía trước. Cuối cùng, hắn há miệng, ngậm nguyên cây vào.
“A… tiếp tục đi…” Tra Thanh Nhạc ngẩng đầu, dựa lưng vào vách tường, phát ra những tiếng rên rỉ đầy sảng khoái. Hắn dùng hai tay giữ đầu Giang Vân Thiều, để mười ngón tay luồn qua những lọn tóc ngắn ngủn của đối phương, liên tục đong đưa sống lưng, mặc sức di chuyển trong khoang miệng ướt át của người nọ.
“Ưm… ưm…” Giang Vân Thiều không nhịn được mà bật ra vài âm tiết không rõ nghĩa. Sau mấy lần để gậy th*t của Tra Thanh Nhạc đâm sâu vào cuống họng, hắn liền nhả ra, nhanh tay lấy bao cao su ra khỏi túi quần, dùng răng xé mở. Sau đó, hắn ngậm “nón bảo hiểm” vào miệng, từng chút từng chút phủ lên phần đàn ông nhất của đối phương.
Rõ ràng kỹ thuật của Giang Vân Thiều không tốt lắm. Phải hí hoáy một lúc lâu hắn mới thành công. Thời điểm xong việc và ngước nhìn Tra Thanh Nhạc, hắn cười rất tươi, song trong đáy mắt lại mang theo vài phần xấu hổ.
Ánh mắt ấy, khiến Tra Thanh Nhạc nhớ tới chú cún mà mình từng nuôi lúc trước. Mỗi lần hắn ném đĩa, nó đều không đón được, nhưng khi ngậm đĩa chạy về thì liền nằm dưới chân hắn vẫy vẫy đuôi, bộ dáng vô cùng đáng yêu, làm người ta rất muốn chà đạp.
Tra Thanh Nhạc bị cái đuôi vô hình nào đó cọ đến ngứa ngáy trong lòng. Hắn vươn tay kéo Giang Vân Thiều dậy, hôn lên bờ môi ướt át của đối phương, thô lỗ tháo đai lưng rồi kéo quần dài cùng quần lót của người ta xuống. Giang Vân Thiều vô cùng phối hợp mà cởi quần, còn tiện tay ném lên cái giường bên trong phòng ngủ, xoay người chống hai tay lên bồn rửa mặt, nhẹ nhàng dạng chân.
Chiều cao của bọn họ không chênh lệch nhiều, đây đúng là góc độ thuận lợi để Tra Thanh Nhạc tiến hành xâm nhập.
Đường cong thắt lưng của Giang Vân Thiều rất đẹp, mông cực kỳ cong. Tư thế “gậy ông đập lưng ông” này quả thật đã khiến Tra Thanh Nhạc phải trào máu nóng. Hắn hít sâu mấy hơi, cố gắng đè nén cảm giác muốn bất chấp tất cả mà đâm thẳng vào.
Trên bồn rửa mặt có đầy đủ gel bôi trơn, áo mưa và đủ loại đồ dùng tình ái. Tra Thanh Nhạc bóp nửa tuýp gel lên khe mông của Giang Vân Thiều, trượt một ngón tay vào khe hở rồi lần xuống dưới. Khi chạm tới lối vào, hắn nhẹ nhàng xoa miết vài cái rồi xoay tròn để xâm nhập. Xúc cảm chặt khít và mềm mại này tốt hơn những gì hắn đã tưởng tượng rất nhiều. Tra Thanh Nhạc thực vừa lòng.
“Ưmm…” Cơ thể Giang Vân Thiều hơi cứng lại. Hắn rên một tiếng, nghiêng đầu hôn lên mặt người kia.
Tra Thanh Nhạc đáp lại rất nhiệt tình, nhanh chóng ngậm lấy bờ môi của đối phương, nhỏ giọng thì thầm: “Thả lỏng đi… đừng có kẹp, bên trong đã rất chặt, rất tuyệt rồi…” Dứt lời, hắn lại đẩy thêm ngón tay thứ hai vào, không ngừng co co duỗi duỗi, gãi lên da thịt non mềm bên trong thân thể người kia.
Giang Vân Thiều hơi nhíu lông mày, chăm chú nhìn người đàn ông trẻ tuổi đang mặc sức đùa nghịch thân thể mình. Bỗng nhiên, hắn dùng giọng điệu vô cùng thành khẩn nói: “Tam thiếu gia, dịu dàng với tôi một chút, có được không?”
… Người này thật sự rất giống cún!
Ánh mắt khi cất tiếng cầu xin của hắn thật giống một chú chó nhỏ lưu lạc ở đầu đường, vừa rên ư ử, vừa cọ vào ống quần bạn, chờ bạn ban cho nó một cuộc sống mới.
Nhìn người đàn ông có chiều cao cùng thể lực tương đương mình, nhưng lại bày ra bộ dạng thấp kém và khuất phục ở ngay trước mặt, Tra Thanh Nhạc cảm thấy tâm hư vinh được thỏa mãn cực độ. Bộ phận nào đó cũng vì thế mà to lớn lên theo. Hắn rút ngón tay ra, bóp mạnh lên cái mông đầy thịt của Giang Vân Thiều, tay còn lại thì đỡ cây gậy th*t của mình, cọ nhẹ lên cửa động ướt át rồi bất chợt đẩy tới.
“A ——” Giang Vân Thiều kêu lên một tiếng, thân thể mềm nhũn ra, cả người ngả ra phía sau, tựa vào lồng ngực Tra Thanh Nhạc.
“Làm anh đau à?” Tra Thanh Nhạc ôm lấy Giang Vân Thiều, dịu dàng hôn lên má hắn, song cũng không ngừng động tác đẩy đưa, thậm chí còn liên tục thúc vào nơi sâu nhất. Hắn vươn tay sờ soạng vùng ngực của đối phương, dùng ngón cái xoa nắn hạt đậu nhỏ.
“Ưm… không sao… chủ yếu là vì tam thiếu gia quá bự…” Tại thời điểm này, Giang Vân Thiều vẫn không quên khen ngợi Tra Thanh Nhạc. Hắn nhìn chằm chằm vào gương mặt người nọ ở trong gương, giọng điệu có phần tinh nghịch: “Tam thiếu gia… tôi trao lần đầu của mình cho anh… anh phải chịu trách nhiệm đấy.”
Lần đầu?
Tra Thanh Nhạc nở nụ cười, vươn đầu lưỡi liếm lên cổ Giang Vân Thiều, lại cắn cắn vành tai hắn, chậm rãi đẩy đưa nửa người dưới.
Lần đầu mà đã ngựa quen đường cũ như vậy rồi?
Lần đầu còn biết dùng miệng đeo bao cao su cho đàn ông?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, mặc dù Giang Vân Thiều rất chủ động, song động tác vẫn khá là trúc trắc, rõ ràng chẳng có bao nhiêu kinh nghiệm. Tuy nhiên, nếu bảo đây là lần đầu tiên… thì đúng là một câu chuyện cười.
Có điều, Tra Thanh Nhạc cũng không thèm để ý, chỉ coi lời này là tình thú lúc lên giường. Hắn thổi hơi nóng vào lỗ tai Giang Vân Thiều, nói: “Phải không? Là người đàn ông đầu tiên của anh, vậy tôi sẽ có trách nhiệm với anh… phụ trách việc chọt anh đến bắn ra! Làm cho anh thích đến phát khóc! Để từ nay về sau, ngày nào anh cũng phải nhớ tới cái đêm bị tôi làm tới mức đảo điên này!” Dứt lời, hắn hơi rút cây gậy ngoại cỡ của mình ra rồi lại đâm mạnh vào, không cho Giang Vân Thiều chút thời gian giảm xóc nào đã điên cuồng đẩy đưa hệt như máy đóng cọc.
Tra Thanh Nhạc kinh nghiệm phong phú, kỹ xảo cao siêu, mặc dù động tác rất mãnh liệt song cũng không hề thô lỗ, lực đẩy, tần suất và góc độ đều tính toán vô cùng vừa vặn. Mỗi khi hắn đâm tới một điểm nào đó, hang động ướt át của Giang Vân Thiều lại lập tức co thắt thật nhanh, mà tiếng hút khí vì đau đớn của đối phương cũng nhanh chóng biến thành rên rỉ đầy sảng khoái: “A… Tam thiếu gia… chỗ đó… A ư… ưm ưmmmm…”
Sex là loại chuyện phải có sự phối hợp của hai bên mới đạt tới đỉnh điểm tuyệt vời. Vẻ mặt mê say đến không thể tự thoát ra của Giang Vân Thiều chính là liều thuốc kích thích cực mạnh đối với Tra Thanh Nhạc. Hơn nữa, cơ thể Giang Vân Thiều lại đặc biệt thơm ngon, eo nhỏ mông cong, bên trong vừa mềm vừa nóng. Mỗi lần xâm nhập, hang động thần bí của người nào đó liền mút chặt lấy gậy th*t thô to của Tra Thanh Nhạc, khiến cho thời điểm rút ra, hắn lại có cảm giác lưu luyến không rời. Tựa như nơi này được tạo ra để dành riêng cho hắn vậy.
Vươn tay nắm cằm của Giang Vân Thiều, khiến đối phương hé miệng ra, Tra Thanh Nhạc điên cuồng hôn lên môi hắn, luồn đầu lưỡi vào trong khoang miệng hắn. Hành động cắn mút có phần thô bạo làm cho nước miếng không ngừng tràn ra. Tiếng chem chép vang lên khi hai người hôn nhau gần như đồng nhất với tiếng va chạm ở thân dưới.
“A… Tam thiếu gia… chậm một chút… tôi không chịu nổi nưa… ưmm…”
Giang Vân Thiều đã mất đi khả năng tự kiểm soát. Theo từng đợt sóng khoái cảm ồ ạt đánh úp lại, hắn cảm thấy cả người nóng hừng hực lên, hai chân cũng dần mềm nhũn, hoàn toàn dựa vào bộ phận đang tàn sát trong cơ thể mình để chống đỡ. Dưới tình huống đằng trước không được vỗ về, hắn bị đâm xuyên đến mức đạt tới cao trào.
Trong quá trình bắn tinh, thân thể Giang Vân Thiều không ngừng run rẩy, bên trong co thắt lại càng nhanh, khiến cho Tra Thanh Nhạc cũng phải chịu không biết bao nhiêu là kích thích. Cuối cùng, hắn đâm bừa bãi vào nơi sâu nhất mấy lần, gầm nhẹ một tiếng rồi để tinh hoa của mình được giải phóng.
“Ha… ha…” Tra Thanh Nhạc thở hổn hển. Hắn lùi hông về phía sau, rút gậy th*t vẫn đang cương cứng ra khỏi hang động mềm mại và thần bí.
Giang Vân Thiều mềm nhũn cả người, chầm chậm trượt xuống đất. Hắn ngồi quỳ trên mặt sàn, ngẩng đầu nhìn dòng dịch trắng mình vừa bắn lên bồn rửa mặt, lại cúi đầu ngó cái “áo mưa” chứa đầy tinh dịch của người kia. Sau vài giây ngây ngốc, hắn lại nhanh chóng mỉm cười.
“Cười ngốc cái gì vậy? Còn chưa tỉnh lại à? Qua đây tắm rửa.” Tra Thanh Nhạc mở nước, vừa xả đầy bồn tắm lớn, vừa cởi chiếc áo đã chi chít nếp nhăn trên người mình ra. Bộ đồ này chắc chắn là không thể mặc nữa. Cũng may Trịnh Tử Du có để lại chìa khóa xe, trên xe vẫn còn quần áo hắn mặc khi ngồi máy bay.
“Ừm… Vẫn chưa tỉnh đâu! Tam thiếu gia à, anh thật lợi hại, thật sự có thể giết chết tôi!”
Giang Vân Thiều tươi cười đầy thỏa mãn, lê hai đầu gối lại gần đây, giúp đỡ Tra Thanh Nhạc cởi bỏ quần áo trên thân thể. Sau đó, hắn ôm lấy thắt lưng của đối phương, mê muội mà hôn lên đường nhân ngư (1) của người ta. Bị hơi thở nóng bỏng của hắn liên tục phun lên bụng, Tra Thanh Nhạc lại bắt đầu cảm thấy xôn xao.
(1) Đường nhân ngư: là hai cái đường hình tam giác từ hông kéo xuống dưới bộ phận sinh dục của đàn ông. Hình minh họa:Trên thực tế, bất kể là nam hay nữ, sau khi lên đỉnh đều sẽ mỏi mệt mà tương đối khó động tình. Nhưng khả năng hồi phục của Tra Thanh Nhạc rất mạnh, gặp được đối tượng vừa miệng, hắn cũng sẵn lòng làm hai phát liền. Mà không thể không nói, hành vi dụ dỗ của Giang Vân Thiều vô cùng hợp khẩu vị của hắn. Cục súp lơ tiện tay gắp khi không có lựa chọn khác này, ấy vậy mà khi bỏ vào trong miệng lại có hương vị của trứng cá muối. Tra Thanh Nhạc thật sự có cảm giác kinh ngạc và vui sướng khi bất cẩn vớ được bảo vật.
Nước trong bồn tắm đã đầy. Tra Thanh Nhạc đi vào trước. Hắn vừa ngồi xuống, Giang Vân Thiều đã lập tức theo vào. Đối phương tách chân ngồi ngay trên đùi hắn, dùng mông cọ cọ vào bụng hắn, vươn tay ôm cổ hắn, dâng lên một nụ hôn hết sức nhiệt tình. Thân thể hai người nóng lên một lần nữa. Đầu lưỡi bọn họ xâm nhập vào khoang miệng của nhau, ra sức trao đổi từng hơi thở.
Nửa thân dưới của bọn họ dính sát vào nhau. Phần nam tính của Giang Vân Thiều cọ cọ lên bụng Tra Thanh Nhạc. Mà cây gậy th*t của Tra tam thiếu gia thì say mê vùi đầu vào giữa hai cánh mông của Giang Vân Thiều, tựa như lúc nào cũng sẵn sàng “phá cửa xông lên”, nhưng lại cố tình chẳng chịu tiến vào, một mực lấp ló thăm dò nơi cửa động.
Tra Thanh Nhạc thò hai tay vào trong nước, nắm chặt hai cánh mông của Giang Vân Thiều, vừa xoa vừa bóp. Hắn liếm nhẹ lên vành tai của người kia, cất tiếng hỏi: “Chưa no à? Còn muốn hả?”
Giang Vân Thiều gật đầu hết sức tự nhiên: “Ừm… Tam thiếu gia, nhanh cắm vào đi!”
“Tham ăn quá… lấy bao cao su đã.”
“Tôi rất sạch sẽ, bắn vào trong đi!” Giang Vân Thiều híp mắt, lắc nhẹ cái mông, hòng tìm ra con rắn bướng bỉnh chỉ lượn lờ ngoài cửa động mà nhất quyết không chịu rúc vào kia.
Người trong ngực chủ động đòi hỏi, trông qua thật sự rất mê người. Tra Thanh Nhạc đã có phần dao động. Trong một nháy mắt, hắn bỗng có cảm giác muốn bất chấp tất cả để xông vào. Thế nhưng, dù sao cũng là người từng trải, hắn hiểu rõ chuyện gì có thể bừa bãi, chuyện gì phải chú ý an toàn. Cuối cùng, Tra Thanh Nhạc nuốt một ngụm nước bọt, vỗ mạnh lên cái mông của Giang Vân Thiều: “Nhanh, đi lấy bao cao su!”
Giang Vân Thiều rũ mắt, hết sức thức thời mà không nói thêm gì nữa. Hắn ra khỏi bồn tắm, tới bồn rửa mặt lấy bao cao su.
Tra Thanh Nhạc tự đội nón bảo hiểm cho mình, vươn tay kéo Giang Vân Thiều vào trong ngực, nâng một chân của hắn lên, đẩy mạnh thắt lưng về phía trước. Nhờ có dòng nước ấm bôi trơn, gậy th*t thô to nhanh chóng tiến sâu vào hang động đã hơi hé mở.
“A… Tam thiếu gia… chậm một chút…”
Vừa trải qua một lần âu yếm, vách tường thịt bên trong càng ướt càng mềm, đồng thời cũng càng thêm nhạy cảm. Trong khoảnh khắc Tra Thanh Nhạc tiến vào, Giang Vân Thiều lập tức có cảm giác. Hắn ôm lấy cổ Tra Thanh Nhạc, bật ra những tiếng rên rỉ khẽ khàng, hoàn toàn không vì bị từ chối đề nghị “đi chân đất” mà làm mình làm mẩy. Hắn hiểu chuyện như vậy, khiến Tra Thanh Nhạc lại cảm thấy hơi áy náy, vì thế càng dốc sức đẩy đưa, còn thiện chí mà nắm lấy bộ phận đã cứng lên của Giang Vân Thiều mà chà chà xát xát.
“Tam thiếu gia… Tôi chịu không nổi… sâu quá…” Trước sau đều bị kích thích, Giang Vân Thiều động tình đến quên cả bản thân mình. Hắn cưỡi trên người Tra Thanh Nhạc, phối hợp với tần suất va chạm của đối phương mà vặn vẹo vòng eo, khiến cho nước trong bồn tắm bắn lên tung tóe.
“Sâu quá? Hay là tôi rút ra cho anh nghỉ ngơi một lát nhé?” Tra Thanh Nhạc ác liệt mà nâng hông Giang Vân Thiều lên, làm bộ muốn rút ra. Kết quả, hang động bằng thịt vốn đang co thắt kia như bị hoảng sợ, liên tục mấp máy, nhất quyết cắn chặt không buông. Hành động này khiến cho khoái cảm bên trong Tra Thanh Nhạc tăng vọt lên gấp mấy lần. Suýt nữa hắn đã không nhịn nổi mà bắt tinh.
“Dám cắn chặt như vậy, tý nữa thì bị anh kẹp gãy!” Tra Thanh Nhạc hít sâu một hơi, vất vả lắm mới khống chế được xúc động muốn bắn ra. Hắn như trả đũa mà cắn lên ngực Giang Vân Thiều mấy cái, sau mới dùng đầu lưỡi cuốn lấy đầu v* của người kia, ngậm ngậm mút mút.
“A a a a ——” Tiếng rên của Giang Vân Thiều bỗng chốc cao vút lên. Hắn dùng sức cào lên lưng Tra Thanh Nhạc mấy vết.
Đau đớn khiến Tra Thanh Nhạc ngồi ngay ngắn lại, hắn nắm cằm của Giang Vân Thiều, cho đối phương một nụ hôn nóng bỏng cực kỳ. Đồng thời, hắn cũng nâng hai chân người nọ lên vai mình, cúi người đâm mạnh tới.
Điểm mẫn cảm bị va chạm kịch liệt, cảm giác kích thích như sóng tràn đê khiến bên trong Giang Vân Thiều co thắt không ngừng. Khoái cảm được tích đến đỉnh, thế nhưng ngay tại khoảnh khắc hắn muốn phun trào thì bên dưới lại bị nắm chặt, nhất quyết không cho hắn lên tới đỉnh cao.
“Muốn bắn à, phải làm thiếu gia tôi đây sung sướng trước đã——” Tra Thanh Nhạc đè lên Giang Vân Thiều, mạnh mẽ xuyên xỏ vào mông hắn, cú sau so với cú trước càng sâu và kịch liệt hơn.
“Tam thiếu gia… tôi không nhịn được… thật sự… tôi không nhịn được…” Giọng nói của Giang Vân Thiều đã mang theo những tiếng nức nở. Hắn lắc lư cái mông theo sự va chạm của đối phương, trong cặp mắt đỏ hoe ngập đầy van nài xin xỏ, mà đôi môi bị cắn đến phát sưng cũng run rẩy không ngừng: “Tam thiếu gia… xin anh… a… tha cho tôi… để tôi bắn đi…”
“Còn biết giả vờ đáng thương hả?!”
Tuy tên này không có một gương mặt của hồ ly, nhưng tuyệt đối có thân thể của một con hồ ly đã thành tinh. Miệng không ngừng xin tha thứ, nhưng mông lại kẹp chặt đến kinh hoàng. Tra Thanh Nhạc thầm nghĩ, may là mình có nhiều kinh nghiệm, khả năng tự chủ cũng không tệ. Nếu là một tay mơ, chỉ sợ đã bị bản lĩnh “kẹp” của đối phương bóp cho sùi bọt mép đến mấy lần.
Trong lòng thầm oán, nhưng động tác trên tay Tra Thanh Nhạc lại nhanh hơn. Hắn xoa nắn bộ phận đã cứng đến cực điểm của Giang Vân Thiều, đồng thời đẩy hông càng thêm mãnh liệt. Tra Thanh Nhạc nhanh chóng lên đỉnh. Trong khoảnh khắc hắn buông tay, Giang Vân Thiều cũng bắn ra. Chất dịch màu trắng đục phun lên đầy ngực Tra Thanh Nhạc.