Chuyện này chỉ là một chút nhạc đệm nho nhỏ, không ảnh hưởng tới việc Ngọc Soạn trai khai trương. Giờ tỵ sáng hôm sau, tiếng pháo nổ đì đùng, cửa hàng điểm tâm cũng bắt đầu khai trương.
Lúc đầu Lâm Tiểu Trúc tính ở trước cửa treo một tấm bảng giảm giá năm phần trăm trong ba ngày đầu nhằm thu hút khách hàng nhưng sau lần yến hội ở Thẩm viên, nàng đã từ bỏ ý định này. Việc kinh doanh trước mắt sẽ tập trung vào tầng lớp thượng lưu cho thỏa đáng, nếu trước tiệm có một đám người chen lấn, khi Đan Dương công chúa đến sẽ rất không ổn. Vài ngày sau, nếu các khách quý này không quan tâm, đến lúc đó làm một ít hoạt động tuyên truyền cũng không muộn.
Mọi việc đã sắp xếp xong cũng không có gì bận, khách khứa lại chưa tới, Lâm Tiểu Trúc đang tính ngồi xuống uống ly trà thì A Sinh vội vàng tiến vào nói” Tiểu Trúc cô nương, công tử đến, ngươi có muốn đi ra phía trước không ?”
“Công tử sao lại rảnh mà đến đây ?” nàng có chút ngoài ý muốn, không biết vì lần tham gia yến hội ở Thẩm viên hay vì nguyên nhân khác mà hai ngày nay Viên Thiên Dã đặc biệt bận rộn. Nhưng mà nàng thấy mình cũng bận, mỗi ngày làm điểm tâm xong thì kêu Mã bà tử hay Lý bà tử đưa đi, còn nàng thì tới cửa hàng, cho nên từ lúc từ Thẩm viên trở về, nàng vẫn chưa gặp lại Viên Thiên Dã, chỉ nghe nói hắn bề bộn nhiều việc. Hơn nữa mấy cửa hàng như thế này, không biết trên tay hắn có bao nhiêu cái, khai trương đối với hắn cũng không phải chuyện lớn, nàng thật sự không nghĩ hắn sẽ tới.
Có điều nhớ tới lát nữa Đan Dương công chúa sẽ tới, nàng liền bình thường trở lại. Đan Dương công chúa đến, Viên Thiên Dã đương nhiên phải tiếp đãi, nếu không thì quá mức thất lễ.
“Công tử.” Lâm Tiểu Trúc còn chưa đứng lên, phía sau đã vang lên tiếng của Lý đầu bếp, ngay sau đó những người khác cũng cất tiếng chào. Lâm Tiểu Trúc vội xoay người liền nhìn thấy đôi mắt đen như mực của Viên Thiên Dã.
Viên Thiên Dã yên lặng nhìn Lâm Tiểu Trúc một cái rồi mới quay đầu hỏi” Lý sư phủ, điểm tâm chuẩn bị xong hết chưa ?”
“Bẩm công tử, đều chuẩn bị tốt .” Lý đầu bếp nói.
“Ân.” Viên Thiên Dã gật đầu, xoay người rồi đi ra ngoài.
Mọi người ngơ ngác, có phụ bếp nhỏ giọng hỏi” công tử đến phòng bếp làm gì ?”
“Không biết, chắc là xem phòng bếp có sạch không hoặc là chúng ta có làm biếng hay không”
Lâm Tiểu Trúc do dự một lát rồi đi theo ra ngoài.
Viên Thiên Dã đến phòng bếp rõ ràng là muốn nàng đi ra ngoài. Không biết tiểu hồ ly này lại nháo cái gì, không để Viên Thập hay Chu chưởng quầy đi gọi nàng mà tự mình đến phòng bếp dạo một vòng. Nếu nàng không đi ra, không biết chừng hắn lại vào lần nữa.
Đi đến tiền thính, Viên Thiên Dã đã được Chu chưởng quầy tiếp đón, thấy Lâm Tiểu Trúc cùng đi ra, sắc mặt của hắn dường như tốt hơn một chút.
Lâm Tiểu Trúc đang muốn nói chuyện, cửa vừa lúc được mở ra, là tiểu nhị kiêm chức giữ cửa, hắn vừa thở vừa nói với Viên Thiên Dã và Lâm Tiểu Trúc” công tử, Tiểu Trúc cô nương, Đan Dương công chúa và Phò mã đến”
Viên Thiên Dã cùng Lâm Tiểu Trúc, Chu chưởng quầy vội vàng ra ngoài đón tiếp.
Lâm Tiểu Trúc vừa ra khỏi cửa, đã bị một chiếc xe ngựa to lớn đậu cách đó không xa làm giật mình. Chiếc xe kia dùng bốn con ngựa trắng to lớn để kéo, thùng xe giống như một cái phòng nhỏ, không chỉ to lớn mà còn trang trí hoa lệ.
“Đan Dương công chúa và Phò mã xuất môn đều ngồi xe ngựa như vậy sao ?” Lâm Tiểu Trúc đi sau Viên Thiên Dã, kinh ngạc nói.
Viên Thiên Dã chậm bước, chờ Lâm Tiểu Trúc đi ngang hàng với hắn mới cười đáp” bình thường thì không, chỉ khi nào Đan Dương công chúa muốn thể hiện thân phận của mình mới ngồi xe này. Nếu không phải do thơ của ngươi làm hay, hôm nay nàng tuyệt đối sẽ không ngồi xe này để cho chúng ta chút thể diện”
Lúc này quả thật phía sau xe có rất nhiều người đang tụ tập xem náo nhiệt, xem ra Đan Dương công chúa làm vậy hiệu quả hơn nàng tuyên truyền nhiều.
Xe đến trước cửa Ngọc Soạn trai thì dừng lại, Lâm Tiểu Trúc vội tiến lên nghênh đón, đưa tay đỡ Đan Dương công chúa xuống. Đan Dương công chúa phục sức hoa lệ, chờ Trần phò mã cũng xuống xe mới ngẩng đầu nhìn tấm bảng hiệu, thì thầm” Ngọc Soạn trai” rồi quay sang cười nói” Thiên Dã, là chữ của ngươi ?”
Viên Thiên Dã chắp tay, cười nói” Bêu xấu bêu xấu. Nếu biết có hai vị quý nhân đến cổ vũ, nên để Phò mã tự tay viết mới đúng nhưng mà bây giờ cũng không muộn, Trần phò mã đã đến đây,đâu dễ được buông tha, đương nhiên phải nhờ ngài để lại vài chữ, lấy may mắn a”
Trần phò mã cũng tươi cười nói” ngươi ép người quá đáng a”
Bốn người còn chưa vào trong thì đã có người hô lên” Dực công tử đến”
Quay đầu thì thấy xe ngựa của Thẩm Tử Dực vì bị xe liễn của Đan Dương công chúa chắn ở phía trước, nên đành dừng lại ở sau, Viên Thiên Dã và Lâm Tiểu Trúc vội vàng nghênh đón.
Bọn họ còn chưa được Viên Thiên Dã đưa vào trong tiệm thì phía sau lại có người đến
“Công tử, nếu mọi người đến đông như vậy, chẳng phải sẽ phá hỏng cả con đường này sao ?” Lâm Tiểu Trúc nhìn tình cảnh trước mắt, có chút lo lắng.
“Phong tục ở đây là vậy, trước cửa càng có nhiều xe ngựa chứng tỏ thế lực sau lưng cửa hàng này càng lớn, những người khác sẽ không dám khi dễ”
“Thì ra là vậy” Lâm Tiểu Trúc nhìn xe ngựa nối đuôi nhau mà đến, trong lòng kinh hỉ. Xem ra mọi người cũng rất nể tình, hôm nay đều đến còn gần như cùng một lúc nữa. Ánh mắt lướt qua, nàng bỗng nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc, chính là hai tên lưu manh hôm qua đến tìm hiểu tin tức. Hai người kia nhìn thấy xe liễn của Đan Dương công chúa rồi nhìn dòng xe ngựa nối đuôi phía sau, không nói lời nào, nhanh chóng rời đi.
Chờ Thẩm Tử Dực xuống xe, Viên Thiên Dã liền cùng hắn vào trong tiệm mà Lâm Tiểu Trúc thì chủ động ở lại, tiếp đón các tiểu thư quý tộc khác.
“Tiểu Trúc cô nương, công tử phân phó, bảo ngươi vào trong tiệm tiếp đãi khách nhân, ở đây để ta nghênh đón là được” Chu chưởng quầy không biết xuất hiện từ lúc nào.
Tuy rằng đã vào mùa thu, lại đứng lâu bên ngoài vẫn cảm thấy có chút nóng bức. Lâm Tiểu Trúc thấy khách đến cũng đã đông liền nghe lời đi vào trong.
Tuy rằng gió thu đã khởi, lại đứng ở bên ngoài lâu, vẫn là cảm thấy có chút nóng bức. Lâm Tiểu Trúc gặp lai khách đã thiếu, liền nghe lời vào cửa hàng.
“Tiểu Trúc, ngươi mau tới.” Vừa vào cửa, Đan Dương công chúa đã gọi nàng, chỉ vào một chung đu đủ hỏi” cái này làm bằng gì ? ăn vào hương vị rất đặc biệt”
“Đu đủ chưng sữa” Lâm Tiểu Trúc cười nói” món điểm tâm này còn có thể dưỡng nhan nha, ăn vào bảo trì vẻ thanh xuân mỹ lệ, chống lão hóa, cách làm rất đơn giản, chính là. . .”
“Ngừng ngừng ngừng, cách thức buôn bán của các ngươi sao có thể tùy ý nói cho người khác nghe” Đan Dương công chúa vội ngăn nàng lại.
“Không sao, vì món điểm tâm này đối với nữ nhân chúng ta rất tốt, cho nên nói ra để mọi người cũng có thể bảo đầu bếp nhà mình làm được” Lâm Tiểu Trúc cười nói. Món đu đủ chưng sữa này quả thật rất đặc biệt nhưng để lâu hương vị sẽ thay đổi, chỉ thích hợp ăn trong này, nàng cũng không ngại mà tạo một ân tình, truyền bá cách làm cho mọi người” đu đủ rửa sạch, bỏ hột, sau đó cắt thành từng miếng nhỏ rồi đem sữa đã đun nóng chậm rãi quấy đều với đu đủ là được”
“Đơn giản vậy sao ?” Đan Dương công chúa kinh ngạc hỏi.
“Chỉ vậy thôi”
“Tuy rằng phương pháp đơn giản, nhưng nếu ngươi không nói thì chúng ta làm sao biết được” một phu nhân cười nói, rồi chỉ tay vào bảng thực đơn được Lâm Tiểu Trúc tỉ mỉ chế tác tinh mỹ” cái này hai cân, cái này tam cân, cái này hai mươi phần”
Cho đi một chút nhân tình đã lập tức có hiệu quả, Lâm Tiểu Trúc rất cao hứng, vội vàng sai tiểu nhị đóng gói mấy món điểm tâm theo yêu cầu của vị phu nhân kia. Những người khác tới đây là để ủng hộ, cho nên cũng mỗi người mua về một ít. Mấy món điểm tâm mà Lâm Tiểu Trúc và Lý đầu bếp hôm qua bận rộn làm cả ngày chỉ trong chốc lát đã bán hết sạch. Khi các khách quý đã ra về, những người khác liền vào tiệm xem náo nhiệt, nhìn thấy nhiều món điểm tâm mới lạ cũng mua một ít về thử rồi giải tán. Đến chiều, số điểm tâm còn lại cũng đã bán hết.
Chu chưởng quầy tính toán sổ sách, mừng đến cười toe toét, lợi nhuận hôm nay được tới bốn trăm lượng bạc.
Lâm Tiểu Trúc đương nhiên rất là vui mừng, trong bốn trăm lượng đó, có một trăm hai mươi lượng là của nàng, so với việc nàng tự kiếm tiền dễ hơn nhiều nhưng nàng cũng biết, hôm nay là ngày đặc biệt, những ngày khác lãi có ít hơn cũng là điều dễ hiểu.
Mấy ngày này, Lâm Tiểu Trúc vừa bận rộn vừa vui sướng nhưng tâm tình tốt đẹp này đã bị phá vỡ vào ngày thứ mười sau khi Ngọc Soạn trai khai trương. Nguyên nhân là vì cửa hàng tiếp đón một vị khách quý : Đoan vương thế tử Viên Chấp.
Lúc đó Lâm Tiểu Trúc đang ở tiệm tiếp đón một nữ khách, không có cách nào tránh mặt đành phải đi ra đón tiếp” thế tử gia, sao ngài lại rảnh mà đến tiểu điếm ? muốn dùng điểm tâm nào, chỉ cần sai hạ nhân đến báo một tiếng là được, tiểu điếm sẽ nhất định mang đến quý phủ, không cần phiền Thế tử gia tự mình đi lại”
“Uh, đến xem.” Viên Chấp bộ dáng hờ hững vừa đi vào, vừa nhìn chung quanh đánh giá cách trang trí của cửa hàng, cuối cùng nhìn bản viết tay của Trần phò mã treo trên tường, gật đầu nói” không tệ”
Lâm Tiểu Trúc trong lòng âm thầm xem thường. Bản chữ này treo ở nơi dễ nhìn thấy nhất, vừa vào cửa đã thấy ngay, vị này lại làm như bây giờ mới nhìn thấy, có lẽ hắn không chỉ bị cận thị mà còn loạn thị. Trong lòng lại thấy may mắn ba công thức điểm tâm học được ở Đoan vương phủ đưa lên.
Trong lòng Lâm Tiểu Trúc nghĩ vậy, Viên Chấp lại như thấu hiểu tâm tư nàng, biết nàng đang xem thường mình, xoay người lại nói” sao ? xem ra Tiểu Trúc cô nương không hoan nghênh bản thế tử ah”
“Thế tử gia nói đùa, chúng ta mời còn không được, sao dám không chào đón Thế tử gia” Lâm Tiểu Trúc đành phải tươi cười nói, còn tự mình động thủ, cầm mấy món điểm tâm lại bảo người hầu pha một ấm trả” mời Thế tử gia ngồi xuống dùng điểm tâm, uống ly trà”
“Được” Viên Chấp cũng không khách khí mà ngồi xuống, cầm một khối ngự phiến đậu phụ hoàng lên ăn, sau đó uống một ngụm trà, gật đầu nói” không tệ, không thua gì đầu bếp nhà ta