Bình Hoa Đại Thần

Chương 22

Ở trên đường trở về, Hoa Đoá Đoá nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn kim cương trên tay, nàng nghiên cứu văn giáp cốt khắc trên chiếc nhẫn này, kỳ kỳ quái quái, nàng không hiểu. Trở lại ký túc xá, Từ Hoan Hoan đang chơi đấu chủ. Cái này thật là kỳ quái, mỗi lần Từ Hoan Hoan mở máy tính lên, tất sẽ chơi Tân Võ Lâm, hôm nay xảy ra chuyện

gì? Không chơi trò chơi, lại đi chơi cái trò trẻ con này.

Nàng nhìn sang, da gà lập tức nổi đầy người, chỉ thấy Từ Hoan Hoan một bên chơi, một bên nói chuyện phiếm trên thanh chat.

【 Ta là tiểu cừu 】 Hôn, ta là chủ, ngươi biết rồi chứ.

【 Ta là đại sói xám 】 Bảo bối nhi, đã biết.

【 Người qua đường Giáp 】 Không chơi đùa với bạn như vậy.

Từ Hoan Hoan ngây ngốc nở nụ cười. Hoa Đoá Đoá nhìn lướt qua, thuận miệng hỏi, “Đại sói xám kia là ai a?” Từ Hoan Hoan ngẩng đầu lên nhìn Hoa Đoá Đoá, lại nhìn sang đồng hồ treo trên tường, “Hiện tại đã tám giờ, mới chịu trở về? Ngươi không phải nói muốn đánh trang sức sao?”

“Ta đã cố nhanh chóng trở về, ngươi hôm nay như thế nào lại không chơi game?”

“Đại thần bên server của chúng ta đều đi đánh trang bị, thật sự nhàm chán, liền theo vương bát nhà ta đi chơi đấu chủ đốt thời gian a.” Lúc vừa nói xong, Từ Hoan Hoan liền trực tiếp tắt đi trò chơi, nói với Dương Bưu ở QQ, liền đóng lại máy tính của mình, chuyển ghế đến bên cạnh bàn máy tính của Hoa Đoá Đoá, quay đầu triệu hồi Hoa Đoá Đoá, “Thất thần cái gì, mau mở máy tính a, đừng trì hoãn thời gian.”

Hoa Đoá Đoá gật gật đầu, mở máy tính lên, ngồi chờ trước máy tính. Hai tay nàng đặt ở trên bàn phím, vừa vặn bị Từ Hoan Hoan thấy được, kỳ quái hỏi, “Tiểu Đoá Đoá, kiểu dáng chiếc nhẫn trên tay ngươi thực đặc biệt a, mua hồi nào thế? Bao nhiêu đồng?”

“Không biết bao nhiêu đồng, Cố trợ giáo đưa.”

“…” Từ Hoan Hoan trầm mặc trong chốc lát, cầm lấy tay nàng cẩn thận quan sát chiếc nhẫn, “Cái này chỉ là thủy tinh thôi hay thực sự là thực kim cương a? Sáng như vậy?” Sau đó trực tiếp đơn giản lấy chiếc nhẫn của nàng ra, nhìn đến mặt trong chiếc nhẫn, cổ quái cười, “A, là bạch kim. Xem ra không chỉ là mấy đồng tiền.” Từ Hoan Hoan bỗng nhiên cười rộ lên, cọ qua cọ lại với Hoa Đoá Đoá, đeo nhẫn lại cho nàng, “Nói, nữ tử nhận nhẫn của nam nhân là có một tầng ý tứ khác. Ngươi còn đeo nó ở trên ngón tay áp út trái của chính mình, di? Hai ngươi chuẩn bị kết hôn à?”

“Nói bừa.” Hoa Đoá Đoá nhíu mi, xoa xoa khuôn mặt mũm mĩm của mình, “Chiếc nhẫn này là hắn mang cho ta.”

“…” Từ Hoan Hoan á khẩu không trả lời được, nghĩ nghĩ nói thầm một chút, “Xem ra cầu hôn thành công.”

Màn hình máy tính hiện lên, Hoa Đoá Đoá mở trò chơi, không chú ý đến Từ Hoan Hoan đang nói thầm, đăng nhập tài khoản, phát hiện chính mình đang đúng ở bên cạnh nhân vật Phong Thệ. Hôm nay hắn mặc một bộ quân trang, tư thế oai hùng hiên ngang, chính khí nhất phái.

“Chậc chậc, quân trang đúng là không giống với những bộ đồ khác. Con mẹ nó đẹp thật.” Từ Hoan Hoan ở một bên lẩm bẩm.

Hoa Đoá Đoá lúc này đang mặc trang phục nữ phó, thoạt nhìn thế nào cũng không xứng, mà giống như hạ nhân. Phong Thệ giật mình.

【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Lão bà, ngươi đã đến rồi?

【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ta không lên muộn chứ.

【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Đến, hôn, Tiểu Đoá Đoá của ta.

Hoa Đoá Đoá với Từ Hoan Hoan cả người đều rùng mình một cái, ta đổ mồ hôi a. Trời ạ, vị đại thần này là bị cái gì nhập vào người thế?

TRên màn hình hiện lên một lời mời: Bạn có muốn cùng Phong Thệ sống nương tựa lẫn nhau hay không?

Hoa Đoá Đoá nhấn đồng ý, hai người liền ngồi trên bạch mã, cưỡi ngựa ra khỏi thành. Chính là hôm nay Phong Thệ đại thần thoạt nhìn thực rối loạn, đối ngoại nhân thì yên lạng, đối nội nhân thì quấy nhiễu. Suốt một đường này, hắn quấy phá thẳng một đường, thỉnh thoảng chon dừng ngựa lại, chơi trò hôn nhau -_-|||

Từ Hoan Hoan đều nhịn không được kháng nghị, “Vị này thật sự là đại thần, quậy phá đến như vậy.”

Hoa Đoá Đoá vẻ mặt hắc tuyến, khẽ động môi, “Có khỏe không.”

【 tư tán gẫu 】 Phong Thệ: Ngượng ngùng, vừa rồi đi đi uống ly nước, vừa rồi là bằng hữu ta chơi.

Hoa Đoá Đoá cùng Từ Hoan Hoan hai mặt nhìn nhau…

Một đầu khác, giáo sư Smith thực bất mãn liếc mắt sang Phong Thệ đang chiếm lấy máy tính của hắn, “Ta nói, ngươi cài đặt trò chơi này ở trên máy tính của ta lúc nào thế? Còn có Hoa Đoá Đoá kia có thật sự là Đoá Đoá?”

Cố Cảnh Phong một tay thao tác bàn phím, một tay nhấp ly trà, uống một ngụm, “n.”

“Ngươi liền xác định là Đoá Đoá như vậy? Nói không chừng chính là trùng tên trùng họ mà thôi, nói như thế, không phải là ngươi tiền mất tật mang hay sao?” Giáo sư Smith thấy bộ dáng Cố Cảnh Phong chắc chắn như vậy, rất muốn hạ thấp nhuệ khí của hắn.

“Ta đã hỏi qua vị bạn tốt cùng phòng kia của nàng là Từ Hoan Hoan, quả thật là nàng.”

“…” Giáo sư Smith lập tức không nói gì, hắn chỉ biết con rắn hổ mang này mỗi khi xác định được một thứ gì liền xác định, nếu thích thì chỉ cần làm chút động tác nhỏ. Hắn nhìn xuống màn hình máy tính, thấy hai người đang ôm nhau cưỡi cùng con ngựa, lại muốn châm biếm Cố Cảnh Phong, “Đáng thương nga, chỉ có thể ở trò chơi ôm Đoá Đoá, sự thật thì ngay cả một bàn tay nhỏ bé cũng chưa từng được nắm qua.”

“Hôn cũng đều hôn rồi, chỉ còn thiếu một tầng sâu nữa.” Cố Cảnh Phong lần này là toàn tâm vào thao tác trò chơi, lời nói ra tuyệt đối là vô tâm, xem như thuận miệng nói ra sự thật. Giáo sư Smith lại muốn chảy mồ hôi đầy mặt, hắn nói cái gì, tên tiểu tử này liền lập tức phản bác trở lại, một chút mặt mũi cũng không chịu cho hắn. Tiểu Đoá Đoá cứ bị con rắn hổ mang này liếm qua như vậy, sẽ bị bắt trưởng thành sớm để nở hoa.

Phong Thệ mang nàng đi vào nơi tập hợp, Muốn vào đến khu này phải nạp đến ít nhất là 10 vạn, bất quá vẫn thấy vài người chơi quen thuộc. Chim Mổ Sâu, Mỹ Ngọc Yên Nhiên, Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích còn có thêm mấy người không biết, không rõ ràng lắm nhưng cũng chỉ có mười người.

Bất quá một tổ đội đánh trang bị cũng chỉ có thể có sáu người là tối đa, ở đây có hơn mười người không dễ dàng phân ra a.

【 trước mặt 】 Phong Thệ: Chờ ta đăng nhập một tài khoản khác.

Không đến trong chốc lát sau, một nhân vật cưỡi rồng bay lại đây, trên đầu hai chữ “Thiên Phạt”. Đây là tài khoản kết hôn cùng Mỹ Ngọc Yên Nhiên? Hoa Đoá Đoá lần đầu tiên gặp, nhân vật này có cùng khuôn mặt của Phong Thệ như bình thường, mặc một bộ vest màu đen, hơn nữa phối hợp với một chiếc mũ ma pháp sư, nhìn trông rất giống như lễ phục hoá trang.

Từ Hoan Hoan nói: “Nhân vật của ai vậy? Cư nhiên có áo vest?”

“Cũng là của Phong Thệ đại thần.”

Từ Hoan Hoan im lặng, tiếp tục nhìn máy tính.

【 trước mặt 】 Mỹ Ngọc Yên Nhiên: Nhớ rõ lúc trước ở trong hôn lễ, ngươi cũng mặc bộ đồ này.

【 trước mặt 】 Thiên Phạt: Người kia không phải là ta đăng nhập, Yên Nhiên.

【 trước mặt 】 Mỹ Ngọc Yên Nhiên: Ha ha, ta chỉ nhận thức ngươi.

Từ Hoan Hoan đọc những chữ này, nhất thời nổi trận lôi đình, “Ta khinh, trước mặt lão bà hắn mà dám giở trò quyến rũ, Tiểu Đoá Đoá, mắng nàng.”

Hoa Đoá Đoá cũng không thích lắm, tốt xấu gì nàng cũng đang ở bên cạnh đi, thông đồng như vậy, thật sự có điểm hơi quá mức. Hoa Đoá Đoá nghĩ nghĩ, cũng không biết nên mắng khéo như thế nào, Từ Hoan Hoan thấy Hoa Đoá Đoá đến một chút phản ứng cũng không có, vội vàng hỏi, “Ngươi ngây ngốc cái gì a?”

“Ta đang suy nghĩ, ta nên mắng như thế nào?”

“Trực tiếp mắng là tiện nhân, nam nhân này là của ta không phải là được sao?”

“Là người cùng đội a, mắng như vậy không được.” Hoa Đoá Đoá suy nghĩ, bỗng nhiên nghĩ đến một chiêu, nàng nhấn vào icon đứa nhỏ trên màn hình, trực tiếp gọi đứa nhỏ ra, chỉ thấy một quả cầu thịt đảo quanh ở bên người bọn họ, còn xuất hiện đoạn đối thoại trong bọt khí.

Ta là con của Phong Thệ, ta là con của Hoa Đoá Đoá…

Một hành trình như thế vừa xong, Hoa Đoá Đoá cảm thấy thích hợp liền đánh một câu.

【 trước mặt 】 Hoa Đoá Đoá: Lão công, lực công kích của đứa nhỏ chúng ta là bao nhiêu?

【 trước mặt 】 Phong Thệ: Là công kích tổng hợp của ngươi với ta.

【 trước mặt 】 Hoa Đoá Đoá: Thật hoàn hảo a

Sau đó Hoa Đoá Đoá liền đi tới bên cạnh Phong Thệ đại thần, chọn sống nương tựa lẫn nhau, hai người liền ôm nhau, Hoa Đoá Đoá lại nhấn thân ái mật ngọt, liền hôn. Mấy người chơi ở đây cũng không có quấy rầy, im lặng trong chốc lát, cho đến khi hai người hôn xong rồi…

【 trước mặt 】 Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích: Lão bà, ta cũng muốn hôn nhau, ngươi mau nhận sống nương tựa lẫn nhau của ta a.

【 trước mặt 】 Chim Mổ Sâu: Lăn đi, ở một bên ôm trứng đau đi.

【 trước mặt 】 Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích: Ngươi làm sao mà biết được trứng của ta đau? Ta chính là cần sự vuốt ve của ngươi… nước miếng.

【 trước mặt 】 Chim Mổ Sâu:

Từ Hoan Hoan cười ha ha đứng lên, “Thực có ý tứ.”

Kết quả hình ảnh là, Chim Mổ Sâu cùng Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích cũng ôm nhau, cuồng hôn…

Về phần Phong Thệ vì sao lại muốn đăng nhập tới hai tài khoản, chủ yếu là để phân hai tổ đội đánh trang bị. Trước để nhân vật Phong Thệ này đi qua, sau đó Phong Thệ sẽ đem trang bị trong tài khoảng này đổi sang tài khoản Thiên Phạt, lại đánh một lần nữa. May mắn là có hai vị y hệ, Hoa Đoá Đoá với Mỹ Ngọc Yên Nhiên, chia làm hai tổ bắt đầu tiến hành.

Y sư là đối tượng bảo hộ trọng điểm, nếu bị chết liền xong rồi. Chỉ có thể đánh một lần, hoặc là có thể có được trang sức ngàn năm một thuở hoặc là mất sạch tất cả. Các thành viên khác nếu chết thì không có việc gì, y sư có thể cứu sống lại, nhưng nếu là y sư chết, các thành viên khác nếu đã chết thì chết luôn, còn người còn sống thì ít đi một phần sức chiến đấu, cho nên y sư rất trọng yếu, rất quan trọng.

Hoa Đoá Đoá được đệm thịt Phong Thệ ôm lấy, chuẩn bị tiến vào bản đồ phụ bản.

【 trước mặt 】 Phong Thệ: Yên Nhiên, Chim Mổ Sâu, các ngươi ở tổ này làm chủ lực, ta cùng lão bà của ta ở tổ kia sẽ đi trước.

【 trước mặt 】 Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích: Vì sao lại muốn ta cùng lão bà tách nhau ra a?

【 trước mặt 】 Phong Thệ: Để miễn cho ngươi đến lúc đó lại không chịu chú ý tập trung, đột nhiên muốn hôn nhau rồi tụt lại phía sau.

【 trước mặt 】 Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích: (#‵′) Cái này gọi là vợ chồng ngẫu nhiên muốn trìu mến nhau.

【 trước mặt 】 Chim Mổ Sâu: Chạy nhanh đi, nếu không ta liền đi ly hôn.

【 trước mặt 】 Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích: Lão bà, ta yêu ngươi.

【 trước mặt 】 Chim Mổ Sâu: Yêu cái đầu ngươi, chạy nhanh đi.

Phong Thệ dẫn một ít người tiến vào phụ bản trước, chỉ có Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích còn đang lưu luyến không muốn cáo biệt, tỏ vẻ như là sẽ không bao giờ trở về nữa vậy.

Phụ bản mới này không tìm thấy bản đồ ở trên mạng, cũng không có hướng dẫn nào, hoàn toàn là xa lạ. Hoa Đoá Đoá vừa đi vào, ánh sáng xung quanh lập tức thay đổi. Nguyên lai là màu sắc ấm áp, lập tức biến thành màu sắc lạnh

lẽo, ngoài xanh lá cây ra cũng chỉ có màu đen, lá xanh bao phủ quanh những phiến đá.

Đi vào liền sẽ tự động nhận được một nhiệm vụ, nói là đến Thiên Cơ lão nhân nói chuyện. Đội ngũ do Phong Thệ cầm đầu, hắn bất động, ai cũng không dám động gì.

【 đội ngũ 】 Phong Thệ: Lão bà, thu đứa nhỏ vào đi, phòng ngự của hắn rất thấp.

【 đội ngũ 】 Hoa Đoá Đoá: Được.

Hoa Đoá Đoá thu đứa nhỏ vào.

【 đội ngũ 】 Phong Thệ: Lão bà, đến thời điểm đánh BOSS, ngươi giải trừ trạng thái sống nương tựa lẫn nhau, sau đó liền đứng xa một chút, thêm trạng thái cho đội viên chúng ta là được, nếu như có người nào chết, thì dùng kỹ năng hồi sinh. Nếu tất cả đều đã chết, ngươi trước tiên hồi sinh ta sống lại, sau đó sử dụng “Sông Băng” để bảo vệ ta.

【 đội ngũ 】 Hoa Đoá Đoá: Lão công, Sông Băng có thể bảo vệ ngươi, nhưng ngươi sẽ không thể dùng lam dược được, nếu như không thể dùng lam dược, ngươi liền không thể đánh được.

【 đội ngũ 】 Phong Thệ: Không có biện pháp, Sông Băng có thể triệt tiêu công kích trong vòng mười lăm giây, vừa vặn là thời gian phục hồi của Thục Hồn Chú, lại có thể cứu sống được thêm một người nữa. Lần này ta mặc trang bị kháng, công kích còn không có cao bằng ngươi.

Hoa Đoá Đoá ngẩn người. Từ Hoan Hoan giải thích: “Trang bị kháng là trang bị chuyên môn dùng để đánh BOSS, có thể triệt tiêu công kích phụ mà BOSS đánh xuống bọn hắn, trang bị đều luôn có hai mặt cân bằng nhau, khả năng kháng thì tốt lắm, nhưng mà lực công kích liền sẽ thấp. Nhưng mà nói lại, trang bị trong tổ đội của các ngươi không được tốt lắm à? Khả năng công kích so với công kích trong trang bị kháng của đại thần chỉ cao hơn một chút, ngươi ở trong đội ngũ này ngược lại lại có công kích cao nhất, bất quá ngươi là thầy thuốc không thể đi đánh, y sư là linh hồn của đội ngũ, nếu chết liền xong rồi.”

Hoa Đoá Đoá nhếch miệng, nếu có hai thầy thuốc thì tốt rồi, gánh nặng của nàng sẽ không nặng đến như vậy, nói không chừng cũng có thể trở thành một gã cơ bắp đô con khoẻ mạnh.

Một đội người ngựa đi đến Thiên Cơ lão nhân nói chuyện, nói là có một con gấu to lớn đến tác quái, bắt cháu gái hắn đi mất, nếu có thể cứu cháu gái hắn trở về, sẽ có tặng thù lao. Phong Thệ nhận nhiệm vụ xong, những người liên can còn lại đều đi theo băng qua rừng băng trúc tìm BOSS.

Khu rừng băng trúc này thật đúng là phiêu lưu, có rất nhiều tiểu quái, lớn thì có cẩu hùng, nhỏ thì có đường lang lục sắc, bọn chúng đều là quái chủ động, chạy đuổi theo bọn họ, công kích đều mang theo thuộc tính phụ, thật sự là làm cho người ta bi thương. Phong Thệ mặc trang bị kháng, hơi có chút có thể chống trụ lại được một chút, Hoa Đoá Đoá luôn luôn để Phong Thệ trong lòng, bảo hộ vô cùng tốt, chính là vài vị chiến hữu ở phía sau có đôi khi theo không kịp, bị những con quái khác theo dõi, bị đánh chết lần thứ N, Hoa Đoá Đoá mệt thì không nói, chỉ là thời gian phục hồi của kỹ năng Thục Hồn Chú kia rất lâu.

Phụ bản này theo như lời Thiên Cơ lão nhân nói thì nhiệm vụ phải được hoàn thành trong vòng 30 phút, qua lại một chuyến, nếu thuận lợi thì là 10 phút, đánh BOSS thời gian chỉ còn có 20 phút… Đây là một chuyện thực ác liệt cỡ nào a.

Công ty Thắng Lợi quả nhiên là đủ giả dối, đồ tốt như vậy không chỉ muốn điều kiện tiên quyết là phải có tiền, mà ngay cả quá trình cũng là cần nhờ có tiền, trang bị không tốt căn bản là qua không nổi khu rừng băng trúc này, càng đừng nói là đi đánh BOSS. Đem Phong Thệ trang bị cao nhất như vậy làm đệm thịt, vẫn còn phải cố hết sức như thế, rất khó tưởng tượng ở server khác, có thể có bao nhiêu người có thể vượt qua?

Lúc nhìn thấy BOSS, thời gian bọn họ hao phí đã được 7 phút, mất gần một nửa thời gian, Phong Thệ cũng khắc sâu thể nghiệm đến lúc đó sẽ ác liệt cỡ nào, không nói hai lời, liền bắt đầu chiến đấu, Hoa Đoá Đoá giải trừ sống nương tựa lẫn nhau, đứng rất xa, làm xứng chức y sư của nàng.

Có thể kháng, nhưng là hiệu suất cực thấp, đánh hơn mười phút, cột máu của BOSS vẫn còn đánh chưa tới một nửa, mắt thấy thời gian lúc này từng chút trôi qua, thật sự là gấp chết người a. Liền đến Từ Hoan Hoan liên đới ngồi ở bên cạnh nhìn xem cũng khẩn trương cầm lấy góc áo của Hoa Đoá Đoá, không ngừng nỉ non, “Nhanh chút a.”

【 đội ngũ 】 Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích: Không được a, kỹ năng đánh ra rất không có lực. Như vậy sẽ không có đủ thời gian để giao nhiệm vụ.

【 đội ngũ 】 Nham Hiểm: Đại thần, ngươi đổi trang bị đi.

【 đội ngũ 】 Phong Thệ: Không được, trang bị kháng của ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống cự được, nếu thay trang bị khác vào hẳn phải chết.

【 đội ngũ 】 Nham Hiểm: Hoặc là để cho phu nhân đến đánh, công kích của nàng cao.

【 đội ngũ 】 Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích: Ngươi đần độn à, nếu con gấu lớn này nổi điên lên, nhảy tới đánh phu nhân, chúng ta phải làm sao bây giờ?

Hoa Đoá Đoá nghĩ nghĩ, bỗng nhiên linh quang chợt loé, nàng gọi con của nàng ra, tuy rằng lực phòng ngự con của nàng rất thấp, nhưng là lực công kích chính là lực tổng hợp công kích của nàng cùng với Phong Thệ, hơn nữa nếu con chết, nàng có thể không cần dùng đến kỹ năng Thục Hồn Chú của nàng để hồi sinh sống lại, mà có thể trực tiếp uống thuốc để hồi sinh. Đứa nhỏ vừa mới sinh ra, vì để luyện cấp cho đứa nhỏ, Phong Thệ mua rất nhiều dược hồi sinh đưa cho Hoa Đoá Đoá.

Quả nhiên, có thêm lực công kích của quả cầu thịt mới vừa sinh ra này, tốc độ quả nhiên nhanh hơn rất nhiều.

【 đội ngũ 】 Nham Hiểm: Phu nhân vạn tuế.

【 đội ngũ 】 Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích: Vẫn là bang chủ phu nhân thông minh, trước tiên sinh đứa nhỏ. Sớm biết thế ta cũng cùng với Chim Mổ Sâu sinh một đống.

【 đội ngũ 】 Phong Thệ: Lão bà, Phong Lưu thật sự là anh hùng phong lưu a.

【 đội ngũ 】 Hoa Đoá Đoá: Đánh vào thân con, nhưng đau ở tâm mẹ. Con đã chết thật nhiều lần, sống lại cũng thật là nhiều… Nhưng lại còn phải chú ý đến sống chết của các ngươi, thực mệt mỏi quá a.

Hoa Đoá Đoá làm sao có thể thao túng linh hoạt đến như vậy, đây là vì nàng cùng với Từ Hoan Hoan song kiếm hợp bích a. Từ Hoan Hoan khống chế bằng chuột, Hoa Đoá Đoá thì dùng bàn phím thao tác, cho nên mới thành một tổ hợp linh hoạt tới như thế.

【 đội ngũ 】 Phong Thệ: Đánh về xong, lão công sẽ hảo hảo thưởng cho ngươi.

Ánh mắt Từ Hoan Hoan bỗng nhiên loé lên như sao, nói với Hoa Đoá Đoá: “Mau nhanh hỏi một chút, sẽ thưởng bao nhiêu bạc.”

“Ách, Hoan Hoan, như vậy là không đúng, ta cùng hắn hẳn là tuy hai mà một đi, khách khí như vậy còn nói đến tiền, thực tổn thương cảm tình a.” Hoa Đoá Đoá một bên sốt ruột thao tác một bên kháng nghị.

Từ Hoan Hoan tà nghễ liếc mắt sang nàng, ánh mắt kỳ quái, nhìn Hoa Đoá Đoá như nhìn thấy quái vật, “A, ngươi hiện tại đã bắt đầu thực sự đem mối quan hệ vợ chồng này coi như sự thật.”

Hoa Đoá Đoá cũng không nói gì, trước làm xong nhiệm vụ đã nói sau.

Đứa con này phụ thêm một phần sức lực thực mạnh, thời gian nhanh chóng rút ngắn lại, BOSS rốt cục cũng ngã xuống, thời gian chỉ còn lại 5 phút. Phong Thệ lập tức đem Hoa Đoá Đoá ôm vào trong ngực vọt mạnh chạy băng qua khu rừng băng trúc. Lại nói tiếp, trên đường trở về thật sự là thảm thiết, một đống quái vây quanh chật như nêm cối.

【 đội ngũ 】 Phong Thệ: Đoá Đoá, con chúng ta có phải có cái kỹ năng đánh lan hay không?

【 đội ngũ 】 Hoa Đoá Đoá: n, là kỹ năng Em bé gom sữa.

【 đội ngũ 】 Phong Thệ: Dùng nó.

【 đội ngũ 】 Hoa Đoá Đoá: Nhưng là… Sau khi dùng kỹ năng này xong, cột mana của ta khôi phục sẽ rất chậm, thời gian phục hồi dài hơn, không cứu người được.

【 đội ngũ 】 Phong Thệ: Không có việc gì, chỉ cần có một người có thể đúng lúc giao nhiệm vụ là được, dùng đi.

【 đội ngũ 】 Hoa Đoá Đoá: Vậy được.

Kỹ năng “Em bé gom sữa” này thực hoa lệ, em bé nhảy lên thật sự cao, sau đó sữ trắng vung vãi khắp nới như mưa, bởi vì lực công kích của Phong Lưu cao, hơn nữa những kỹ năng phụ tăng thêm 30% công kích, cơ hồ có thể gây sát thương đột biến.

Thời gian phục hồi của kỹ năng này là mười giây, thời gian phục hồi kỹ năng hồi sinh của Hoa Đoá Đoá đã tăng nhiều, biến thành ba mươi giây. Kế tiếp liền có người chết, Hoa Đoá Đoá cứu không được. Một đường chạy tới, chỉ còn lại có Hoa Đoá Đoá với Phong Thệ, thật vất vả giao xong nhiệm vụ, ra phụ bản.

Vừa ra khỏi phụ bản, Phong Thệ đại thần liền khẩn cấp mãnh liệt để Hoa Đoá Đoá xuống, chạy đến chỗ Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích bọn họ đang nằm ở lối vào phụ bản, Phong Thệ cưỡi bạch mã mà vào.

Bên ngoài mấy người đang chờ cũng bắt đầu di chuyển lên. Mỹ Ngọc Yên Nhiên, đem một đám bọn họ cứu sống lại.

【 trước mặt 】 Chim Mổ Sâu: Trang sức đã chiếm được sao? Ta vừa mới nhìn trang web diễn đàn, công ty Thắng Lợi cẩu huyết bị người mắng ngập đầu, trước mắt cho tới giờ chưa có server nào vượt qua được.

【 trước mặt 】 Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích: Ha ha, trong túi của ta có trang sức… Nhẫn Thiên Uy tăng sức chiến đấu (màu da cam).

Sâu Sâu Muốn Nhúc Nhích đem trang bị phát lên xong, thuộc tính kia quả thực không có ngôn từ nào có thể diễn đạt được.

【 trước mặt 】 Chim Mổ Sâu: Quả nhiên là Phong Thệ đại thần, kết quả chính là không giống với người thường.

【 trước mặt 】 Phong Thệ: Nếu không nhờ vào đứa nhỏ của ta cùng với Đoá Đoá, món đồ này cũng không có khả năng có được. Chim nhỏ, đội kế tiếp sợ không có khả năng qua được.

【 trước mặt 】 Chim Mổ Sâu: (#‵′) Dựa vào, vì sao?

【 trước mặt 】 Phong Thệ: Ta cảm giác bản đồ này, phải có đứa nhỏ mới có thể vượt qua, gọi đứa nhỏ ra, sau đó mẫu thân không ngừng cho sống lại. Lực công kích của đứa nhỏ là công kích tổng hợp của cha mẹ nó, phi thường cường đại. Hơn nữa để sống lại cũng dễ dàng hơn. Các server khác cũng đều là đại thần cấp cao, hơn nữa không hề kém hơn so với đội này của chúng ta, ngươi vừa rồi cũng đã thấy được, chỉ có ta cùng lão bà của ta còn sống đi ra, những người khác đều là chết hết, ngươi nên biết là ác liệt cỡ nào.

【 trước mặt 】 Chim Mổ Sâu: … Thử xem, không thử xem làm sao mà biết?

Phong Thệ cũng không có cách, đành phải đem trang bị trên người chuyển dời sang Thiên Phạt, sau đó ôm Mỹ Ngọc Yên Nhiên đi vào, trước khi đi còn tư tán gẫu với Hoa Đoá Đoá một phen.

【 tư tán gẫu 】 Thiên Phạt: Lão bà, không cần ghen nga.

【 tư tán gẫu 】 Hoa Đoá Đoá: Ta không nhỏ nhen như vậy.

Nhưng mà Hoa Đoá Đoá quả thật trầm lặng. Từ Hoan Hoan thấy Hoa Đoá Đoá nhìn chằm chằm vào màn hình, không khỏi cười rộ lên, “Ai nha, khó chịu?”

“Hoan Hoan, ngươi còn nhớ rõ lúc trước Cố Cảnh Phong với Đinh học tỷ yêu đương, có đôi khi đi cùng với nhau, ta đã nói cái gì không?”

“Ngô, để cho ta nghĩ lại đã…” Hoan Hoan nhìn trời một phen, nói không lớn khẳng định: “Ngươi nói, kỳ thật bọn họ rất xứng.”

“Đúng vậy.” Hoa Đoá Đoá lại nhìn hai người đang ôm nhau chuẩn bị tiến vào phụ bản, “Kỳ thật, đại thần với Mỹ Ngọc Yên Nhiên cũng rất xứng đôi.”

“Ta phi, Hoa Đoá Đoá, ngươi cứ như vậy mà tiêu diệt uy phong chính mình, trợ chí khí cho người khác? Ngươi định tính xếp hàng à?” Từ Hoan Hoan trực tiếp nhảy dựng lên, tức giận đến giương nanh múa vuốt.

Hoa Đoá Đoá một bộ dạng biểu tình muốn khóc, “Lúc trước ta nhìn thấy bọn hắn ở cùng một chỗ, kỳ thật trong lòng ta thực khó chịu, nhưng lại bất lực, nay ta lại thấy lão công ta cùng một nữ nhân khác ôm nhau, kỳ thật ta cũng thực khó chịu, nhưng là vẫn cảm thấy bất lực như trước kia. Hiện tại ta rốt cục cũng lý giải được cảm giác lúc trước, cảm giác đó thật giống như một cái gì đó vốn thuộc về chính mình, lại bị người khác chiếm lấy. Ngươi nói ta hành động như vậy có tính là thất bại không?”

Từ Hoan Hoan sửng sốt, “Tiểu Đoá Đoá, trước kia ngươi thích Cố Cảnh Phong?”

Hoa Đoá Đoá gật đầu. Lông mi Từ Hoan Hoan run lên, “Hiện tại chuyển đổi đối tượng yêu mến, thích lão công trong trò chơi này.”

“Không phải…” Thanh âm Hoa Đoá Đoá lập tức thấp đi vài phần, “Còn… Vẫn còn thích Cố trợ giáo, chính là…”

Từ Hoan Hoan lông mi nhíu nhíu, chờ nàng tiếp tục nói.

Hoa Đoá Đoá lập tức nổi giận, “Hắn không ý tứ này với ta.”

“Vậy ngươi liền quyến rũ hắn, nhìn xem phản ứng của hắn như thế nào?”

“A? Câu dẫn như thế nào?”

“Sắc | dụ.”

“…”

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Gõ hết sức lực… 6000 từ… Đổi mới chậm, số lượng từ liền nhiều lên, tỏ vẻ Hoa Đoá Đoá rốt cục đã thông suốt
Bình Luận (0)
Comment