Cảm giác thần thức đã chạm đến khí tức quen thuộc, hơn nữa còn hòa làm một thể với Tế Thế Đỉnh bên dưới, Giang Khương thở phào nhẹ nhõm.
Nhờ thần thức, hắn thậm chí có thể xuyên qua nắp Tế Thế Đỉnh, lặng yên không một tiếng động cảm thụ tình huống xung quanh.
Giang Khương nhanh chóng cảm nhận được bên cạnh nắp Tế Thế Đỉnh đang có ba cổ khí tức tồn tại. Trong đó có hai cổ khí tức không hề kém, tương đương với Bá tước Huyết tộc.
- Ồ, khí tức thật là mạnh.
Theo thần thức lan tràn xung quanh, Giang Khương liền cảm nhận được có một luồng khí tức còn mạnh hơn hai Bá tước kia.
- Hầu tước Ryan.
Thoáng chần chừ một chút, Giang Khương lập tức xác định được chủ nhân của cổ khí tức này.
Lúc này, Hầu tước Ryan đang dựa lưng vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, bỗng nhiên mở mắt ra, vẻ mặt thoáng kinh ngạc nhìn quanh bốn phía, ánh mắt hiện lên sự nghi ngờ, cau mày một cái rồi nhắm mắt lại.
Nhẹ nhàng vượt qua ba cái xe, Giang Khương tiếp tục đẩy thần thức xuyên qua nắp Tế Thế Đỉnh kéo dài bốn phía.
Nhờ tác dụng của nắp Tế Thế Đỉnh, thần thức của Giang Khương nhanh chóng bao phủ cả đoàn xe.
Đợi đến khi Giang Khương mở mắt ra, nhìn ánh đèn xe càng lúc càng gần, hắn biết được nắp Tế Thế Đỉnh nằm ở vị trí chính giữa đoàn xe.
Nhưng Giang Khương lại chẳng biết làm sao. Hắn đưa tay nhẹ vuốt Tế Thế Đỉnh bên dưới, nhẹ thở dài. Hắn biết chính xác vị trí của nắp Tế Thế Đỉnh, nhưng chiếc xe đang chở nắp Tế Thế Đỉnh đều đóng kín cửa, hơn nữa bên cạnh còn là Hầu tước Ryan.
Trong tình huống như vậy, hắn cũng không nắm chắc.
Sau khi thở dài một tiếng, tầm mắt Giang Khương nhanh chóng biến thành hai màu trắng đen. Hắn sử dụng thiên phú Ngưng trệ không gian, khởi động Tế Thế Đỉnh, tiêu hao năng lượng không nhỏ. Hết thảy tình huống bây giờ đều nằm trong lòng bàn tay. Hiện tại tiến vào trạng thái Không Minh, chuẩn bị hành động mới là lựa chọn cao nhất.
Nhìn ánh đèn xe cách đó không xa, nội khí nhanh chóng rót vào Tế Thế Đỉnh. Tế Thế Đỉnh nhẹ nhàng đè xuống ngọn cây một cái rồi nhanh chóng bắn lên bầu trời.
Chỉ hai ba giây ngắn ngủi, chiếc xe trước nhất đột nhiên bị một vật nặng từ trên trời rơi xuống, hung hăng đập trúng nóc xe, tạo thành một vết lõm.
Ầm một tiếng thật lớn, toàn bộ đoàn xe đều hỗn độn. Hai chiếc xe cuối cùng hai bên dừng lại, hai chiếc xe theo sát phía sau chỉ nghe bánh xe phát ra tiếng va chạm bốc khói, lúc này mới không bị đụng vào xe đằng trước.
Giang Khương ngồi bên trên Tế Thế Đỉnh, từ bên trong đỉnh rút ra hai cây súng máy nặng ba bốn chục cân, hướng thẳng đám Huyết tộc đang mở cửa bước xuống xe, bắn như trút nước.
Hai cây súng Gatling trong hai giây đã bắn ra gần ngàn phát đạn, khiến đám Huyết tộc bị áp chế trong xe, căn bản không dám ló mặt.
Tuy năm chiếc xe SUV này có chức năng chống đạn, hơn nữa là khoảng cách gần, uy lực của súng Gatling bị hạn chế không ít, nhưng vẫn để lại không ít dấu vết, khiến cho đám Huyết tộc hừ thảm không ít.
Nhưng Giang Khương cũng không áp chế bọn họ quá lâu. Lúc này, bên trong một chiếc xe chui ra hai Huyết tộc, bắt đầu nhảy lên nóc xe công kích Giang Khương.
Tế Thế Đỉnh lại bắn lên, đánh trúng hai Huyết tộc.
Nhưng chỉ trong chớp nhoáng này, bên trong xe lại nhanh chóng nhảy ra thêm mấy Huyết tộc nữa. Một người trong đó chợt lóe lên, xuất hiện cách Giang Khương không xa.
- Hầu tước Ryan.
Hai mắt Giang Khương co rúc lại, cánh tay run lên, cầm hai cây súng bắn tới Hầu tước Ryan. Tế Thế Đỉnh lại nhanh chóng bắn lên từ nóc xe. Đợi đến khi Hầu tước Ryan lướt qua được mưa đạn, Tế Thế Đỉnh đã vượt qua đỉnh đầu Hầu tước, bay vút về phía sau.
Ánh mắt Hầu tước Ryan lóe lên ánh sáng màu đỏ, huyết quang nhàn nhạt, nhìn Tế Thế Đỉnh bay lướt qua đầu, trong nháy mắt liền khôi phục lại tinh thần, kêu to một tiếng rồi vọt theo.
Tuy nói trong xe còn có hai Bá tước đang bảo vệ nắp Tế Thế Đỉnh, nhưng cũng phải phòng ngừa vạn nhất.
Nhưng khi ông ta vừa mới nhào qua, liền thấy đại đỉnh dường như không phải xông đến chiếc xe mà là phóng vào trong rừng cây.
- Cái gì?
Hầu tước Ryan không khỏi sửng sốt. Ông vừa mới nhìn thấy rõ ràng người đứng trên đại đỉnh là Giang Khương của Thiên Y Viện. Đại đỉnh kia chắc chắn là chi bảo trấn viện Tế Thế Đỉnh.
Chỉ là từ trước đến nay chưa từng nghe nói qua Tế Thế Đỉnh lại có uy năng như vậy, có thể chở người bay trên không.
Thứ đồ chơi này ngoại trừ luyện đan còn có chức năng lợi hại như vậy sao? Nhưng tiểu tử này dường như không phải xông đến chiếc xe mà giống như chạy trốn hơn? Chẳng lẽ hắn làm ra trận thế lớn như vậy lại không phải vì Tế Thế Đỉnh?
Hầu tước Ryan chỉ hơi sửng sốt một chút, nhe hai cái nanh ra, sau đó tiếp tục đuổi theo đại đỉnh. Tiểu tử này có thể không phải vì Tế Thế Đỉnh, nhưng đã đến Birmingham, lại còn dám ám sát đoàn xe của y, hơn nữa còn mang theo cả Tế Thế Đỉnh, nếu còn để cho hắn chạy thoát, chức Thủ tịch trưởng lão Huyết tộc y không cần làm nữa.
Lúc này, Bá tước Robert chui ra từ một chiếc xe khác, cũng đã nhận ra Giang Khương, gương mặt hiện lên vẻ hung tợn, hét lên một tiếng rồi đuổi theo.
- Tiểu tử kia, không nghĩ đến ngươi lại tự mình đưa đến cửa, lại còn muốn chạy sao?
Thấy Hầu tước Robert đã đuổi theo đằng trước, cùng với Tế Thế Đỉnh và máu của Giang Khương, Hầu tước Ryan mỉm cười đắc ý.
Chẳng qua, khi ông ta vừa mới ló đầu ra, nhìn thấy Tế Thế Đỉnh đang chở Giang Khương bay ở đằng trước, chẳng biết từ lúc nào sau lưng lại xuất hiện một bàn tay có móng, nhìn qua hết sức cổ quái.