Bỏ Phi Trọng Sinh: Độc Thủ Nữ Ma Y

Chương 7

Đinh dược sư nặng nề thở dài một hơi, rốt cuộc ra tay chữa trị, nhìn khoé miệng chảy máu của Tử Khuynh, hắn không đành lòng.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn ra tay chữa trị cho Tử Khuynh, mỗi một lần nhìn thấy Lăng Hạo Nhiên bế Tử Khuynh vào y quán, sẽ thấy nàng bị thương nhiều chỗ, nhưng mà không bây giờ, lại nghiêm trọng hơn lúc trước.

Nàng hiện tại bị đánh gãy vài xương sườn, thân hình nhu nhược, thật sự không biết nàng đã chịu đựng tới đây như thế nào.

Sau một phen chữa trị, Đinh dược sư lau mồ hôi trên trán, “Xong rồi, chỉ cần mang về điều dưỡng thật tốt là được.”

“Cảm ơn Đinh dược sư, cảm ơn!” Lăng Hạo Nhiên không ngừng nói lời cảm ơn, rồi nhìn chăm chú Tử Khuynh, trong mắt tràn đầy thương tiếc.

“Chỉ cần lần sau không mang nàng vào y quán của ta là được.” Đinh dược sư nói lời này là có ý tứ, người thông minh như Lăng Hạo Nhiên, chắc chắn sẽ hiểu được.

“Đinh dược sư, ta sẽ đi ngay.” Nhẹ nhàng bế Tử Khuynh từ trên giường lên, Lăng Hạo Nhiên cất bước đi ra khỏi y quán.

“Khoan đã.” Thấy Lăng Hạo Nhiên sắp bước ra khỏi cửa phòng, Đinh dược sư gọi lại.

“Cầm đi đi, mua cho Tử Khuynh vài món ngon.” Đinh dược sư từ trong lòng lấy ra một thỏi bạc, tuy nói nhà mình không quá mức giàu có, nhưng so với hai huynh muội này, bọn họ vẫn là đầy đủ hơn.

“Đinh dược sư, đây...” Trong nháy mắt, đôi mắt của Lăng Hạo Nhiên đã ươn ướt. Đều nói nam nhi không dễ rơi nước mắt, nhưng mà hiện tại, Lăng Hạo Nhiên không phải khóc, mà là cảm động.

“Cầm đi đi, chờ ngươi có tiền rồi trả lại cho ta cũng không muộn.” Đinh dược y xua xua tay, ánh mắt nhu hoà.

Nằm ở trong lòng ngực Lăng Hạo Nhiên, Tử Khuynh tuy rằng không mở mắt, nhưng có thể cảm nhận được thiện ý của Đinh dược sư này, đây là nợ một ân tình, nàng nhớ kỹ!

Bị thương quá nặng, Tử Khuynh vẫn luôn hôn mê, ngay cả quá trình về đến nhà nàng cũng không rõ, nàng chỉ biết, sau khi nàng tỉnh lại thì đã nằm trên giường.

Nói là giường, nhưng cũng chỉ là một tấm ván gỗ dựng lên, nói là nhà, nhưng cũng chỉ là một cái miếu bỏ hoang.

Nhưng vẫn có bốn bức tường, cũng đủ khiến Tử Khuynh cảm thấy ấm áp.

Toàn thân bị thương, nàng không thể cử động được, chỉ có thể mở mắt nhìn xung quanh.

Lần này bị thương, lại là bị thương nặng nhất, cũng đem thân thể này đánh đến chết.

“Khuynh nhi, tỉnh rồi sao? Còn đau không?” Lăng Hạo Nhiên thấy Tử Khuynh mở mắt, trên mặt tràn đầy ý cười, giơ tay sờ trán Tử Khuynh.

“Ca, không còn đau.” Nếu linh hồn đã nhập vào thân thể này, ký ức lại được nàng dung hợp, vậy thì, nàng ấy chính là nàng, mà ca của nàng ấy chính là ca ca của nàng!

“Khuynh nhi, là ca không tốt, ca không nên rời khỏi ngươi, về sau, dù trời có sập xuống, ca cũng sẽ không rời khỏi ngươi.” Lăng Hạo Nhiên nhìn Tử Khuynh bảo đảm, cũng là cả đời!

“Ca, về sau ta sẽ không bao giờ để bị khi dễ nữa, ta sẽ phản kích!” Đúng vậy, nàng về sau sẽ không bao giờ để người khác khi dễ nữa, bởi vì chỉ có nàng mới được khi dễ người khác.

Đã từng là Thần cấp cường giả, nàng căng cốt sẽ tốt hơn, sẽ không khiến Lăng Hạo Nhiên lo lắng nữa!

“Được, ca ca chờ Khuynh nhi tốt lên, liền cùng nhau tu luyện.” Lăng Hạo Nhiên khi nói lời này, ánh mắt có chút né tránh, không dám nhìn thẳng Tử Khuynh.

Tử Khuynh, căn bản không thể tu luyện, nàng toàn thân gân mạch bị tắt nghẽn, không thể súc tích linh lực, cũng không thể súc tích đấu khí, về việc này, hắn chưa vào giờ nói cho nàng biết, vì chỉ sợ nàng sẽ âm thầm tổn thương tinh thần, nhưng hiện tại..
Bình Luận (0)
Comment