“Trăm ngàn lần đừng khiêu chiến tính nhẫn nại của tôi!” Ngón tay nóng rực của
hắn quét từ sau chiếc cổ trắng nõn của nàng về xương quai xanh tinh sảo, giọng
nói nồng đậm ý cảnh cáo. “Tôi thích phụ nữ nghe lời, sau này vô luận là tôi nói
cái gì, em đều phải vô điều kiện đi làm. Em phải làm tình phụ của tôi, nên khắc
kĩ điểm này.”
Hôm nay hắn không vui vẻ có thể tùy ý tăng tiền thuê cô nhi viện, ngày mai có
lẽ lại nghĩ ra mấy trò khác, nàng thế đan lực bạc, không thể chống lại hắn, kết
quả không thể không thể không thỏa hiệp với hắn. Cho dù không cam lòng thế nào,
ngay cả kẻ kiêu ngạo như nàng, nhưng có năng lực gì.
Nàng không thể mở miệng, hai tay muốn giãy dụa dần dần buông xuống.
Hắn ôm eo nhỏ của nàng, đem nàng ngã xuống giường, thân thể cao lớn lập tức
đè lên, nhanh chóng bỏ đi quần áo trên người nàng, làn môi nóng bỏng không hề
kiêng kị h ôn lên hai vai mềm mại, trắng như tuyết của nàng.
Nàng nhắm chặt hai mắt, mặc nước mắt bừa bãi tuôn ra, xấu hổ, giận giữ, cắn
răng nói nhỏ: “Anh là ma quỷ, ma quỷ…”
Hắn đi vào thân thể nàng không chút lưu tình, tà tứ nói bên môi nàng: “Đúng
vậy, tôi là ma quỷ, tôi sẽ như hình với bóng đi theo em, vĩnh viễn cũng đừng
tưởng thoát khỏi.”
Nhìn nàng dưới thân nước mắt lan tràn hai má, hắn vui vẻ nhếch lên nụ cười tà
ác, vẻ kiêu ngạo cùng không chịu khuất phục của nàng đều bị hắn đạp đổ, hắn
không kịp chờ dưới thân nàng chảy ra phong tình uyển chuyển mê người.
Thứ cứng rắn nóng cháy kia xâm nhập trong nháy mắt, nàng thống khổ cắn chặt
môi, cả người run run không thôi, hô hấp không thể chống lại, bắt đầu trở nên
dồn dập, hứng lấy từng cơn sóng di chuyển càng thêm cuống dã của hắn.
Đây không phải sự thật, chuyện khuất nhục thế này sao có thể rơi xuống trên
người nàng?
Nàng bất lực mà run run, nghĩ đến tất cả chỉ là một giấc mơ, nàng sẽ đột
nhiên tỉnh lại. Nhưng hơi thở gấp gáp của hắn vẫn phun lên khuôn mặt đầy nước
mắt của nàng, mũi vẫn ngửi thấy hơi thở của hắn, đây là chuyện hoàn toàn chân
thật, ác mộng vẫn tiếp tục.
Giờ phút này, vì sốt cao mà nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng lên, trong óc
như có thiên quân vạn mã đang chạy rầm rầm, thân thể như bay lên mây, nàng dần
dần rơi vào hắc ám.
Trong lúc ngủ mơ, đột nhiên nàng cảm thấy thân thể lăn lộn vài cái, lập tức
mất đi trọng tâm rơi vào chỗ nào vừa lạnh lẽo vừa cứng rắn, mở to mắt nhìn,
chính mình không biết từ khi nào ngã nhào từ trên giường xuống, nàng ngủ mơ mơ
màng màng bám vào mép giường bò lên.
Kéo chăn lên chuẩn bị nằm xuống, không kịp chuẩn bị lại bị người hung hăng đá
vào lưng, cả người xoay tròn ngã xuống, cau mày, xoa xoa lưng bị đụng, đau đến
nhìn thấy sao bay bay.
“Cô không có tư cách ngủ trên giường này! Đi ra ngoài…” Giọng nói tựa như đế
vương, lãnh khốc vô tình.
Toàn bộ cơn buồn ngủ chạy mất, toàn thân như rơi vào hầm băng ngàn năm, không
khỏi phát run. Cúi đầu nhìn chính mình, phát hiện trên người không có quần áo,
giữa hai chân truyền đến đau đớn, chậm rãi nhớ lại nàng vừa trải qua cái gì.