Sáng thức dậy,Yên Vi cùng Hàn Thu chuẩn bị đồ làm bánh,hôm nay cô sẽ làm món bánh gạo bên trong có nhân là mật ong.
Đầu tiên là phải làm bột cho bánh trước,cô đổ bột ra,đổ thêm một ít nườc nườc rồi trộn,trộn cho đến khi nó thành một cục là xong,sau đó đem hấp cục đó trước.
Trước khi hấp thì khoét một lỗ ở trên bánh để lát mang đổ mật ong vào.
Sau khoảng một tiếng thì cũng đã làm xong,cô kêu Lệ Chi mang đến cho Hòang Thượng còn cô và Hàn Thu mang đến cho Thái Hậu.
Đến nơi,Thái Hậu nắm lấy tay cô,nói:
"Ôi!Từ lâu lắm rồi con mới đến đây thăm ta,lại còn mang cả bánh do chình tay con làm nữa, thật là vui.
"
"Thái hậu,là tần thiếp bận nhiều việc,mong Thái hậu tha lỗi.
"
"Không sao,con đến thăm ta là ta đã vui lắm rồi"
"Dạ"
"Đứa bé hiểu chuyện,từ lúc con và hoàng thượng làm lành,Ai gia đã rất vui,nhớ lại năm ấy,các phi tần trong cung đều có ý tứ không rõ không ràng với con,làm ta lo lắng.
"
"Tần thiếp sẽ cẩn thận,sẽ không để cho hậu cung có ai muốn một tay che trời.
"
"Vậy thì tốt rồi,đừng làm quá sức,ta phải biết dung hòa với mọi người.
"
"Tần thiếp đã ghi nhớ.
"
Cô cùng thái hậu nói biết bao nhiêu chuyện, người kể cho cô từ chuyện hồi nhỏ cho đến bây giờ của hoàng thượng,nói cô phải biết quan tâm cho người.
Buổi trưa,cô ngồi đó ăn trưa cùng thái hậu,hai người nói chuyện rất vui vẻ,tiếng cười vang lên không ngớt.
Ăn trưa xong,cô về Thanh Cát cung,ngủ một giấc,mắt của cô đã quá mỏi rồi.
Đến chiều,cô đang ngồi đọc sách thì Hoàng thương đến,cô nói:
"Tần thiếp xin thỉnh an hoàng thượng.
"
"Không cần đa lễ.
"
"Dạ"
"Hôm nay nàng cùng thái hậu trò chuyện sao?"
"Dạ,tần thiếp chỉ là làm bánh cho người và thái hậu,không biết món bánh buổi sáng người ăn có ngon miệng không?"
"Rất ngon".
Truyện Gia Đấu
"Vậy mai mốt tần thiếp sẽ làm thêm nhiều loại bánh mới cho người.
"
"Hôm nay nàng và Thái hậu đã nói những gì?"
"Dạ,tần thiếp và thái hậu chỉ nói về những chuyện xưa,người nói là phải biết quan tâm tới hoàng thượng nhiềi hơn,hoàng thương ngày ngày phải bận công việc triều chính,thân là chính thê,phải chăm lo cho phu quân của mình.
"
"Vậy được rồi,ta còn bận việc,phải đi trước.
"
"Dạ.
"
"Tần thiếp cung thỉnh hoàng thượng thánh an.
"
! ----------------!
Buổi chiều,Lý công công tới bẩm báo:
"Nô tài xin thỉnh an hoàng hậu nương nương.
"
"Miễn lễ,ngươi tới tìm ta có việc gì không?"
"Dạ bẩm nương nương,ngày mai là ngày phong danh vị Phi của Chiêu Tần,các cung đều tới tặng quà,không biết người có gì muốn ban?"
Yên Vi suy nghĩ một lát rồi nói:
"Ban cho Chiêu Tần năm tấm vải mới nhất và đẹp nhất của phủ nội vụ,Chiều Tần xinh đẹp sắc sảo,các ngươi làm phải phù hợp với cô ấy.
"
"Dạ,nô tài đã nhớ rõ.
"
"Được rồi.
"
Buổi tối,Yên Vi vừa ngồi ăn dưa hấu vừa ngồi ngắm sao,có lẽ đây đã là thói quen của cô từ khi đến đây.
Ở hiện tại lúc trước,mẹ cô đã từng nói sao chính là người bạn khi ta cô độc bởi trong màn đêm tĩnh lạnh,sao luôn luôn ở bên chúng ta.
"Nàng đang ngắm gì vậy?"Hoàng thượng đã ở đằng sau cô tự lúc nào.
"Tần thiếp đang ngắm sao.
"Cô đáp.
"Ngắm sao?"
"Dạ,hoàng thượng có biết không,mỗi vì sao đều mang trong mình một bí mật nhỏ của con người chúng ta.
Đối với tần thiếp,sao là người bạn khi tần thiếp cô đơn.
"
"Khi nàng cô đơn?"Hoàng thượng ngồi xuống kế bên cô.
"Dạ,khi người không có ở đây,ngắm sao đã là thói quen của tần thiếp.
"
"Ở bên nàng trẫm cảm thấy thật thú vị"
"Vậy sao?"Cô đứng đằng sau hoàng thượng,xoa bóp đầu cho người.
"Hoàng thượng bận việc triều chính,người nên để tâm tới sức khỏe nhiều hơn.
"
"Trẫm đã nhớ rồi.
"
"Trễ rồi,ta vào ngủ thôi.
"
"Ừm! "
! --------END--------!.