Úc Chấp mặc chiếc áo khoác dáng dài phong cách preppy, đứng ở cửa phòng riêng, chỉ cần ngoắc nhẹ ngón tay, alpha sẽ hồn siêu phách lạc mà bước về phía anh.
Một giây trước còn đang đau buồn vì Tần Liên Khê, giờ đây Chung Tử Kỳ lại như một con thú vừa học đứng, lảo đảo đi về phía Úc Chấp.
Nhà họ Tần không tiết lộ quá nhiều nội tình, nên gã không biết. Nhưng gã cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, sau khi chuyện của gã bị bại lộ, Tần Liên Khê đột nhiên phát bệnh tim mà chết. Gã vốn còn lo nhà họ Tần sẽ đổ lỗi cho mình.
Nhưng nhà họ Tần không làm vậy, trong lòng gã cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Tuy nghi hoặc nhưng gã cũng không hỏi thêm, dù sao Tần Liên Khê đã chết, quan hệ giữa gã và nhà họ Tần sau này cũng cắt đứt, không cần phải đào sâu những chuyện không liên quan đến mình nữa.
“Người ta thường nói, quá tam ba bận. Chúng ta tình cờ gặp nhau lần thứ ba, nhất định là có duyên phận trời định.”
Chung Tử Kỳ nói, phả ra hơi rượu nồng nặc. Bữa rượu này là do bạn bè sợ gã quá đau lòng vì Tần Liên Khê đột ngột qua đời mà đặc biệt chuẩn bị.
Gã cũng tỏ ra rất đau lòng, và đã cắt đứt liên lạc với các omega trong ảnh, xóa, chặn, một lèo, cũng coi như có qua có lại với Tần Liên Khê rồi.
“Lần này chúng ta có thể thêm phương thức liên lạc rồi chứ.” Trong đôi mắt say mèm của Chung Tử Kỳ tràn đầy vẻ thèm thuồng không biết xấu hổ, khiến người ta ghê tởm. Bây giờ gã mới thêm bạn của người khác sau khi Tần Liên Khê qua đời, nên không có vấn đề gì. Gã không thể cứ mãi tưởng nhớ người đã khuất, gã cũng phải sống cho thật tốt chứ.
Chung Tử Kỳ nghĩ vậy.
Úc Chấp không trả lời, chỉ mở cửa phòng riêng rồi bước vào.
Chung Tử Kỳ lẽo đẽo theo sau, mặt cười d*m đ*ng không quên đóng cửa lại.
Vừa quay đầu, mỹ nhân đã không còn trong phòng. Chỉ có một chiếc ghế ở giữa, một luồng ánh sáng trắng bệch chiếu vào đó.
“Anh định chơi trò chơi với tôi à?”
Gã đi tới, đối diện ghế là một tấm kính. Tuy không thấy gì, nhưng gã biết mỹ nhân mà gã hằng mong nhớ đang ở sau tấm kính đó.
“Ngồi xuống.”
Giọng nói hay của Úc Chấp qua thiết bị điện tử phủ thêm một lớp lạnh lẽo, vang lên từ khắp nơi trong phòng. Giọng điệu ra lệnh không những không khiến người ta khó chịu, mà ngược lại còn thấy hưng phấn.
“Vâng, thưa sĩ quan.”
Chung Tử Kỳ khá phối hợp.
Gã ngồi xuống ghế, bị ánh sáng chiếu vào mắt hơi nheo lại, tay đặt lên bàn nhỏ trên ghế, cố gắng giữ tư thế ngồi ngay ngắn, không mất đi vẻ đẹp trai, mắt nhìn thẳng vào tấm kính phía trước.
“Sĩ quan muốn hỏi gì ạ?”
“Anh có hôn ước.”
Úc Chấp dựa vào chiếc bàn sau lưng, chân phải tùy ý vắt lên chân trái. Anh không nhìn Chung Tử Kỳ qua tấm kính một chiều, mà nhìn vào chiếc điện thoại trên giá đỡ. Điện thoại đang livestream, hình ảnh chính là Chung Tử Kỳ lúc này.
Anh đã mua lượt đẩy, vừa phát sóng đã có hàng ngàn người xem. Tiêu đề phòng livestream: #Vào xem tra nam bị bóc phốt#
Phải nói rằng, dạo này Úc Chấp không lên mạng vô ích.
Chung Tử Kỳ hoàn toàn không biết gì về việc này, nghe Úc Chấp nói liền phủ nhận: “Tôi không có hôn ước.”
Úc Chấp thong dong nói tiếp: “Anh có một người bạn trúc mã lớn lên cùng nhau.”
“Tôi và cậu ấy chỉ là bạn bè.”
Chung Tử Kỳ trả lời vừa nhanh vừa dứt khoát. Số người xem livestream đã vượt quá mười nghìn, trong đó có người quen của Chung Tử Kỳ.
【Đây là đàn anh của tôi!】
【E hèm, hắn từng hẹn hò với tôi, nấm kim châm một cây.】
【Vậy bạn trúc mã thật sự chỉ là bạn bè?】
Úc Chấp: “Vậy ý anh là anh độc thân?”
Chung Tử Kỳ gật đầu như giã tỏi.
Úc Chấp khẽ thở dài: “Vậy thì thật vô vị, anh có thể đi được rồi.”
Không chỉ Chung Tử Kỳ ngẩn người, mà cả những người trong phòng livestream cũng ngớ ra. Ý gì đây? Rốt cuộc ai là tra nam? Ai bị bóc phốt?
Úc Chấp: “Ra ngoài.”
Giọng ra lệnh lạnh như băng.
Mắt Chung Tử Kỳ dần sáng lên, thì ra anh ta thích ngoại tình!
Gã lập tức đổi lời: “Tôi nói dối. Tôi và cậu ấy tuy không có hôn ước, nhưng chúng tôi đã ở bên nhau rồi, cũng đã nói sau này sẽ kết hôn.”
“Bạn bè tôi đều biết.” Sợ Úc Chấp không tin, gã vội bổ sung một câu.
Mà lúc này, đám bạn bè của gã ở phòng bên cạnh đang lo lắng sao gã chưa về. Có người đoán gã đau lòng quá uống nhiều, say gục ở đâu đó.
Vốn định ra ngoài tìm.
Một trong số họ nhận được điện thoại, sắc mặt dần trở nên vi diệu. Anh ta chặn người bạn định ra ngoài, cúp máy rồi đối mặt với sự nghi ngờ của bạn bè, mở một ứng dụng, thậm chí không cần tìm kiếm cũng có thể thấy trên trang chủ.
Có người tắt nhạc trong phòng, mọi người đều cầm điện thoại, vẻ mặt nghiêm trọng.
Có kẻ cùng một giuộc với Chung Tử Kỳ, gọi điện cho gã định ngăn cản, nhưng mãi không gọi được.
Úc Chấp: “Lén lút sau lưng bạn trúc mã, người yêu của mình mà ngoại tình, anh không sợ bị cậu ấy phát hiện à?”
“Cậu ấy sẽ không phát hiện đâu.”
“Tại sao?”
Chung Tử Kỳ suýt buột miệng nói ra vì cậu ấy chết rồi, nhưng nghĩ lại, như vậy sẽ không thể thỏa mãn ý muốn ngoại tình của vị mỹ nhân này.
Vị mỹ nhân này đã chơi hoang dã như vậy, chắc cũng có thể chấp nhận việc gã đã ngủ với nhiều người.
Gã thăm dò: “Tôi có kinh nghiệm, chưa bao giờ bị cậu ấy phát hiện.”
Bình luận trong phòng livestream đã chửi bới ầm ĩ, câu nào câu nấy khó nghe, nhưng Chung Tử Kỳ đáng bị như vậy.
Lúc này, cha mẹ Chung Tử Kỳ cũng nhận được điện thoại từ bạn bè, người thân, thậm chí cả đối tác làm ăn. Thông tin cá nhân của Chung Tử Kỳ cũng đang được cư dân mạng tích cực đào bới.
Úc Chấp: “Xem ra anh thường xuyên làm việc này.”
Chung Tử Kỳ: “Còn anh thì sao? Cũng thường làm chuyện này à?”
Úc Chấp: “Lúc ngoại tình với người khác, anh có nghĩ đến cậu ấy không?”
Chung Tử Kỳ: “Yên tâm, tôi sẽ không để cậu ấy phát hiện đâu, tôi đảm bảo.”
Úc Chấp: “Tôi tin lời đảm bảo của anh.”
Cư dân mạng trong phòng livestream bị châm ngòi tức giận, mắng luôn cả người dẫn chương trình không lộ mặt này.
Câu trả lời của Úc Chấp khiến Chung Tử Kỳ thấy được giường lớn trong khách sạn, thấy được beta xinh đẹp nằm trên đó, thấy được cảnh họ ân ái!
Gã nóng lòng muốn đứng dậy, đi ra sau tấm kính để xử lý người tại chỗ.
Tay trên bàn vừa dùng sức chống lên.
Úc Chấp: “Bởi vì người bạn trúc mã bị anh lừa dối, phản bội hết lần này đến lần khác, mấy hôm trước sau khi thấy ảnh của anh và người khác, đã bị kích động đến mức bệnh tim bẩm sinh phát tác, và đã qua đời.”
Anh ngừng một chút: “Bây giờ bạn bè anh vì an ủi anh mà đưa anh ra ngoài, kết quả anh lại lấy cậu ta làm cái cớ để tiếp cận người khác. Chung Tử Kỳ — kẻ như anh đáng phải thân bại danh liệt, như loài ruồi bọ chuột cống, mãi mãi sống dưới rãnh nước bẩn thỉu không thấy ánh mặt trời.”
Bình luận trong phòng livestream hoàn toàn điên cuồng, có người dọa sẽ giết tên tra nam này.
Mà toàn bộ thông tin của Chung Tử Kỳ đã bị bóc mẽ. Giấu một người thì dễ, nhưng giấu cả cư dân mạng Đế đô là không thể. Bằng chứng gã ngoại tình, bắt cá hai tay đều bị tung ra, chứng thực cuộc phán xét trong livestream là công bằng.
Livestream kết thúc.
Chung Tử Kỳ hoàn toàn không biết gì về việc này, không còn bộ dạng của một con sói đói sắc nữa.
“Anh… rốt cuộc là ai?”
Úc Chấp từ sau tấm kính bước ra, vừa đi về phía Chung Tử Kỳ vừa điều chỉnh chiếc găng tay có gai bằng bạc.
Ánh mắt Chung Tử Kỳ chỉ dừng lại trên khuôn mặt Úc Chấp. Dù là lần thứ ba gặp mặt, gã vẫn bị vẻ đẹp kinh thiên động địa này làm cho chấn động.
“Anh…”
Đến trước mặt gã, Úc Chấp giơ nắm đấm lên, dùng hết sức đấm vào khuôn mặt ghê tởm đó. Máu tươi tức thì văng ra, Chung Tử Kỳ bị anh một đấm làm ngã nhào cả người lẫn ghế xuống đất.
Tiếng hét thảm thiết của Chung Tử Kỳ vang lên trong phòng riêng, xương mũi gãy rõ ràng.
Cậu alpha bị đấm choáng váng.
Đế đô là xã hội pháp trị, dù gã là alpha, gã cũng chỉ là một alpha vô dụng.
Găng tay có gai của Úc Chấp nhỏ máu.
Gặp một tên rác rưởi giống hệt Phương Bất A, anh thực sự không thể nhịn được.
Anh sẽ không giết Chung Tử Kỳ, kẻ như gã đáng bị — một cước đá vào hạ bộ của gã.
Trì Nghiên Tây xem đoạn livestream trên mạng, đây không phải là người đã bắt chuyện với Úc Chấp ở trường đua sao? Cậu còn chụp rất nhiều ảnh, nên có ấn tượng với khuôn mặt này.
Tuy không có bằng chứng, cậu vẫn cảm thấy người dẫn chương trình này là Úc Chấp.
Cậu đổi sang một ứng dụng khác, vừa mở ra đã thấy tên Chung Tử Kỳ, Tần Liên Khê gắn chữ “HOT”.
Nhấn vào, trong ảnh là omega có nụ cười ngọt ngào, là người em trai cùng cha khác mẹ của Úc Chấp. Vậy ra người chết là cậu ta.
Úc Chấp đang trút giận thay cho người em trai này?
Hốc mắt cậu alpha bỗng chốc đỏ hoe. Úc Chấp đúng là người tốt quá mà, làm sao không yêu cho được.
Chưa kịp bình ổn cảm xúc, tiếng gõ cửa vang lên.
Cậu lau mắt, nước mắt của alpha phải lén lút mà rơi.
Gió lạnh từ ngoài thổi vào mang theo hơi nóng của Tam Giác Châu. Trì Nghiên Tây chưa kịp nhìn rõ người, đã nghe thấy tiếng nói nhiệt tình: “Úc cưng~ Bất ngờ chưa~”
Cách gọi này!
Trì Nghiên Tây: “Cô út!”
Gần đây cậu có gọi video với cô út vài lần nên vẫn nhận ra dáng vẻ hiện tại của cô, chỉ không ngờ, sao cô út lại đột nhiên xuất hiện ở đây?
Chưa kịp nghĩ thông, cậu đã bị Trì Ỷ Hồng ôm vào lòng: “Nghiên Tây! Cao thế này rồi! Người thật còn đẹp trai hơn trong video!”
Trì Ỷ Hồng vỗ lưng cậu, rồi xoa đầu cậu, đẩy ra xoay một vòng, nhìn kỹ, rồi lại ôm vào lòng.
“Thành người lớn rồi, thành người lớn rồi, tốt quá.”
Trì Ỷ Hồng nhất thời nhớ đến anh cả chị dâu, hốc mắt cay cay.
Cảm nhận được sự nhiệt tình và yêu thương của cô út, Trì Nghiên Tây cũng không khỏi mỉm cười, ôm lại cô út: “Cô út, cuối cùng cô cũng về nhà rồi, chúng cháu đều rất nhớ cô.”
Đây là lời thật lòng.
Trì Ỷ Hồng nén nước mắt lại, cười ha hả kéo Trì Nghiên Tây vào nhà. Cô không thích bi lụy, phải vui vẻ mới tốt.
Cô vỗ tay Trì Nghiên Tây: “Lâu rồi không về, đừng nói chứ Đế đô thay đổi cũng không lớn lắm, haha, cháu đang chơi ở chỗ Úc Chấp à? Cậu ấy đâu rồi?”
“Úc Chấp anh ấy có việc ra ngoài rồi ạ.”
“Cháu là chủ mà còn không ra ngoài, cậu ta ở đây lạ nước lạ cái thì có việc gì được?”
Trì Ỷ Hồng nhìn quanh, nhà được trang trí lại rồi, cũng không tệ. Cô ngồi xuống sofa, mắt sáng lên: “Chẳng lẽ cậu ta đi hẹn hò rồi?”
Trì Nghiên Tây vội lắc đầu: “Không có đâu ạ, anh ấy tuyệt đối không lăng nhăng! Cô út yên tâm!”
Cậu vẫn chưa quên thân phận của Úc Chấp, cậu alpha nuốt xuống vị chua chát trong lòng, giúp Úc Chấp chứng minh trong sạch, đồng thời lại vô cùng áy náy với cô út.
Cậu ngồi xổm trước mặt Trì Ỷ Hồng: “Cô út, cháu…”
Trì Ỷ Hồng đang lấy gối ôm, lại lôi ra một chuỗi hạt pha lê xinh đẹp, trong tay cô, chuỗi hạt lắc lư đập vào mặt Trì Nghiên Tây, đánh bay những lời cậu định nói.
Trì Ỷ Hồng: “Chuỗi hạt này cũng đẹp ghê… ta…”
Trì Nghiên Tây mặt đỏ bừng giật lấy, luống cuống nhét vào túi quần, nhưng quần cậu không có túi, đành ngượng ngùng nắm chặt trong tay.
Hai cô cháu nhìn nhau.
Trì Ỷ Hồng là ai chứ, dù ban đầu không nghĩ tới, bây giờ nhìn phản ứng của Trì Nghiên Tây cũng hiểu đó là gì rồi.
Thứ này cô quen lắm.
Dùng để chơi với mấy cậu trai trẻ là thú vị nhất.
Trì Nghiên Tây: “Cô út, cô thật xinh đẹp.”
Trì Ỷ Hồng: “Cháu trai lớn, cháu chuyển chủ đề còn cứng hơn cả chim của mấy cậu bồ nhí của cô nữa đấy.”
Lời tác giả:
Bận quá, chạy ngược chạy xuôi, say xe say xe, không đảm bảo trước 12 giờ có thêm chương nữa không, chỉ có thể nói tôi sẽ cố hết sức.