Boss Full Cấp Chỉ Muốn Ăn Cơm Mềm

Chương 3



Yến Trì bị Giang An Lan mang về phòng của y.

Y nhìn Giang An Lan vừa vào phòng, liền lấy ra túi Càn Khôn của cậu, lấy từ bên trong ra một đống đồ vật.

Dù sao cũng là thiếu tông chủ của Xích Dương Tông, hơn nữa cha cậu hình như đối với cậu rất tốt.

Cho nên đồ vật Giang An Lan lấy ra không phú thì cũng quý.

“Đây là năm kia cha đưa cho ta.

Đây là ta thắng được trong lần so tài năm ngoái của tông môn.

Đây là……” Giang An Lan từng cái, từng cái nói với Yến Trì, lấy hết bảo vật mà mấy năm nay mình kiếm được đều đem ra hết.

Yến Trì không rõ ràng lắm, Giang An Lan rốt cuộc là đang làm gì, khoe với y rằng nhà cậu rất giàu sao? Yến đại lão rốt cuộc cũng từng huy hoàng qua, có thiên tài địa bảo nào lại chưa thấy qua, trước kia tư khố của y đồ vật còn nhiều hơn.

Tuy rằng hiện tại phải bắt đầu lại, nhưng mà y tuyệt đối không có ghen tị với một thiếu niên nha! Tuyệt đối không có!
Giang An Lan đem tất cả đồ vật đều đọc lên một lần, sau đó lại bỏ từng cái lại vào túi Càn Khôn.

Làm trò trước mặt Yến Trì, hủy đi liên hệ với túi Càn Khôn, đem túi Càn Khôn biến thành vật vô chủ, sau đó đưa đến trước mặt của Yến Trì: “ Đây là tất cả đồ vật mà ta mang theo, đều cho huynh hết! Trong phủ của ta ở Xích Dương Tông còn một ít, chờ cha giải quyết xong mọi chuyện, sau khi chúng ta về đến Xích Dương Tông, ta sẽ đưa tất cả cho huynh!”
Yến Trì nhìn túi Càn Khôn được đẩy đến trước mặt y, dù là luôn luôn bình tĩnh như Yến đại lão cũng bị việc này làm cho nghi hoặc.

Tuy rằng thực sự là y muốn ăn cơm mềm của Giang An Lan, nhưng mà y còn chưa kịp làm gì đâu, Giang An Lan này như thế nào đã cầm chén đũa đưa tới trước mặt y.

“Cậu đang muốn làm gì vậy? Tại sao lại đưa ta những thứ này?” Yến Trì tuy rằng nhìn vô số thiên tài địa bảo trong túi Càn Khôn chỉ hận không thể lập tức nhận lấy, nhưng mà trên mặt vẫn vẫn giả vờ điềm tĩnh, gì mà thiên tài địa bảo chứ, y một chút cũng không thèm.

Giang An Lan thấy trên mặt Yến Trì căn bản không có lộ ra biểu tình vui vẻ, cũng có chút vô thố.

Cậu trở nên có chút khẩn trương, túm góc áo, vội vàng giải thích, “Ta không phải có ý xấu gì đâu.

Thù trưởng lão đã nói, muốn làm cho người ta vui vẻ, liền đưa cho họ thứ tốt.


Ta không biết huynh thích cái gì, liền đem tất cả đồ mà ta có đều tặng cho huynh.

Nếu như tất cả thứ này huynh đều không thích, huynh có thể nói cho ta huynh thích thứ gì, ta đều có thể tìm tới cho huynh.”
Yến Trì nhìn dáng vẻ sốt ruột giải thích của thiếu niên, làm y nhớ đến dáng vẻ trước kia của Tiểu Kiếm Tu, Năm đó khi y trêu đùa cậu, Tiểu Kiếm Tu cũng sốt ruột muốn giải thích giống vậy, nhưng vì tu ngậm miệng thiền không thể mở miệng nói ra, gấp đến hai má ửng đỏ, thêm vài phần hoạt bát so với Tiểu Kiếm Tu lúc bình thường.

Trêu đùa tiểu kiếm tiên nhìn cậu sốt ruột cũng là thú vui tao nhã nhất lúc đó của y.

Xem ra tật xấu vừa sốt ruột liền đỏ mặt của Tiểu Kiếm Tu đã có từ nhỏ.

Yến Trì vươn tay, mở túi Càn Khôn ra, ngắm nhìn các bảo bối bên trong, xem đến muốn nghiện.

Y lại lần nữa nhìn về phía Giang An Lan, Tiểu Kiếm Tu này bất luận là kiếp trước hay hiện giờ, vẫn luôn tốt với y như vậy.

Dựa theo sự hiểu biết của y đối với Giang An Lan, cậu ở Tu chân giới nhân khí rất tốt, cậu trừ ác dương thiện, trảm yêu trừ ma, giúp đỡ chính đạo, vì chúng sinh mà liều mạng.

Năm đó y vẫn luôn cảm thấy Giang An Lan ngốc phần lớn cũng do tính cách này của cậu.

Giang An Lan làm không biết bao nhiêu là chuyện tốt, phẩm hạnh cao khiết đến Yến Trì thường xuyên hoài nghi đối phương có phải là thánh nhân chuyển thế hay không.

Nhưng cho dù làm chuyện tốt cả đời, chỉ vì thân thiết với kẻ tà ma ngoại đạo như y mà Giang An Lan cũng không giữ được thanh danh tốt của cậu.

Nói cậu đắm mình trong trụy lạc, cùng đại ma đầu Yến Trì làm bạn.

Bất quá vì e ngại thực lực của y và Giang An Lan, những người này cũng chỉ dám nói ngoài miệng, không dám làm gì hai người cả.

Nói thật, Yến Trì vẫn luôn cảm thấy những người này vừa ích kỷ vừa dối trá.

Ngoài miệng chướng mắt Giang An Lan, nói cậu không tốt, nhưng vừa có chuyện liền chạy đến tìm cậu xin giúp, còn còn mượn danh là trừ ma vệ đạo, chúng ta không thể chối từ đạo nghĩa.

Ha hả, sao lúc này mấy người không giỏi mà nhớ lại lời nói trước kia của mình đi.

Bất quá ngẫm lại y cũng chẳng tốt lành gì, chẳng phải kiếp trước hay kiếp này đều chỉ có mình Giang An Lan làm bạn hay sao, y cũng không muốn cậu bị đám ngụy quân tử này ăn hiếp.

Đương nhiên cũng là vì rượu mà Giang An Lan ủ rất hợp khẩu vị của y.

Nghĩ đến linh tửu mà Giang An Lan ngẫu nhiên mang đến, Yến Trì có chút hoài niệm.

Không biết Tiểu Kiếm Tu này học tay nghề ủ rượu ở chỗ nào, hiện giờ không biết còn có thể uống lại nữa không đây.

Nghĩ xa xôi một hồi, Yến Trì lắc lắc đầu.

Trước mắt cũng không phải là lúc thích hợp để nghĩ đến linh tửu.

Hiện tại chuyện quan trọng nhất là thân phận Thượng Dương thân thể của y bị cha của Giang An Lan nhìn ra được.

Thượng Dương thân thể có sức mê hoặc lớn đến thế nào, đời trước y đã được cảm nhận hết sức sâu sắc.

Cho dù năm đó sau khi thực lực của y đã thuộc hàng cao thủ, cũng vẫn cứ có vô số người mơ ước y.

Vừa đi ra cửa không có việc gì liền gặp được cái gì mà mỹ nhân gặp nạn, cái gì mà anh hùng cứu mỹ nhân, cái gì mà nhào vào trong ngực.

Cho dù y dùng vũ lực để trấn áp vẫn có vô số trai gái không sợ chết lao vào.

Sau này y bị gây phiền đến không chịu nổi nữa mới lựa chọn ở ẩn, chỗ nào cũng không muốn đi.

Hiện tại nghĩ đến những việc phiền phức của kiếp trước, đa số nguyên nhân là do bên người y không có đạo lữ, không có làm đại lễ hợp tịch.

Vừa nghĩ như vậy,Yến Trì liền nhìn Giang An Lan ở trước mặt.

Diện mạo cũng được, tính cách cũng không tệ, thực lực trong tương lai cũng rất mạnh, đối xử với y vẫn luôn rất tốt, quan trọng nhất chính là y cũng hoàn toàn không phản cảm.

Là một lựa chọn tốt để làm đạo lữ.


Hơn nữa xem ra vị kiếm tu Hóa Thần kỳ kia có vẻ rất thương yêu đứa con trai Giang An Lan này, như vậy một khi y cùng Giang An Lan trở thành đạo lữ, hắn nhất định sẽ vì con trai mà bảo vệ bí mật về Thượng Dương thân thể của y.

Tính toán xong Yến Trì vừa lòng gật đầu, y nhìn Giang An Lan nói: “Lan Lan, cậu đem tất cả gia sản đều cho ta, là muốn cùng ta lập khế ước, trở thành đạo lữ sao?”
“Đạo lữ?” Giang An Lan tựa hồ chưa kịp nghĩ đến chuyện này, nghe được Yến Trì nói như vậy, trong đầu không biết nghĩ đến cái gì, trên mặt lại trở nên càng ngày càng hồng.

“Ta không phải…… Ta không……”
Nhìn Giang An Lan bỗng nhiên né tránh ánh mắt của y, tự mình duỗi tay che đi vệt ủng đỏ trên má mình của cậu, Yến Trì nhịn không được cười ra tiếng.

Ai, Tiểu Kiếm Tu này, vẫn là thật dễ trêu.

Có chút hứng thú, Yến Trì liền rũ mắt xuống, lộ ra thần sắc có chút khổ sở và cô đơn “Vậy Lan Lan không phải muốn kết thành đạo lữ cùng ta à.

Cũng phải thôi ta chỉ là một phàm nhân bị chính cha ruột của mình đưa đi làm lô đỉnh mà thôi, sao có thể xứng với thiếu tông chủ của Xích Dương Tông chứ.

Là Yến Trì nghĩ nhiều rồi.”
“Không phải! A Trì không phải như vậy!” Giang An Lan nhìn đến dáng vẻ này của Yến Trì liền vội vàng nói, cậu không chịu được bộ dạng khổ sở của người trước mắt, nhưng lại không biết nên nói như thế nào, sốt ruột cậu bỗng nhiên giống như thông suốt bắt lấy tay Yến Trì, “Ở trong lòng ta, A Trì là người tốt nhất.”
Tuy nói là cố ý diễn trò, Yến Trì cũng không nghĩ tới có thể nghe được những lời nói này của Giang An Lan, biểu tình của Tiểu Kiếm Tu cùng bàn tay đang run nhẹ đều chứng tỏ cậu ấy đang rất thật lòng.

Làm Yến Trì nhịn không được cảm thấy hơi tội lỗi.

Lừa một đứa con nít như vậy, Yến đại lão quả nhiên là người xấu.

Tự mình phỉ nhổ vài cái, Yến Trì nắm ngược lấy tay Giang An Lan, hơi hơi kéo gần khoảng cách giữa hai người, “Vậy Lan Lan có đồng ý lập khế ước với ta, làm đạo lữ của ta không?”
Giang An Lan tay mình cùng tay của Yến Trì nắm chặt lấy nhau, cảm nhận được trên tay truyền đến nhiệt độ cơ thể của một người khác.

Tiếng tim đập ngày càng lớn đã khiến cậu không thể nào che dấu được nữa:“Ta không muốn A Trì đi cùng ai cả, dù là cha cũng không được,ta muốn cùng A Trì ở bên nhau, muốn bảo hộ A Trì, muốn nhìn A Trì cười, muốn cho A Trì hạnh phúc.”
Yến Trì nhìn dáng vẻ này của Giang An Lan, cảm giác tội lỗi trong lòng ngày càng nhiều.

Y biết nhan sắc của mình rất tốt, không ít người sẽ bởi vì nhan sắc này mà có hảo cảm với y.

Trước mắt Giang An Lan phỏng chừng cũng là như thế này.

Hơn nữa lại ở tuổi dễ bị rung động như vậy, chỉ vì một câu đùa nhỏ đã lừa được trái tim của người này.

Nhớ năm đó Giang An Lan chính là vì theo đuổi đại đạo, vẫn luôn không có đạo lữ.

Hiện giờ chính mình như vậy chặn ngang một chân thật là tội lỗi nha.

Thôi, dù sao sau này mình cũng sẽ không yêu thương ai, nếu như Giang An Lan vẫn luôn thích y, vậy y sẽ mãi ở bên cậu.

Dù sao đều là ăn cơm mềm, ăn lâu một chút thì mình cũng không bị thiệt.

Cũng chính là một bên ăn cơm mềm, một bên đối cái Tiểu Kiếm Tu tốt một chút.

“ Nói như vậy là đã định rồi, Lan Lan cùng ta làm đạo lữ, bảo hộ ta.” Yến Trì dựa vào Giang An Lan gần thêm chút, bỗng nhiên cảm giác được trong cơ thể của Giang An Lan có cái gì đó hấp dẫn y.

“Lan Lan, cậu không cần chống cự, ta phải dùng thần thức tra xét cậu một chút, trong cơ thể cậu hình như có thứ gì.”
Giang An Lan có chút nghi hoặc, nhưng cũng gật đầu, thả lỏng thân thể, làm thần thức Yến Trì xâm nhập vào cơ thể của mình.

Thần thức của Yến Trì xâm nhập vào cơ thể Giang An Lan, cố gắng ôn hòa không làm cho bản năng của đối phương phản kháng.

Tuy rằng bây giờ Yến Trì không có tu vi nhưng mà tâm cảnh của thần thức vẫn như ban đầu, thực nhanh liền thấy được ở trong trái tim của Giang An Lan có một khối năng lượng đang phát sáng.

Đây là cái gì? Sao vẫn luôn bao quanh trái tim Giang An Lan? Yến Trì bỗng nhiên nghĩ đến, Giang An Lan tâm trí hình như hoàn toàn không phù hợp với độ tuổi của cậu.

Lúc trước ở trong yến hội, thái độ của cha cậu đối với cậu cũng rất kì lạ.

Một thiếu niên đã ở Trúc Cơ kỳ, cha cậu lại dùng giọng điệu như dỗ dành con nít để nói chuyện với cậu.

Khi cùng y ở chung, vốn tưởng rằng do cậu không biết nói thế nào, hiện tại xem ra, tâm trí Giang An Lan phát triển không hoàn chỉnh.

Mặc dụ tuổi tác không cách nhau nhiều lắm nhưng trí tuệ lại không quá phát triển.

Lúc đầu y còn cho rằng vì mình đã sống một đời trước nên trưởng thành hơn Giang An Lan.


Hiện tại xem ra không phải như vậy.

Trời ơi y vậy mà lại lừa gạt một đứa nhỏ ngốc.

Y quả nhiên không phải người tốt.

Lại phỉ nhổ chính mình vài câu, Yến Trì thu hồi tâm tư, y nhìn khối năng lượng đang bao quanh trái tim của Giang An Lan.

Hình như đây là một loại lực lượng hay cấm chế nào đó, trở ngại sự phát triển tâm trí, chỉ cần có thể tách khối năng lượng này ra, Giang An Lan có thể từ từ khôi phục tâm trí.

Rốt cuộc cũng là ở trong trái tim, Yến Trì động tác cực kì cẩn thận, y phân ra một sợi thần thức, cẩn thận tra xét trước.

Lại ngoài ý muốn phát hiện, khối năng lượng này không hề bài xích thần thức của y, hoặc là có thể nói khối năng lượng này còn hơi thân thiết với thần thức y.

Yến Trì lại cho thêm một tia thần thức qua, lần này y xem như thấy rõ ràng.

Khối năng lượng này cùng thần thức của y là cùng một thể.

Nói cách khác, khối năng lượng này là tu vi của y.

Sao có thể đây? Tu vi của y sao lại đặt ở trong trái tim Giang An Lan! Đời trước khi y ở thời thiếu niên căn bản không quen biết Giang An Lan, hơn nữa lực lượng này là của Yến Trì khi đã là thiên hạ đệ nhất không phải của y lúc niên thiếu.

Yến Trì thần sắc ngưng trọng, tự hỏi như thế nào đều suy xét không ra kết quả.

Trách không được, khối năng lượng ở trong tim kia đã trở ngại tâm trí của Giang An Lan không cho nó phát triển, ngay cả cha cậu cũng không thể giúp cậu lấy nó ra.

Dựa theo tu vi lúc đó của y căn bản bây giờ chẳng ai có thể giúp Giang An Lan lấy nó ra.

Việc cấp bách vẫn là đem thứ này lấy ra khỏi, tuy rằng không phải do mình làm, nhưng mà bộ dạng hiện tại của Giang An Lan tất cả đều là bởi vì khối năng lượng này, chung quy vẫn là đồ vật của y, chắc chắn phải giúp cậu giải quyết.

Bởi vì là có cùng nguồn gốc, cho nên tách khối năng lượng này ra là một việc hết sức đơn giản đối với Yến Trì, thần thức của y vừa chạm vào khối năng lượng này, nó liền ngoan ngoãn theo thần thức đi vào cơ thể Yến Trì.

Tu vi khổng lồ đi vào cơ thể, làm Yến Trì nhịn không được ho nhẹ một cái.

Thân thể hiện giờ của y còn không thể hoàn toàn thừa nhận tu vi này, Yến Trì chỉ có thể đem nó đè ở trong cơ thể, ngày sau chậm rãi luyện hóa.

Xử lý xong khối năng lượng, Yến Trì nhìn về phía Giang An Lan: “Lan Lan, có chỗ nào không thoải mái không?”
Giang An Lan lắc đầu, cậu không cảm thấy được gì, động tác của Yến Trì rất cẩn thận, mềm nhẹ, làm cậu hoàn toàn không có chút khó chịu nào.

Chỉ là có cảm giác có cái gì thoát ra mà thôi,tâm trí lập tức rộng mở thông suốt, chút hỗn loạn trước kia giờ cũng rõ ràng vô cùng.

“Lan Lan, việc vừa rồi coi như là bí mật của hai chúng ta, cho dù là cha của cậu cũng không được nói nha.” Yến Trì nhìn Giang An Lan, khối năng lượng gây trở ngại sự phát triển của tâm trí Giang An Lan đã bị y cầm đi, theo thời gian, Giang An Lan sẽ chậm rãi khôi phục.

Nhưng mà chuyện này nhất định sẽ bị vị kiến tu kia nhìn ra, nếu như hắn dò hỏi, y cũng không biết giải thích thế nào.

Để không tạo ra phiền phức không cần thiết, tốt nhất vẫn không nên cho hắn biết “Là bí mật của đạo lữ với nhau, chỉ hai chúng ta biết mà thôi.”
“ Được, ta sẽ không nói cho cha.” Giang An Lan nghe được Yến Trì nói là bí mật giữa đạo lữ, nhịn không được vui sướng.

Cậu nghiêm túc gật đầu đáp ứng sẽ bảo vệ bí mật này.

Ấy Yến Trì à, lừa gạt con nít là không tốt nha..


Bình Luận (0)
Comment