Bạn chung trường đừng lạnh lùng như thế 63
Edit: Nguyệt Phong
✵ ✵ ✵
Nam Nhiễm nhàm chán chà xát mái tóc của mình.
Bạc Phong ngồi bên cạnh nhìn cô chơi đùa.
Có thể cảm nhận được rõ ràng hai loại trạng thái bất đồng trước và sau của cô.
So với lúc ở nhà xưởng thì hiện tại xem qua còn tạm chấp nhận được.
Bạc Phong lấy một quyển sách từ cặp của cô, đưa cho Nam Nhiễm.
- Trước khi xe đến nơi mà học thuộc thì sẽ có khen thưởng.
Nam Nhiễm thờ ơ.
- Em ăn no rồi.
Cho nên anh không có gì uy hiếp em được.
Bạc Phong bỗng nhiên lấy ra một chiếc chìa khóa nhét vào tay Nam Nhiễm.
Nam Nhiễm biếng nhác mãi đến lúc Tiểu Hắc Long nhắc nhở:
【 ký chủ, lồng sắt lồng sắt kìa.
】
Nam Nhiễm lên tinh thần hẳn.
- Em thuộc hết quyển sách này thì anh sẽ vào lồng sắt hả?
Bạc Phong đưa cho Nam Nhiễm cả cọc sách dày.
- Đọc hết đi đã.
Nam Nhiễm hứng thú bừng bừng.
Tiểu Hắc Long tò mò dò hỏi:
【 ký chủ, nếu cô học thuộc hết thì phải tốn bao lâu? 】
Nam Nhiễm nhìn nhìn.
- Vậy phải xem ta tốn bao nhiêu thời gian lật sách.
Tiểu Hắc Long nghe ký chủ nói như vậy, chợt nghĩ đó chẳng phải là chuyện rất nhanh sao?
Tiểu Hắc Long tự nhiên thông báo:
【 ting ting, chúc mừng ký chủ hoàn thành chuyện tốt thứ hai.
Bắt được kẻ bại hoại anh Long và nhân tình nắm giữ chứng cứ phạm tội của hắn.
Cứu vớt mấy vạn gia đình.
Cứu lại mấy vạn trẻ em phụ nữ.
Công đức vô lượng.
Công … thành danh toại.
】
Tiểu Hắc Long khen tới tấp ký chủ nhà nó.
Cũng không phải vì cảm động chi cả, mà chỉ vì để ký chủ có động lực tiếp tục làm việc tốt thôi.
Khen một hồi nó mới phát hiện ký chủ lại ngủ rồi.
Ngủ giỏi thật đó.
Đời trước ký chủ bị người chống mí mắt không cho ngủ à?
Bạc Phong nhìn tư thế khá bất nhã của Nam Nhiễm bỗng nói với tài xế:
- Tắt máy lạnh đi.
Sau đó, không khí lạnh trong xe dần tiêu tán.
Năm phút đồng hồ sau, Nam Nhiễm quá nóng nên đã bò lên người dạ minh châu tự động hạ nhiệt độ mà cô hằng mơ ước.
*
Vốn dĩ Tiểu Hắc Long cho rằng ký chủ đọc sách là chuyện rất đơn giản, chắc mấy ngày là hoàn thành.
Ai ngờ chuyện này kéo dài gần một tháng.
Nam Nhiễm dựa thân cây mơ màng ngủ gật.
Nóng quá đi.
Thời tiết khỉ gió gì vậy?
Máy lạnh trong lớp lại hư nữa, mà máy lạnh ở Hội Học Sinh cũng hư luôn.
Con sân bóng rổ thì… con mẹ nó không có máy lạnh đâu!
Nam Nhiễm chỉ có thể ngồi dưới gốc cây hóng mát thôi.
Vào buổi chiều, Bạc Phong tới.
Nam Nhiễm cứ cọ tới cọ lui trên người Bạc Phong.
Vừa cọ vừa mở miệng:
- Về nhà với em đi.
Bạc Phong lạnh như bang đáp:
- Em cảm thấy anh sẽ đồng ý không?
Nam Nhiễm nghe xong, dừng ba giây mới nói tiếp:
- Vậy anh làm lạnh ổ chăn cho em, xong rồi anh cứ đi.
Bạc Phong:
- Lý do?
Nam Nhiễm:
- Dạ minh châu của em, đương nhiên phải giúp em làm lạnh ổ chăn cho em rồi.
Cô nói một cách hiên ngang.
Bạc Phong bỏ tay Nam Nhiễm ra.
- Lý do không thích hợp.
Nam Nhiễm bĩu môi:
- Dạ minh châu là con người thật phiền toái mà.
Tiểu Hắc Long nghe ký chủ nói vậy sao cứ giống mấy thằng con trai dụ dỗ bạn gái lên giường vậy nhỉ?
Nhưng nói ngon nói ngọt dụ mãi vẫn chưa dụ được.
Sau đó thẹn quá hóa giận.
Đương nhiên chắc chắn là Tiểu Hắc Long sẽ đứng về phía ký chủ nhà nó rồi.
Kế tiếp nó điên cuồng tìm kiếm tài liệu.
Tìm hồi lâu Tiểu Hắc Long mới mở miệng:
【 ký chủ, ký chủ ơi?? 】
Nam Nhiễm đang phiền não làm sao để lừa dạ minh châu về nhà, ngữ khí giận dữ:
- Chuyện gì?
Tiểu Hắc Long đáp:
【 ký chủ, tôi có cuốn《 trích dẫn lời của những người đàn ông dụ gái lên giường 》nè, cô muốn đọc thử hay không?】.