Thần tượng thật ngầu 4
Edit: Nguyệt Phong
✵ ✵ ✵
Hiện tại là cuối mùa hạ, khi trời tối thì ngoài trời sẽ rất mát mẻ.
Thiếu niên mặc quần jean và áo thun màu trắng, đứng ở cửa siêu thị, trong tay cầm một cái bút bi xoay xoay.
Một góc mặt nghiêng đẹp đập vào tầm mắt Nam Nhiễm.
Có lẽ do Nam Nhiễm nhìn người ta chằm chằm nên thiếu niên nghiêng đầu nhìn về phía chiếc xe ngừng ở gần hắn.
Ngoại trừ cửa sổ đen như mực thì chả thấy cái gì cả.
Nam Nhiễm ngồi trên xe nhìn.
Nhan sắc của thiếu niên cực kỳ đẹp: lông mi dài đen nhánh, mũi cao, cánh môi đỏ thắm.
Nhưng trên gương mặt làm người ta thèm nhỏ dãi ấy lại tỏ vẻ rất lạnh nhạt, không hề có bất kì cảm xúc dao động nào.
Xa cách người ngàn dặm.
Tiểu Hắc Long trơ mắt nhìn giá trị hắc ám của ký chủ tạch tạch tạch bay lên.
Nó ho khan hai tiếng, khẩn cấp nói:
【 ký chủ, giá trị hắc ám của ngài đang tăng nhanh, xin ngài dừng hết thảy suy nghĩ, nếu không sẽ bị trừng phạt.
】
Có lẽ thanh âm của Tiểu Hắc Long đã có tác dụng, Nam Nhiễm phục hồi tinh thần lại.
Mà lúc này chị Thanh mua bánh bao đã trở lại.
Vừa lên xe, cửa xe đóng lại ngay.
Chị Thanh đưa bánh bao cho cô nàng đại tiểu thư đang ngẩn người.
- Ăn nhanh đi.
Vừa nói chị Thanh vừa ngồi xuống một bên ghế, hít sâu một hơi, bắt đầu chuẩn bị xử lý công việc.
Nam Nhiễm lên hot search.
Khắp mặt trận đều là bình luận chửi rủa của fan nhà người ta.
Cần phải làm gì đó để cứu vãn tình thế.
Nam Nhiễm vừa cắn bánh bao vừa nhìn ngoài cửa sổ.
Xe chậm rãi lăn bánh, bấy giờ thiếu niên cũng cất bước tới đài phun nước trong công viên.
Chị Thanh đang xử lý công việc chợt nghe được tiếng mở cửa sổ.
Khi chị ngẩng đầu lên thì phát hiện Nam Nhiễm nhảy cửa sổ đi ra ngoài.
Chị Thanh:
- ······
Chị sợ tới mức lập tức ném máy tính trong tay:
- Dừng xe!!
Chị Thanh trừng lớn đôi mắt, thất thanh la lên.
Chị được cha của Nam Nhiễm ủy thác làm người đại diện của Nam Nhiễm.
Nói dễ nghe một chút là người đại diện.
Trên thực tế chính là một bảo mẫu 24 giờ.
Còn muốn nhân tiện bảo hộ Nam Nhiễm an toàn.
Nếu vị này xảy ra chuyện gì thì hậu quả không chỉ ảnh hưởng đến con đường thăng tiến thôi đâu.
Xe dừng lại, chị Thanh tông cửa xông ra.
Vừa mở cửa thì thấy Nam Nhiễm ngồi cạnh đài phun nước cách đó mười mét ăn bánh bao.
Chị Thanh nhẹ nhàng thở ra, rốt cục trái tim cũng quay về vị trí cũ.
Lẽ nào đọc tin tức trên mạng xong nên kích động à?
Để con bé yên tĩnh một mình cũng tốt.
Chị Thanh nghĩ vậy bèn bảo tài xế đậu xe ở ven đường.
Chị cầm laptop, ngồi trong xe vừa làm việc vừa trông chừng Nam Nhiễm.
Ban đêm ở công viên này rất đẹp.
Trăng sáng sao thưa, ánh trăng vàng nhạt chiếu lên cây.
Mùi thơm của cỏ xanh và bùn đất hòa lẫn vào nhau.
Bên tai truyền đến tiếng nước rào rào.
Đài phun nước được thiết kế có 12 con thiên nga trắng vây quanh một cô gái mặc váy màu đen đang múa ba lê.
Ngồi ở nơi này sẽ làm người ta tự nhiên thả lỏng cơ thể.
Riêng Nam Nhiễm không chú ý những điều này.
Cô vừa cắn bánh bao vừa ngắm thiếu niên lấp lánh tỏa sáng cách cô chưa đầy một mét.
Tạch tạch.
Thiếu niên bấm đầu bút xong lại thả ra.
Cứ lặp đi lặp lại miết.
Cũng không biết thiếu niên suy nghĩ cái gì cứ luôn nhìn đài phun nước này suốt.
Một hồi lâu sau, thiếu niên khép hờ mắt, cặp lông mi dài đen nhánh rung rung.
Hắn không bấm bút nữa mà nghiêng đầu đối diện với cô gái mặc lễ phục màu đỏ, đi chân trần..