Thời điểm Yuuya tỉnh lại, sắc trời đã dần dần trở tối.
Juli ghé vào cửa sổ nhìn xuống, miệng lẩm bẩm "Chi-chan vì cái gì còn chưa trở về a! Không phải là gặp gỡ sắc lang đi, không được, mình phải đi tìm chị ấy!"
Nói xong câu đó, liền nhảy xuống, thời điểm vừa muốn ra cửa, liền nghe được thanh âm lười nhác của Yuuya.
"Juli......"
"Yuuya, anh tỉnh rồi, đã đói bụng chưa? Em đi xuống trước nhìn xem. Cũng không biết mấy giống đực kia đã trở lại chưa?"
"Cùng đi đi."
Lười biếng duỗi cái eo, đem tóc dài phía sau tùy ý buộc lại, Yuuya thay trang phục ở nhà xong liền đẩy cửa phòng ra.
Ngày hôm qua thật là một ngày nhiều tai nạn, quả thực đem toàn bộ tinh lực của cậu đều tiêu hết.
Cũng không biết chị đã trở lại chưa, Yuuya đi được hai bước, đột nhiên phát hiện, cái chân bị té ngã ngày hôm qua cư nhiên không đau nữa, cậu dừng lại, vặn vẹo vài cái, ngạc nhiên phát hiện, cư nhiên thật sự không đau.
Nam nhân kia thật lợi hại......
Yuuya đại khái là lần đầu tiên đối với nam nhân khác ngoài Rintaro sinh ra cảm xúc sùng bái.
Phải cảm tạ hắn mới được a, tuy rằng cậu không thích tới gần nam nhân, nhưng là vấn đề về nguyên tắc, huống hồ Rintaro dạy dỗ luôn thật thành công, Yuuya cùng Ema đều là hài tử lễ phép.
Hinata Yuuya ôm Juli xuống lầu, thời điểm vừa mới đi đến trước thang máy, cửa liền mở.
Bên trong đi ra là người Yuuya đã gặp qua, người này là Asahina Louis, nghe nói là một tạo hình sư, trang điểm thập phần xinh đẹp, một đầu tóc hơi dài màu xám bị buộc lên một ít, che đậy mắt phải, trên người mặc một cái áo khoác màu xanh chấm bi trắng có mũ.
Trên mặt Asahina Louis luôn tản ra khí tức lười biếng, không nhanh không chậm.
Thấy Yuuya liền sửng sốt, "Yuuya? Em muốn đi xuống lầu ăn cơm sao?"
Yuuya chính là không biết làm như thế nào cho phải, bởi vì cậu thật sự không có kinh nghiệm ở chung cùng nam nhân, lung tung gật đầu liền muốn đi vào thang máy.
Tay bị giữ chặt, toàn thân Yuuya cứng đờ.
Louis cũng là kéo người lại rồi mới hồi phục tinh thần, hắn không nghĩ tới chính mình cư nhiên sẽ làm ra hành động như vậy, chẳng qua...... Ý nghĩ vừa xuất hiện.
"Buông ra." Yuuya có chút không thích ứng, muốn đem tay rút ra.
Juli phản ứng lớn hơn nữa, hầm hừ nói sóc ngữ, tuy rằng lời nói của Juli cũng chỉ có Ema cùng Yuuya nghe hiểu được.
"Uy! Ngươi như vậy là giống đực không lễ phép, ta yêu cầu ngươi! Buông tay nhanh, không nhìn thấy Yuuya không thoải mái sao?"
Trong mắt Louis hiện lên một tia gì đó, cũng không nói lời nào, đột nhiên làm ra một hành động làm người kinh ngạc.
Hắn tiến lên một bước, ôm lấy thiếu niên.
"Yuuya, thật đáng yêu a."
Bởi vì là tạo hình sư, trên người Louis luôn mang theo các loại mùi hương, nhưng hương vị không nặng, hỗn hợp lên, từ trên người Louis truyền ra cũng sẽ không làm người cảm thấy chán ghét.
Bất quá Yuuya vẫn không có biện pháp tiếp thu được.
Thân thể cứng đờ đã sắp tê dại, cậu ở trong lòng ngực Louis cử động một cái cũng không dám.
Ju, Juli...... Cứu anh.....
Không tiếng động phát ra tin tức, sóc con lúc này tận lực làm hết phận sự của một kỵ sĩ nhỏ, nhảy lên vai Louis, một cái móng vuốt liền bay tới.
May mắn Louis phản ứng kịp thời tránh ra, nếu không gương mặt tuấn mỹ kia phỏng chừng liền nở hoa.
"Chân bị thương, có tốt hơn không?" Biểu tình lười biếng của Louis vẫn không thay đổi, trong mắt hiện lên một tia lo lắng.
Yuuya có lệ gật đầu, thật sự là không muốn cùng người này tiếp tục tiếp xúc, nhưng ai biết người này thoạt nhìn gầy yếu, lực tay ngoài ý muốn lại rất lớn, vừa mới nãy hắn nắm lấy tay cậu không buông
Nhìn thiếu niên hoảng loạn cùng sóc con kiêu ngạo đi vào thang máy, lưu lại Louis tại chỗ lộ ra một nụ cười, "Thật đáng yêu a, em trai."