Đúng là ngủ dậy một giấc, đất trời đều thay đổi.
Giờ đến cả hệ thống định vị cũng muốn tranh điểm công đức.
Cái bọn lừa đảo này.
2333 nói: “Hệ thống định vị là bản phải trả tiền.
Lúc trước cô dùng hết số lần miễn phí rồi, giờ muốn sử dụng tiếp thì phải trả công đức.”
Ninh Thư:..
“Vì sao không phải lực tín ngưỡng?”
“Hệ thống định vị có thể định vị con người, một kỹ năng nghịch thiên như vậy, sao có thể sử dụng miễn phí mãi thế được, dùng công đức hay lực tín ngưỡng cũng đều như nhau cả thôi.”
Lừa đảo………..
Ninh Thư cảm thấy mình lại như một tấm chiếu mới.
“Muốn trả 5 điểm công đức không?” 2333 hỏi, “Cô bực tức với tôi cũng vô dụng, dù sao đầu não hệ thống luôn hố người như vậy.”
Ninh Thư cảm thấy bản thân thật kiên cường, kiên định nói: “Không trả.”
Tốn 5 điểm công đức chỉ để định vị Ferry và Mina, cô không thừa công đức cho bọn họ.
Chắc chắn cô sẽ gặp lại bọn họ, bởi vì Ferry và Mina đều nằm trong lòng bàn tay cô mà.
Khẳng định sẽ tìm gặp cô, nói nữa, thân phận của cô và bọn họ đối lập.
Sau này sẽ có rất nhiều thời điểm gặp mặt lẫn nhau.
Hơn nữa Ninh Thư hoài nghi Ferry vẫn chưa có chết.
Đừng hỏi vì sao, bởi đấy là trực giác.
Lại căn cứ thêm vào định luật nhân vật chính luôn bất tử, thì còn lâu Ferry mới chết được.
Nói không chừng chỉ cần một giọt máu cũng có thể sống lại được.
Ninh Thư tràn ngập phẫn nộ gặm hamburger.
Lúc trước tốn 5 điểm để mua hệ thống định vị về, giờ muốn dùng lại phải cống thêm 5 điểm nữa.
Công đức, một thế giới chưa chắc cô kiếm được nổi 5 điểm, giờ dùng định vị một phát tốn tận 5 điểm, sao không bắt cô lên trời luôn đi.
Nếu đổi lại là 5 điểm tích phân, cô sẽ đổi ngay mà không hề chợp mắt.
Ăn xong hamburger, Ninh Thư lại tiếp tục bắt đầu tu luyện.
Rõ ràng ăn rất nhiều, nhưng vẫn bị đan điền hấp thu hết.
Ninh Thư nhìn đan điền cuồn cuộn năng lượng như nham thạch, có rồng lửa bơi lội bên trong.
Ninh Thư thỏa mãn, càng ngày càng có động lực, lại tiếp tục ngồi xếp bằng tu luyện.
Thế giới này quá nguy hiểm, đã vậy, giờ Darin lại còn bị thương, tạm thời giao tổ chức lại cho cô chăm sóc.
Cô cũng không thể để tổ chức xảy ra chuyện gì, ít nhất là tới khi nguyên chủ trở về vẫn còn chỗ để sống yên ổn.
Cho dù không có chỗ để sống tốt, thì cũng phải có được thực lực lớn mạnh, để đi tới đâu cũng có thể sống được.
Ninh Thư đang tu luyện, thì trang viên vang lên tiếng cảnh báo dồn dập.
Trên quảng trường có rất nhiều người, thợ săn cảnh giác nhìn ma cà rồng.
Ninh Thư nhìn thấy một đám ma cà rồng ăn mặc như đi đám tang.
Quá cmn kiêu ngạo, ban ngày ban mặt, tới trang viên khè người.
Ninh Thư nhìn ma cà rồng cầm đầu, trên người hắn mặc lễ phục hoa lệ, bên cạnh là một cô gái xinh đẹp.
Nhìn hai kẻ này, đồng tử Ninh Thư rụt rụt.
Mn, không phải Ferry và Mina đó sao?
Ferry không còn là bộ xương khô nữa, giờ đã khôi phục lại dáng vẻ hoàn hảo lúc ban đầu.
Ninh Thư muốn quỳ xuống hỏi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện, chưa qua bao lâu sao giờ đã tới rồi.
Sắc mặt Mina tái nhợt, dưới ánh sáng mặt trời, cô nàng nhíu mày, hình như có vẻ khó chịu.
Phải che ô viền ren.
Dựa trên quan sát của mình, Ninh Thư có thể khẳng định, Mina chắc chắn đã bị biến thành ma cà rồng.
Vì sao hai con mắm này lại không cắn đắn nhau.
Quả nhiên tình yêu đít thực có thể giải quyết được hết thảy.
Ninh Thư ưỡn ngực, chậm chạp đi qua.
Thợ săn nhìn thấy Ninh Thư tới, tất cả đều nhẹ nhõm thở ra một hơi, sôi nổi tránh đường cho Ninh Thư đi.
“Jasmine, cô tới rồi.” Casey ngập ngừng nói với Ninh Thư, “Khả năng Mina đã biến thành ma cà rồng rồi.”
Ninh Thư ừ một tiếng.
Đứng về phía đối lập với ma cà rồng.
Có Ninh Thư đứng trước chống đỡ, thợ săn ở đây cũng nắm chắc thêm một phần cơ hội.
Ninh Thư nói với Dulo: “ Anh đi nói với Darin, bảo cô ấy không cần phải tới đây, chỗ này tôi giải quyết được.”
Dulo gật đầu, lập tức rời đi.
Mina đeo găng tay cầm ô nhìn Ninh Thư, nhìn chính diện Ninh Thư.
Thấy Ninh Thư có địa vị trong tổ chức, trong lòng cô nàng khó chịu, lên tiếng châm chọc: “Jasmine, không ngờ cô cũng có thể uy phong tới vậy, những người khác có biết bản chất thực sự của cô không?”
“Dẫm lên vai người khác để bò lên, đê tiện vô sỉ.”
Ninh Thư ngoáy tai, “Tôi dẫm lên ai cơ.”
“Không phải cô dẫm lên đầu lên cổ cộng sự của mình, bán đứng cộng sự của mình đấy à?” Mina phẫn nộ nói.
Ninh Thư mờ mịt nói, “Việc cô làm rồi, còn không cho tôi nói, tôi báo cáo cô thì sao, mà vai cô nhỏ thế kia, làm sao đỡ nổi chân tôi, còn nói tôi dẫm lên cô để bò lên trên, cô cũng coi trọng bản thân mình quá đấy.”
Ferry bên cạnh cười lạnh một tiếng: “Cọng cỏ như ngươi vẫn đáng ghét như xưa, miệng lưỡi sắc bén, bộ mặt cũng thật đáng ghê tởm.”
Ninh Thư nhún vai: “Cũng được, cho mày nhất hết, mặt mày đẹp, ngay cả lỗ đít của mày cũng đẹp như cái bản mặt của mày vậy đấy.”
Ferry giận tím người, chỉ vào Ninh Thư, “Mày, mày,....” Nửa ngày cũng không nói được ra một câu nào.
Thợ săn bên này cười nhạo.
“Thô tục, ghê tởm.” Mina khinh thường nói một câu.
“Tôi chỉ nói chuyện ghê tởm tí thôi, còn kém xa chuyện ghê tởm cô đã làm.”
“Phản bội tổ chức, còn bày ra bộ dáng tôi vô tội, tôi bị oan, các người muốn giết tôi thì chính các người mới là kẻ ghê tởm.”
“Giờ trở thành ma cà rồng không thể đứng thẳng người dưới ánh sáng mặt trời cô thấy sao?"
"Tôi thấy thân phận ma cà rồng mới thích hợp với cô, để cô chui rúc trong quan tài, trốn tránh trong góc tối suốt cuộc đời.”
Muốn cãi nhau tăng sĩ khí à, đến đây chị mày chấp tất.
Mina khinh thường nhìn Ninh Thư, ánh mắt như nhìn ếch ngồi đáy giếng vọng tưởng nhìn thấu cả đất trời.
“Cô có biết có biết bao nhiêu con người muốn trở thành ma cà rồng, trở thành tùy tùng của ma cà rồng, để có được cuộc sống vĩnh hằng và giàu có không hả?”
“Tổ chức bảo vệ con người, mà con người lại muốn trở thành ma cà rồng.
Nực cười” Mina nói.
Ninh Thư cười, lộ ra hàm răng trắng tinh, “Tuy tôi không thể tự tâng bốc nói mình thành vĩ đại cao thượng được, nhưng mục đích tồn tại của tổ chức, là bảo vệ những con người hồn nhiên ngây thơ, không biết chân tướng méo mó dị dạng.”
“Tránh cho bọn họ chết bất đắc kỳ tử không hiểu lý do vì sao mình lại bị ma cà rồng hại chết.”
“Tổ chức bảo vệ những người đó, chứ không phải bảo vệ lũ tôn sùng ma cà rồng như cô.”
Ma cà rồng đời thứ ba thức tỉnh, không ít người vô tội phải chết đi mà không biết lý do.
Ma cà rồng lấy được sức mạnh thông qua máu tươi của con người.
Thế giới này không phải không có tội ác và mây đen, mà là đã có người đứng lên chặn trước.
Có thể hòa bình sống sót, đó là nhờ sự hi sinh của một bộ phận người.
Quốc gia, quân nhân…………
Ninh Thư ưỡn ngực, “Tôi tự hào vì mình là thợ săn ma cà rồng, tự hào vì niềm kiêu hãnh bảo vệ nhân loại, vì hạnh phúc được sống của chính mình.”
Thợ săn phía sau lưng Ninh Thư cũng thẳng người ưỡn ngực.
Mặt Mina vặn vẹo, khinh thường nói: “Cô nói thuyết phục người nghe đấy, nhưng cũng không che dấu được bản chất cô là một người đê tiện vô sỉ, châm ngòi ly gián, một kẻ lòng người dạ thú, ngoài miệng thơn thớt nói cười còn trong bụng thì một bồ dao găm đâu.”
Ninh Thư không hề hấn gì nói, “Còn theo tôi ấy, cô là một người thấy sắc quên nghĩa, một kẻ táng tận lương tâm, ích kỷ vô tình.”
“Được rồi, đừng nói nữa, phí lời với loại người này làm gì, hôm nay chúng ta sẽ diệt gọn VH.” Ferry kéo Mina ra sau lưng gã, đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm Ninh Thư