Mạch Đóa Nhi không thể tin được cô ta lại bị công ty từ bỏ, vậy bao lâu nay cô ta vất vả diễn kịch như vậy là vì cái gì chứ, thậm chí cô ta còn phải bấu víu vào Mạc Tước Phong vì tiền đồ của mình, cũng vì để tranh thủ thêm càng nhiều tài nguyên, hơn nữa công ty cũng được chia phần trong số tiền mà cô ta kiếm được kia mà.
Vậy mà một khi cô ta có chuyện thì công ty lập tức vứt bỏ, hơn nữa còn hủy hợp đồng với cô ta, có khác nào đã nói với mọi người việc cô ta làm bồ nhí, hơn nữa còn bị sảy thai là thật chứ.
Một đám chỉ biết giậu đổ bìm leo, lạnh lùng không có tình người.
Mạch Đóa Nhi nhìn về phía quản lý của mình, chỉ thấy cô vô cùng lạnh lùng, giống hệt như những người khác ở trong công ty.
“Chị đã đồng ý sẽ thay em cầu xin với công ty, nhưng kết quả là em lại bị công ty hủy hợp đồng.” Cảm xúc của Mạch Đóa Nhi gần như đã tan vỡ, cô ta ném bản hợp đồng trong tay vào mặt của Ninh Thư.
Ninh Thư lùi về sau một bước để tránh bị bản hợp đồng đập vào mặt, trong lòng lại nói thầm, Mạch Đóa Nhi xem cô thành cái gì vậy, cô lại không có nghĩa vụ phải phục vụ cô ta một cách vô điều kiện chứ.
Cô làm việc cho công ty chứ không phải là làm việc cho cô ta, có thể nói Mạch Đóa Nhi chính là một người không biết tự lượng sức mình.
Ninh Thư nhặt bản hợp đồng ở dưới đất lên, sau đó đặt trước mặt Mạch Đóa Nhi rồi nói: “Em mau ký tên đi, công ty sẽ bồi thường đầy đủ cho em.”
Nước mắt của Mạch Đóa Nhi vẫn không ngừng chảy xuống, níu kéo lấy cánh tay của Ninh Thư, không ngừng cầu khẩn: “Chị Trần, em cầu xin chị, chị đừng đối xử với em như vậy, chị giúp em nói với công ty, sau này em nhất định sẽ rất cố gắng.”
“Mạch Đóa Nhi, dù gì em cũng là nghệ sĩ do chị quản lý, nhưng mà chuyện của em lại ầm ĩ như vậy nên công ty phải tìm cách để cứu vớt hình tượng.” Ninh Thư vẫn rất lạnh nhạt.
Mạch Đóa Nhi trở nên nóng nảy, lớn tiếng quát Ninh Thư: “Chẳng lẽ vì hình tượng của công ty mà em phải bị vứt bỏ sao? Chẳng lẽ em không phải là người vô tội sao?”
Ninh Thư: Mẹ...
Cô vô tội ở chỗ nào chứ, hơn nữa những việc này đều là sự thật.
Ninh Thư hơi mất kiên nhẫn, có một nghệ sĩ như vậy ở dưới trướng của mình đúng là tổn thọ mười năm, nếu như Trần Hi có thể thoát khỏi Mạch Đóa Nhi quả thật là quá tuyệt vời.
Mạch Đóa Nhi là loại người dụng tâm kín đáo, lại thích đi đường ngang ngõ tắt, bây giờ mà cô ta vẫn còn luôn miệng nói bản thân vô tội khiến cho Ninh Thư cảm thấy vô cùng chán ghét.
Mạch Đóa Nhi cảm thấy việc này không còn cách nào để cứu vớt, nên cuối cùng chỉ có thể ký tên vào bản hợp đồng kia, mối quan hệ hợp tác giữa Ninh Thư và cô ta cũng đã được xóa bỏ, đợi cô ta ký xong thì Ninh Thư cất bản hợp đồng vào túi rồi lập tức rời khỏi đó.
Mạch Đóa Nhi nhìn thấy Ninh Thư rời khỏi thì trong lòng cô ta cảm thấy trống rỗng và sợ hãi, cô ta đã quen với việc dù có bất cứ vấn đề gì thì đều có quản lý giải quyết, nên bản thân không cần phải lo lắng đến những chuyện khác, nay lại không có quản lý giúp cô ta xử lý mọi việc nên trong lòng của Mạch Đóa Nhi đột nhiên cảm thấy sợ hãi.
Nắm chặt tấm chi phiếu trong tay, mười triệu này là phí chia tay mà Mạc Tước Phong cho cô ta, cô ta nhất định sẽ lại nổi tiếng, làm cho những con người đã từng coi khinh mình phải hối hận, khiến cho công ty, quản lý và cả Mạc Tước Phong phải hối hận.
Còn có người phụ nữ đã hại cô ta cũng phải trả giá đắt.
Có lẽ là đã tìm được động lực, cũng có lẽ bản thân cô ta đang ở dưới đáy cuộc đời nên Mạch Đóa Nhi không còn ai oán như lúc trước mà bắt đầu tích cực điều trị.
Tiền viện phí và thuốc men là một khoản không nhỏ, trước kia vẫn do quản lý chi trả nên cô ta không cảm thấy gì, giờ phải tự bỏ tiền túi mới thấy cho dù có bao nhiên tiền cũng không đủ, dù trong tay cô ta còn có tấm chi phiếu trị giá mười triệu nhưng trong lòng của Mạch Đóa Nhi vẫn cảm thấy rất bất an.
Đợi đến lúc khỏe hơn và có thể xuất viện thì Mạch Đóa Nhi vội vàng dọn đồ về chung cư, nhưng khi đến nơi lại phát hiện ra chìa khóa trong tay cô ta lại không mở được.
Mạch Đóa Nhi đến lúc này thì mới nhớ ra là bản thân cô ta đã không còn là nghệ sĩ của công ty nữa nên chỉ có thể ra ngoài tìm phòng, sau đó mỗi ngày lại bắt đầu đi thử vai.
Nhưng mà có rất nhiều đạo diễn không muốn mời cô ta đóng phim, bởi vì scandal được bao nuôi đợt trước còn chưa lắng xuống nên vào lúc này thì dù Mạch Đóa Nhi có làm gì cũng đều gặp phải khó khăn cả.
Có một vài người đàn ông háo sắc nói chỉ cần Mạch Đóa Nhi ngủ với bọn họ là được. Ngủ một đêm là đổi được một vai diễn, nhưng Mạch Đóa Nhi cũng lập tức từ chối.
Những người đó còn nói Mạch Đóa Nhi đang giả vờ thanh cao, từ chối chỉ là vì muốn nâng cao giá trị của bản thân mà thôi chứ không biết đã ngủ với bao nhiêu người đàn ông rồi.
Bọn họ vốn chỉ muốn thử cảm giác được ngủ với người phụ nữ của Mạc Tước Phong mà thôi.
Còn Ninh Thư thì vẫn đang bận rộn công việc của các nghệ sĩ dưới trướng của mình, Kiều Y sắp ra album thứ hai, bởi vì thành tích của album thứ nhất rất tốt cho nên phía công ty quyết định cho ra album thứ hai.
Kiều Y của ngày hôm nay đã khác xa với Kiều Y của trước đây, hơn nữa nhờ có Kiều Y mà địa vị của Ninh Thư ở trong công ty cũng đã được nâng lên, không còn là loại người có cũng được mà không có cũng được.
Hot boy Hạ Ý thì vẫn diễn thể loại phim thần tượng, tuy không có chút kỹ xảo diễn xuất nào nhưng lại nhờ vào gương mặt của mình mà hút được vô số fan, cũng bắt đầu nổi tiếng.
Ninh Thư dẫn Hạ Ý đến các phim trường, đảm nhận những vai diễn viên quần chúng để luyện tập diễn xuất, bởi vì kỹ năng diễn xuất của hắn rất kém, chỉ dựa vào khuôn mặt thì có thể đi được bao xa chứ, cho dù có đẹp như thế nào thì cũng sẽ có lúc xấu đi.
Hạ Ý cũng không thích đóng vai diễn viên quần chúng nhưng Ninh Thư vẫn luôn túm hắn đi. Hắn không ngừng nài nỉ Ninh Thư, hắn không muốn diễn vai quần chúng, bởi vì mấy bộ quần áo xấu xí đó sao có thể làm nổi bật lên khuôn mặt đẹp trai của hắn được chứ.
Ninh Thư vẫn không để ý đến hắn.
Thỉnh thoảng Ninh Thư cũng gặp được Mạch Đóa Nhi ở phim trường, cho dù là diễn vai phụ thì cũng không có đạo diễn nào muốn chọn cô ta, dạo gần đây Mạch Đóa Nhi đã gầy đi rất nhiều, nhan sắc cũng rất tiều tụy.
Lúc nhìn thấy Ninh Thư và Hạ Ý thì ánh mắt của cô ta lóe lên tia sáng, nhưng cũng không lên tiếng chào hỏi, cho dù là có gặp mặt thì cũng giả vờ như không biết, hiển nhiên là không có ý định bắt chuyện với Ninh Thư.
Ninh Thư cũng không quan tâm, tìm cho vị hot boy kia một vai quần chúng vô cùng hủy hoại hình tượng, Hạ Ý không chịu liền bị Ninh Thư dùng bạo lực để trấn áp, trực tiếp vứt hắn vào trong phòng thay đồ.
Mạch Đóa Nhi đứng ở đó không xa, nhìn Hạ Ý cũng diễn vai quần chúng như cô ta, sau đó lại nhìn Ninh Thư đứng ở bên cạnh chờ Hạ Ý.
Người kia đã từng là người quản lý của cô ta, đã từng đợi cô ta như thế, đợi cô ta diễn xong thì lập tức đưa khăn và nước đến, vừa nghĩ đến đây thì biểu cảm của Mạch Đóa Nhi có chút ngẩn ra.
Bây giờ cô ta mới phát hiện bản thân chỉ có một mình, chỉ có một người phấn đấu là một điều vô cùng khó khăn và khổ sở, Mạch Đóa Nhi cảm thấy may mắn vì trước đây cô ta không xé tờ chi phiếu đi, nếu không cô ta cũng không biết bản thân mình sẽ sống ra sao.
Mạch Đóa Nhi xoay người rời đi, Ninh Thư nhìn về phía bóng lưng của cô ta, xem ra nhiệm vụ lần này cũng sắp hoàn thành rồi, Mạch Đóa Nhi đã không còn sự che chở của Mạc Tước Phong, nên có thể trở thành ảnh hậu hay không cũng là một vấn đề.
Đương nhiên cũng không loại trừ trường hợp Mạc Tước Phong hồi tâm chuyển ý, nhưng có Thu Hân ở đây thì tỷ lệ hắn ta quay về với Mạch Đóa Nhi là rất nhỏ.
Ninh Thư thầm đoán điểm mị lực của Thu Hân chắc là rất cao, dù sao muốn chiếm lấy trái tim cùa một người đàn ông là phải có mị lực, cho dù Ninh Thư là một người phụ nữ còn cảm thấy rung động thì người đàn ông kia nhất định là rất thích.
Ninh Thư ngồi trong xe chờ Hạ Ý, cầm tờ báo ở bên cạnh lên, trên đó đều là những bài báo ca ngợi tình yêu đẹp đẽ giữa Mạc Tước Phong và Thu Hân.
Thật lòng mà nói thì Ninh Thư cũng rất bội phục Thu Hân, chỉ cần nhìn những bức ảnh trên báo chí cũng có thể thấy được ánh mắt Thu Hân dành cho Mạc Tước Phong tràn ngập tình yêu, còn ánh mắt của Mạc Tước Phong thì không cần phải nói, tràn đầy sự cưng chiều và yêu thương.
Tuy không biết Thu Hân có thật lòng yêu thương Mạc Tước Phong hay không, nhưng có thể thấy được cô ta là một người luôn đặt nhiệm vụ lên trên hết, cho nên bảo cô ta yêu phải người đàn ông trong nhiệm vụ của mình thì Ninh Thư lại cảm thấy tỷ lệ đó không cao. c