Ninh Thư không cảm thấy Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị thật sự muốn mình giúp nàng đỡ đẻ, cũng chỉ là thuận miệng nói ra thôi.
"Tỷ tỷ, muội có thể mượn nha đầu này một lúc được không, tỷ tỷ người cũng biết muội thích trồng hoa, trong hậu viện toàn là hoa, bây giờ muội đang mang thai rồi, cũng không biết hoa này có ảnh hưởng không tốt đến đứa bé trong bụng không." Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị mở miệng ra là muốn Ninh Thư.
Ninh Thư: →_→
Không hiểu sao có một dự cảm không lành, không tìm đại phu mà lại tìm đến cô?
Nữu Hỗ Lộc thị liếc mắt nhìn Ninh Thư, không trả lời tiểu Nữu Hỗ Lộc thị ngay.
"Tỷ tỷ, chỉ mượn một lúc thôi, một lúc thôi muội sẽ trả người về mà." Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị nói kiểu làm nũng.
Nữu Hỗ Lộc thị chỉ có thể gật đầu.
Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị lập tức bật cười: "Muội lập tức sẽ trả cô ta về."
Ninh Thư đi theo tiểu Nữu Hỗ Lộc thị đến hậu viện của nàng, đi vào đến hậu viện đã ngửi thấy mùi hoa rồi, trong hậu viện trồng rất nhiều loại hoa, có bướm ong vây quanh các khóm hoa.
"Ngươi xem xem những loại hoa này có gây hại cho đứa con trong bụng ta không?" Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị vẫy tay với mấy a hoàn ở phía sau, tất cả các a hoàn đều lui xuống, canh giữ ở cách đó không xa, chỉ có Ninh Thư và tiểu Nữu Hỗ Lộc thị đứng đó cùng nhau.
"Cách cách bây giờ đang mang thai, tốt nhất là không nên trồng hoa." Ninh Thư nói.
Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị nhăn mũi một cái, tỏ ra nũng nịu, gật gật đầu nói: "Đúng vậy, không thể trồng được rồi, nói không chừng sẽ khiến con bị dị ứng phấn hoa."
Ninh Thư giả vờ không nghe thấy từ ngữ hiện đại tiểu Nữu Hỗ Lộc thị vừa nói.
"Ta biết ngươi ở chỗ tỷ tỷ ta không được sủng ái, trước ngươi là người của Tống cách cách, tỷ tỷ sẽ không tín nhiệm ngươi." Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị bỗng nhiên nói: "Trước đây ta sai người đi tìm ngươi, ngươi đã không tới."
Trong lòng Ninh Thư đã hiểu, thì ra tên a hoàn đó là người của tiểu Nữu Hỗ Lộc thị.
Ninh Thư cúi người nói: "Cách cách đối với nô tỳ rất tốt."
"Có tốt hay không không phải dựa vào lời nói, là dùng mắt để nhìn, là dùng tâm để cảm nhận, thực ra tỷ tỷ cũng không tín nhiệm ngươi, để ngươi theo bên cạnh chẳng qua cũng là để cho Phúc tấn thấy, theo ta được biết, ngươi ở hậu viện của tỷ tỷ cũng không được trọng dụng, công việc ngươi làm đều là những việc quét dọn mà nha đầu ba cấp mới làm." Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị nhếch khóe miệng, mỉm cười nói.
"Ngươi là một người có bản lĩnh, ta thật sự hy vọng đến lúc hạ sinh, ngươi có thể ở bên cạnh ta, tỷ tỷ không muốn tín nhiệm ngươi, ta sẵn lòng tín nhiệm ngươi."
Ninh Thư nghe tiểu Nữu Hỗ Lộc thị nói, trong lòng hiểu rõ, đối phương muốn lôi kéo cô, không đúng, nói đúng ra là muốn cô làm việc cho mình.
Ninh Thư cúi người nói: "Nô tỳ đa tạ Cách cách đã khen, nô tỳ không dám nhận."
Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị khom lưng hái một bông hoa, đặt ở chóp mũi ngửi ngửi, nói: "Ta nói thẳng vậy, ta muốn đứa con trong bụng Cách cách nhà ngươi biến mất một cách quỷ không biết thần không hay."
"Cách cách, chuyện này nô tỳ không làm được." Ninh Thư hoảng sợ nói.
Ngón tay tiểu Nữu Hỗ Lộc thị đặt trên bông hoa: "Được rồi, ngươi là đại phu, ngươi nhất định sẽ có cách, ở chỗ ta có một ít thuốc, ngươi chỉ cần đem thuốc này bôi lên người của mình, để cho tỷ ấy ngửi mùi này, đứa bé tự sẽ chết."
"Chắc chắn sẽ không liên lụy đến ngươi."
Ninh Thư ngây ra một chút, lập tức hiểu ra, loại thuốc này sẽ không làm cho phụ nữ có thai đẻ non ngay, mà làm cho đứa bé trong bụng dần dần sẽ bị chết, trở thành một cái thai chết lưu.
Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị làm sao có thể ra tay được chứ, hơn nữa nàng và Nữu Hỗ Lộc thị còn có quan hệ huyết thống.
"Nô tỳ không dám." Ninh Thư cúi đầu sợ hãi nói.
Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị ngắt một cánh hoa, nói: "Ta tin ngươi nhất định có thể làm được, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi giàu sang phú quý."
Ninh Thư bỏ ngoài tai những lời nói đó, ai chẳng thích người một lòng trung thành.
Nếu như cô làm như vậy thật, đến lúc đó đừng nói đến giàu sang phú quý, cô có thể sống hay không cũng là vấn đề rồi, ai lại thích một người phản bội lại chủ của mình chứ, ngày hôm nay có thể phản bội người khác, ngày mai có thể sẽ phản bội lại chính mình.
Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị này muốn giết vua Càn Long trong tương lai à.
"Cái này ta thưởng cho ngươi." Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị vẫy vẫy tay với a hoàn ở bên kia, tên a hoàn kia đi tới đưa cho Ninh Thư một cái túi thơm màu đỏ bằng lụa.
Lúc a hoàn mở cái túi thơm ra, tiểu Nữu Hỗ Lộc thị lùi sau mấy bước, bịt mũi lại.
Ninh Thư nhận cái túi, mở ra xem, bên trong có mấy thỏi bạc, còn có một cái bình nhỏ, trong bình nhỏ có mấy viên thuốc đen thui, với một cái mùi nhạt nhạt.
"Cái này là thuốc ngươi hòa vào nước, bôi lên tay hoặc lên cổ là được." Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị nói với Ninh Thư.
Ninh Thư:...
"Cách cách, nô tỳ thực sự không làm được." Ninh Thư từ chối thẳng thừng.
Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị lạnh nhạt nói: "Ngươi cho rằng bây giờ ngươi trở về tỷ ấy sẽ còn tín nhiệm ngươi sao? Từ khi ngươi bắt đầu bước vào nơi này, ngươi không còn có sự lựa chọn nào khác rồi."
Ninh Thư: →_→
Cái thể loại ăn ở, thật sự tưởng rằng mình là người xuyên không thì sẽ trở thành nhân vật chính sao.
"Ta sẽ không bạc đãi ngươi." Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị lạnh nhạt nói: "Số bạc trong tay ngươi chỉ là một phần nhỏ, đến khi thành công, ta còn có ngân phiếu cho ngươi."
Ninh Thư cười cười, nhận lấy túi thơm, Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị lúc này mới nhếch khóe miệng một cái: "Từ giờ trở đi, chúng ta là người một nhà rồi."
Ninh Thư: Hahahaha...
Ra khỏi viện của Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị, Ninh Thư lấy mấy viên thuốc ra ngửi ngửi, phân tích bên trong có những nguyên liệu gì, cũng không biết tiểu Nữu Hỗ Lộc thị lấy loại thuốc này từ đâu ra.
Quả thực hiệu quả giống như tiểu Nữu Hỗ Lộc thị đã nói vậy, công dụng của thuốc không mạnh như thuốc phá thai, nhưng đối với thai nhi trong bụng sẽ làm hại lâu dài, quan trọng nhất là, cái mùi này rất dễ ngửi, vô cùng thanh nhã, mùi vị không quá nồng nặc, không làm cho người khác vừa ngửi đã không chịu được.
Ninh Thư lấy khăn bọc cái lọ lại rất nhiều lớp, rửa tay rồi mới đi gặp Nữu Hỗ Lộc thị.
Nữu Hỗ Lộc thị đang thêu yếm cho con, khi nhìn thấy Ninh Thư, vẻ mặt lạnh nhạt nói: "Vườn hoa trong viện của muội ấy xử lý thế nào rồi."
"Cách cách nói bỏ hết hoa trong viện đi." Ninh Thư lấy tiền thưởng với thuốc mà Tiểu Nữu Hỗ Lộc thị cho mình ra, nói hết chuyện giữa mình với tiểu Nữu Hỗ Lộc thị cho Nữu Hỗ Lộc thị nghe.
Nữu Hỗ Lộc thị nghe được những lời này, kinh hãi đâm cả kim vào ngón tay, nhìn lọ thuốc trong tay Ninh Thư đang đứng ở xa, giật mình nói: "Muội ấy thực sự nói như vậy sao?"
Ninh Thư gật đầu, Nữu Hỗ Lộc thị suy sụp, có chút hoảng sợ sờ bụng của mình: "Chỉ nghĩ là đồ gì muội ấy cũng muốn tranh với ta, bây giờ lại muốn hại chết cả con ta, ta sẽ không bỏ qua cho muội ấy."
Ninh Thư nói: "Cách cách hãy cứ chăm sóc bản thân thật tốt, sinh đứa bé ra xong rồi nói tiếp, còn nhiều thời gian."
"Cách cách, số bạc này?" Ninh Thư hỏi Nữu Hỗ Lộc thị.
"Nếu là muội ấy thưởng cho ngươi, ngươi cứ nhận." Nữu Hỗ Lộc thị xoa xoa trán, Ninh Thư cúi người quay ra khỏi phòng.
Cũng không lâu sau, Đồng Ngọc xuất hiện, đưa cho Ninh Thư mấy thỏi bạc, so với tiểu Nữu Hỗ Lộc thị cho còn nhiều hơn hai đĩnh, Đồng Ngọc mỉm cười nói với Ninh Thư rằng: "Diệu Lăng, đây là chủ tử thưởng cho ngươi, ngươi nhận lấy đi."