“Nương nương, tuy chuyện hôn sự là do cha mẹ sắp đặt, có thể sống chung cũng là không cùng tiếng nói, Nhị điện hạ đã nói rõ là không thích Thanh Thiển, hơn nữa, Thanh Thiển dù sao cũng là thứ nữ, mọi quy củ đều không được học, chỉ sợ sẽ khiến cho hoàng gia mất mặt.”
Phượng Xương có chút bất đắc dĩ nói, nếu như không phải Nhị hoàng tử rải tin đồn khắp nơi, hắn lo lắng nên mới tìm hoàng gia nói chuyện.
Nhị hoàng tử mười sáu, mười bảy tuổi thủ đoạn còn quá non nớt, như Phượng Xương ở cái tuổi này thì sẽ dễ dàng nhận ra tâm tư của hắn.
“Quy củ có thể từ từ học hỏi, bây giờ không biết, sau khi thành hôn, hiểu nhau rồi, đương nhiên sẽ cùng chung hoạn nạn.” Đỗ quý phi nói: “Bổn cung nhất định sẽ coi Thanh Thiển như nữ nhi ruột của mình mà thương yêu.”
“Quý phi thích nàng rồi sao?” Hoàng đế nhíu mày, vẻ mặt nhàn nhạt, nhìn không ra trong lòng nghĩ gì.
Đỗ quý phi nở nụ cười: “Thần thiếp với mẹ của Thanh Thiển thân như tỉ muội, bây giờ đứa bé này mới nhỏ như vậy đã mất mẹ, thần thiếp đương nhiên phải yêu thương nàng một chút.”
Miệng hoàng đế cong lên một cái, không nói gì cả.
“Hoàng thượng, Nhị điện hạ đang chờ ở ngoài điện.” Thái giám đi tới hành lễ nói với hoàng đế.
“Cho hắn vào.”
Khi Nhị hoàng tử đi vào nhìn thấy Phượng Thanh Thiển, sửng sốt một chút, hiển nhiên không ngờ một thứ nữ của phủ Tướng quân lại ở chỗ này: “Nhi thần tham kiến phụ hoàng.”
“Nữ nhi của Phượng gia nói ngươi đã có người trong lòng, bây giờ muốn thành toàn cho ngươi.” Hoàng thượng lạnh nhạt nói.
Nhị hoàng tử quỳ xuống: “Phụ hoàng, nhi thần đã thích nữ tử khác, là…”
“Hoàng thượng, Húc nhi làm gì thích nữ tử nào.” Đỗ quý phi cắt lời Nhị hoàng tử, cười đến miễn cưỡng nói.
Nhị hoàng tử có chút khó hiểu, nhưng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của mẫu phi của mình, biết rằng mẫu phi tức giận, chỉ lặng yên không nói gì cả.
“Hoàng thượng, thần muốn nói ra suy nghĩ của mình, muốn nói riêng với Hoàng thượng.”
Đỗ quý phi xoay đầu lại nhìn Phượng Xương, sắc mặt vô cùng không tốt, hoàng đế gật đầu: “Được, tất cả đều lui xuống trước đi.”
Ninh Thư đứng lên, cảm giác mình chân đều đã tê rần, ra khỏi cung điện.
“Thanh Thiển à, có thiệt thòi cái gì ngươi có thể nói cùng bổn cung, cần gì phải đến đây muốn từ hôn.” Đỗ quý phi dắt tay Ninh Thư, khổ não nói: “Húc nhi nếu có bắt nạt ngươi, ngươi có thể nói với bổn cung đầu tiên.”
“Ta nhất định sẽ che chở cho ngươi.” Đỗ quý phi nói.
Ninh Thư nhếch khóe miệng, một quý phi lại nhiệt tình với một thứ nữ của phủ Tướng quân như nàng, rất không bình thường, tất sẽ có mưu đồ, chỉ sợ là nhằm vào mẹ của thân thể này là công chúa mà đến.
‘Ta ghét có người chạm vào ta.’’ Tay của Đỗ quý phi bị hất ra.
Đỗ quý phi ngạc nhiên nhìn người đột nhiên thay đổi, Nhị hoàng tử thấy vẻ mặt cao cao tại thượng trong mắt không có ai cả, lạnh mặt nói: “Phượng Thanh Thiển, bổn điện hạ là ghét cái đức hạnh này của ngươi, ngươi cho rằng ngươi là ai hả?”
“Húc nhi.” Đỗ quý phi gọi Nhị hoàng tử một tiếng, xoay đầu lại, da mặt có chút run rẩy nói: “Thanh Thiển, muốn sống qua ngày thì không nên cãi nhau, nghe lời của dì, đừng khiến cho sự việc không thể cứu vãn được, từ hôn đối với thanh danh của ngươi rất bất lợi.”
“Lúc nào thì ngươi biến thành dì của ta rồi, ta không có dì.” Anh Túc bật cười một tiếng nói.
Trong mắt Đỗ quý phi lóe lên một tia ác độc, bị một tiểu bối, lại còn là một thứ nữ của phủ Tướng quân mắng, trong lòng vô cùng không dễ chịu.
“Hoàng thượng mời nương nương, điện hạ và Phượng tiểu thư vào trong.” Thái giám đi ra ngoài nói với ba người.
Ba người đi vào trong điện, Đỗ quý phi nhìn Hoàng thượng bằng ánh mắt bí hiểm, trong lòng không nhịn được nghĩ ngợi lung tung.
“Nếu cả hai đứa đã không muốn ở cùng một chỗ như vậy, Đỗ quý phi cũng muốn chăm sóc đứa con của tỷ muội, không cần đính hôn nữa, nhận đứa bé này làm nghĩa nữ là được rồi.”
“Chuyện này…” Đỗ quý phi vội vàng nói: “Chuyện hai đứa đính hôn tất cả mọi người đều biết, bây giờ từ hôn không tốt cho thanh danh của Thanh Thiển.”
“Hai đứa bé này đã đính hôn lúc nào, ngươi chỉ muốn chăm sóc tốt con của tỷ muội, chăm sóc giống như nữ nhi ruột thịt, đính hôn căn bản chỉ là một lời nói đùa.” Vẻ mặt hoàng đế bình tĩnh nói.
Sắc mặt Đỗ quý phi khó coi, mà Nhị hoàng tử thì thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng không cần phải thành thân với cô gái như vậy.
“Tạ ơn Hoàng thượng.” Phượng Xương quỳ xuống tạ ơn, thấy Anh Túc vẫn đứng thẳng lưng, mí mắt không nhị được giật một cái, lôi kéo Anh Túc quỳ xuống, đập quạt hương bồ vào đầu Anh Túc: “Tạ chủ long ân.”
Anh Túc:...
Đỗ quý phi hít một hơi thật sâu, nhìn hoàng đế hành lễ: “Thần thiếp đã biết, Thanh Thiển chính là nghĩa nữ của thần thiếp.”
Hoàng đế “ừ” một tiếng, phất phất tay, mấy người bên trong điện đều lui ra ngoài.
Đỗ quý phi hừ lạnh một tiếng xoay người rời đi, Nhị hoàng tử theo Đỗ quý phi đến tẩm cung.
Vừa đến tẩm cung, Đỗ quý phi liền uống một ngụm trà, là trà lạnh, tức giận tới mức đập vỡ chén trà, Nhị hoàng tử từ hôn thành công, trong lòng còn rất vui vẻ, nhìn thấy Đỗ quý phi như vậy, nhịn không được nói: “Mẫu phi, không nên tức giận.”
“Ngươi vui lắm à?” Đỗ quý phi liếc mắt nhìn Nhị hoàng tử, Nhị hoàng tử gật đầu: “Con không thích Phượng Thanh Thiển, một thứ nữ, hơn nữa còn đanh đá chua ngoa, nhìn thế nào cũng khiến người ta chán ghét.”
“Ngu xuẩn.” Đỗ quý phi tát Nhị hoàng tử một bạt tai, Nhị hoàng tử bụm mặt ngạc nhiên: “Mẫu phi.”
“Ta thật muốn đánh chết tên ngu ngốc nhà ngươi, ta khổ tâm vì ngươi mà lập mưu, ngươi lại cản trở như vậy.” Đỗ quý phi tức đến toàn thân đều run rẩy: “Phượng Thanh Thiển không phải là thứ nữ Phượng gia, nàng ta là nữ nhi của Trưởng công chúa Xích Viêm, hoàng đế Xích Viêm bây giờ chính là cậu của nàng ta.”
“Ta đặt trước cho ngươi hôn sự này, tạm thời thân phận của Phượng Thanh Thiển là thứ nữ phủ Tướng quân, để ngươi giấu tài trong các huynh đệ, khiến phụ hoàng ngươi cảm thấy ngươi không có dã tâm gì, đến khi ngươi cùng Phượng Thanh Thiển thành thân, ta nghĩ cách liên lạc cùng Xích Viêm quốc, có Xích Viêm quốc chống đỡ, cơ hội để ngươi leo lên ngôi vị hoàng đế sẽ tăng lên vài phần.”
“Ta không hề nghĩ tới ngươi lại không cam lòng như vậy, nếu ngươi hỏi ta một tiếng, cũng không trở thành thế cục như bây giờ, bị từ hôn.” Đỗ quý phi tức đến mức ruột gan đều đau.
Nhị hoàng tử ngẩn ngơ, trề miệng một cái nói: “Nhưng mẫu phi chưa từng nói cho ta biết.”
Trong lòng Nhị hoàng tử bây giờ các loại tâm tình chua ngọt đắng cay đều xông lên rồi, mũi đều đau ê ẩm, những vui vẻ lúc trước đều biến mất toàn bộ: “Ai sẽ nghĩ tới thứ nữ trong phủ Tướng quân lại là nữ nhi của Trưởng công chúa.”
“Nhi thần nhất định sẽ khiến Phượng Thanh Thiển một lần nữa là của nhi thần.” Nhị hoàng tử vội vàng nói, mặc du Xích Viêm Quốc tuy nhỏ, nhưng dân chúng biết dùng độc, mới có thể sinh tồn.
“Không cần đi, ngươi với Phượng Thanh Thiển không có khả năng.” Đỗ quý phi nhịn không được xoa trán một cái, vẻ mặt uể oải, vô cùng thất vọng với Nhị hoàng tử.