Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 989

Ninh Thư không hề nói gì, cô có thể quản được bao nhiêu cái miệng trong hậu cung này chứ?

Cứ xảy ra chuyện là chạy tới tìm cô.

Ninh Thư liếc nhìn Triệu Húc, rồi nói: “Chuyện này là lỗi của các công công và cung nữ lan truyền, sau sự việc có thích khách lần trước, có không ít người nhìn thấy, quả thực sự việc này rất kỳ quái, nên những người này mới cả gan lan truyền tin đồn thất thiệt.” 

“Chu quý nhân chỉ cần mười ngày là có thể xuống giường, những người này chưa từng trông thấy cảnh tượng như vậy bao giờ, Chu quý nhân có thể bình phục nhanh như vậy, nhất định là có thuốc tốt hỗ trợ, thân thiếp nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện trong hậu cung, không để những tin đồn này lan truyền thêm nữa.”

“Chỉ là vết thương trên người, cũng có phải gãy chân gãy tay đâu mà không thể xuống giường.” Triệu Húc xoa xoa trán rồi nói.

Ninh Thư gật đầu: “Những người này không hiểu sự tình đã đi đồn thổi lung tung.” 

“Chu quý nhân chỉ bị thương ở lưng, cũng không thể cởi áo cho người ta xem vết sẹo ở lưng được, những người này cho rằng Chu quý nhân bị thương rất nặng, vậy mà có thể hồi phục nhanh như vậy, lại còn có thể đi lại như người thường, có cảm giác không thể tin được.” Ninh Thư thở dài nói.

“Ngay cả Trang phi cũng nói đùa rằng, có thần tiên nào đó đã tặng thần dược cho Chu quý nhân, thì cô ấy mới có thể bình phục nhanh như vậy.” Ninh Thư biểu cảm rất bất lực.

Sắc mặt Triệu Húc càng nặng nề hơn, nheo mắt suy nghĩ một hồi. 

“Trẫm đến thăm Chu quý nhân.” Triệu Húc đứng lên: “Chuyện này Hoàng hậu phải điều tra cho rõ ràng, nơi này là hậu cung, không phải là quán trà quán rượu, không thể lan truyền những chuyện vô căn cứ như vậy được.”

“Vâng.” Ninh thư hành lễ, rồi tiễn Triệu Húc ra cửa.

Ninh Thư nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Triệu Húc, lẽ nào Triệu Húc thực sự bị Chu quý nhân mê hoặc. 

Cho dù mọi người có đồn đại Chu quý nhân là yêu tinh, thì Triệu Húc cũng không có chút nghi ngờ.

Dáng vẻ hiện tại của Triệu Húc vô cùng lạnh lùng điềm đạm, không giống với dáng vẻ phẫn nộ.

Nếu như người mình yêu bị người khác vu oan như vậy, thì với một bậc hoàng đế như Triệu Húc chắc chắn sẽ giết cả trăm người để hả giận, cho dù không giết người thì hậu cung chắc chắn sẽ có đổ máu. 

Nhưng không ai bị trị tội, Ninh Thư trong lòng nghi ngờ hắn có mưu đồ gì đó với Chu quý nhân.

Tự nhiên ân cần ắt có chuyện dối trá!

Trong hậu cung có bao nhiêu nữ nhân như vậy, nhưng tại sao Triệu Húc lại chỉ sủng ái mỗi Chu quý nhân, lại còn liên tục đến chỗ cô ta mấy ngày liền, cho cô ta có được vinh quang to lớn như vậy. 

Triệu Húc cũng không phải là loại đàn ông ngu xuẩn, nếu như phải chọn giữa quyền thế và nữ nhân, đương nhiên hắn sẽ chọn quyền thế, chỉ cần có quyền thế, thì muốn có gì chẳng được, nữ nhân thì ở đâu cũng có.

Vì vậy, trong lòng Ninh Thư có chút nghi ngờ hành động của Triệu Húc.

Không lẽ hắn tin vào việc có linh đơn, muốn được trường sinh bất lão ư? 

Ninh Thư bật cười một tiếng, đột nhiên cảm thấy lý do này cũng có lý.

Cụ thể trong lòng Triệu Húc nghĩ gì, Ninh Thư không đoán được.

Mặc dù Ninh Thư đã cố gắng trấn áp, cấm kỵ mọi người trong cung nhắc tới chuyện của Chu quý nhân, nhưng những công công và cung nữ nhìn thấy Chu quý nhân ở Ngự hoa viên đều đồng loạt tránh mặt. 

Kể cả những người hầu hạ kề cạnh Chu quý nhân, ánh mắt nhìn Chu quý nhân cũng có chút kỳ lạ.

Chu quý nhân nghe nói mình bị đồn đại là hồ ly tinh, tức đến tím tái mặt mày, sao cô ta có thể là hồ ly tinh được chứ?

Người trong hậu cung này đúng là ăn không ngồi rồi, nên mới nghĩ ra mấy thứ tin đồn vô lý ấy. 

Chu quý nhân cảm thấy những phi tần trong hậu cung làm như vậy là do gần đây cô ta được sủng ái, nên mới cố ý loan tin đồn hại cô ta.

Chu quý nhân thần sắc u buồn, xem ra dạo này danh tiếng của cô ta quá lớn nên mới khiến cho đám phi tần đó đố kỵ.

Chu quý nhân trong lòng có chút hối hận, không nên thị tẩm nhanh như vậy, vết thương của cô đúng là hồi phục hơi nhanh hơn người thường, đó là nhờ năng lượng của hệ thống sủng phi. 

Nhưng tình cảnh lúc đó của cô ta không được tốt, Triệu Húc muốn cô thị tẩm, cô cũng không thể từ chối, từ chối một lần thì chắc chắn sẽ không có lần thứ hai.

Cô có vẻ hơi gấp gáp quá rồi.

“Hệ thống, ta bây giờ nên làm gì?” Chu quý nhân có chút bất lực muốn hỏi xin giúp đỡ từ hệ thống, tình hình hiện tại của Chu quý nhân khiến cô cảm thấy không được ổn lắm. 

Bị người ta gọi là yêu tinh, người cổ đại kiêng kị nhất là thứ ma quỷ thần bí.

“Thời gian này nên khiếm tốn hơn một chút.” Hệ thống sủng phi lạnh lùng nói: “Tìm cách khiến cho Hoàng hậu tin ngươi.”

Chu quý nhân không nhịn được khẽ xoa xoa trán, cảm thấy đau đầu, ở chốn hậu cung này đúng là chỉ toàn sát khí. 

Những nữ nhân này vì muốn tranh ân sủng, chuyện gì cũng dám làm, thậm chí còn tung tin đồn cô là hồ ly tinh.

“Hoàng thượng giá lâm.” Tiếng công công the thé bên ngoài cửa Ngọc Quỳnh uyển.

Chu quý nhân lập tức đứng dậy tiến về phía cửa nghênh đón Triệu Húc. 

Sắc mặt Triệu Húc tối sầm, bước vào phòng và ngồi xuống ghế.

“Hoàng thượng, có chuyện gì vậy?” Chu quý nhân e dè hỏi.

Triệu Húc thoáng nhìn gương mặt khuynh nước khuynh thành của Chu quý nhân, hơi thở tỏa ra có mùi lan tự xạ, mùi hương vô cùng dịu nhẹ. 

Triệu Húc cảm giác như nữ nhân này ăn sương sớm, hoàn toàn không cần ăn cơm, không hề có mùi cơ thể, trong miệng không hề có mùi kỳ lạ bất thường, ngược lại lại rất thơm.

Trong miệng toàn mùi hoa lan, còn trong bụng thì toàn là hương liệu hoa tươi ư?

“Nàng đã nghe về những lời đồn đại trong cung chưa?” Triệu Húc hỏi Chu quý nhân. 

Nhìn một lượt quanh căn phòng của Chu quý nhân, quả nhiên là thanh tao một cách kỳ lạ, khiến cho người nhìn thấy rất thoải mái.

“Nói đến việc này, tần thiếp thực sự bị oan uổng.” Chu quý nhân vẻ mặt u khuất: “Tần thiếp không phải là hồ ly tinh.”

“Điều này trẫm tin nàng, nhưng còn có lời đồn nàng được thần tiên tặng tiên đơn, chuyện này là thế nào?” Triệu Húc nhìn chằm chằm vào Chu quý nhân: “Trẫm cũng không tin vào những lời nói vô căn cứ này.” 

“Có điều vết thương sau lưng của nàng là dùng thuốc gì, vết thương khép lại rất nhanh.” Triệu Húc tò mò hỏi.

Sắc mặt Chu quý nhân thay đổi, trong lòng hoảng hốt, cô nào có dùng thuốc gì, chính bởi năng lượng của hệ thống sủng phi thì mới khiến cho vết thương lành lại nhanh như vậy.

“Người nhà của tần thiếp có gửi cho tần thiếp một ít thuốc, rất hiệu quả với những vết thương do đao kiếm, nhưng tần thiếp đã dùng hết số thuốc đó rồi.” Chu quý nhân tìm lý do. 

Triệu Húc gật đầu: “Sự việc là như vậy ư.”

“Nàng không cần phải quan tâm với những lời đồn đại kia, nàng là nữ nhân của trẫm, không ai được phép nói gì không hay về nàng.” Triệu Húc khẳng định chắc nịch.

“Hoàng thượng…” Chu quý nhân nước mắt chực tràn ra: “Tần thiếp cảm tạ Hoàng thượng yêu thương.” 

“Trẫm sẽ ở lại đây dùng bữa sáng.” Triệu Húc nói.

“Hoàng thượng thật sự muốn ở lại dùng bữa sáng với tần thiếp ư?” Chu quý nhân nhìn Triệu Húc với ánh mắt lấp lánh.

Triệu Húc hơi nhếch miệng: “Sao vậy? Nàng không hoan nghênh trẫm ư?” 

“Tần thiếp đương nhiên rất vui mừng.”  Gương mặt Chu quý nhân nở nụ cười rất rạng rỡ, dặn dò cung nữ mau chuẩn bị bữa sáng.

Đừng chỉ xem gương mặt Chu quý nhân cười rạng rỡ như vậy, nhưng trong lòng lại rất lo lắng, trước đây cô ta muốn có được sự sủng ái của Hoàng thượng nhưng không được, bây giờ hệ thống muốn cô phải khiêm tốn một chút, kết quả lại càng được Triệu Húc sủng ái hơn.

Chu quý nhân cảm thấy ông trời đang trêu đùa cô ta. 

Làm bất cứ chuyện gì cũng không được thuận lợi.

Tuy chỉ là bữa sáng, nhưng vì có Triệu Húc, nên đồ ăn rất phong phú, hai người ngồi xuống bàn cùng dùng bữa.

Chu quý nhân ngồi nhìn Triệu Húc với dáng vẻ uy nghiêm. 

Khiêm tốn cái gì chứ, khiêm tốn cũng không được ích gì, chi bằng cứ làm một sủng phi vui vẻ, chỉ cần có Hoàng thượng bảo vệ cô ta, thì cô sợ ai làm khó dễ.

Cô ta không cần mấy phi tần kia, chỉ cần lấy lòng Hoàng thượng là được rồi, chuyện khác giao lại cho Triệu Húc
Bình Luận (0)
Comment