Bút Vẽ Giang Sơn, Mực Tô Xã Tắc

Chương 18

Trong phòng học, Vũ Ngôn đang ngồi lặng yên chờ Nguyễn Phong. Nhưng, hai hàng lông mày của hắn đang cau chặt lại, khiến cho người ta biết được, tâm của hắn không hề yên ổn. Chỉ là chẳng ai có thể nhìn ra được, nội tâm của hắn đang suy nghĩ về điều gì. Tiếng cửa phòng mở đã đánh thức Vũ Ngôn từ thế giới nội tâm của mình, khuôn mặt hắn rất nhanh trở lại vẻ bình tĩnh như thường ngày.

“Thưa sư phụ, con đã đến”

Nguyễn Phong bước vào phòng, lên tiếng chào sư phụ hắn. Đây là một thói quen từ trước của Nguyễn Phong, cũng đồng thời là một yêu cầu của Vũ Ngôn đối với học trò mình. Tôn sư trọng đạo, vốn là một truyền thống cao quý của nhân dân Đại Việt.

“Con ngồi xuống đi. Hôm nay ta muốn dạy con về phép khống chế nguyên tố. Khi con khai mở tâm nhãn lần trước, hẳn là con đã có thể nhìn thấy nguyên tố tồn tại xung quanh chúng ta. Những nguyên tố này, trong mắt mỗi người sẽ có hình dạng khác nhau, tuy nhiên sức mạnh của chúng, thì không thay đổi bởi hình dạng. Nguyên tố ngũ hành, sẽ luân phiên chuyển hóa, biểu hiện cho sự tuần hoàn của thiên nhiên. Một thư pháp gia, hấp thu nguyên tố để cường thân kiện thể, rèn giũa tâm trí. Nhưng việc hấp thu, không phải càng nhiều càng tốt, cũng không phải hấp thu tất cả mọi thứ có thể là tốt. Cơ thể con người, luôn có một giới hạn nhất định. Sức mạnh tăng trưởng, con người sẽ dần đột phá giới hạn của bản thân, tiến lên một tầm cao hơn. Nhưng sự đột phá này, đòi hỏi phải tích lũy từ từ, từ sự biến đổi về lượng, dẫn đến sự biến đổi về chất. Vội vã đột phá, sẽ khiến cho cơ thể phải chịu áp lực mạnh mẽ. Áp lực này có lúc đối với thân thể rất có tác dụng, sẽ thúc đẩy tiềm năng của thân thể. Nhưng áp lực này không phải lúc nào cũng mang lại lợi ích, mà thường là lợi bất cập hại. Nếu thân thể không thể thừa nhận được áp lực, sẽ dẫn đến hậu quả vô cùng, nhẹ thì khí huyết rối loạn, kinh mạch đảo lộn, cơ thể bị suy yếu phải điều trị rất lâu mới khỏi. Nặng thì kinh mạch lập tức đứt đoạn, tim bị áp lực quá lớn dẫn đến việc ngừng đột xuất, con người tử vong ngay tại chỗ. Chính vì vậy, thư pháp gia phải học cách trung hòa, khống chế nguyên tố hấp thu. Ngày hôm qua, con đã quá hấp tấp trong việc hấp thu, hậu quả là thân thể không chịu nổi áp lực mà ngất đi. Tuy nhiên, lần này hậu quả con phải chịu là rất nhẹ, vì vi sư trước đó đã khống chế các nguyên tố trong toàn ngọn núi, nhưng nếu như con tu luyện một mình, không có sự hỗ trợ của vi sư thì hậu quả thật không thể tưởng tượng. Vì vậy ta hy vọng sau này, khi con tu tập cũng như làm bất cứ việc gì, đều phải bình tĩnh, hãy ghi nhớ lấy, dục tốc bất đạt”

Nguyễn Phong nghe sư phụ phê bình, chỉ có thể hổ thẹn cúi đầu xuống. Hắn tuy đã trải qua hai kiếp, nhưng kinh nghiệm từng trải quả thực là quá ít. Vì vậy, hắn rất dễ bị xúc động bởi những sự vật mới lạ, huống chi là việc thần kỳ như tiếp xúc trực tiếp với nguyên tố. Dù sao cũng đã có bài học lần này, Nguyễn Phong đảm bảo sẽ không bao giờ hấp tấp trong việc hấp thu nguyên tố nữa.

“Phương pháp khống chế, trung hòa nguyên tố chính là tiền đề để sau này hình thành lên sự liên kết giữa con và linh hồn của vạn vật. Chính vì vậy, con không được cẩu thả trong việc khống chế. Nguyên tố khi hấp thu vào cơ thể, thông qua các đường kinh mạch sẽ được vận chuyển đến cơ quan chứa đựng, đối với võ giả thì là đan điền, còn đối với thư pháp gia chúng ta, đó là nê hoàn cung. Đan điền hay nê hoàn cung, về cơ bản đều chỉ có một mục đích duy nhất, đó là chứa đựng năng lượng. Vì vậy cả hai đều có những điểm chung nhất định, đó là kích cỡ có giới hạn, khả năng chịu đựng năng lượng có giới hạn, và khả năng nén ép năng lượng. Giới hạn chứa đựng năng lượng đại biểu cho dung lượng sức mạnh của một người, đồng thời cũng thể hiện sự cách biệt về sức mạnh giữa hai người cùng một giai cấp. Nhưng dung lượng sức mạnh không phải là tất cả trong việc chiến đấu, vì vậy con cũng không nên quá chú trọng vào việc đề cao dung lượng mà bỏ qua sự rèn luyện về kĩ xảo chiến đấu. Khả năng chịu đựng sức mạnh là một điểm đáng lưu ý khi hấp thu năng lượng. Nếu như con hấp thu năng lượng ôn hòa, vậy thì sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nhưng một khi con hấp thu năng lượng mạnh mẽ, ví dụ như hỏa nguyên tố ở núi lửa, thủy nguyên tố ở những vùng biển hay có bão… khả năng chịu đựng này sẽ có tính quyết định. Nếu khả năng chịu đựng tốt, con sẽ có thể hấp thu được những năng lượng mạnh mẽ này, từ đó nhanh chóng gia tăng sức mạnh hơn so với hấp thu năng lượng ôn hòa. Nhưng nếu sức mạnh vượt quá khả năng chịu đựng, rất có thể chúng sẽ gây tổn thương đến nê hoàn cung, thậm chí là phá vỡ nê hoàn cung. Hậu quả nặng nề là điều không cần bàn cãi”

“Khả năng nén ép năng lượng, hay còn gọi là ngưng kết năng lượng, chính là điều mấu chốt để một người tu luyện gia tăng sức mạnh của mình. Lấy một ví dụ đơn giản, chính là nước. Một bình nước ở thể lỏng, khối lượng luôn nhẹ hơn một bình nước đã đông cứng. Dung lượng của nê hoàn cung, tuy rằng sẽ tăng theo cấp bậc, nhưng giới hạn tăng lên cũng chỉ có một mức nhất định. Sẽ có lúc, năng lượng đạt đến cực hạn chứa đựng, nhưng bản thân người tu luyện lại chưa thể đột phá, đây chính là điểm nút của quá trình tu luyện. Khi đó, tu luyện giả sẽ phải ngưng kết năng lượng, nén ép chúng lại để tạo ra sự thay đổi về chất, từ đó đạt đến một trình độ mới trong việc tu luyện. Tất cả tu luyện giả đều phải trải qua quá trình này, nếu thành công, đương nhiên là sẽ đột phá. Nhưng nếu thất bại, thì cũng không có hậu quả gì nghiêm trọng lắm, chỉ là toàn bộ năng lượng tu luyện được sẽ bị tiêu tán, lại phải tu luyện lại từ đầu mà thôi”

Vũ Ngôn nói đến việc toàn bộ công sức tu luyện bị tiêu biến, mặt cứ dửng dung như chẳng có vấn đề gì vậy. Nhưng Nguyễn Phong thì không thể bình tĩnh như sư phụ, nghĩ đến việc lại phải bắt đầu tu luyện lại từ đầu khi thất bại, không khỏi chán nản, lạnh giá trong lòng.

“Sư phụ, liệu chúng ta có cách nào đạt được mười phần khả năng thành công trong việc đột phá không?”

Đây là vấn đề mà Nguyễn Phong lo lắng nhất hiện nay. Đời người có hạn, nếu cứ thất bại vài lần như vậy, chẳng phải là hắn đến hết đời cũng không thể tìm được đường về nhà sao.

“Có chứ. Luôn có thể đạt đến mười phần khả năng thành công nếu con chịu nỗ lực tu luyện. Chỉ có nỗ lực của bản thân mới đem lại thành quả lớn nhất”

Vũ Ngôn nói ra những lời thiên kinh địa nghĩa, hoàn toàn đem giá trị của ngoại vật gạt bỏ sang một bên. Nguyễn Phong nghe sư phụ nói, không khỏi tiu nghỉu, nói vậy chẳng khác nào không nói. Nhìn vẻ mặt tiu nghỉu của Nguyễn Phong, Vũ Ngôn cũng không biểu hiện ra ngoài mặt chút cảm giác nào, chỉ nghiêm khắc dạy bảo

“Ta đã nói với con, một người chỉ có thể tin tưởng vào chính những nỗ lực của bản thân. Con không thể suốt ngày mang tâm lý may mắn hoặc ỷ lại, bởi ngoại vật không thể giúp con được trong những thời khắc khẩn yếu. Chỉ có bản thân mới là đáng tin tưởng nhất, vì vậy hãy tự tin vào bản thân và dẹp bỏ hết những suy nghĩ may mắn trong lòng đi”

“Dạ, sư phụ. Con đã nhớ kỹ rồi”.

Nguyễn Phong ngẩng cao đầu, ưỡn thẳng lưng, làm ra bộ dáng tự tin hết sức trả lời sư phụ mình.
Bình Luận (0)
Comment