Cả Nhà Xuyên Qua Mang Theo Không Gian Cất Trữ Lương Thực Chạy Nạn

Chương 28


Edit: Hến ConTần Dũng Minh một bên nhóm lửa một bên cười nói: “Nhanh thôi! Buổi sáng hôm nay ta đi nhà thôn trưởng đã đem cái phòng ở này mua lại! Hắn hôm nay đi trấn trên chủ yếu chính là vì sang tên khế đất !”Từ Phù kinh ngạc mà nói: “Nhanh như vậy à?Là đưa tiền sao? Hắn không hỏi tiền ở đâu ra sao?”Tần Dũng Minh cười tủm tỉm mà nói: “Đưa tiền! Cũng hỏi, ta nói chính là nàng ngày hôm qua về nhà mẹ đẻ mượn tiền.

”Từ Phù gật gật đầu: “Ừm! Nói như vậy cũng đúng đâu! Đúng rồi! Lão Tần nha! Ta nhớ rõ nơi này mùa đông là có thể đông chết người đấy! Nhà tranh này khắp nơi đều lọt gió thì không nói, nếu là có tuyết rơi liền rất dễ bị sụp!”“Chúng ta vẫn là nhanh tu sửa một chút! Còn có cả hàng rào nữa, hiện tại mặt trên có một ít bụi gai còn có thể phòng người, nhưng mùa đông liền không có gì dùng, ta xem lão Tần gia bên kia là sẽ không từ bỏ ý đồ, chúng ta muốn tránh sự tình lại phát sinh như việc của Đại Lực.


”Tần Dũng Minh: “Những việc này ta đều nghĩ xong rồi, buổi sáng ta đi theo thôn trưởng nói đến việc phòng ở như thế nào, ta liền đi tìm mấy nhà quen biết trong thôn, bảo bọn họ lại đây giúp tu sửa tường vây.

”Từ Phù nhìn về phía trong phòng lén lút nói: “Ta cảm thấy Tiêm Ngưng cứ như vậy cấp bách muốn lên núi kiếm tiền, sợ là muốn xây lại cả một căn nhà mới, chàng ngày mai đi trước bán dược liệu, nhìn xem rốt cuộc có thể bán bao nhiêu tiền, chúng ta lại thương lượng!”Tần Dũng Minh gật gật đầuChờ cơm nấu xong mang vào trong phòng thì trong phòng ba đứa nhỏ đều ngủ rồi, Từ Phù nhìn Tần Tiêm Ngưng mặc quần áo cũ, trên người đắp cái quần áo cũ, Đại Lực Nhị Lực thì cứ như vậy ngủ, Từ Phù trong lòng một trận chua xót, hạ quyết tâm nhất định phải sớm đem bông ngày hôm qua mua, nhanh làm thành chăn.

Hai người đánh thức ba đứa nhỏ.

Tần Nhị Lực ngửi thấy mùi liền ngồi dậy, nhìn thấy cháo thịt bằm thơm ngào ngạt kinh ngạc hỏi: “Mẫu thân! Đây là cái gì nha! Này chẳng lẽ là gạo trắng sao? Cái kia là thịt sao?”Từ Phù cười nói: “Đương nhiên rồi!”Tần Nhị Lực vui vẻ mà nhảy dựng lên nói: “Trời ơi! Đại Cương nó nói gạo trắng màu trắng, thì ra là màu trắng thật nha! Thơm quá đi! Vậy mà còn có thịt có cả bánh nữa, mấy ngày nay giống như ăn tết vậy,không đúng! So với ăn tết còn tốt hơn!”Tần Đại Lực nhìn trên bàn thấy có cháo còn có bánh cũng có chút không thể tin được! Hắn thật cẩn thận hỏi: “Cha! Nương! Nhà ta còn có tiền sao?”Tần Tiêm Ngưng cười nói: “Đại ca! Ca không cần nhọc lòng! Đều sắp thành ông cụ non rồi”Tần Nhị Lực: “Đại ca! Huynh sao mỗi ngày nhiều vấn đề như vậy! Cha nương còn có thể để cho chúng ta chết đói sao!”Tần Dũng Minh cũng nói: “Con không cần lo, yên tâm đi!”Tần Đại Lực thật sự là trước kia đi theo đôi cha mẹ bánh bao rầu thúi ruột, hiện giờ cũng là theo bản năng muốn hỏi, bất quá hắn nhìn thấy biến hóa của cha mẹ hai ngày này, cũng không hề nghĩ nhiều.

Năm người vui vui vẻ vẻ mà ăn một bữa cơm chiều.


Nửa đêm Từ Phù đột nhiên bừng tỉnh, nhìn về nữ nhi phía bên cạnh, sau đó lôi kéo tay nữ nhi rồi ngủ tiếp.

Buổi sáng một nhà năm người sớm đã cơm nước xong xuôi, Từ Phù nấu thuốc cho ba đứa nhỏ, Tần Dũng Minh cõng sọt đi lên trấn trên bán dược liệu.

Tần Dũng Minh đi đến cửa thôn, vừa lúc cũng tiện đến nhà thôn trưởng lấy khế đất, thuận tiện lại mượn một cái sọt lớn, sau đó liền cõng hai cái sọt không đi lên trấn trên, chờ tới gần y quán, hắn liền tìm một cái ngõ nhỏ ít người đi lại, đem thảo dược từ trong không gian thả vào hai cái sọt, mặt trên đắp quần áo cũ lên.


Tới y quán Diệu Thủ Đường, ngày hôm qua cũng là dược đồng này, thấy hắn liền lập tức chạy tới nói: “Ngươi còn tới rất sớm, cùng ta đi đến hậu viện! Để ta nhìn dược liệu một chút!”Tần Dũng Minh đi theo dược đồng vào hậu viện, đem hai cái sọt đặt xuống, đem mặt trên quần áo cũ xốc lên.

.

Bình Luận (0)
Comment