Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 46


Nói xong, liền nhanh chân đi về phía trước, trưa nắng chang chang đầu nàng ta đầy kim sức lấp lánh sáng lên, mặt Triệu Thủ Hòa càng thêm khó coi, biết rõ nhà ngoại có tang sự, nàng còn mặc vàng đeo bạc, không biết lễ nghĩa, trái lại Trĩ Nương, búi tóc chỉ dùng dây cột màu tối, nàng là thứ xuất, lại biết kiêng kị.

thần sắc biến hóa Triệu Thủ Hòa, Trĩ Nương hiểu được, nàng ra cửa là mang đồng trâm, vào cửa khi mới thu lại, nàng không thể giống Triệu Yến Nương tùy ý làm bậy, vốn là sống được như đi trên băng mỏng, vạn nhất bị Đổng thị tóm được nhược điểm, khẳng định sẽ mượn đề tài, cho nên mỗi tiếng nói, mỗi cử động đều cẩn thận, không làm quá.

Nàng ngoan ngoãn cùng Triệu Thủ Hòa từ biệt, sau đó trở lại tây phòng.Củng di nương không biết lão gia gọi Trĩ Nương đi có chuyện gì, không dám suy đoán, chỉ có thể ở trong phòng đi tới đi lui, phái Ô Đóa ở cửa nhìn xung quanh.


Thấy Trĩ Nương thần sắc như thường, tâm mới buông một ít, “Trĩ Nương, lão gia tìm có chuyện gì vậy?”“Phụ thân đem chúng huynh muội gọi qua, không có đại sự gì chỉ là dạy dỗ đạo lý làm người, cử chỉ đoan trang, lời nói việc làm cẩn thận.”Củng di nương có chút khó hiểu, đang êm đẹp lão gia nói chuyện này để làm gì? Trĩ Nương cũng không nói toạc ra, thấy Đổng thị thật cẩn thận, khẳng định là chuyện cái yếm bị phơi, Lý thị tưởng nàng dính đòn, ai ngờ lại là Triệu Yến Nương, chọc lão cha bất mãn, lúc này mới gọi tới thư phòng thuyết giáo một hồi.

Đổng thị đây là vác đá nện vào chân, nàng hiện tại chờ mong ân công mau hành động, không biết hắn sẽ đối phó Đổng thị thế nào.Triệu huyện lệnh bất mãn vào thư phòng tùy ý lấy một quyển sách, làm bộ đọc sách cố ý không quan tâm Đổng thị.

Triệu huyện lệnh tuổi lớn mới bắt đầu đọc sách, trừ dám nói mình biết chữ cũng không dám nói mình có tài hoa, chữ hơi chút tối nghĩa rất khó hiểu may mắn Triệu huyện lệnh chăm chỉ, chịu động não, mấy năm làm quan, cũng ổn, còn có Văn sư gia nên cũng chưa bao giờ làm chuyện quá đang khiến bị chê cười.Đối với những ngày trước mắt Triệu huyện lệnh hết sức quý trọng, nhi tử cũng hiếu học, về sau thi cử thành công cũng chọn con đường làm quan, ít nhất so với Triệu huyện lệnh sẽ mạnh mẽ hơn vài lần, mấy nữ nhi cũng tốt, Phượng Nương thì không cần phải nói, là huyện chủ tương lai tất nhiên sẽ gả vào nhà cao cửa rộng, Yến Nương là con vợ cả, gả cũng không kém, Trĩ Nương tuy là thứ xuất, lại có diện mạo xuất chúng, hẳn sẽ kém quá.


Triệu huyện lệnh chưa bao giờ nghĩ muốn cùng Đổng gia kết thân, trước kia không nghĩ tới, hiện tại Đổng Khánh Sơn đã chết, càng thêm không có khả năng, thê tử bị mỡ heo che mất tâm can lòng vẫn hướng về nhà mẹ đẻ.Triệu huyện lệnh không nói lời nào, thư phòng yên tĩnh đến dọa người.Đổng thị đi tới phía trước một bước, hạ thấp tư thái, ngữ khí lấy lòng, uyển chuyển nói, “Lão gia còn nhớ hay không, đêm qua trong nhà có trộm, cái yếm kia có lẽ là bị hắn mang đi, Yến Nương luôn cẩn thủ khuê huấn, sao có thể cùng Khánh Sơn có tư tình, là tẩu tử… làm bà cô bên chồng rất khó làm, đại tẩu ngày thường không ưa thiếp mới có thể làm chuyện tai họa.”Đổng thị che mặt khóc lên, hôm nay đi vội về chịu tang, trên mặt không bôi phấn, cũng không kẻ mắt, tuy rằng da nhăn nheo lại đen đúa nhưng lại so với trước kia thuận mắt hơn.

Triệu huyện lệnh buông quyển sách trên tay, nhìn Đổng thì thần sắc chậm rãi hòa hoãn xuống, lòng người Đổng gia tham không đáy, mấy năm nay Triệu huyện lệnh làm quan, khó trách bọn họ sẽ không tham lam, trong nội tâm Triệu huyện lệnh tin tưởng, vô luận là Yến Nương hay Trĩ Nương, nữ nhi Triệu huyện lệnh không thể cùng người khác lén lút định tình.

Đổng thị thở phào, việc này qua đi, đại tẩu làm gì Đổng thị cũng không sợ..

Bình Luận (0)
Comment