Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 57

Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: ( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

Trĩ Nương giật mình nghĩ chưởng quầy chẳng lẽ cũng là người của đại công tử, đại công tử không phải là con trai gia đình thanh quý sao? Như thế nào không chỉ mở trà lâu mà còn mở cửa hàng trang sức.

"Mở ra nhìn xem, có thích không?" ( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

Tráp tử đàn khắc hoa, vào tay thực nặng, nàng đem tráp mở ra, mắt lập tức bị hấp dẫn, là một bộ lục trang sức bằng ngọc bích, thế nước du nhuận, chỉ một cây trâm đã dùng không dưới mười khối ngọc lớn nhỏ mài giũa thành, đầu trâm là một đóa ngọc lan, kim ti khắc phiến lá, còn có một con bướm sinh động như thật, cánh con bướm cũng dùng lục ngọc, truỵ châu rũ xuống, phía dưới treo một khối ngọc thạch lớn, thủ công tinh tế, nhất định không phải phàm vật, trong cái tráp cũng là các loại trang sức trân phẩm.

Trĩ Nương nói thầm, mấy thứ này nàng sao có thể mua nổi.

"Đại công tử, những thứ này quá quý trọng, nương cho ta hai mươi lượng bạc, ta tính mua trang sức trong khoản đó thôi."

"Hai mươi lượng vừa vặn, mấy thứ này giá trị hai mươi lượng."

Hắn nói phảng phất như mấy thứ này thật sự chỉ trị giá hai mươi lượng, nàng hơi nhíu mày: ( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

"Đại công tử, chuyện này sợ là không ổn, ta tuy không quá biết hàng, cũng biết mấy thứ này không dưới ngàn hai."

"Có gì không ổn, nàng trả tiền mua, giá cả do người bán định, ta nói chúng nó giá trị hai mươi lượng, thì chúng nó chính là hai mươi lượng."

Trĩ Nương cảm thấy kỳ quái, hắn thật là đại công tử nhà thanh quý? Nếu không phải có nội tình thế gia công tử sao có thể tùy tiện ra tay như thế, nhưng đại công tử ra tay phóng khoáng, nhìn dáng vẻ của hắn là muốn nàng nhận lấy, Tư gia là thư hương dòng dõi, vì sao ra tay rộng rãi thế?

"Đại công tử, mấy thứ này giá trị xa xỉ, thứ ta không thể nhận lấy."

Tư Lương Xuyên đem tráp đóng lại, đạm đạm cười:

"Tư gia không như nàng nghĩ thanh bần thế đâu, cái gọi là thanh quý, không phải là sống kham khổ, mà là một loại khí khái, chờ về sau gả vào Tư gia, mấy thứ này sớm hay muộn đều là của nàng, bất quá là có sớm chút thôi, có gì khác nhau đâu." ( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

Trĩ Nương nhìn hắn, trong lòng lại càng mơ hồ, chẳng lẽ nhà thanh quý cũng có thể kinh doanh cửa hàng?

Tựa hồ đoán ra suy nghĩ của nàng hắn lại cười: "Không phải như nàng nghĩ, cửa hàng đều là của hồi môn, tổ mẫu chỉ sinh có phụ thân cùng nhị thúc, không có nữ nhi, tương lai nàng là con dâu cả, cho nên của hồi môn về sau cũng vào trong tay của nàng."

Thì ra là thế. Tư lão phu nhân cùng chân chính là thế gia quý nữ.


"Đại công tử, nhà của chúng ta chi tiết thế nào người đều rõ ràng, nếu ngày thành thân ta lấy ra hồi môn như vậy, không cần người khác nghị luận, thì hai tỷ tỷ của ta cũng sẽ lén truy vấn, nếu lén lút trao nhận, thanh danh ta với người đều không tốt."

Hắn nghiêm túc nhìn nàng, "Việc này là ta thiếu suy xét, không bằng cứ tạm thời đặt ở chỗ ta, chờ về sau nàng gả vào, ta lại giao cho nàng."

Nàng gật đầu, như vậy cũng được.

"Đại công tử, đại tỷ..."( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

"Cái gì?" Tư Lương Xuyên nhìn thẳng nàng, vì sao không có việc gì lại nhắc tới Triệu Phượng Nương, " Đại tỷ nàng làm sao?"

"Ta thấy đại tỷ gần đây tâm tình không thoải mái lắm, từ khi Thường Viễn Hầu phủ nhận tứ hôn xong, nửa điểm động tĩnh cũng không có, cũng không thấy người Bình gia tới, đừng nói chi là các trưởng bối tới cửa nghị thân, không biết có biến cố gì không?"

Trĩ Nương sau khi nói xong còn để tâm quan sát sắc mặt của hắn, thần sắc hắn bình tĩnh, tựa hồ vẫn không có gợn sóng, "Sẽ không có biến, Hoàng Hậu tứ hôn, Thường Viễn Hầu phủ sẽ không kháng chỉ, nhiều nhất cũng chỉ là thương lượng thôi, nàng không cần lo lắng, Hoàng Hậu nương nương triệu kiến phu nhân Thường Viễn Hầu rồi, không bao lâu sẽ đem hôn kỳ định ra."

" À."

Nàng gục đầu xuống, nguyên lai là như thế này, trách không được đại công tử cũng muốn vội vã thành thân. Hắn nhíu mày không biết mới vừa rồi mình nói câu nào không đúng, làm tiểu cô nương trước mắt thần sắc ảm đạm giống như có chút không vui vậy. Nhạc đệ không phải đã nói nữ tử đều thích trang sức sao, vì sao có trang sức cũng không vui. Có phải do hắn quá lớn tuổi hay không mà không biết được tiểu cô nương suy nghĩ cái gì, tay hắn nắm thành quyền che miệng ho nhẹ một tiếng:

"Còn chuyện gì phiền lòng?"

Nàng ngẩng đầu, lắc lư, "Cũng không có gì, trong nhà bình thường, có thể ăn no mặc ấm, sao còn có chuyện phiền lòng?"

"Nàng có chuyện gì thì không cần đặt ở trong lòng, cứ việc nói cho ta, ta sẽ giúp nàng giải quyết."

Ánh mắt hắn sâu thẳm, không chút nào che giấu nhìn nàng, con ngươi nhìn không thấy gợn sóng, thế nhưng lại đem nàng cắn nuốt trong đó, vĩnh viễn trầm luân. Nàng muốn trốn tránh, lại như bị điểm huyệt, nhìn hắn lấy áo choàng treo ở trên tường xuống, nam tử thanh lãnh chậm rãi đem mặt lại gần, hình ảnh trong đồng tử dần dần phóng đại, cuối cùng chỉ còn lại lông mi thật dài. Hơi thở nam tử bao bọc lấy nàng, lông mi nàng rung động, không biết nên xem hướng nào. Bàn tay to thay nàng đem dây áo choàng buộc lại, sửa sang mũ choàng.

Bên ngoài vang lên tiếng bọn tiểu nhị đón người vào tiệm dùng cơm chiều, canh giờ không còn sớm, nàng cũng nên trở về. Nàng thấp giọng cáo từ, bóng hình xinh đẹp màu hồng phấn biến mất ở cửa.

Bên trong cánh cửa, hắn vẫn duy trì dáng người đó khoảng đến mười lăm phút sau, mới buông nắm tay nắm chặt trong áo, duỗi tay còn thấy ẩn mồ hôi, hắn tự giễu cười. ( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

Mang theo Hứa Cảm trở lại Tư phủ, Tư Lương Nhạc đã sớm chờ ở cửa, vừa thấy hắn lộ diện, lập tức phe phẩy cây quạt chào đón trong thời tiết rét lạnh, hắn cũng không sợ lạnh, quạt rất vui vẻ.

"Đại ca, thế nào, hẹn hò với tẩu tử tương lai về sao?"

Tư Lương Xuyên nhàn nhạt liếc hắn một cái, tiểu tử này nói cô nương gia đều thích trang sức, nhưng hắn đưa ra nguyên kiện cũng như không, ngẫm lại hắn cũng là cứ thử khi tuyệt vọng thôi, kiếp trước nhạc đệ đầu tiên là cưới Triệu Phượng Nương, sau lại bị bắt cưới Triệu Yến Nương vào cửa, chuyện nam nữ xem ra cũng là không hiểu lắm, sao hắn biết dỗ tiểu cô nương được.


" Ừ, gặp được rồi, sao ngươi lại ở chỗ này, năm sau thi rồi, văn chương hiện tại ngươi làm được như thế nào, lấy tới cho ta xem xem."

Tư Lương Nhạc vừa nghe, tình huống không ổn liền lui lại nói:

"Đại ca, tổ mẫu gọi ca có việc."

Hắn trốn thật mau, nhoáng cái không thấy người luôn, mắt Tư Lương Xuyên nheo lại, chậm rãi đến chỗ tổ mẫu. Tư lão phu nhân đang cùng các ma ma nói chuyện, thấy đại tôn tử bước qua ngạch cửa, vội đem chén trà trong tay buông ra, dựng quải đứng dậy, "Xuyên ca nhi, cháu đi đâu thế, tổ mẫu tìm cháu nửa ngày, nghe đệ đệ cháu nói là cháu đi ra ngoài gặp người, không biết là người nào thế."

Các ma ma đã sớm thức thời mà lui ra ngoài, Tư Lương Xuyên đỡ lấy tổ mẫu, bình tĩnh nói:

"Xác thật là ra cửa gặp người, là Triệu gia tam tiểu thư ạ."

Tư lão phu nhân nhấp miệng cười trộm, "A, ta nghe nói cháu còn cho Trân Bảo Các gọi chưởng quầy tặng mấy đồ trang sức qua, như thế nào? Trĩ Nương chưa thu à, sao lại thế?"

"Tổ mẫu, nàng ngại trang sức quá quý trọng."

"Xác thật là quá quý trọng, Triệu gia còn không phải là quan thất phẩm, tổ tiên làm nông sao có khả năng lấy hồi môn như thế, cháu có tâm là tốt, nhưng chưa chắc là đúng, nếu Trĩ Nương nhận lấy, về sau làm của hồi môn, người khác sẽ nhàn thoại." Tư Lương Xuyên không lên tiếng, việc này là do hắn thiếu suy xét.

Tư lão phu nhân ngồi xuống, ý vị thâm trường nói, "Nhà của chúng ta không nói những hư danh đó, Triệu gia có thể đưa hồi môn sao cũng được, tương lai Trĩ Nương gả vào cửa, hai vợ chồng cháu sinh cho ta mấy tằng tôn, so với mấy thứ đó thì tốt hơn nhiều."

Tư gia con cháu đều tính tình quạnh quẽ, lại không có thiếp thất, dòng chính đơn bạc, đến đời Tư Lương Xuyên cùng Tư Lương Nhạc chỉ hai nam đinh. Tư Lương Xuyên không khỏi nghĩ đến kiếp trước, kiếp trước bởi vì hắn không lập gia đình, nhạc đệ bị chị em Triệu thị chậm trễ, cũng không có con nối dõi, Tư gia trên tay bọn họ đã chặt đứt hương khói. Kiếp này, hắn không lại làm tội nhân gia tộc, chỉ là tiểu cô nương kiều kiều nhược nhược như nàng hắn không dám tưởng tượng bộ dáng khi nàng làm mẹ nữa. ( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

Hắn không tự giác mà nhíu mi lại. Tư lão phu nhân nhắc tới tằng tôn, càng nghĩ càng thoải mái, "Trĩ Nương nhìn hình thể kiều nhược, nhưng ta nhìn người vô số, đã sớm nhìn ra nàng là người sinh dưỡng dễ, ta mặc kệ, cháu cùng Trĩ Nương nhất định phải sinh cho ta nhiều cháu cố đấy."

Sinh dưỡng tốt?

Trong đầu hắn hiện lên bộ dáng nàng, mặt như phù dung thân tựa liễu, vòng eo bé một bàn tay đều có thể ôm trọn, tổ mẫu từ nơi nào mà nhìn ra nàng sinh dưỡng tốt.

Tư lão phu nhân lại khác, Trĩ Nương nhìn mảnh mai, nhưng chỗ không nên gầy một chút cũng không gầy, Xuyên ca nhi đối với nàng cũng có tâm, chờ khi thành thân xong, phu thê ân ái, cần chi sầu không có tiểu tằng tôn.

Khi bị hai người nhớ thương, Trĩ Nương đang cùng nương nói chuyện, Củng thị có chút lo lắng, Triệu gia nghèo, Phượng Nương cùng Trĩ Nương đều đã đính hôn, còn Yến Nương, ba nữ nhi xuất giá, của hồi môn số lượng nhiều, hơn nữa Thủ ca nhi tuổi cũng không nhỏ, chờ tới kỳ thi mùa xuân cũng đính thân, gả nữ cưới tức, chuyện nào cũng không thể thiếu bạc.

Triệu Thư Tài đã giao cho nàng quản gia, Triệu gia tổng cộng không có đến một ngàn lượng bạc, trong đó có của cô em chồng trợ cấp. Phượng Nương thì không cần bọn họ lo lắng, Phượng Nương có thực ấp, còn có Hoàng Hậu nương nương ban thưởng nhiều năm, của hồi môn hẳn là không có vấn đề. Trong nhà có một ngàn lượng bạc, không có khả năng toàn dùng cho Trĩ Nương, phía trên còn có Thủ ca nhi cùng Yến Nương, phải lưu lại hơn phân nửa. Trĩ Nương còn mang trở về hai mươi lượng bạc, nặng nề thở dài:


" Con không muốn mua gì sao?"

( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

"Không có, nương, trang sức con cũng đủ mang, nếu ra cửa, đại tỷ cũng cho trang sức thích hợp, ở trong nhà thì không cần mang gì." Củng thị lại thở dài, nữ nhi có thể gả cao là chuyện tốt, nhưng hồi môn cũng thật là phát sầu mà.

Trĩ Nương trấn an nương:

"Nương, có phải vì của hồi môn của con mà nhọc lòng không, Tư gia cùng chúng ta kết thân, tất nhiên đối với tình huống nhà chúng ta rõ như lòng bàn tay, có cái gì thì chính là cái đó, không cần phí tâm tư mua thêm."

Củng thị hốc mắt đỏ ửng, "Là nương vô dụng, nữ tử xuất giá, trước xem xuất thân, sau xem của hồi môn, hai thứ đó đều bằng không, nương sợ về sau con không dám ngẩng đầu làm người, ở nhà chồng không thẳng nổi sống lưng."

"Nương, Tư gia bỏ nhiều thế gia quý nữ không cần, có thể cùng nhà của chúng ta kết thân, thì không có khả năng sẽ chỉ cần người như thế, nương cần chuẩn bị cái gì thì chuẩn bị cái đó, cái khác không cần phải xen vào."

Củng thị lau nước mắt, cũng chỉ có thể như thế, bằng không cũng không có cách nào khác. ( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

Hai ngày sau, Mai quận chúa xuất hiện ở hẻm Chu gia, bà ta đứng cửa Triệu trạch, rất chán ghét dùng khăn che miệng. Triệu gia sống ở nơi này, vừa thấy chính là sa cơ thất thế, cái căn nhà nhỏ ở địa phương toàn tiện dân, thì Triệu Phượng Nương là huyện chủ cũng chỉ là người sa cơ thất thế, nha đầu ở nông thôn sao xứng với thân tôn tử của bà ta, Hoàng Hậu nương nương thật là loạn điểm uyên ương mà.

Bà ta tức giận bảo bà tử đi kêu cửa, chính mình trở lại bên trong kiệu, một lần nữa ngồi xuống.

Hạ nhân Triệu gia nghe bà tử tự báo gia môn, biết được là Mai quận chúa Thường Viễn Hầu phủ tới cửa, vội vàng thỉnh Củng thị cùng Triệu Thư Tài, Triệu Thư Tài cùng Củng thị vội cho người đến Đoạn phủ báo tin, sau đó vội vội vàng vàng ra nghênh đón, Mai quận chúa hạ kiệu, thấy rõ mặt Củng thị, sợ tới mức liên tiếp lui vài bước.

Ngón tay chỉ Củng thị, run rẩy nói: "Ngươi... Ngươi là người phương nào?"

Củng thị bị bà ta chỉ có chút mạc danh, nghĩ lại Hoàng Hậu là con gái Thường Viễn Hầu phủ mà mình lớn lên có chút giống Hoàng Hậu, cho nên Mai quận chúa mới giật mình.

"Hồi quận chúa, ta là mẫu thân Phượng Lai huyện chủ." Mai quận chúa đứng vững thân, vỗ ngực, chỉ cảm thấy nghẹn muốn chết, không thể đi lên, cũng hạ không xuống, "Nguyên lai là Triệu phu nhân."

"Mời Quận chúa vào bên trong."

Mai quận chúa hồ nghi mà nhìn Củng thì, hít sâu khí rảo bước tiến lên Triệu trạch đại môn.

Vợ chồng Triệu thị mời Mai quận chúa ngồi, Lan bà tử pha nước trà, Mai quận chúa vừa rồi bị kinh hách, cũng không quản nhiều, bưng ly uống một ngụm trà, hương vị trà đối với người sống trong nhung lụa như bà ta mà nói tất nhiên không tốt lắm, bà ta chịu đựng nuốt xuống, mặt đen kịt nửa ngày không nói lời nào. ( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018).

||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên |||||

Bà ta không nói lời nào, Củng thị cũng không dám mở miệng, trong phòng không khí áp lực, nửa điểm cũng không giống như là sắp thương nghị việc hôn nhân.

Chờ Mai quận chúa sắc mặt mới chậm rãi chuyển tốt. Triệu Thư Tài nháy mắt cho Củng thị, Củng thị nhỏ giọng nói, "Nước trà thô lậu, mong quận chúa thứ lỗi, không biết quận chúa tới cửa, là vì chuyện gì?"

Mai quận chúa tức giận nói; "Hoàng Hậu nương nương vì ban hôn cho Triều ca nhi cùng đại nữ nhi các ngươi, ta tới cửa đương nhiên là vì nghị thân, ngồi nửa ngày không thấy Triệu Phượng Nương tới bái kiến?"


"Làm quận chúa chê cười, chúng ta lần đầu nhập kinh, tòa nhà đơn sơ, Phượng Nương vẫn ở tại nhà cô cô như cũ, hạ quan đã phái người đi báo, thực mau là có thể lại đây rồi."

Mai quận chúa hừ lạnh; "Ta quên mất, nàng ta vẫn luôn ở chỗ Liễu Diệp, Liễu Diệp trước kia là nha đầu hầu phủ, cũng thường mang Phượng Nương đến hầu phủ thỉnh an."

Triệu Thư Tài cảm kích nói, "Liễu Diệp có thể tiến vào hầu phủ, là phúc khí nàng đã tu luyện mấy đời, nếu không phải nhờ hầu phủ, nào có chúng ta một Triệu gia hiện tại, quận chúa yên tâm, về sau Phượng Nương gả vào hầu phủ, tất nhiên sẽ hảo hảo hiếu kính hầu gia cùng quận chúa."

Củng thị cũng nói thêm vào, Mai quận chúa liếc xéo vợ chồng hai người họ, mũi hừ lạnh, một cháu gái nô tài, thế nhưng có thể gả cho trưởng tôn của bà ta, còn nói cái gì mà hiếu kính chứ, nô tài hầu hạ chủ tử, đó là thiên kinh địa nghĩa. ( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

Ngắm đến mặt Củng thị, lại một trận tâm tắc.

Hoàng Hậu nương nương từ sau khi nhập cung, cùng tiện nhân kia ngày càng khác nhau, còn Triệu phu nhân lớn lên khá giống tiện nhân kia, hay là tiện nhân đó sau khi làm thiếp cho người, còn sinh hài tử? Nếu thật là như thế, để hầu gia biết, mới là đại khoái nhân tâm.

"Ta nghe nói Triệu phu nhân trước kia là thiếp Triệu đại nhân, không biết là người ở nơi nào, nhà mẹ đẻ ở nơi nào, như thế nào lại làm thiếp?"

Bà ta hỏi đột ngột, mặt Củng thị cứng đờ, sắc mặt Triệu Thư Tài cũng không quá đẹp: "Quận chúa, nội tử là người Lâm Châu, xuất thân thư hương thế gia, phụ thân là Phương Đại Nho."

"A, nghe tới thật không tồi, Phương Đại Nho có chút tài danh, ta cũng nghe qua, chỉ là không biết thư hương thế gia sẽ làm thiếp thật làm người mở rộng tầm mắt."

Củng thị lung lay sắp đổ, cắn chặt môi không cho nước mắt chảy xuống. Trĩ Nương nghe Mai quận chúa vào cửa, liền biết bà ta tất nhiên sẽ tò mò diện mạo nương, sáng sớm liền trốn ở cửa nghe lén, nàng không nghĩ tới quận chúa thế nhưng ương ngạnh, đương trường bóc sẹo người ta. Triệu Thư Tài nắm chặt ly, không biết nên trả lời thế nào. Trong phòng yên tĩnh đến dọa người, Mai quận chúa nhìn Củng thị trong lòng dâng lên khoái ý.

Trĩ Nương chậm rãi đi vào; "Tiểu thư thư hương thế gia làm thiếp, có gì kỳ quái, trên đời này còn có gì kỳ quái hơn thế gia quý nữ, ngày thường miệng đầy lễ nghĩa liêm sỉ, khi nhìn thấy đàn ông có vợ, cũng mặc kệ người ta có thê có tử hay không cũng khóc la phải gả qua đi."

Mai quận chúa căm tức nhìn nàng, "Ngươi lại là ai? Dám cùng ta nói chuyện như thế."

"Ta không là ai cả, ta là con gái nhà này, thân là nữ nhi, nghe được có người ô nhục mẹ ruột, vô luận người nọ là ai, làm nữ nhi đều không thể khoanh tay đứng nhìn, lại nói ta chỉ là nghe chuyện xưa, quận chúa vì sao sinh khí?" ( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

Nàng nhìn thẳng Mai quận chúa, Mai quận chúa tâm trầm mặt lại trầm, cái nha đầu này càng giống tiện nhân đó. Triệu gia cũng thật đủ tà môn.

" Tốt, trách không được không biết lễ nghĩa, nguyên lai là do thiếp sinh dưỡng, Triệu gia thật là có gia giáo, ta vốn là tới thương nghị hôn kỳ, lại không nghĩ đến bị người chế nhạo, thật là mở rộng tầm mắt."

Củng thị "Hoắc" mà đứng lên, một tay kéo Trĩ Nương ra phía sau mình:

"Quận chúa bớt giận, tiểu nữ niên thiếu vô tri, va chạm quận chúa, mong rằng quận chúa đại nhân đại lượng, tạm tha cho nàng lần này, hai nhà kết thân không phải kết oán, chúng ta vẫn nên thương lượng chuyện hôn nhân của quý công tử cùng Phượng Nương đi." ( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

"Còn có cái gì mà thương lượng, cô nương Triệu gia các ngươi, hầu phủ chúng ta với không tới."

Mai quận chúa thở phì phì đứng lên, phất tay áo rời đi, Trĩ Nương tránh ở phía sau Củng thị khóc lên, "Nương, có phải nữ nhi nói sai lời hay không, mà nữ nhi cũng không có nói gì mà, là quận chúa nói cô cô là nha đầu, lại nói nương là thiếp, hiện tại còn không muốn cưới đại tỷ, nương, vậy phải làm sao bây giờ, nếu không thể cùng hầu phủ kết thân, Hoàng Hậu nương nương có trách tội nhà của chúng ta không."

Triệu thị cùng Phượng Nương một bước vào cửa, nghe được Trĩ Nương nói, sắc mặt đồng thời biến đổi.

( Soái – Đào Quân Trang 19.12.2018)

Bình Luận (0)
Comment