Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký

Chương 92

Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019

Thanh Hạnh cùng Ô Đóa nghe thấy động tĩnh, đoán chủ tử đã tỉnh lại, vội vàng tiến vào hầu hạ.

Trĩ Nương vội hỏi:

"Mới vừa rồi các ngươi ở bên ngoài nghị luận cái gì, ai đã chết?"

Thanh Hạnh nhìn Ô Đóa, Ô Đóa nhìn Thanh Hạnh, cuối cùng Thanh Hạnh thấp giọng nói:

"Thiếu phu nhân, bên ngoài có người tới báo tin, nói Thường Viễn Hầu thiếu phu nhân chết bất đắc kỳ tử."

Cái gì?

Triệu Yến Nương đã chết?

Trĩ Nương còn chút phản ứng không kịp, lại hỏi:

"Nguyên nhân chết thế nào?"

Thanh Hạnh lắc đầu:

"Hiện tại không rõ ràng, chắc là có chút bí ẩn. Nghe nói là ma ma của Bình Thiếu phu nhân nói ra."

Trĩ Nương tinh tế nghĩ những lời này, ma ma đó không phải là ma ma của Triệu Phượng Nương sao? Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019

Trĩ Nương bảo Ô Đóa giúp nàng phủ thêm áo choàng nàng vội chạy đến chỗ Tư lão phu nhân. Tư lão phu nhân đang cùng Tư phu nhân nói chuyện Bình gia, thấy nàng lại vội đỡ nàng ngồi trên ghế mềm, Chấp Mặc lót cho nàng cái gối.

"Tổ mẫu, cháu vừa mới nghe nói Thường Viễn Hầu phủ xảy ra chuyện, đến tột cùng là chuyện như thế nào vậy ạ?"

"Hôm nay hầu phủ có đại hỉ, Nhị tỷ cháu cả buổi chiều vẫn luôn ở trong viện không ra gặp khách, ai ngờ lúc bắt đầu tiệc tối, ma ma mới phát hiện nàng ta đã mất."

Trĩ Nương nghi hoặc, Triệu Yến Nương đã chết, là ai xuống tay?

Lúc này, hầu phủ loạn thành một đoàn. Thường Viễn Hầu vội vàng tới chỗ Triệu Yến Nương, quan viên dự tiệc cũng nghe tiếng gió theo tới, trong đó còn có Đại Lý Tự Thiếu Khanh. Đại Lý Tự Thiếu Khanh họ Hồng, làm người thiết diện vô tư.

Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019

Hắn tiến vào phòng, nhìn thấy thi thể Triệu Yến Nương liền biết là trúng độc bỏ mình. Triệu Yến Nương là hầu Thiếu phu nhân, Hồng Thiếu Khanh bận tâm đến thể diện hầu phủ, không cho Ngỗ tác nghiệm thi thể, mà là mời một lão đại phu đến, lão đại phu cũng nói là độc phát thân vong, là loại độc thường thấy tới hiệu thuốc là có thể mua được.

Hỉ yến biến thành án mạng, Hồng Thiếu Khanh nói đắc tội với Thường Viễn Hầu rồi đem hạ nhân hầu hạ Triệu Yến Nương bao gồm Lưu ma ma giữ lại thẩm vấn.

Triệu Yến Nương từng cùng Bình Bảo Châu tại tiền viện có tranh cãi, khi đó vẫn còn tung tăng nhảy nhót, Hồng Thiếu Khanh hỏi chuyện phát sinh sau khi về phòng.

Lưu ma ma cùng các nha đầu đều nhất trí nói, Triệu Yến Nương trở lại phòng thì tiền viện đưa điểm tâm tới, còn họ tới phòng bếp bưng rượu và thức ăn, sau đó nàng ta có chút mệt nên phân phó họ không được quấy rầy nàng ta ngủ. Thời gian đó nha đầu cùng bà tử đều canh giữ ở bên ngoài, không người nào khác đi vào.


Hồng Thiếu Khanh đang thẩm vấn, phòng Triệu Yến Nương đã bị tân khách vây quanh. Thường Viễn Hầu đưa mắt ra hiệu cho nhi tử, thế tử cùng Bình Triều vội vàng dẫn tân khách đi. Thường Viễn Hầu không nhìn thấy thế tử phu nhân nên có chút oán trách con dâu. Là một đương gia chủ mẫu, trong phủ có đại sự xảy ra, không giải quyết tốt hậu quả mà cả bóng người cũng không thấy tới.

Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019

Kỳ thật Thường Viễn Hầu trách lầm thế tử phu nhân, thế tử phu nhân vừa nghe tin Triệu Yến Nương chết, lập tức té xỉu nào có thể đứng ra xử lý sự tình.

Các tân khách mang tâm tư khác nhau rời đi, trong lòng phỏng đoán hầu phủ có án mạng, ngày mai đại hôn có thể có biến cố không.

Hôm nay người tới hầu phủ đông đảo, án mạng như vậy căn bản là giấu không được, huống chi người chết là hầu Thiếu phu nhân, tin tức lan truyền ra ngoài, nhận được tin tức Triệu gia cùng Đoạn gia vội vàng tới cửa.

Hầu phủ gả nữ nhi, theo lý thuyết với quan hệ thông gia Triệu gia cùng Đoạn gia đều phải tới chúc mừng. Nhưng Bình gia không xem hai nhà là thông gia nên không phái người đưa thiếp cưới. Triệu Thư Tài cũng giận dỗi, chỉ phái người tặng lễ chứ cũng không có tới. Nghe được Yến Nương chết, ông ta cùng Củng thị hết hồn, một người đang sống sao lại chết?

Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019

Triệu Thư Tài cùng Đoạn đại nhân và Triệu Thủ Hòa vội vàng tới hầu phủ, tiến vào phòng liền thấy Triệu Yến Nương nằm ở trên giường, khuôn mặt xanh tím đáng sợ, trong tai và mũi đều chảy máu. Có khả năng là chết khi đang ngủ mơ nên hạ nhân không nghe thấy. Triệu Thư Tài quay đầu đi, không dám xem tử thi nữ nhi, ông ta chất vấn Thường Viễn Hầu:

"Hầu gia, nữ nhi hạ quan chính là hầu Thiếu phu nhân, sao lại vô cớ chết ở trong phủ?"

"Bản hầu sẽ cho các ngươi một câu trả lời hợp lý."

Lúc này tạp dịch tới báo, nói trong phủ không biết sao có một con mèo hoang chết ở khu bếp cách không xa vườn hoa, tử trạng rất khủng bố. Hồng Thiếu Khanh sai người đem xác mèo chết tới cho Ngỗ tác xem xét, kết luận là cùng trúng loại độc giống Triệu Yến Nương.

Hôm nay hầu phủ mở tiệc, mèo hoang nghe mùi đồ ăn mà đến, hẳn là ăn vụng đồ có độc mới có thể trúng độc.

Mèo chết cách phòng bếp không xa, trước khẳng định là ở phòng bếp ăn vụng. Hồng Thiếu Khanh lập tức tới phòng bếp, phòng bếp rất lớn, bởi vì làm hỉ yến, nên đồ vật thập phần hỗn tạp.

Tới gần bệ bếp nơi người tập trung nhiều nhất, đầu bếp cùng các bà tử đều ở đó, mèo không có khả năng đến khu phụ cận. Hồng Thiếu Khanh nhìn quanh, đột nhiên nhìn đến chỗ bỏ món ăn nguội, ngay bồn nước còn một ít chén đũa. Bên cạnh có một hộp đồ ăn, bên trong cơm thừa vẫn còn. Hồng Thiếu Khanh bảo lão đại phu đến kiểm tra thực hư. Lão đại phu tiến lên kiểm tra thực hư xác định này hộp đồ ăn có độc giống Triệu Yến Nương ăn phải. Hồng Thiếu Khanh bảo Lưu ma ma tới nhận diện hộp đồ ăn, Lưu ma ma khẳng định:

"Đại nhân, đây chính là hộp đựng thức ăn Thiếu phu nhân dùng."

Nha đầu lấy đồ ăn sợ tới mức hồn vía lên mây, không ngừng kêu oan.

Bỗng nhiên nha đầu ấy giống nhớ tới cái gì, vội vàng nói khi nàng tới lấy đồ ăn, nha đầu của Bình Bảo Châu giúp nàng ta chia đồ ăn. Lúc ấy có chút kỳ quái nhưng lại không nghĩ nhiều. Điều này người ở phòng bếp đều có thể làm chứng.

Bình Bảo Châu cùng Triệu Yến Nương bất hòa, ở trước mắt bao người còn không màng thể diện mà xé rách mặt nhau, xác thật là có động cơ giết chết Triệu Yến Nương.

Hồng Thiếu Khanh không nói gì, Thường Viễn Hầu là quốc trượng, hắn làm việc dù sao cũng phải cố kỵ Bình gia. Hắn khó xử nhìn Thường Viễn Hầu, Thường Viễn Hầu lạnh mặt, sai người bắt nha đầu của Bình Bảo Châu, Bình Bảo Châu chết sống không chịu, nói Triệu Yến Nương không có hảo tâm muốn hắt nước bẩn vào thị.

Lưu ma ma khóc lóc thay Triệu Yến Nương kêu oan, dưới bầu trời này nào có ai vì hắt bát nước bẩn mà lấy tánh mạng ra đùa đâu?

Hồng Thiếu Khanh trong lòng nắm chắc, không lâu trước đó Triệu Yến Nương ngay chỗ khách khứa hạ bệ Bình Bảo Châu, nếu Bình Bảo Châu làm, cũng chẳng có gì lạ chỉ là biện pháp quá mức ngu xuẩn. Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019

"Cha, không có mà, cha không thể mang nha đầu của con đi." Bình Bảo Châu lớn tiếng kêu oan, nàng ta chán ghét Triệu Yến Nương, hận không thể giết chết cho rồi. Nghe Triệu Yến Nương chết bất đắc kỳ tử, trong lòng nàng ta còn mừng thầm, còn nghĩ không biết ai thay thị làm chuyện thị không dám làm, ai ngờ đảo mắt thị liền trở thành người hạ độc.

Căn bản là thị không có hạ độc.

Thường Viễn Hầu không muốn nghe nàng ta giảo biện, Bảo Châu xác thật là có hiềm nghi lớn nhất. Hôm nay khách tới rất nhiều họ đều thấy nàng ta cùng Triệu Yến Nương đánh nhau, nếu là ghi hận trong lòng, làm ra việc này cũng bình thường. Nhưng Bình Bảo Châu là nữ nhi ông ta, nếu thật sự làm chuyện không thể tha thứ thì ông ta vẫn sẽ đóng cửa lại xử lý. Nếu thật sự đến nha môn một chuyến, thanh danh Bảo Châu sẽ hủy mất, dù cuối cùng tra ra nàng ta không phải người hạ độc thì cũng không còn mặt mũi tồn tại trên hậu thế.


"Hầu gia muốn cùng chúng ta giao đãi thế nào?" Triệu Thư Tài đại khái đã hiểu, Yến Nương trúng độc, nói không chừng là do cô nãi nãi của hầu phủ hạ.

"Triệu đại nhân, bản hầu đã nói qua cho các ngươi câu trả lời, trước mắt chân tướng còn chưa tra ra, hiện tại muốn nói gì cũng hơi sớm."

Đoạn đại nhân ở một bên nhỏ giọng khuyên Triệu Thư Tài không cần quá vội vàng, hầu phủ không phải nơi có thể dễ dàng đắc tội. Triệu Thư Tài trừng ông ta một cái, lúc này ông ta không rảnh nghĩ hầu phủ có thân phận gì. Nữ nhi hiện tại chết không minh bạch còn không thể hỏi nhiều hai câu sao?

Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019

" Hầu gia thấy là ai độc chết muội muội ta?" Triệu Thủ Hòa đi tới phía trước một bước, trước Triệu Thư Tài.

" Khi sự tình tra ra, ta sẽ tự cho cháu dâu một công đạo." Thường Viễn Hầu lạnh mặt, xoay người nhẹ giọng nói với Đại Lý Tự Thiếu Khanh: "Gia môn bất hạnh, không thể châm chước, bản hầu sẽ tự xử lý."

" Chuyện này... Hạ quan không dám làm chủ, dù sao cũng là án mạng, hơn nữa hôm nay triều thần đông đảo, khó có thể che lấp, thỉnh hầu gia thứ lỗi."

Thường Viễn Hầu cũng biết chuyện này có chút làm khó người khác, nhưng án mạng ở hầu phủ, liên lụy nữ quyến. Nếu thật đến nha môn, toàn bộ mặt mũi hầu phủ sẽ bị quét sạch hết.

"Ngày mai chính là ngày Thái tử đại hôn, thanh danh hầu phủ là chuyện nhỏ, chỉ sợ quét sạch mặt mũi hoàng gia. Hồng đại nhân, ngươi xem..."

Hồng Thiếu Khanh biết việc này liên quan đến Bình gia cùng hoàng gia, chần chờ một lúc lâu:

"Thái tử đại hôn là chuyện trọng đại, bản quan không dám tự tiện làm chủ, sẽ lập tức tiến cung xin chỉ thị bệ hạ lại nói sau."

Thường Viễn Hầu đầy cảm kích:

"Đa tạ Hồng đại nhân thông cảm, Hồng đại nhân yên tâm, hạ nhân liên can bản hầu sẽ tự phái người nghiêm túc trông giữ."

Đại Lý Tự Thiếu Khanh không dám thiếu cảnh giác, cũng phái nhân thủ canh giữ ở hầu phủ, sau đó vội vàng tiến cung.

Bình Bảo Châu vội vàng kéo Thường Viễn Hầu: "Cha, nữ nhi thật sự không có hạ độc, chỉ bởi vì nha đầu của ta cùng nha đầu Triệu Yến Nương từng có tiếp xúc mà nói ta sai sử nàng ta hạ độc, nữ nhi không phục. Ai không biết Triệu Yến Nương ngày thường khắt khe với hạ nhân, nha đầu đó tự hạ độc, sau đó vu oan đến trên đầu ta."

Nha đầu đó cũng quỳ trên mặt đất khóc sướt mướt:

"Hầu gia, nô tỳ thật sự không có hạ độc."

"Cha, ngàn vạn lần không thể tin vào lời người khác nói liền nhận định nha đầu của ta là người hạ độc. Nha đầu của Triệu Yến Nương vẫn luôn đem theo hộp đồ ăn, sao không nói nàng ta mới là người hạ độc?"

Cha con Triệu Thư Tài lạnh lùng mà nhìn họ, nghe nói ban ngày vị cô nãi nãi này còn ở trước mặt khách cùng Yến Nương đánh nhau, ngày thường hai người cũng bất hòa, sự tình có chín phần là thị làm. Nữ nhân này còn ở đây giảo biện, Yến Nương dù có muôn vàn điều không phải cũng đã chết oan uổng. Thân là phụ huynh ai cũng sẽ tìm cách thay nàng ta đòi công đạo. Bình Bảo Châu bị Triệu Thư Tài nhìn mà chột dạ, cũng có chút lo lắng.

Gần đây Triệu Yến Nương thường đối chọi với thị, thị đã sớm muốn giáo huấn một phen. Hôm nay đối phương lại ở trước mặt mọi người bôi nhọ mặt mũi thị, trong lòng oán hận thị quyết định cho Triệu Yến Nương ăn chút đau khổ.

Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019

Thị biết Triệu Yến Nương thèm ăn, nên đã sớm chuẩn bị chiêu số đối phó. Vừa lúc hôm nay người trong phủ rối loạn, nha đầu của Triệu Yến Nương đến bếp lấy đồ ăn, nha đầu của nàng ta liền hỗ trợ, đem dược bỏ vào trong thức ăn. Ai biết được Triệu Yến Nương độc phát thân vong. Giờ phút này thị chỉ muốn đem họa thủy đông dẫn, đổ hết sự tình cho nha đầu của Triệu Yến Nương.

Thị không thể lùi bước.


Thường Viễn Hầu im lặng không nói lời nào.

Bình Bảo Châu nhỏ hai giọt nước mắt:

"Cha, ta mới bị nhà chồng hưu, Triệu Yến Nương nhiều lần khó xử ta, ta đều chỉ có thể nén giận, không muốn làm nhà mẹ đẻ, làm cháu dâu ghét bỏ, sao có thể hạ độc hại nàng ta? Việc này rõ ràng là hạ nhân đó làm, hãm hại ta."

Mưu hại chủ tử chính là tử tội, chịu xẻo hình. Lưu ma ma cùng bọn nha đầu đều lớn tiếng kêu oan:

"Hầu gia, bọn nô tỳ có mười lá gan, cũng không dám mưu hại Thiếu phu nhân."

"Chính là các ngươi, các ngươi dám nói Triệu Yến Nương không thường xuyên đánh chửi các ngươi, các ngươi không có ghi hận trong lòng đi?"

Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019

"Bọn hạ nhân phạm sai lầm, các chủ tử giáo huấn đó là thiên kinh địa nghĩa, chúng nô tỳ chờ nào dám ghi hận trong lòng, cô nãi nãi chớ có ngậm máu phun người."

"Hừ, các ngươi rõ ràng đã tính kế tốt, muốn hãm hại ta." Bình Bảo Châu cắn chặt không bỏ, đây có thể là biện pháp duy nhất để thị thoát thân.

Lưu ma ma dập đầu kêu oan, đầu muốn vỡ ra luôn.

Triệu Thư Tài nhìn không được Bình gia muốn trả đũa cũng phải hỏi qua nhà mẹ đẻ người ta có đồng ý không.

"Hầu gia, cô nãi nãi quý phủ đổi trắng thay đen, là muốn giũ sạch liên quan đến cái chết của Yến Nương. Hạ quan cũng đã mấy năm làm huyện lệnh, tuy rằng quan nhỏ nhưng cũng qua tay không ít án mạng. Án tử rõ ràng, nhân chứng vật chứng đều ở đây, lại có động cơ sao còn có thể đẩy trên đầu người khác chứ?"

Thường Viễn Hầu vô cùng đau đớn nhìn nữ nhi, sai người đem thị kéo xuống. Bình Bảo Châu không cam nguyện dù lòng lại biết cha đang bảo hộ thị, vì thế mới thuận nước đẩy thuyền, dùng ánh mắt cảnh cáo nha đầu mình.

Nha đầu đó cũng biết chủ tử đang uy hiếp nàng ta không được nói bậy. Mới vừa rồi vì kinh hách quá độ đã quên kêu oan.

Lưu ma ma đâu nguyện ý để Bình Bảo Châu thực hiện được ý đồ, thấy chủ tớ Bình Bảo Châu mắt đi mày lại, mới lớn tiếng khóc với Triệu Thư Tài:

"Triệu đại nhân, Thiếu phu nhân bị chết oan. Từ khi thiếu phu nhân gả vào Bình gia tới nay, trừ đêm tân hôn còn lại Bình thiếu gia đều không bước chân vào tân phòng một bước. Cô nãi nãi cả thì kén cá chọn canh, ghét bỏ Thiếu phu nhân, Thiếu phu nhân sống quá khổ nô tỳ nhìn mà đau lòng."

" Thứ nô tài chết bầm nói cái gì đó? Ta nào kén cá chọn canh, rõ ràng là nàng ta khắp nơi nhằm vào ta, cắt xén phân lệ của ta." Bình Bảo Châu nghe Lưu ma ma nói, tức giận cãi không chịu đi.

Lưu ma ma không dám cùng thị ta cãi cọ, cúi đầu quỳ xuống sát đất:

"Nô tỳ không dám nói dối."

Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019

Bình Bảo Châu tính chửi ầm lên, Thường Viễn Hầu gầm trước:

"Các ngươi còn không đem cô nãi nãi kéo xuống!"

Hạ nhân vội vàng lôi Bình Bảo Châu ra ngoài.

Phụ tử Triệu Thư Tài trầm mặt nhìn Thường Viễn Hầu. Thường Viễn Hầu sai người đem Lưu ma ma và cả nha đầu của Bình Bảo Châu giam lại và canh giữ bên ngoài cùng người của Hồng Thiếu Khanh lưu lại.

Phụ tử Triệu Thư Tài vẫn đứng ở trong viện, không chịu rời đi. Đoạn đại nhân nói trở về cùng Triệu thị thương nghị nên đi về trước.

Trong viện chỉ còn Thường Viễn Hầu cùng phụ tử Triệu Thư Tài. Ba người đối mặt nhìn nhau, Thường Viễn Hầu mời bọn họ vào nhà nghỉ ngơi, bọn họ không chịu cứ đứng ở trong viện, nhìn nơi giam giữ hạ nhân. Cuối cùng, Thường Viễn Hầu rời đi trước.

Bình Tương ở cạnh thế tử phu nhân khóc thương tâm. Ngày mai nàng ta phải xuất giá, xảy ra chuyện như vậy, nàng ta còn có thể gả vào cung không? Dù gả vào Đông Cung, cũng không biết Thái tử biểu ca sẽ nhìn nàng ta thế nào? Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019


Vốn dĩ vì chuyện tổ mẫu lần trước, nàng ta đã cảm thấy không ngẩng đầu lên được, hiện tại càng làm nàng ta nan kham hơn.

Trong lòng mắng chửi Triệu Yến Nương cùng Bình Bảo Châu gây sự, nếu không phải tại họ nào xảy ra nhiều chuyện như vậy. Cô cô muốn giáo huấn Triệu Yến Nương nàng ta không phản đối, nhưng vì sao lại chọn ngày đại hỉ của nàng ta.

Không được.

Nàng ta không thể để bất cứ kẻ nào huỷ hoại hôn sự này. Bình Tương nghĩ xong lau khô nước mắt, đi tìm Thường Viễn Hầu.

Thường Viễn Hầu đang ngồi ở thư phòng, với những hạ nhân đó cũng không cần ông ta đi thẩm vấn, trong lòng ông ta hiểu rõ, Triệu Yến Nương cùng Bảo Châu thật sự mâu thuẫn căng như dây đàn, Bảo Châu từ nhỏ kiêu căng chuyện như vậy con gái ông làm được.

Thần sắc ông ta sa sút ngồi trước bàn, nhìn cháu gái tiến vào:

"Ngươi tới làm gì?"

Bình Tương chảy nước mắt, vẻ mặt ủy khuất: "Tổ phụ, ngài phải vì cháu gái làm chủ! Xảy ra chuyện như vậy, người khác nhìn cháu thế nào, Thái tử sẽ nhìn cháu thế nào?"

Thường Viễn Hầu nhắm mắt lại, cháu gái chỉ lo lắng cho hôn sự của nó, gia đình này sao lại biến thành thế này? Các nữ nhân đều tính kế nhau, là do ông ta không nhìn thấu, hay nguyên bản đã chính là thế này, chẳng qua ông ta không biết thôi.

"Ngươi đi ra ngoài đi, chờ Hồng đại nhân hỏi ý bệ hạ lại nói. Ngày mai ngươi còn phải xuất giá, sớm về nghỉ tạm đi."

"Tổ phụ..."

"Đi ra ngoài."

Bình Tương dậm chân, không cam lòng rời đi. Chuyện lớn như vậy nàng ta nào còn ngủ được.

Nàng ta trở lại phòng mẫu thân, thế tử phu nhân đã tỉnh lại, ánh mắt ngây dại ngồi trên giường.

Vừa thấy nàng ta tiến vào, vội vàng bắt lấy tay nàng ta:

"Tương Nhi, con nói đi chuyện là như thế nào, sao nàng ta chết?"

Bình Tương vội vàng đỡ nương, đem sự tình nói lại một lần. Thế tử phu nhân hận mình không thể lập tức hôn mê, tại sao lại như vậy? Bảo Châu sao ngốc thế chọn hôm nay mà động thủ chứ.

Cô em chồng này, trước khi chưa xuất giá được nuông chiều quá, thường khó chịu kênh kiệu. Dù là gả cho người cũng hay mách lẻo với quận chúa làm hại bà ta bị quận chúa răn dạy. Địch gia thua trong cuộc chiến đoạt vị, cô em chồng theo phu ra kinh, so với ai thế tử phu nhân cao hứng nhất.

Cảm giác cô em chồng chính là tương khắc với cả gia đình này. Cô em chồng hồi kinh thì nhà cửa không được an bình, đầu tiên là bà bà bị hưu, tiếp theo là hôm nay làm hôn sự của Tương Nhi có án mạng. Cả Địch gia cũng xui xẻo từ khi cô em chồng gả qua mới xảy ra chuyện. Cô em chồng chính là sao chổi, ở nơi nào nơi đó liền xui xẻo.

Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019

Thế tử phu nhân xanh mặt, không màng thân mình đứng còn không vững cũng bắt nữ nhi đỡ đến chỗ hầu gia.

"Nương, tổ phụ vừa mới đuổi con ra, không muốn chúng ta nói bậy về cô cô."

"Tương Nhi, nương nhất định phải đi, nương muốn nói cho tổ phụ con, cô cô con chính là sao chổi, chỉ cần nàng ta còn ở đây, hầu phủ sẽ không có ngày lành."

Thế tử phu nhân kiên định quá nên Bình Tương đỡ nương, mẹ con hai người vào sân của Thường Viễn Hầu nhưng không vào cửa chỉ thẳng lưng quỳ giữa sân.

"Cha, tức phụ cầu xin ngài, cứu hầu phủ đi. Ngài ngẫm lại xem, Địch gia từ khi Bảo Châu gả vào không bao lâu liền có chuyện xảy ra, bà bà cũng là lúc Bảo Châu trở về nhà mới xảy ra chuyện, hiện giờ lại đến phiên Tương Nhi. Nếu cô em chồng còn tiếp tục lưu lại hầu phủ, chỉ sợ hầu phủ... Cha, tức phụ cũng đau lòng Bảo Châu, không bằng ngài cho thị một tòa nhà, sai người chiếu cố Bình thị ngài xem có được không?"

Thường Viễn Hầu ở trong phòng nghe tiếng con dâu càng thêm khó chịu. Bảo Châu là nữ nhi ông ta, nhận muôn vàn sủng ái mà lớn lên, sao lại rơi xuống nông nỗi hôm nay? Triệu Yến Nương chết, cùng Bảo Châu thoát không khỏi quan hệ, nhưng dù vậy là cha ông ta cũng nên che chở cho Bảo Châu. Ai ngờ Hồng Thiếu Khanh còn chưa từ cung ra, con dâu liền tới buộc ông ta đem đuổi Bảo Châu đi.

Ông ta cắn răng, tay nắm thành quyền, khớp xương trở nên trắng bệch.

Soái – Đào Quân Trang 04.07.2019

Bình Luận (0)
Comment