Các Nam Chủ, Tránh Xa Ta Ra

Chương 1

_ Tiểu Cốt .... không có cha bên cạnh con phải biết tự chăm sóc bản thân ... Khục ... khục ... Con đừng hận người trong làng ... Tại vì họ quá sợ hãi mà thôi ... Sợ người thân bị tổn thương nên mới chọn cách thương tổn con ... Khụ ... Chính bản thân họ cũng không biết họ đang làm gì ...

_ Hix ... Cha đừng nói nữa , con biết mà ...

_ Tiểu Cốt ... Con phải nhớ lời cha ...

_ Con nhớ ... Đợi cha khỏe hơn con nhất định đến Thục Sơn tìm Thanh Hư đạo trưởng bái sư học nghệ ...

_ Tốt ... Tiểu Tuyết ... Con cũng phải tự lo cho bản thân ... Khụ ... Đừng nghịch ngợm nữa ...

_ ... Vâng , cha !

_ Tiểu Tuyết ... Tiểu Cốt ... Cha .... xin ... lỗi ... cha đi gặp mẹ tụi con .... đây ...

_ KHÔNG ! CHAAAAAAA ...

Quỳ trước ngôi mộ của người cha đã hết lòng chăm sóc mình 16 năm qua , tâm giống như bị bóp chặt , không thở nổi . Rõ ràng biết trước chuyện này sẽ xảy ra , không nghĩ tới khi đối mặt lại đau lòng thế này .

Lúc đầu xuyên qua bộ truyện THKD Hoa Thiên Cốt này , đáy lòng cũng chỉ là một mảnh hờ hững . Tôi đối hết thảy đều bài xích , chưa từng có ý định sẽ xen vào . Dù sao khi xuất hiện một kẻ ngoại lai , thì thế giới này cũng đã thay đổi . Nếu không may thay đổi kịch tình liệu thế giới này có sụp đổ không đây ?! Hiện tại tôi chỉ muốn bảo vệ thật tốt Hoa Thiên Cốt cũng là tỉ tỉ sinh đôi kiếp này của tôi .

_ Tiểu Tuyết , cha đi rồi chúng ta .... chúng ta phải làm sao a ... - Thiên Cốt tựa vào vai tôi nức nở .

_ Không phải còn có muội sao ?! Đừng khóc nữa , trên mặt sẽ có nếp nhăn ! - Tôi vỗ đầu Thiên Cốt an ủi .

_ Hix .... Nếu như muội không nói thêm câu sau , tỉ sẽ thật cảm động .

_Khà khà , muội thích nhất là trêu tỉ đó

_ Tiểu Tuyết ....

_ Ma ma ... Đi thôi tỉ tỉ ...

Mất tận hai ngày tôi và Thiên Cốt mới đến được chân núi Thục Sơn nhưng vì kết giới nên vẫn chưa lên núi được . Hiện chúng tôi ôm một đống củ cải đỏ đến gặp vị thầy bói tinh tường địa lí Dị Hủ Các trong truyền thuyết .

Tôi mặt mỉm cười cùng Thiên Cốt bước vào biệt viện của gã Dị Hủ Các . Đập vào mắt là một đám bình lọ đựng đầy lưỡi trông vô cùng ghê tởm . Thiên Cốt " Á" một tiếng ngã phịch xuống đất , sắc mặt lúc trắng lúc xanh .

Dị Hủ Các thật là một gã biến thái thích củ cải đâu . Cũng không biết lưỡi này ăn được không nhỉ , trông ... ngon thiệt . ( T/ g : Dễ sợ ... )

_Ai cho các ngươi vào đây ? - Bỗng một giọng nói hùng hậu vang lên , một bóng dáng ăn mặc quái dị xuất hiện , đeo mặt nạ che mặt .

Thiên Cốt vội vàng trốn sau lưng tôi , chỉ hé đôi mắt nhìn .

Tôi quăng củ cải vào ngừoi gã quái dị , mỉm cười khẳng định :

_ Dị Hủ Các .

_ Là ta . - Đôi mắt sau mặt nạ lóe qua một tia sáng .

_ Bọn tôi có chuyện muốn hỏi .

_ Dễ như vậy sao ?! Muốn biết gì đó ở ta nhưng là cần trả giá đại giới a ... - Dị Hủ Các quỷ dị cười .

Sự việc sau đó liền giống như cũ . Dị Hủ Các trích một giọt máu của Thiên Cốt bỏ vào trong một mặt dây chuyền bảo Thiên Cốt đeo liền li khai .

Rời khỏi nơi ở của gã , tôi híp mắt âm trầm . Đông Phương Úc Khanh , tình yêu và thù hận ngươi sẽ chọn gì đâu ? Ta mỏi mắt mong chờ . Tôi xoa cằm cười nham hiểm . ( Kẻ mà ai cũng biết * rùng mình *: Cáp ... Ai nhắc đến mình a .... )

Thuận lợi vào bên trong kết giới , tôi và Thiên Cốt đi đến cạnh bờ sông thì dừng lại nghỉ ngơi .

_ Oa ... Nước mát thật đó ... Tiểu Tuyết , xuống tắm rửa a ...

Thiên Cốt vô tư thoát y bước xuống hồ .

Đúng là không có tâm phòng bị gì hết , hèn chi bị gã Đông Phương nhìn sạch trơn . Hừ .... Hừ .... Để coita xử lí ngươi ...

_ Muội đi tìm thức ăn . Tỉ tắm đi

Tôi tót lên một cành cây gần đó ngóng tình hình bên dưới . Quả nhiên không tới nửa khắc đã nhìn thấy nột thiếu niên khôi ngô tuấn tú , dáng vẻ thư sinh cầm một bình nước đi tới .

Đi tìm chết ... Hừ Hừ ...

Tôi nhảy xuống muốn phi cho gã một cước ai ngờ gã đột nhiên xoay người né được , tôi cắn răng nắm lấy vạt áo gã kéo theo .

" Bịch "

" Ngô "

Thiên Cốt vừa thay đồ xong đi lên liền nhìn đến cảnh tượng vô cùng đặc sắc . Muội muội mình đang môi kề môi cùng một nam nhân xa lạ .

_ Hai .... Hai ... Hai - Thiên Cốt ngón tay run run chỉ về phía bọn tôi nói không nên lời .

Hai mắt tôi mở to đầy giận dữ chống lại ánh mắt sâu tối không lường được của gã , tôi nâng gối thụi vào bụng gã .

_ A ... - Gã thư sinh lăn quay ra đất ôm bụng đau đớnnhưng vẫn cố gắng nói : _ Cô nương , tại hạ là Đông Phương Úc Khanh ... Chuyện vừa rồi ... tại ... tại hạ ... nhất định sẽ chịu trách nhiệm với cô nương ... tại hạ ...

" Bốp " Tôi lại nâng chân giẫm lên người gã , vừa đạp vừa mắng :

_ Chịu trách nhiệm cái con khỉ ! Lão nương éo cần ngươi phụ trách , never . Ngươi nghĩ ngươi là ai hả ? Ta đánh chết ngươi , cái đồ thần kinh , đồ hạ lưu .... đồ @#%&*//\l@...

Thiên Cốt hắc tuyến kéo muội muội mình lại . Cô mà không cản không khéo lát nữa lại có án xảy ra thì khổ .

Đông Phương Úc Khanh trên người đầy thương tích gắng gượng ngồi dậy , tiếp tục lảm nhảm :

_ Cô nương ! Đợi sau khi tại hạ cônh danh đỗ đạt nhất định sẽ đến đón cô về làm vợ , tuyệt đối không để cô nương chịu ủy khuất . Chẳng hay cô nương tên họ là gì , nhà ở đâu ...

Tôi & Thiên Cốt " ... -_-## "

" Phụt " Đang nói luyên thuyên thì mặt Đông Phương lệch đi , cả người bay lên để trên không trung một dòng máu theo hình parabol .

Không có Thiên Cốt kéo lại , tôi hăng hái xông lên lại đạp lên người gã .

Ta đạp , ta đạp , ta đạp .... Hừ Hừ Hừ ... Dị Hủ Các ... Cho ngươi trang thư sinh . Cho ngươi trang quân tử . Tiếp tục giả vờ đi , xem hay không bổn tiểu thư đánh chết ngươi . Dám cướp nụ hôn đầu của chị ... Đi tìm chết ... Đi tìm chết !!!!!
Bình Luận (0)
Comment