Tia nắng ban mai chiếu lên chiếc giường lớn mềm mại không ngừng đong đưa, trong phòng tăm tối thỉnh thoảng truyền đến tiếng thở dốc mê người, Cố Vân Khê nắm chặt ga giường dưới thân, trong lòng mắng mỗ cầm thú nào đó làm không biết mệt mỏi. Từ sau khi hai người ở chung, hắn bị bắt cùng Tần Mặc hàng đêm làm tình, người nam nhân này phảng phất như không sử dụng hết tinh lực vậy, mỗi ngày, trở về y đều bắt hắn lăn lộn một chút khiến thiếu chút nữa không thể rời giường.
"Đủ rồi, tôi hôm nay còn có việc phải làm, ngô......"
Tần Mặc mê muội hôn cổ thanh niên, ở trên đó lưu lại một cái dấu hôn xanh tím lộ rõ sự bá đạo của nam nhân.
Lại qua một giờ, giường lớn mới ngừng đong đưa, Cố Vân Khê nằm ở trên giường mệt đến một đầu ngón tay đều nâng không nổi, đành phải nhận mệnh vươn tay cánh tay làm ôm cổ Tần Mặc để y ôm hắn đi tắm rửa. Khi nhìn chính mình trong gương trên cổ rậm rạp dấu vết thì tức giận hung hăng ở trên lưng nam nhân cào một cái vết máu.
Tần Mặc nhìn tiểu bộ dáng thanh niên xấu hổ buồn bực trong hơi nước bốc lên, hạ thể y nhịn không được mà cứng lên, không đợi người trước mắt phản ứng lại liền đem dương vật chính mình vùi vào chỗ sâu trong thân thể thanh niên, y quá mê luyến cảm giác cùng người này làm tình.
Sau khi hai người ở trong phòng tắm lại tới một lần nữa, Tần Mặc rốt cuộc buông tha Cố Vân Khê, hảo hảo tắm rửa cho hắn một chút. Cố Vân Khê thở ra một hơi thoải mái, hắn thừa dịp thời điểm người nào đó rửa mặt mà mặc quần áo chỉnh tề, tưởng tượng đến trên mặt người nọ biểu tình thoả mãn, hắn liền nghiến răng nghiến lợi. Hắn trải qua quá ngàn thế luân hồi, lại có Kinh Thiên giúp hắn điều chỉnh thân thể, theo lý thuyết phản kháng Tần Mặc hẳn là dễ như trở bàn tay, nhưng hắn lại bị ngăn chặn Tần Mặc thật dễ dàng, sau đó một lần lại một lần bị y hưởng dụng, hắn phản kháng càng lợi hại, Tần Mặc liền làm càng hăng hái.
"Tôi đêm nay không trở về." Hôm nay hắn hẹn Adam cùng Tô Trạm gặp mặt. Mấy ngày nay Adam dựa theo chỉ thị của hắn thả lỏng đè ép đới với Tô thị, còn ẩn ẩn để lộ ra ý đồ hai bên có thể hợp tác, bất quá là phải đến Tô thị khảo sát điều kiện có đạt tiêu chuẩn không rồi tính tiếp.
Tô Trạm thu được tin tức, quả nhiên lập tức liền định ngày hẹn Adam. Ở trong mắt hắn, Vân Thiên là một thương gia ngoại lai, muốn ở C Quốc phát triển tất yếu phải có một xí nghiệp lớn như Tô thị bọn họ duy trì. Hiện giờ Vân Thiên thỏa hiệp, liền trước hội đồng quản trị đám gia hỏa kia quá mức buồn lo vô cớ.
"Không được!" Tần Mặc cường ngạnh giữ chặt Cố Vân Khê, nắm chặt cánh tay hắn, sắc mặt bất thiện biểu đạt bất mãn, "Phải trở về!"
"Buông ra." Cố Vân Khê đẩy tay y ra, không nhanh không chậm dạo bước đến trước tủ quần áo chọn một cái cà vạt màu xám liền thắt tốt, quay đầu nhìn sắc mặt giận dữ của nam nhân, lạnh nhạt nói, "Chúng ta chỉ là bạn giường, còn không tới phiên anh quản tôi". Sau đó kề sát bên tai Tần Mặc cười nhạo nói, "Giống như tôi sẽ không quản ngày hôm qua anh đi đâu vậy."
Đôi mắt Tần Mặc sáng lên, "Em ghen tị?", Tiếp theo giải thích nói, "Tôi chỉ là có chút chuyện phải xử lý."
"A, phải không?" Cố Vân Khê liếc xéo y một cái không hề mở miệng, cầm chìa khóa xe ra cửa.
Tần Mặc bực bội bậc lửa đốt điếu thuốc hút, ánh lửa chiếu rọi lên ngũ quan tuấn mỹ của y, cả người tản ra khí thế cường đại. Đỗ Khê cùng tư liệu điều tra của y miêu tả hoàn toàn bất đồng. Y được tin tức, thanh niên là một nghiên cứu viên thiên tài si mê thí nghiệm, có quyền lực trong công ty Vân Thiên, cũng là người quan trọng nhất, bên ngoài có lời đồn hắn cùng Vân Thiên tổng tài Adam có quan hệ ái muội. Nhưng y cùng Đỗ Khê tiếp xúc, trên người hắn luôn tràn ngập mùi vị cố chấp, thần bí. Nghĩ vậy, Tần Mặc dập tắt điếu thuốc, sâu trong đôi mắt y bất tri bất giác bắt đầu dậy sóng.
........................
Vẻ mặt Tô Trạm kiêu căng ngồi ở phòng khách Vân Thiên, gã từ trước đến nay luôn tự tin với đầu óc kinh doanh của mình. Từ năm 20 tuổi tiếp nhận công ty con Tô thị tới nay, cơ hồ mỗi cái quyết định của gã đều là chính xác, mặc dù có số ít mấy cái sai lầm cũng toàn bộ được Tần Mặc xử lí, vẫn chưa tạo thành tổn thất lớn lao gì. Vân Thiên là thứ đầu tiên làm gã té ngã còn ở hội đồng quản trị mất hết mặt mũi, chờ bắt được sản phẩm Vân Thiên về bán độc quyền, gã sẽ trả thù.
Adam thích ý cùng Cố Vân Khê ở trong văn phòng nhấm nháp cà phê, "Tô Trạm loại ngu xuẩn này là như thế nào được chọn làm người thừa kế? Gã còn kém xa một phần mười trợ lý của gã."
Trợ lý tiên sinh vẫn luôn cảm thấy Vân Thiên thỏa hiệp thực đột ngột, nhưng là người không có tiếng nói trong công ty. Tô Trạm người này lại có tính tự phụ, căn bản nghe không nghe người khác kiến nghị.
Cố Vân Khê nghe vậy cười cười, " Đúng vậy. Tô thị một đám người đều là lão xảo quyệt, nhìn Vân Thiên ăn không được liền đẩy cho Tô Trạm, hợp tác được, đại gia cùng nhau thu lợi, còn không hợp tác được thì chính là Tô Trạm không có năng lực." Hắn buông cái ly nói tiếp, "Tô Trạm hiện tại đại khái nghĩ đến sau khi bán sản phẩm độc quyền thì sẽ làm như thế nào đối phó anh đi."
Từ chỗ Kinh Thiên biết được, Tô Nhược ngày hôm qua cùng Tần Mặc gặp mặt, tiểu mỹ nhân hai mắt rưng rưng khóc lóc kể lể Vân Thiên chèn ép nhà bọn họ, muốn mượn thế lực Tần Mặc đối phó Adam. Lấy tính cách có thù tất báo của Tô Trạm, Adam làm gã mất mặt nhiều như vậy, liền tính cuối cùng bán độc quyền sản phẩm gã cũng sẽ không bỏ qua cho Adam. Tần Mặc đối Tô Nhược có thể nói hữu cầu tất ứng ( mỗi yêu cầu đều được đáp lại ), ở hắn địa bàn cấp Adam điểm khó quên giáo huấn không nói chơi, xong việc, liền tính Adam gia tộc đã biết, lại có thể lấy hắn như thế nào? Cùng hắn xé rách mặt sao? Trừ phi bọn họ nguyện ý từ bỏ C Quốc sản nghiệp, nếu không tuyệt không sẽ cùng Tần Mặc đối nghịch.
"Chu Thịnh."
"Lão đại." Bên cạnh một vị thân thể cường tráng, nam nhân người đầy sát khí sau khi nghe được liền cung kính đứng phía sau Cố Vân Khê.
"Anh từ bang chọn 6 người, ở bên người bảo hộ Adam 24/24, bất luận kẻ nào không trải qua cho phép tới gần, trực tiếp giết. Nhớ rõ, không thể xuất hiện một chút sai lầm nào."
"Vâng, lão đại." Chu Thịnh gật gật đầu, từ khi mạng hắn ta được Cố Vân Khê cứu trở về, luôn đối Cố Vân Khê nói gì nghe nấy. Hắn ta tự nguyện trở thành một thành viên Vân Thiên bang, súng bên hông hắn ta chưa bao giờ dỡ xuống. Vì lão đại, vượt lửa qua sông, máu chảy đầu rơi.
"Hảo hảo, anh xem các anh một đám nghiêm túc thành cái dạng gì." Adam hài hước cười, gia tộc của anh đem anh bảo hộ thực tốt, anh chưa từng tiếp xúc qua hắc ám chân chính, "Chúng ta mau đi xem cái tên tự đại kia, tôi cũng rất muốn nhìn xem người kia nhìn thấy cậu thì sẽ có phản ứng gì, thật chờ mong nha~." Từ khi anh cùng hắn trở thành bạn tốt, Cố Vân Khê nói đúng sự thật cho anh nghe là hắn cùng Tô Trạm có quan hệ sâu xa, cái này làm cho anh kinh ngạc hồi lâu. Hắn không thể tin được bạn tốt tài giỏi nhưng sẽ bị người hãm hại đến bị trường học khai trừ, còn có cẩu huyết thân thế như thế, quả thực thiên phương dạ đàm* được chứ. Ở trong miệng Đỗ Khê, hắn cũng từng là cái ngốc bạch ngọt tiểu bạch thỏ, nhưng anh nhìn thấy chính là lão hổ hung ác a.
thiên phương dạ đàm*: chuyện mơ tưởng hảo huyền, chuyện sẽ không xảy ra.
Đợi hơn một giờ, Tô Trạm sắc mặt từ đắc ý biến thành xanh mét, gã chưa bao giờ chịu qua nhục nhã như thế.
Trợ lý khí định thần nhàn (bình tĩnh) ngồi ở bên cạnh, nhìn ông chủ nhà mình sắc mặt khó coi liền bĩu môi. Trước kia nghe nói Tô Trạm là kỳ tài kinh doanh, năng lực xuất chúng, hiện tại xem ra là nói quá sự thật a. Vân Thiên hiện giờ ở C Quốc phát triển thế không thể đỡ, nơi nào yêu cầu bọn họ hiệp trợ. Người này ý nghĩ kỳ lạ, một kẻ như vậy liền muốn mua sản phẩm độc quyền của nhà người ta ở toàn bộ C Quốc, thật là một trò cười không phải sao? Hội đồng quản trị nguyên bản tính toán chỉ là muốn cùng Vân Thiên hợp tác, người này thế nào cũng làm ra chuyện xấu, còn khoa trương nói có thể làm Vân Thiên chắp tay nhường ra thị trường, ha ha ha, thật buồn cười.
Khi Adam tiến vào vừa vặn thấy bộ dáng trợ lý tiên sinh bĩu môi, nhịn không được cười. Bọn họ hai bên đánh giá nhiều như vậy thứ, nếu không phải có người trợ lý này, Tô thị hiện tại chế dược cùng thiết bị một khối sản nghiệp không sai biệt lắm đều bị bọn họ như con tằm ăn sạch sẽ. Người này có năng lực, có kiến thức, không bằng đem cậu tới Vân Thiên? Anh sắp rời đi, dù sao cũng phải ở bên phía Tiểu Khê bồi dưỡng ra một người kế nhiệm đi.
"Tô tổng sớm a." Làm lơ Tô Trạm đưa tay, Adam mang theo Cố Vân Khê ngồi xuống đối diện gã, đi thẳng vào vấn đề nói, "Chúng ta người hiểu biết không nói tiếng lóng, các người muốn sản phẩm độc quyền của Vân Thiên không phải không thể thương lượng, dù sao Tô thị là một xí nghiệp lớn."
Tô Trạm nghe vậy, trong mắt mang theo mãnh liệt cảm giác ưu việt, Tô thị về sau tất cả đều là của gã.
"Nhưng chúng tôi không yên tâm thiết bị sản xuất lạc hậu của Tô thị, sản phẩm được không, thiết bị quan trọng nhất." Adam nói đến lời này thì cuồng phong nổi lên, cố ý dừng một chút, trào phúng nhìn biểu tình Tô Trạm tức giận. Trợ lý tiên sinh nhưng thật ra vẻ mặt bình tĩnh, phảng phất Adam châm chọc không phải xí nghiệp cậu đang làm việc.
" Dựa theo ý tứ ngài là?" Trợ lý thử hỏi một chút, phát hiện vẻ mặt Adam vui mừng nhìn cậu, thân mình không nhịn được run lên.
Adam vỗ vỗ Cố Vân Khê ngồi bên cạnh giới thiệu nói, "Đây là Đỗ Khê tổng giám đốc kỹ thuật của chúng tôi, hắn sẽ khảo sát thiết bị Tô thị sau đó tiến hành đánh giá rồi mới sản xuất. Nếu Tô thị không vượt qua được yêu cầu, ngượng ngùng, chuyện hợp tác với chúng tôi cũng đừng nghĩ đến."
Hai người lúc này mới phát hiện bên người Adam còn có người ngồi, khi mà người này tiến vào bọn họ lại một chút không có phát hiện. Tô Trạm càng giống như bị sét đánh đến ngơ ngẩn, kinh hoảng đứng lên.
Đỗ Khê, sao có thể?! Đỗ Khê không phải đã chết rồi sao? Gã nhìn chăm chú cẩn thận thanh niên đoan trang, đại kinh thất sắc. Thật là Đỗ Khê! Gương mặt kia so trước kia càng thêm tuấn mỹ, thậm chí dung mạo càng hơn mẹ Tô, nhưng vẫn làm người ta liếc mắt một cái có thể nhìn ra cùng mẹ Tô rất giống.
Trợ lý cũng bị dung mạo Cố Vân Khê làm cho ngốc lăng, cậu thân là trợ lý Tô Trạm tự nhiên gặp qua bộ dáng Tô mẫu. Nói thật, diện mạo Tô Trạm tầm thường, một chút cũng không có di truyền dung mạo tốt của chủ tịch cùng chủ tịch phu nhân.
"Như thế nào, Tô tổng gặp qua Tiểu Khê sao?" Nhìn vẻ mặt kinh hách, thật sự là khôi hài.
"Không, không có." Tô Trạm khẩn trương nuốt nuốt nước bọt, "Đỗ tổng lớn lên rất giống một người bạn của tôi, tôi có chút kích động."
Trợ lý mắt trợn trắng, còn bạn bè, người lại không ngốc, xem ngươi bộ dáng vẻ mặt như gặp quỷ. Bất quá, chẳng lẽ trên thế giới thật sự có hai người lớn lên giống nhau như thế?
"Tôi chưa từng gặp qua Tô tổng." Cố Vân Khê thẹn thùng cười cười, bản thân hắn có cảm giác tồn tại mãnh liệt, mặc kệ ở đâu đều không dễ dàng bị bỏ qua, cho nên lúc hắn tiến vào cố ý cho Kinh Thiên che chắn độ tồn tại của hắn một chút, đột nhiên xuất hiện dọa người nhảy dựng mới chơi rất vui a.
Tô Trạm nhìn đến bộ dáng ôn nhuận của hắn, áp xuống hoảng loạn trong lòng, khinh miệt nói, "Adam tổng tài, chúng ta hai bên hợp tác là một chuyện trọng đại, ngài cảm thấy một cái nhân viên kỹ thuật có thể xử lý được sao?" Tô Trạm học tài chính, cho rằng kiếm tiền mới là năng lực hàng đầu, gã vẫn luôn khinh thường người làm kỹ thuật, chính là có kỹ thuật lợi hại thì như thế nào, không có năng lực kinh doanh, còn không phải làm công cho người khác.
Adam mặt trầm lập tức xuống, hiển nhiên bị lời này của Tô Trạm chọc giận, mặt mang phẫn nộ nói, "Tiểu Khê là trung tâm nồng cốt trong công ty chúng tôi, chỉ có trải qua hắn đánh giá, tôi mới có thể yên tâm đem sản phẩm Vân Thiên giao ra đi, nếu không thì đừng bàn nữa." Nói xong không rõ ý vị liếc mắt nhìn Tô Trạm, đúng là một tên ngu xuẩn! Tô thị cũng là dựa vào y dược cùng kỹ thuật lập nghiệp, phương diện này đến nay vẫn được bọn họ trọng dụng, người thừa kế của bọn họ cư nhiên khinh thường nhân viên kỹ thuật. Cứ thế mãi đi xuống, liền tính không có Vân Thiên, con đường Tô thị đi xa cũng chỉ một chút. Xác thật, ở quỹ đạo thế giới, thời gian Tô thị duy trì cũng không đến mười năm, về sau Tô Trạm mua bán súng ống đạn dược che dấu sản nghiệp.