Lễ hội mùa hè là ngày hội truyền thống ở miền quê Maidstone, được tổ chức vào tuần đầu tiên của tháng Tám. Ngày này, toàn bộ người trong thôn tề tụ, thưởng thức rượu lúa mạch và bánh mì mật ong thơm ngọt cùng trải qua lễ hội mùa hè.
“Anh Du!” Tạ Du trong cảm xúc suy sụp vừa ra khỏi cửa phòng đã bị cô bé nhào lên ôm.
Cảm nhận được thân thể mềm mại thiếu nữ, Tạ Du nhẹ nhàng kéo Savannah ra.
“Sasa bé ngốc, đã nói mấy lần, em lớn rồi không thể như vậy!” Khuôn mặt anh tuấn mặt cười sáng sủa.
Say mê nhìn thiếu niên trước mắt, Savannah hơi đỏ mặt.
“Em thích ôm anh như vậy.” Lại dán vào lồng ngực rộng lớn, Savannah nói nhỏ. “Anh Du vừa thơm lại ấm.”
Tạ Du xạm mặt lại. Vừa thơm lại ấm? Đây là cái so sánh gì.
“Savannah.” Giọng nói lạnh lùng vang lên bên hai người. Giây sau, cô bé đã bị kéo ra. “Em đã 13 tuổi, không còn trẻ con nữa, không thể ôm anh Du như vậy.”
“Anh!” Savannah chu môi. “Dù sao sau này em sẽ gả cho anh Du làm cô dâu, có sao đâu chứ.”
“A?” Đang uống nước Tạ Du bị sặc không khỏi ho khan.
“Du em không sao chứ?” Gaea vỗ nhẹ lưng hắn. “Savannah, đừng nói lung tung.”
“Ai nói lung tung.” Khuôn mặt tinh xảo nhăn lại. “Anh nói có phải không, Cẩn?”
“A?” Vẫn yên lặng không lên tiếng Tạ Cẩn đột nhiên bị hỏi như vậy, lắp bắp lên.“Anh… anh không biết.”
“Hừ! Mấy người chỉ biết khi dễ em!” Dậm chân một cái, Savannah nhíu mày nhìn về phía Gaea. “Chính anh mỗi ngày ôm anh Du không buông, đương nhiên không thích em gả cho ảnh.”
“Savannah!”Gaea nghiêm mặt lên.
Tạ Cẩn ở bên cạnh chỉ là cười khổ.
Chuyện Gaea và Tạ Du, là bí mật công khai trong nhà này, ngay cả vợ chồng Belton đều chính mắt nhìn thấy bọn họ hôn nồng nhiệt, hành vi lớn mật của hai người có thể thường thấy được chút ít. May mà giờ đã là thế kỷ hai mươi mốt, quan niệm về đồng tính luyến ái cũng đã rộng mở, hai người bên nhau cũng quả là cảnh đẹp ý vui, cho nên mọi người ngoài miệng không nói, trong đầu thì đều ngầm đồng ý.
Chỉ tuổi nhỏ Savannah đối với cái này còn hiểu biết lơ mơ.
Nhưng, có lẽ em ấy đã sớm rõ, chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi. Dù sao, mắt thấy người mình thích ôm hôn với anh trai, giống như mình…
Tạ Cẩn lại thở dài, nhìn Gaea đuổi theo Savannah.
Thiên thần xinh đẹp xa không thể với, chưa bao giờ ném ánh mắt vào người mình.
Cười khổ một tiếng, Tạ Cẩn cúi đầu rời đi.
“Savannah!” Thiếu nữ phía trước nhanh chóng mất bóng dáng, Gaea nhíu mày, khuôn mặt hoàn mỹ như pho tượng cẩm thạch giận lên.
“Shit!” Chửi thề một tiếng, từ sáng sớm liền không vừa ý thiếu niên xinh đẹp mắng tục một câu. Quay đầu nhìn biệt thự có một khoảng cách, nghĩ đến thiếu niên anh tuấn làm mình vừa yêu vừa hận trong ngôi biệt thự kia, Gaea xụ mặt, đi về phía chợ trong trấn.
Lễ hội mùa hè đã mở màn, mọi người tràn đầy chờ mong kéo đèn neon và bong bóng rực rỡ, trên chợ rộn ràng nhốn nháo tất cả đều là người, trong góc chợ, một sân khấu ngoài trời được dựng lên, vài người trang điểm đậm mặc trang phục rựa rỡ, bận rộn đến khí thế ngất trời.
“Gaea!” Một giọng nói truyền đến, Gaea quay đầu, hóa ra là bạn trung học, Becker.
“Sao tới sớm vậy!” Mặt tươi cười nhìn người đẹp trước mắt, Becker cảm thấy kỳ quái.“Tớ cứ nghĩ chiều cậu mới tới đấy. King đâu?”
“Đừng nhắc hắn với tớ.” Liếc mắt, Gaea nhàn nhạt nói.
“A ──” Nhìn mặt Gaea rõ ràng không vui, Becker quyết định tốt nhất chớ đi chọc tên khủng bố này. “Tới giúp dựng sân khấu đi!”
“Hôm nay diễn kịch gì?” Không có hứng thú đi làm cu ly, Gaea khéo léo nói sang chuyện khác.
“Giấc mộng đêm hè.”
“À.” Đây là tên kịch của Shakespeare nổi tiếng ở nước Anh, câu chuyện kể về Oberon – vị vua của các tiên phái yêu tinh Puck nhỏ dùng pháp thuật trêu đùa hai đôi tình nhân và Titania – vợ của ông, cuối cùng giúp bọn họ tìm được tình yêu thật sự.
“Tớ qua kia xem xem, cậu cứ làm đi.” Thành công đào thoát hiện trường, Gaea thở phào nhẹ nhõm.
Theo thời gian trôi qua, mặt trời dần về Tây, mà trên chợ cũng càng ngày náo nhiệt lên.
Mọi người rộn rã thổi các loại nhạc cụ, ở trên đường nhảy điệu múa truyền thống.
“Nếu Du cũng ở đây thì tốt rồi.” Nhìn cảnh náo nhiệt trước mắt, Gaea không tự chủ được nói với mình.
Vừa nói xong, liền ảo não ngậm miệng. Nhưng phải thừa nhận, so với Savannah và Tạ Cẩn, Tạ Du mới là người quan trọng nhất của mình, dung nhập sinh mệnh mình, không thể phân rời.
“Nói tới Savannah… ” Gaea nheo mắt lại, em ấy chắc là cũng đến đây. Mà Savannah đã 13 tuổi rồi, người trong trấn đều biết em ấy, cũng không có gì phải sợ.
Đi đi, lại đi vào một đám người vừa múa vừa hát. Vài thiếu niên thiếu nữ cầm nhạc cụ, người xung quanh vậy quanh bọn họ nhảy múa.
Cảm giác nhàm chán, vừa mới quay người muốn đi.
“A, đó không phải Gaea sao?” Một thiếu niên đàn guitar kêu lên.
“John.” Thật là ở đâu cũng gặp bạn học, nhưng đó cũng thật bình thường.
“Ủa, King đâu?” Phản ứng không khác gì Becker mấy.
“Đừng nhắc tới hắn được không?” Quanh thân Gaea bắt đầu tỏa ra mùi nguy hiểm.
“Ặc… Gaea, nếu cậu đã đến đây thì tới chơi với nhau đi.”
Vừa định nói không cần, thì nhìn thấy guitar trong tay thiếu niên thì dừng lại.
Gaea thích âm nhạc, thông thạo các loại nhạc cụ, mà guitar đơn giản lại phổ thông, xem như nhạc cụ Gaea khá thường chơi.
“Được.” Gật đầu đồng ý, Gaea nhảy lên sân khấu.
“Muốn cái nào?”
Không đáp lại, Gaea lấy một cây guitar dựa vào góc tường, gảy hai cái, gật đầu.
“Cái này.”
Tất cả mọi người ngừng lại, nhìn thiếu niên xinh đẹp giống như thiên thần hạ phàm trước mắt này. Trăng nơi chân trời đã trèo lên, mông lung chiếu lên đường cong gò má duyên dáng và thân thể thon dài mảnh khảnh lại không mất cảm giác lực độ của hắn.
Cúi đầu suy nghĩ một chút, một thiếu niên tươi cười hiện lên trước mắt, kiêu ngạo anh tuấn. Khẽ cong môi cười, Gaea thấp giọng hát “Close to you” của Carpenters.
“Why do birds suddenly appearTại sao những chú chim lại bay đếnEverytime you are near?Mỗi khi anh ở gần bên?Just like me, they long to beGiống như em vậy, chúng cũng ao ướcClose to youĐược gần bên anhWhy do stars fall down from the skyTại sao những ngôi sao băng kia lại rơi xuốngEverytime you walk by?Mỗi khi anh bước ngang qua?Just like me, they long to beGiống như em vậy, chúng cũng ao ướcClose to youĐược gần bên anhOn the day that you were bornVào ngày anh sinh raThe angels got togetherCác thiên thần đã tụ họp cùng nhauAnd decided to create a dream come trueVà quyết định biến ước mơ thành sự thậtso they sprinkled moon dust in your hairHọ phủ bụi trăng lên mái tóc vàng óng ánh của anhAnd put a starlight in your eyes so blueVà ánh sao trong đôi mắt anh xanh thẳmThat is why all the girls in townNên vì thế mọi cô gái trong thị trấnFollow you, all aroundĐều đi theo anh trên từng bước chânJust like me, they long to beGiống như em vậy, chúng cũng ao ướcClose to youĐược gần bên anhjust like me, they long to beClose to youĐược gần bên anh…”