~~~~~~~~~~~~~~ 1 tuần sau~~~~~~~~~~~~~~~ Trong thánh đường,tiếng nhạc du dương vang lên,bố nó đưa nó từng bước một đến gần Hàn Du.Minh Minh hôm nay phải gọi là tuyệt mỹ xinh đẹp a~
Mặc trên mình bộ váy cưới trắng tinh,nó hạnh phúc nhìn về phía Hàn Du.Qua bao nhiêu chuyện,cuối cùng điều nó chờ đợi cũng đến rồi.Khi bố nó trao tay nó vào tay Hàn Du,hắn cười thật tươi,sánh vai với nó.
"Trịnh Hàn Du,con có đồng ý lấy Lý Minh Ngọc làm vợ,dù khổ đau,vất vả hay hạnh phúc,cao sang cũng nguyện một lòng bên cạnh cô ấy không?"_Cha sứ hỏi
"Con đồng ý"_Câu nói vừa thốt lên,cả hội trường vang lên tiếng vỗ tay rầm rầm
"Lý Ngọc Minh,con có đồng ý lấy Trịnh Hàn Du làm chồng,dù khổ đau,vất vả hay hạnh phúc,cao sang cũng nguyện một lòng bên cạnh anh ấy không?"
"Con đồng ý"_Nó trả lời,đôi môi nâng lên nụ cười hạnh phúc.
"Hai con trao nhẫn cho nhau đi"
Sau khi trao nhẫn,cha sứ tuyên bố nó và hắn đã là vợ chồng.Bên dưới hàng ghế,bố mẹ Minh Minh và Hàn Du cũng rất vui vẻ,họ vô cùng an tâm khi giao nó cho Hàn Du.Hội trường vang lên tiếng vỗ tay của rất nhiều người,Thiên Lăng Ni cũng vô số anh em của Long Ca cũng có mặt đầy đủ...chỉ là thiếu Long Ca và Ngọc Băng...
Đến lúc ném hoa,nó giơ tay ra thật cao,hết sức ném ra đằng sau,và rồi....
"Ui da"_Hoa rơi trúng đầu của Ngọc Băng vừa đi đến.Cô khoác tay Long Ca cười cười vui vẻ:"Gì đây,chúng tôi vẫn chưa có ý định"
"Cuối tháng này anh sẽ lấy em"_Long Ca cười,ôm lấy Ngọc Băng
"Gấp quá vậy,anh có bàn trước với em đâu"_Cô làm mặt giận
"Thôi,hai người còn hơn cô dâu chú rể chúng tôi rồi,chừa đất cho người ta ân ái nữa chứ"_Hàn Du cùng MInh Minh đi đến
"Chúng tôi rất lâu rồi không ân ái a~,lạc nhau bao nhiêu năm như vậy"_Ngọc Băng cười
Tất cả tụ lại thành một hàng,chụp bức ảnh kỷ niệm....
~~~~~~~~~~~~~~~~ 1 năm sau~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Ngọc Băng,khỏe chứ?"_Nó đặt giỏ xách xuống,hỏi cô
"Chị,bế nó dùm em đi,ây da,mỏi chết rồi"_Cô mỉm cười,đưa đứa con trai mới sinh được 1 tháng cho Minh Minh
"Không trách được,Long Ca quả là quá thâm hậu đi,mới cưới mà đã dính rồi a~"_Nó đùa,tay bế em bé
"Chị thật là...anh ta...."_Mặt cô đỏ rần rần:"Còn chị thì sao? Không có ý định sinh baby chứ?"
"Bọn chị muốn làm vợ chồng son một thời gian,có con rồi sao mà ân ái mặn nồng nữa,hahaha"_Minh Minh cười
Bỗng..."Ọe"_Minh Minh biến sắc chạy vào trong phòng vệ sinh.
Ngọc Băng để con nằm xuống giường,chạy vào hỏi:"Chị làm sao vậy,ngộ độc thực phẩm hay sao?"
"Cái này là có thai rồi"_Thiên Lăng Ni vừa mới đến nói:"Về nói Hàn Du đưa đi khám đi"
Thiên Lăng Ni cũng sắp cưới,nghe nói chồng của cô là một nam nhân rất đẹp,lại tài năng,lập nghiệp từ rất sớm...
"A,không phải chứ"_nó gượng dậy,rút điện thoại ra gọi cho hắn:"Hàn Du...cái đó...hình như...đêm qua"
Sau đó mặt nó tái mét:"Anh...Anh....cái đồ trời đánh này,sao có thể không...không sử dụng chứ....aaaaaa...tức chết em mà"_Nó lắp bắp,nói không nên lời.
Trong căn nhà lúc này tràn ngập tiếng cười.
Bên kia đầu dây,Hàn Du cười ranh mãnh,Long Ca hỏi:"Cái gì mà vui vậy?"
Hàn Du chỉ cười cười:"Năm sau chuẩn bị đón thêm baby rồi"
"Thôi làm tiếp đi,anh về nhà với vợ con đây"_Long Ca đổ hết mớ công việc lên đầu Hàn Du rồi bỏ về khiến người nào đó có chút khóc than trong lòng nhưng cũng không khỏi vui mừng vì sắp tới mình cũng sẽ có con a~
Đúng là như vậy,chỉ là đêm hôm đó có người bị đuổi ra sofa ngủ vì tội dám làm chuyện đó mà không hỏi ý kiến vợ ^^ (Hàn Du:Có con thì đã sao chứ T^T)
-------------Hoàn văn---------
Cám ơn các bạn thời gian qua đã theo dõi và ủng hộ truyện Cái Đuôi Ngốc,Anh yêu em.Thời gian tới mình sẽ viết Lấy Lại những gì đã mất và ra thêm một truyện nữa,mong các bạn ủng hộ:* <3
Còn nữa:Đợi chờ...không là tất cả rất tiếc là mình sẽ ngừng ra truyện đó vì một số lý do nha ^^