Cái Này Tử Trạch Đột Nhiên Vô Địch (Dịch)

Chương 23 - Cá Mặn Không Có Ước Mơ, Cạnh Tranh Công Bằng!

Mà hiện tại, Trần Trường An cũng cho mình một mục tiêu nhỏ.

Trước đừng chưa nói đến chuyện mở rộng lĩnh vực vô địch của mình ra toàn bộ Cửu Châu đại lục.

Trước tiên mở rộng ra toàn bộ Phi Tiên Sơn đã.

Trần Trường An quay lại miếu tiên nhân, tiếp tục gặm thịt hổ.

Thịt hổ này còn ăn khá ngon, da vừa mềm vừa thơm, béo mà không ngán, gân bên trong dễ nhai, còn không mắc nha, hoàn toàn xứng với hai chữ cực phẩm.

Lúc này, cỏ đuôi chó đáng thương dựa vào ven tường.

Trần Trường An thấy được, cười nói: “Cái Đuôi Nhỏ, sao thế, một gốc thực vật cũng muốn khai trai?”

Cái Đuôi Nhỏ lay động, sau đó chỉ hướng Linh Bảo Nhi.

Giống như muốn nói.

Lão đại, ta cũng muốn tăng tư chất.

Trần Trường An cười, Cái Đuôi Nhỏ này, tối hôm qua mới vừa có linh trí, hôm nay đã muốn tăng tư chất, dã tâm còn không nhỏ.

Hơn nữa cỏ đuôi chó này vốn chính là một gốc cây bình thường, nếu không phải có Trần Trường An ra tay, không biết nó phải hấp thu nhật nguyệt tinh hoa đến ngày tháng năm nào mới có thể sinh ra linh trí.

Trần Trường An bấm tay bắn ra, một ánh sáng vàng rơi vào giữa cỏ đuôi chó.

Hắn có chút tò mò, sau khi cỏ đuôi chó này tăng tư chất, một khi tu luyện thành công, có phải mình cũng có thể có giá trị lĩnh vực hay không?

Nếu thật như vậy, hắn cũng không ngại điểm hóa toàn bộ linh thảo trong viện, thậm chí cả cây bồ đề kia.

Có đuôi chó hấp thu ánh sáng vàng, biến thành một kén tằm màu vàng bao vây nó ở trong, trong quá trình tăng tư chất lại rơi vào ngủ say.

Trần Trường An cũng không chú ý Cái Đuôi Nhỏ nữa.

Tiếp tục há to mồm ăn thịt.

Còn Linh Bảo Nhi, thì tu luyện ở trong viện.

Trần Trường An có một mục tiêu nhỏ.

Linh Bảo Nhi có một mục tiêu lớn, đó chính là đột phá Nguyên Anh.

Sư phụ đại nhân kêu nàng ấy nhanh chóng đột phá Nguyên Anh, vậy nàng ấy cũng không thể khiến sư phụ đại nhân thất vọng!

Trần Trường An ngồi trong miếu há to mồm ăn thịt không bao lâu, đột nhiên nheo mắt.

Hắn nhận thấy khí tức của Linh Bảo Nhi đã xảy ra thay đổi.

Thế nhưng từ Kim Đan tam giai, trực tiếp đột phá tới Kim Đan tứ giai!

Trong đầu truyền đến âm thanh nhắc nhở của hệ thống, nhắc hắn lại đạt được 100 điểm giá trị lĩnh vực.

Khóe miệng hắn cong lên.

Thu đồ đệ quả nhiên là một đường tắt để mở rộng lĩnh vực vô địch.

Một người đồ đệ còn như thế, vậy mười người? Trăm người?

Thậm chí là ngàn người, vạn người, mười vạn đệ tử?

Vậy sau khi bọn họ đột phá sẽ cung cấp cho mình bao nhiêu giá trị lĩnh vực chứ?

Điểm này, Trần Trường An không cách nào tưởng tượng.

Nhưng rất nhanh, Trần Trường An đã đánh mất suy nghĩ này.

Tốt xấu gì mình cũng còn có lĩnh vực vô địch, cũng đã vô địch, còn đói bụng ăn quàng như vậy làm gì.

Chuyện thu đồ đệ này, vẫn nên trải qua khảo nghiệm nghiêm khắc của hắn, sau đó mới có tư cách trở thành đệ tử của hắn.

Trần Trường An cũng không chút hoang mang, hắn không có lý tưởng lớn gì, không vội mở rộng lĩnh vực vô địch của mình ra toàn bộ Cửu Châu đại lục.

Hắn cũng chỉ là một con cá mặn không có ước mơ mà thôi.

Cùng lúc đó, ba đại Yêu Vương đến từ Thập Vạn Đại Sơn, Thác Bạc Dã, Xà Tử Nghịch và Hồng Y đã lặng lẽ đi vào miếu tiên nhân.

Bọn họ thu liễm khí tức của mình, nấp ở chỗ tối, nhìn về phía miếu tiên nhân.

Lập tức, ba đại Yêu Vương đều không khỏi hít hà một hơi.

“Linh thảo khắp nơi, bảo địa hồn nhiên thiên thành, trong Phi Tiên Sơn lại có một khối bảo địa như vậy!”

“Trong viện là thiếu nữ dùng lôi kiếp luyện thể kia.” Thác Bạt Dã truyền âm nói.

“Thiếu nữ kia có phải tiên bảo giáng thế hay không?” Xà Tử Nghịch nói.

Hồng Y nhìn chăm chú, trong đôi mắt đẹp có lực lượng thần bí, dường như muốn nhìn thấu thiếu nữ kia.

Cái đuôi hồng phía sau của nàng ta khẽ lắc lư, nhíu mày: “CẢm giác không giống tiên bảo, thiếu nữ này có thân thể máu thịt, đặc biệt là pháp lực dao động trong cơ thể nàng ấy, hẳn là một tu sĩ Kim Đan của Nhân tộc.”

Lúc này, Linh Bảo Nhi đang tu luyện nhạy bén nhận ra, nghi hoặc nhìn về phía nơi ba đại Yêu Vương ẩn thân.

“Không tốt, lực cảm giác của nàng ấy thật mạnh, phát hiện ta nhìn trộm.”

Hồng Y khiếp sợ, sắc mặt khẽ thay đổi, vội vàng thu hồi ánh mắt.

Linh Bảo Nhi rung đùi đắc ý: “Sao lại có cảm giác có người đang âm thầm nhìn trộm ta? Chẳng lẽ là ảo giác sao?”

“Nàng ấy không phải tiên bảo, ta thấy căn cốt nàng ấy rất cao, tu vi Kim Đan cảnh, tư chất siêu phàm, nhất định là một tuyệt thế thiên kiêu của Nhân tộc!”

Ánh mắt của Hồng Y nóng rực, lại nói: “Ta không tranh đoạt tiên bảo, nhưng ta muốn nàng ấy.”

Bên cạnh, Thác Bạt Dã hừ lạnh: “Nàng ấy linh tức nội liễm, cơ thể lả lướt, lôi kiếp vừa rồi khủng bố như vậy vẫn có thể sống sót, vừa rồi như vậy khủng bố lôi kiếp đều có thể sống sót, u quỷ lưỡng châu, cũng tuyệt đối coi như là thiên kiêu đứng đầu, sao có thể để ngươi chiếm tiện nghi lớn như vậy, ta cũng muốn nàng ấy, không cần tiên bảo kia.”

Bình Luận (0)
Comment