“ Âm Trúc , hôm nay rốt cuộc xảy ra chuyện gì ? “ .
“ Âm Trúc , thực lực của An Nhã tiểu thư mạnh đến mức nào ? “ .
“ Âm Trúc , người phụ nữ hôm nay đến là ai vậy ? “ .
“ Âm Trúc , các ngươi đã đi đâu ? “ .
“ Âm Trúc ... “ .
Từ khi rời khỏi Phiêu lan hiên , Tô Lạp không ngừng hỏi , nhưng Diệp Âm Trúc thì chỉ im lặng không nói . Hai người cứ như vậy rốt cuộc cũng đi về túc xá .
“ Tô Lạp , ta đã đáp ứng An Nhã tỷ tỷ là không nói ra , ngươi đừng làm khó ta nữa có được không ? “ . Diệp Âm Trúc cười khổ nói .
“ Không được , chẳng lẽ ngươi không biết là lòng hiếu kỳ của ta rất mạnh sao ? Điều này chứng tỏ ta rất quan tâm tới ngươi mà “ . Tô Lạp thể hiện bộ dáng ủy khuất .
Diệp Âm Trúc đột nhiên nở nụ cười : “ Ta có biện pháp để ngươi không thể hỏi nữa “ .
“ Hả ? “ . Tô Lạp bất mãn nhìn hắn .
Quang mang chợt lóe , quả trứng ngân long xuất hiện trên tay Âm Trúc . “ cầm lấy này . CÓ nó , ngươi đừng làm phiền ta nữa nhé ? “ .
“ Ngươi muốn đưa trứng ngân long cho ta sao ? Đầu ngươi có bị sốt không vậy ? Hay hôm nay bị đánh nhiều nên hơi ‘ ngây ngất ’ ? “ . Tô Lạp ngơ ngác nhìn hắn .
Diệp Âm Trúc nhùn vai đáp : “ Dù sao nó ở bên ta cũng không thể dùng được , cho ngươi không phải tốt hơn sao ? “ .
Tô Lạp cười khổ nói : “ Ngươi gặp thích khách nào có ma thú là đích long chưa ? “ .
Diệp Âm Trúc lắc đầu , nói : “ Ta ngay cả thích khách khác còn chưa nói qua . Bất quá ai quy định là thích khách không thể có ma thú là ma pháp long đây ? Ít nhất nó có thể yểm hộ ngươi khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ “ .
Tô Lạp mở to hai mắt nói : “ Nếu có ngân long , ta còn làm thích khách nữa sao , chi bằng làm chiến sĩ đi . Được rồi , ta không cần , ngươi tự mình giữ lấy đi , hoặc cho ai đó thì tùy “ .
Diệp Âm Trúc gãi gãi đầu nói : “ Tử hình như không thích long , ngoại trừ ngươi và hắn , ta có thể đưa cho ai đây ? “ .
Tô Lạp hừ một tiếng nói : “ Những nữ tử ngươi biết trong học viện cũng không phải là ít đâu , tùy tiện đưa cho người nào đó là được rồi “ .
Hai mắt Diệp Âm Trúc sáng ngời : “ Phải a ! Nữ tử thần âm hệ chúng ta lực phòng ngự đều tương đối yếu , nếu có thể cưỡi ngân long đạn tấu nhạc khúc thì có khi lại phát huy hiệu quả nhiều hơn đấy “
“ Ngươi ... ngươi thật sự muốn đem ngân long cho các nàng ? “ . Tô Lạp đến bây giờ mới hiểu , trước mặt ngốc tử này , muốn nói ‘ cạnh khóe ‘ cũng không xong , không khéo hắn lại tưởng là lời khuyên thật đấy chứ .
Diệp Âm Trúc ngạc nhiên hỏi : “ Không phải ngươi vừa mới đưa ra đề nghị đấy sao ? “ .
Tô Lạp vội giựt lấy quả trứng ngân long trên tay Âm Trúc , miệng nói : “ Chủ ý của ta đã đổi , ta sẽ lấy “ .
“ Vậy ngươi cầm luôn vật này đi “ . Diệp Âm Trúc đưa luôn khối lân phiến cho hắn , miệng cứ tủm tỉm cười .
“ Ngươi vừa rồi cố ý nhử ta vào tròng đúng không ? “ . Tô Lạp nghi hoặc nhìn Âm Trúc .
ÂM Trúc vội cải biến : “ Không đâu ! Bất quá ta quá hiểu cá tính của ngươi , dám chắc nếu ta ‘ hào phóng ’ là ngươi lại tiết kiệm dùm “ .
Tô Lạp dẫm mạnh vào chân Âm Trúc : “ Tiện nghi thuộc về người khác không bằng chính bản thân mình chiếm lấy . Được rồi , kể từ bây giờ ta là long thích khách , nghe cũng oai đấy nhỉ ? ” .
Diệp Âm Trúc cười nói : “ Chi bằng bây giờ chúng ta bắt đầu đem ấp trứng đi . Nhìn xem tiểu long rốt cuộc có hình dáng gì “ .
Tô Lạp gật đầu , chú ngữ thiết lập khế ước trên đại lục ai cũng nắm được , hắn từ trước đến giờ chưa nghĩ đến việc có ma thú , nhưng nay có ngân long đưa tới tận tay , tội gì mà không nhận . Thần sắc Tô Lạp trở nên ngưng trọng vài phần , khẽ cắn đầu ngón tay , một giọt máu tươi chảy xuống quả trứng ngân long khiến quang mang màu bạc bạo phát . Tô Lạp lẩm nhẩm đọc chú ngữ : “ Dùng máu tươi ta làm vật dẫn , dùng mặt trăng chứng kiến sự không thay đổi của khế ước , ta và ngươi tâm linh tương liên , huyết mạch tương thông , vĩnh viễn không rời nhau “ .
Sau câu chú ngữ của Tô Lạp , không khí xung quanh như sôi trào các loại nguyên tố ma pháp , quang mang từ quả trứng ngân long càng tỏa ra mạnh mẽ ra tứ phía , không ngừng thôn phệ các năng lượng nguyên tố , giống như trăm sông đổ về biển cả . Linh hồn Tô Lạp cũng cảm thấy trong thân thể xuất hiện một cỗ năng lượng kỳ dị , tinh thần mình tựa hồ như có thêm cái gì đó , tâm linh cùng huyết mạch của hắn giờ đã tương thông với quả trứng .
“ Rốp “ . Một âm thanh vỡ vụn nhẹ nhàng vang lên , từ quả trứng bắt đầu xuất hiện một vết nứt , rồi vết nứt ngày càng kéo dài đến toàn bộ quả trứng .
“ Phang “ .
Diệp Âm Trúc cùng Tô Lạp tapapj trung nhìn sự biến hóa trên quả trứng . Một cái đầu tiểu long màu bạc chui ra từ quả trứng , đôi mắt to trong suốt mang đầy sự ngơ ngác . Tiểu long há miệng , đớp một miếng vỏ trứng nhai rôm rốp rồi rất nhanh sau đó đã ‘ thanh toán ‘ xong toàn bộ đống vỏ . Thân hình tiểu long cũng đã lộ rõ , dài chứng nửa thước hơn , toàn thân lân phiến bao phủ kín mít , bốn móng vuốt nhỏ đang không ngừng cào cào không khí , đôi cánh bé xíu trên lưng cũng đã xòe ra nhưng tạm thời không thể giúp nó bay được . Toàn bộ vỏ trứng đã bị tiểu long ăn hết , không biết đó có phải là đồ đại bổ không mà sau khi ăn xong , thân thể tiểu long có lớn lên đôi chút .
Theo sự cảm ứng từ khế ước , tiểu long quay qua nhìn Tô Lạp , cặp mắt xinh đẹp mở to , dùng cái đầu đáng yêu dúi dúi vào ngực Tô Lạp như làm nũng , bật ra hai chữ : “ Mụ mụ “ . Thanh âm tràn đầy sự non nớt ngây thơ , có chút không rõ ràng .
Diệp Âm Trúc sững sờ nhìn Tô Lạp đang đỏ bừng cả mặt : “ Oa , nó có thể nói được ! Mà sao nó gọi ngươi là ‘ mụ mụ ‘ vậy ? “ .
Tô Lạp trìu mến vuốt ve đầu tiểu long , xấu hổ nói : “ Có lẽ bởi vì ta là người thứ nhất nó nhìn thấy nên nó nhận lầm ta là mẫu thân . Tiểu long ngoan , sau này ta gọi ngươi là Ngân Tệ có được không ? “ .
“ Ách , Tô Lạp , ngươi cũng không cần phải thể hiện thái độ tham tiền đến mức đó chứ “ . Diệp Âm Trúc có chút bất bình thay cho tiểu long . Nhưng điều khiến hắn thấy kinh dị là tiểu long lại hưng phấn gật đầu , tựa hồ như rất thích cái tên này .
Có điều Diệp Âm Trúc không biết , long là một loài sinh vật rất thích tài phú y như Tô Lạp . Mặc dù nó còn nhỏ , nhưng với một trí tuệ cao của ngân long , thiên phú của nó đã bắt đầu hiển lộ .
Tô Lạp cười nói : “ Ngươi xem , nó có vẻ rất thích cái tên này đấy , cái tên Ngân Tệ rất hay mà “ .
Tô Lạp là thích khách , cũng không phải ma pháp sư , bản thân hắn không thể tạo ra một không gian ma pháp , chỉ có thể đặt ngân long lên giường , cùng Diệp Âm Trúc chăm chú nhìn nó , ‘ tiểu tử ‘ này quả thực quá đáng yêu a !
“ Tô Lạp , ngươi nói xem tại sao ngân long vừa mới nở ra từ trứng đã có thể nói được vậy ? “ .
“ Ngốc ! Ngân long chính là một chủng loại cao quý trong long tộc , ngoại trừ thần thánh cự long trong truyền thuyết , ngân long chính là đứng đầu trong long tộc , đương nhiên vừa mới sinh ra đã có trí tuệ . Chỉ không biết bao giờ nó mới trưởng thành đây ? “ .
Diệp Âm Trúc cười nói : “ Bất luận thế nào thì bây giờ ngươi chính là long thích khách đầu tiên của đại luc , lại còn là ngân long thích khách nữa “ .
Nhẹ nhàng vuốt ve lân phiến của Ngân Tệ , Tô Lạp đột nhiên qua quay nhìn Âm Trúc thật lâu rồi hỏi : “ Âm Trúc , tại sao ngươi đối với ta tốt thế ? Vĩnh hằng thế thân khôi lỗi , thiên sử thán tức , nay còn có thêm tiểu ngân . Mỗi thứ đều không thể dung kim tệ để mua được , vậy mà ngươi lại dễ dàng tặng cho ta “ .
“ Chúng ta là bằng hữu mà “ .
“ Âm Trúc , ngươi là người tốt , nhưng mà muốn sinh tồn ở thế giới này , ngươi không thể sống mãi như vậy . Ngươi không thể dễ dàng tín nhiệm một ai đó , nếu không sau này sẽ có hại cho ngươi “ .
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói : “ Ta tin vào sự phán đoàn của bản thân ta . Huống chi những thứ đó ta cũng không phải cho ngươi không đâu , ngươi sau này phải dọn phòng và nấu ăn cho ta cơ mà . Những đồ vật ấy và cả tiểu ngân nữa đều không thể ăn được , ta chỉ có thể đổi chúng lấy thức ăn ngươi nấu thôi “ .
Nói đến đây , hắn xoa xoa bụng : “ Tô Lạp , ta đói rồi ... “ .