Cầm Đế

Chương 144 - Cửu Châm Phong Thần ( Phần 3 )

Tử cười . Mặc dù bây giờ thân thể hắn suy yếu nhưng trong lòng vô cùng sảng khoái , thật không thể nghĩ rằng bản thân mình chỉ là thất cấp lại có thể chém chết một hắc long và dọa một ngân long sợ đến nỗi không dám phản kháng . Quả thực vô cùng thú vị a !

“ Âm Trúc , ngươi có biết không , lúc bọn họ sử dụng cấm chú , ta phải huy động toàn bộ năng lượng trong cơ thể mình bộc phát ra , mặc dù tiêu hao cực kỳ lớn nhưng cũng có thể ngăn chở được . Đáng tiếc , lúc đó ta chỉ có thể xuất ra một kích duy nhất , không thể nghĩ rằng hắc long ấy quá yếu ớt , bị một kích của ta hủy diệt . Thống khoái , thật sự là thống khoái ! Buồn cười nhất là ngân long lại bị ta dọa cho sợ mất mật , không biết lúc ấy ta không còn một chút khí lực nào . Dù sao thì long tộc của nàng và tổ tiên của ta có một mối cừu hận truyền kiếp , không thể giải trừ . Cái nàng sợ chính là thực lực của tổ tiên ta qua lời kể của các trưởng lão long tộc . Cũng may mà lúc đó ngươi đứng ra đề nghị phương pháp tiêu trừ trí nhớ , không hổ là huynh đệ tốt của ta . Chúng ta không cần thương lượng mà lại có thể phối hợp một cách hoàn mỹ như vậy . Ha ha ... ha ha ha “ . Nương theo tiếng cười , thân ảnh của Tử dần dần mờ ảo rồi hóa thành một đạo tử quang dung nhập vào trong người Diệp Âm Trúc .

Phản ứng đầu tiên của Diệp Âm Trúc là sửng sốt , nhưng hắn đã trưởng thành hơn rất nhiều so với trước kia , cũng không dám nấn ná ở đây thêm , vội vàng hành động . Hắn liên đem thân thể của Hắc long Dạ Tinh Hủ tống vào không gian giới chỉ được An Nhã tặng . Mặc dù thân thể của Hắc long đã bị đoạn làm hai mảnh nhưng theo lời Tử nói , mỗi một bộ phận trên người cự long đều là bảo bối , hơn nữa đây còn là cửu cấp cự long a ! Sau đó , Diệp Âm Trúc vội buộc Ly Sát ở sau lưng , tay ôm Tô Lạp , dụng tốc độ nhanh nhất của mình rời khỏi hiện trường . Để tránh người của Mễ lan thành đang đi đến , hắn đi chếch về phía bắc một đoạn đường , sau đó mới nhằm phương hướng của Mễ lan học viện trở về .

Trọng lượng của Ly Sát không như sự tưởng tượng của hắn , mặc dù là một cửu cấp cự long mà thân thể của nàng rất nhẹ , thậm chí còn nhẹ hơn một nữ tử bình thường . Hơn nữa thân thể mềm mại ấy cứ không ngừng cọ sát vào lưng hắn do đường đi gập ghềnh . làm hắn cảm thấy nóng hết cả người . Trong khi đó thân hình Tô Lạp áp sát vào lồng ngực hắn càng làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc . Thân thể Tô Lạp rất mềm mại , ý như Ly Sát vậy , chẳng lẽ thích khách nào thân thể cũng như thế này sao ? Khi tiếp xúc , Âm Trúc còn cảm thấy một làn hương khí nhè nhẹ từ người Tô Lạp tỏa ra .

Đáng tiếc là bây giở Diệp Âm Trúc không để ý nhiều đến việc bản thân đang vác một ngân long trên lưng và ôm một thích khách trong lòng , đầu óc hắn đang tràn ngập những hình ảnh của trận đánh vừa rồi . Trải qua khoảng thời gian tại đồ thư quán của hoàng gia , tâm chí Diệp Âm Trúc phát triển không ít , đã tổng kết lại tình tiết trong trận đánh vừa rôi .

Đầu tiên , Âm Trúc đã biết được thân phận của Tử . Theo như lời của Dạ Tinh Hủ và Ly Sát thì Tử là tử tinh bỉ mông , so với bỉ mông cự thú còn cao quý hơn rất nhiều , hơn nữa khí thế của Tử còn có thể áp đảo cả hoàng kim bỉ mông , hoàng kim bỉ mông cùng còn phải tuân theo sự điều khiển của Tử .

Mà hình như Tử còn là một trong bốn viễn cổ tứ đại thần thú . Theo lời Tử thì hình như thực lực của hắn mới tườn đương với thất cấp ma thú , sở dĩ đêm nay có thể giết Dạ Tinh Hủ dễ dàng là do khí tức của hắn uy hiếp đối phương , hơn nữa do vừa phải sử dụng cấm chú đối phó với Ly sát nên thực lực Dạ tinh Hủ đại giảm .

Cuối cùng , Âm Trúc xác định thân phận của Tử trong thú nhân tộc vô cùng mẫn cảm , nếu không Tử sẽ không phải cố kỵ long tộc biết được tung tích của mình như vậy .Xem ra , sau này cho dù Tử có khôi phục , Âm Trúc cũng phải ít gọi Tử ra hơn , nhất là khi đối mặt với long tộc , như thế mới tránh được rất nhiều phiền toái ngoài ý muốn .

Khi Âm Trúc trở về Mễ lan học viện thì cả Mễ lan thành đang vô cùng nhốn nháo . Cấm chú xuất hiện cách thủ đô Mễ lan đế quốc một trăm dặm , nếu đối phương mà phóng thẳng vào Mễ lan thành , vậy sẽ có hậu quả gì xảy ra ? Trong đầu mỗi người , sự xuất hiện của cấm chú luôn đi kèm với hai chứ hủy diệt , nay đồng thời lại có hai cấm chú xuất hiện cùng một lúc đối kháng với nhau , nhất thời thu hút toàn bộ sự chú ý của người dân trong Mễ lan thành . Toàn bộ hội viên của ma pháp sư công hội Mễ lan đế quốc đều được điều động , dưới sự bảo vệ của long kỵ binh , đi đến nơi phát sinh cấm chú . Đương nhiên lúc họ đến nơi chỉ thấy một mảnh đất phuong viên mười dạm bằng phẳng một cách đáng sợ cùng với sự ba động cuồng bạo của ma pháp nguyên tố .

Diệp Âm Trúc đi vào phòng mình , đặt Ly Sát ở trên giường của mình , sau đó đưa Tô lạp về giường của hắn . Âm Trúc nhở lại lời nói của Tô Lạp , dù sao Ly Sát cũng chỉ là một nữ tử , trong khi phòng của hắn và Tô Lạp chỉ có hai giường , vì thế hắn lên luôn giường của Tô Lạp ngủ . Bây giờ tinh thần của Âm Trúc suy yếu rất nhiều , trong một ngày hai lần thi triển cửu châm phong thần , cho dù được Tử trợ giúp cũng tiêu hao rất nhiều tinh thần lực . Hơn nữa còn phải vừa chạy vừa đánh suốt một trăm dặm , lúc về lại mang theo hai người , làm hắn cảm thấy vô cùng uể oải , đành lựa chọn phương pháp đơn giản nhất để hồi phục là : ngủ , không ngồi minh tường nữa .

Tô Lạp vẫn bất tỉnh nhân sự , được Âm Trúc đẩy lùi vào trong . May mà người Tô Lạp thuộc loại nhỏ bé , có thêm Âm Trúc cũng có thể gọi là miễn cưỡng đủ chỗ trên giường . Theo thói quen , tay của Diệp Âm Trúc để một cách vô thức lên ngực Tô Lạp , trong khi hắn đã ngủ tự lúc nào .

Cả căn phòng trở nên im lặng , chỉ còn tiếng hít thở đều đều .

Trong giấc mơ , Diệp Âm Trúc mơ hồ cảm giác được một mùi hương khí phảng phất xung quanh , trong khi thân thể đang bị ai đó ôm chặt lấy , thân hình người này mềm mại phi thường .

Sáng sớm , khi rạng đông mới ửng hồng thì túc xá của Âm Trúc và Tô Lạp đã có người gõ cửa .

“ Âm Trúc , Âm Trúc ... “ . Thanh âm có chút cấp bách .

Đứng gõ cửa là một thanh niên tướng mạo tuấn tú , hai mắt tràn ngập sự hưng phấn , ngực không ngừng thở dốc , chắc là vừa mới chạy một quãng đường khá xa đến đây . Người này không phải ai xa lạ , chính là Mã Lương .

Khi vừa mới có tiếng chân bước ra mở cửa , Mã Lương chưa đợi cửa mở đã hưng phấn nói luôn : “ Âm Trúc , có chuyện lớn rồi , vào đêm qua có cấm chú xuất hiện gần Mễ lan thành , ngươi có biết không , quả thực ... “ .

Vừa nói đến đây , cửa túc xá hoàn toàn mở rộng , vẻ mặt hưng phấn của Mã Lương nhất thời cứng lại , hai mắt mở to nhìn về phía trước , ngay cả hữu thủ đang giơ lên gõ cửa cũng giữ nguyên tư thế . Người ra mở cửa không phải là Tô Lạp hay Diệp Âm Trúc mà là một nữ tử mặc trường bào màu trắng , vóc dáng thon dài , đôi mắt màu tím thơ mộng , gương mặt tuyệt mỹ . Hình ảnh này chỉ trong nháy mắt đã khắc sâu vào trong lòng Mã Lương .

Lúc này mỹ nữ có vẻ mệt mỏi , trong ánh mắt có vài phần ảm đạm , vẻ mặt như là vừa mới tỉnh ngủ dậy .

“ Ngươi là ai ? “ . Thanh âm thánh thót nhưng lạnh như băng vang lên , khiến toàn thân Mã Lương ngốc trệ .

Mặt đối mặt với mỹ nữ này , đột nhiên Mã Lương cúi gằm mặt xuống không dám nhìn nữa , trong khi lùi lại phía sau mấy bước , miệng thì thào tự nhủ : “ Đúng rồi mà ! Đây chắc chắn là túc xá của Âm Trúc “ .

“ Vậy ngươi là ai ? “ . Thanh âm của Mã Lương tràn ngập sự nghi hoặc . Phải biết bây giờ , mới sáng sớm , ngay cả mặt trời còn chưa lộ diện , vậy àm tại túc xá của Tô Lạp và Âm Trúc lai xuất hiện một vị tuyệt thế mỹ nữ , vẻ mặt xinh đẹp tuyệt trần nhưn bộ dáng mẹt mỏi , tựa hồ như vừa mới ngủ dậy , vậy thì ...

Ly Sát lạnh lùng liếc hắn một cái , không thèm trả lời , xoay người trở về phòng , cũng chẳng thèm đóng cửa . Mã Lương vội vã bước theo , hắn liếc mắt thấy trên vách tường đại sảnh có một lỗ thủng khá lớn , đó chính là một quyền của Dạ Tinh Hủ lưu lại đêm qua .

Ly Sát đi tới phòng ngủ mới dừng lại , không nói thêm lời nào , chỉ là ánh mắt chuyển đến nhìn một trong hai chiếc giường . Mã Lương tò mò nhìn theo thì sửng sốt đến ngây người , mắt mở trừng trừng như không tin vào những gì mình vừa nhìn thấy . Trên chiếc giường đó có hai người đang ngủ nhưng tư thế của hai người này cực kỳ cổ quái . Tô Lạp thì rúc vào trong ngực của Diệp Âm Trúc , trong khi tay phải và chân phải của Âm Trúc lại gác qua người Tô Lạp , cả hai cứ ôm chặt lấy nhau như thế ma ngủ , tiếng hít thở đều đều chứng tỏ họ đang ngủ rất say .

“ Khái khái “ . Mã Lương ho khan hai tiếng . Hắn thật sự không thể hiểu nổi vào tối hôm qua đã có chuyện gì xảy ra ở cái túc xá này vậy , mỹ ữn thì ở lại , hai nam nhân lại ôm ấp nhau ngủ . Rối loạn , hoàn toàn rối loạn !

Có lẽ bởi vì tiếng ho khan của hắn nên hai người đang ngủ đã bắt đầu tỉnh dậy . Người tỉnh lại đầu tiên chính là Tô Lạp ở trong lòng của Diệp Âm Trúc . Chậm rãi chui nửa người ra khỏi ngực Âm Trúc , Tô Lạp mắt nhắm mắt mở nhìn Mã Lương cùng Ly Sát ở cạnh đấy , sau đó mới nhìn lại giường mình ngủ .

“ Aaaaaaaaaaaaaaaaa ! “ . Một tiếng hét chói tai vang lên , cường độ lớn đến nỗi Mã lương đã bịt tai lại mà vẫn phải lui về sau mấy bước . Ngay cả Ly Sát đứng cạnh đấy cũng bị tiếng hét làm cho hoảng sợ .

Bình Luận (0)
Comment