Cầm Đế

Chương 146 - Giáo Sư Diệp Âm Trúc (Phần 2)

Nói đến đây , Tô Lạp không khỏi đỏ mặt , hắn so với Ly Sát thì hiểu rõ Diệp Âm Trúc hơn nhiều , tự nhiên cũng tin tưởng hắn không cố tình sắp đặt , nếu không lúc ấy cũng sẽ không giúp hắn ra sức che giấu .

Diệp Âm Trúc bất đắc dĩ nói :

-Tô Lạp , ta không muốn lừa ngươi , nhưng có một số việc ngươi vốn hoàn toàn không biết rõ ràng , để tránh phiền toái về sau , ta chỉ có thể nói như vậy , những gì lúc nãy giải thích với Ly Sát đa phần đều là sự thật . Về phần ngươi tại sao lại nằm trong lòng ta mà ngủ , ta cũng không biết a ! Hay là tại ngươi nghĩ người ta rất ấm áp nên cố ý chui vào cạnh ta để ngủ ?

Tô Lạp nhìn Diệp Âm Trúc giận dữ , phóng cước đá về phía hắn

-Ngươi chết đi!

Âm Trúc cười ha hả , nghiêng người né qua , thân hình chớp lên một cái , đã chuyển ra đường đi về phía phòng học của Thần Âm hệ . Nhìn bóng hắn rời đi , Tô Lạp không khỏi đỏ mặt , hai tay xoa má đang nóng bừng , tự nhủ thầm :

-Hắn , hắn không chiếm tiện nghi của mình sao . Tên bại hoại này , ngày càng xấu mà .

Diệp Âm Trúc bây giờ trong lòng không bình tĩnh giống như vẻ bề ngoài được , Ngân long cùng Hắc long lần lượt xuất hiện , hơn nữa mục tiêu đều là nhắm vào hắn , hắn rất rõ ràng , với thực lực của chính mình hoàn toàn không thể nào đối kháng cùng với thượng vị Long tộc , cửu giai cao thủ . Cho dù Khô Mộc Long Ngâm Cầm còn hoàn hảo , đối với thực lực quá chênh lệch của Long tộc mà nói , cũng không phát sinh ra hiệu quả . Hắc Long Dạ Tinh Hủ kia bị Tử giết chết , bên phía Hắc long thành tạm thời sẽ không nhận được tin tức gì . Bây giờ chỉ hy vọng là trong vòng mười ngày ngắn ngủi này , Hắc long thành sẽ không phái thêm người đến .

Trong khi tự hỏi , hắn đã đi đến phòng học của Thần Âm hệ . Từ khi khai giảng đến nay , hắn tổng cộng cũng không hề ở chỗ này quá vài ngày , vừa vào cửa nhất thời bị mọi ánh mắt kinh ngạc đổ dồn vào người .

Lúc này vẫn chưa bắt đầu vào học , Tuyết Linh khúc khích cười nói :

-Ui , danh nhân của Thần Âm hệ chúng ta , Cầm thành lĩnh chủ đại nhân cũng biết đi học a ! Hiếm thấy , thật là hiếm thấy .

Diệp Âm Trúc tại Cầm thành đại triển thần uy , đánh lui quân đội Thú nhân tộc đã trở thành sự kiện lưu truyền khắp học viện . Trở thành tiền lệ chưa từng có , phát huy thực lực vốn có hạn đánh lui địch nhân mạnh hơn mình . Việc hắn được quốc vương phong thưởng tự nhiên mọi người đều hay biết .

Học sinh năm nhất của Thần Âm hệ tổng cộng chỉ có mười một người . Lúc này , toàn bộ 11 cô gái , tổng cộng 22 ánh mắt hoàn toàn tập trung lên người Diệp Âm Trúc , giống như bị vây quanh bởi muôn ngàn đao kiếm , cảm giác rất không thoải mái .

Diệp Âm Trúc lè lưỡi nhìn nhìn Tuyết Linh , chạy nhanh đến vị trí của mình ngồi xuống , lúc này mới thở phào nhẹ nhõm , thấp giọng hỏi Lam Hi ngồi cùng :

-Hôm nay học môn gì vậy ?

Lam Hi nghe Diệp Âm Trúc hỏi nàng , không hiểu sao bỗng nhiên đỏ mặt , thì thầm trả lời :

-Vốn là học môn Âm luật tri thức , nhưng vừa rồi sư phụ đột ngột tuyên bố , bởi vì xuất hiện tình huống đặc biệt , tất cả giáo sư phải đi dự họp nên chuyển thành giờ tự học , cho chúng ta tự tham khảo ma pháp âm nhạc lẫn nhau .

-A !

Nghe Lam Hi nói như vậy , Diệp Âm Trúc không khỏi có chút thất vọng , mặc dù về lý luận âm nhạc mà nói , hắn không cần học thêm điều gì , nhưng với các món nhạc khí khác , hắn vẫn rất hứng thú tìm hiểu . Cho nên mặc dù trước kia số ngày tham dự học không nhiều nhưng mỗi lần đi học hắn đều nghe giảng rất chăm chú .

Tuyết Linh ngồi phía trước quay mặt lại , nói với Diệp Âm Trúc :

-Âm Trúc , hay là người dạy bọn ta đi , có được không ? Tại sao ma pháp cấp bậc của mọi người đều tương đương nhau mà thực lực Cầm ma pháp của ngươi lại cường đại như vậy ? Thậm chí còn có thể dẫn dắt chúng ta , vốn luôn bị xem là yếu ớt Thần Âm hệ trở thành quán quân của Tân sinh tranh tài.

-Ta ?? Ta không được .

Diệp Âm Trúc có chút quẫn bách trả lời . Mặc dù tâm tính đã phát triển hơn một chút nhưng hắn vẫn còn khá khờ khạo , nhất là khi đứng trước mặt nhiều nữ tử như vậy .

Tính tình của Tuyết Linh luôn rất thẳng thắn , rời khỏi chỗ ngồi , bước nhanh đến chỗ Diệp Âm Trúc , mạnh mẽ kéo tay hắn đứng lên :

-Tại sao lại không được . Toàn bộ giáo sư của Thần Âm hệ chúng ta , kể cà Ny Na chủ nhiệm cũng đều khen ngợi ngươi không dứt . Bọn họ đều nói thực lực của ngươi cũng đủ để trở thành giáo sư của Thần Âm hệ rồi . Mặc dù chúng ta không sử dụng nhạc cụ giống nhau nhưng nguyên lý âm nhạc thì cũng như nhau cả . Chẳng lẽ ngươi lại giấu nghề không muốn chỉ dạy cho chúng ta ?

Diệp Âm Trúc nhìn Tuyết Linh , lại quay sang nhìn vẻ mặt Lam Hi đầy tò mò , trong lòng đột nhiên phát sinh một ý nghĩ kì dị . Nhìn qua thực lực của hắn giờ đây đã là Kiếm Đảm Cầm Tâm 3 giai , tương đương với Lục cấp cao giai Đại ma pháp sư , nhưng cho dù hắn sử dụng năng lực của cổ cầm thần khí , cũng hoàn toàn không có khả năng uy hiếp đối thủ cao hơn mình nhiều cấp bậc . Nhưng độc tấu cũng không phải là cách chơi nhạc duy nhất . Tần Thương từng dạy cho hắn , nếu muốn cho thực lực của Thần âm sư chân chính phát huy thì phải sử dụng đến hợp tấu . Tiếc là cổ cầm thì không phù hợp để sử dụng với hợp tấu mà thôi . Bây giờ học sinh chung quanh đều là Thần âm sư , cho dù thực lực bọn họ cao thấp không đều nhưng nếu có thể cùng nhau phối hợp tấu lên một nhạc khúc , vậy sẽ mang lại hiệu quả như thế nào ? Phải biết rằng , có một số ít cổ khúc mà hầu hết tất cả các loại nhạc khí đều có thể diễn tấu được .

Trong lúc hắn đang miên man nghĩ ngợi thì Tuyết Linh đã nói một tràng dài , nhìn Diệp Âm Trúc bộ dạng hồ đồ ngây ngốc , Tuyết Linh không nhịn được , khúc khích cười , nói :

-Được rồi , Diệp sư phụ , dạy cho chúng ta đi nào!

Nghe thanh âm của Tuyết Linh , Diệp Âm Trúc như từ trong mộng tỉnh lại , bất đắc dĩ nhìn chúng nữ , hỏi :

-Vậy các ngươi muốn nghe ta nói cái gì nào ?

Tuyết Linh mỉm cười nói :

-Đương nhiên muốn nghe ngươi giải thích , tại sao cầm khúc của ngươi uy lực hơn hẳn các khúc nhạc do các loại nhạc khí khác ? Ta cũng hỏi qua Lam Hi , mặc dù cô ấy cũng dùng cổ cầm nhưng khi tấu nhạc thì khúc nhạc cũng tuyệt không thể có khí phách chấn nhiếp nhân tâm như của ngươi được , vậy rốt cục là tại sao ?

May mắn là học sinh năm nhất của Thần Âm hệ chỉ có mười mấy người , trải qua thời gian ngắn lúng túng , Diệp Âm Trúc cũng từ từ trầm tĩnh lại , dù sao thì hắn cũng từng tôi luyện qua chiến trận , thiên binh vạn mã chẳng hề e dè , mỉm cười nói :

-Kỳ thật vấn đề rất đơn giản , Thần Âm sư sử dụng nhạc khí gì cũng đều giống nhau cả . Cho dù là ta hay là các ngươi khi tấu nhạc cũng cùng có chung mục đích , chính là bằng vào khúc nhạc mình diễn tấu làm ảnh hưởng đến tâm lý người khác , nói ra thì đơn giản vậy nhưng muốn làm thì phức tạp hơn , nguyên nhân duy nhất mà khúc nhạc do các ngươi diễn tấu ảnh hưởng kém hơn khúc nhạc của ta là do các ngươi luyện tập chưa đủ .

Tuyết Linh sững người ra một lúc :

-Luyện tập không đủ ? Tại sao ? Một khúc nhạc đối với chúng ta mà nói , nhiều nhất là một tháng có thể luyện đến phi thường quen thuộc , tại sao lại nói là luyện tập không đủ ?

Diệp Âm Trúc lắc đầu nói :

-Ngươi nói luyện tập một tháng , chỉ là mới học được giai điệu và nhịp điệu mà thôi , cũng chỉ là phần ngoài của khúc nhạc , hoàn toàn không phải là tinh túy của nó . Ngươi muốn biết tại sao khúc nhạc của ta diễn tấu uy lực hơn nhiều so với các ngươi không ? Không phải bởi vì tinh thần lực của ta cường đại hơn các ngươi mà chủ yếu là đối với khúc nhạc đó , ta lý giải và cảm nhận nó sâu sắc hơn các ngươi . Sư phụ ta từng dạy rằng , muốn tấu một khúc nhạc thật hay , trước hết là tâm hồn phải hòa hợp cùng khúc nhạc , khi nào tâm hồn các người đồng điệu cùng khúc nhạc thì cũng sẽ rung động theo giai điệu của khúc nhạc đó . Lúc đó mới có thể xem là tập luyện thành thục được . Nhưng cho dù là tập luyện thành thục cũng chỉ mới là khởi đầu mà thôi . Muốn diễn tấu một khúc nhạc cho tốt , chủ yếu nhất là phải nắm được tâm tình của nhạc khúc đó . Khi ngươi diễn tấu thì mang tâm tình của mình dung hợp cùng tâm tình của khúc nhạc , có như vậy ngươi mới có thể phát huy tận lực bản chất của khúc nhạc đó . Cũng chỉ có trải qua quá trình như vậy , Thần Âm sư mới có thể tự đề thăng tinh thần lực của chính mình một cách nhanh chóng được .

Theo lời nói của Diệp Âm Trúc chính là phép luyện cầm bí mật của Cầm Tông , nhưng thật ra đây cũng không phải là bí mật gì quá to lớn , nói ra thật rất đơn giản nhưng muốn thực hiện được thì muôn ngàn khó khăn . Diệp Âm Trúc thiên tài như vậy cũng phải mất 16 năm ròng rã , khi hắn đột phá cảnh giới Xích Tử Cầm Tâm hoàn toàn mới có thể dung nhập tâm hồn vào cầm khúc , rung cảm theo từng giai điệu của cầm khúc . Còn đối với Thần Âm sư bình thường , như sư phụ Tần Thương của hắn , chỉ khi đột phá được Kiếm Đảm Cầm Tâm , đạt tới Tử Vi Cầm Tâm , mới có thể làm được điều tương tự . Đây cũng là lý do chính tại sao lúc đầu Tần Thương nhất định bắt Diệp Âm Trúc tu luyện Xích Tử Cầm Tâm trước . Ưu thế của Xích Tử Cầm Tâm rõ ràng được khẳng định , ma pháp sư đồng cấp với Diệp Âm Trúc tuyệt không có khả năng chiến thắng hắn .

Nghe lời Diệp Âm Trúc nói xong , toàn bộ nữ tử xung quanh đều trầm mặc tự hỏi , Tuyết Linh thì thào tự nhủ :

-Diễn tấu nhạc khúc mà còn phải hiểu được sâu xa tâm tình của nhạc khúc , phải mang toàn bộ tinh thần bản thân dung nhập vào nhạc khúc sao ? Loại lý thuyết này lần đầu tiên ta mới nghe thấy…

Diệp Âm Trúc nói tiếp :

-Chỉ có làm được như vậy mới có thể được xem là Thần Âm sư chân chính . Các học hệ khác nói Thần Âm hệ chúng ta yếu ớt như gà , chính là bởi vì trong Thần Âm hệ chúng ta , cơ hồ không có Thần Âm sư chính thức.

Lam Hi đột nhiên đứng phắt dậy , ánh mắt nàng nhìn Diệp Âm Trúc tựa như đệ tử nhìn sư phụ mình , toàn bộ mang theo ánh nhìn tôn kính cùng ngưỡng mộ :

-Đối với chúng ta mà nói , phải mất bao lâu mới có thể chân chính lĩnh hội một nhạc khúc đây ?

-Cái này ..

Diệp Âm Trúc nói ra có chút khó khăn , các nữ tử này tuổi tác so với mình không nhiều cách biệt , đều là khoảng 16,17 tuổi , nhưng trong số các nàng , ngay cả chanh cấp tinh thần lực cũng chưa ai đạt tới . Muốn lĩnh hội được tâm hồn của nhạc khúc , co hồ mất cả đời cũng chưa chắc có khả năng làm được . Nhưng mình vừa nói hùng hồn như vậy , những lời thế này làm cách nào nói ra được đây ?

Lam Hi nhìn Diệp Âm Trúc băn khoăn khó nói , vội vã thay đổi câu hỏi của chính mình :

-Nói lại , ngươi phải mất thời gian bao lâu mới có thể đạt tới trình độ như hôm nay ?

Diệp Âm Trúc thở phào nẹ nhõm , nói :

-Nghe sư phụ kể lại , ta từ khi đầy tháng đã được người hàng ngày ngồi bên cạnh đánh đàn , dùng tiếng đàn ảnh hưởng , nuôi dưỡng tâm hồn ta từ bé , mang lại cho ta cảm giác âm luật , chính là xây dựng căn cơ cho ta thật vững . Ngay khi ta tròn 3 tuổi , thì sư phụ chính thức truyền nghề cho ta . Năm nay ta 16 tuổi , hơn mười năm khổ luyện , cũng là thời gian trước khi ta tới học viện này . Mỗi ngày ngoại trừ lúc ăn cơm với ngủ cũng đều luyện đàn . Nhưng mà lúc ta có thể dung hợp tâm hồn vào cầm khúc , có thể sử dụng cầm khúc không giống như trước kia , chính là ở cuộc so tài Tân sinh , trận đánh cùng với Nội Tư Tháp.

Ánh mắt đám nữ tử trên người Diệp Âm Trúc cơ hồ ngưng hẳn lại , 16 năm , suốt 16 năm dài a ! Từ khi còn nhỏ đã lớn lên cùng tiếng đàn , mỗi ngày ngoại trừ lúc ăn và ngủ thì đều là tập đàn , đây là khái niệm gì vậy ?

Một nữ sinh năm nhất khác cất tiếng hỏi :

-Vậy ngươi hoàn toàn không có tuổi thơ hay sao ?

Kính mời các huynh đệ, tỷ muội tham gia dịch Cầm Đế.

Để tiện liên lạc hãy add nick của MacVanDanh: [email protected]

hoặc của lythongcz: [email protected]

tại hạ: [email protected]

7 kỳ quan thiên nhiên thế giới - Hãy vote cho Vịnh Hạ Long, Vườn Quốc gia Phong Nha - Kẻ Bàng, Núi Fansipan (http://new7wonders.com/nature/en/voteonnominees/)

Bình Luận (0)
Comment