Thác Áo đường hoàng nói:
“Măng phỉ thúy này có được thật không dễ dàng gì, giá khởi điểm là năm ngàn kim tệ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm trăm kim tệ , bây giờ xin mời các vị quan khách bắt đầu ra giá đi.“
Diệp Âm Trúc trong lòng mắng thầm một tiếng, năm trăm kim tệ a, làm ăn thật có bản lĩnh, mặc dù măng ở Bích Không Hải không phải là ai cũng có khả năng thưởng thức, nhưng tại A Tạp Địch Á, giá trị của chúng chỉ cao hơn lương thực thông thường một chút mà thôi. Có điều, tới cực bắc hoang nguyên này lập tức lại trở nên đắt gia đáng sợ như vậy. Lợi nhuận như vậy có thể hiểu tại sao thương hội này lại mạo hiểm tới tận pháo đài Lôi thần chùy mở trường đấu giá.
Trong khi Diệp Âm Trúc đang suy tưởng, đấu giá đã bắt đầu, so sánh với cuộc sống của loài người, xã hội của thú nhân xem ra đơn giản hơn rất nhiều, mọi thứ quy lại cũng chỉ về một mối là ẩm thực. Thú nhân vốn là một chủng tộc rất háu ăn, ở đâu cũng vậy, sự thèm khát đối với các món ăn của đám quý tộc thú nhân, cả Diệp Âm Trúc lẫn Tử đều hkông thể giải thích. chỉ là qua vài lần đặt giá, cây măng phỉ thúy tầm thường này đã được tăng giá lên gấp đô, trở thành một vạn kim tệ.
“Một vạn mốt …“
“Hai vạn …“
Điên rồi, đều điên hết rồi! Diệp Âm Trúc từ từ nhắm mắt lại, màn đấu giá này thật sự làm cho hắn hết sức thất vọng.
Thanh âm của Tử vang lên trong tai Diệp Âm Trúc:
“Nếu có một ngày ta có thể trở thành người lãnh đạo Thú nhân tộc, Âm Trúc, ngươi có nguyện ý trao đổi lương thực từ thế giới loài người với chúng ta hay không?“
Diệp Âm Trúc mở mắt nhìn hắn:
“Tử, ta không biết phải trả lời ngươi chùyện này như thế nào. Nếu như có khả năng đáp ứng, ta chắc chắn sẽ không cự tuyệt yêu cầu của ngươi. Nhưng sau khi thú nhân no đủ rồi thì có thể sẽ hướng về loài người phát động tấn công hay không đây?“
Trong mắt Tử quang mang lóe lên một thoáng:
“Không! Chỉ cần dưới sự lãnh đạo của ta, sẽ không có chùyện đó xảy ra. Ta nghĩ thông suốt rồi, thế giới loài người quá phức tạp, chỉ có cực bắc hoang nguyên mới là nơi tốt nhất để cho Thú nhân tộc sinh sống. Cục diện Thú nhân như hiện giờ, vấn đề chính có lẽ là sinh sản quá nhiều không hạn chế, cho nên hàng năm hay vào mùa thu tổ chức chiến tranh để tiêu hao bớt lực lượng binh lính Thú nhân, nhưng lại sau một thời gian ngắn số lượng tăng trưởng trở lại như cũ. Đợi đến lúc thích hợp ta sẽ tìm hiểu cặn kẽ vấn đề này sau.“
Phiên đấu giá đầu tiên cuối cùng cũng kết thúc, cây măng nặng chừng hơn mười cân này được bán với giá là hai vạn năm trăm kim tệ, một tên quý tộc Hổ nhân đã mua được.
Món đấu giá thứ hai đưa ra, cũng làm cho Diệp Âm Trúc với Tử không biết nên cười hay khóc, cũng đến từ A Tạp Địch Á, bất quá lại đổi tên thành Hỏa long quả, Hỏa long quả này quả thật bề ngoài nhìn rất mê hoặc, có cả vảy rồng bao phủ bên ngoài, màu sắc đỏ quyến rũ, lại bao phủ bằng sinh mạng khí tức mạnh mẽ tràn ngập, so với măng phỉ thúy lúc nãy thì lóng lánh hơn rất nhiều. Có tổng cộng hai mươi Hỏa long quả, dĩ nhiên cũng bán hết với giá là bốn vạn kim tệ.
Quý tộc Thú nhân quả thật lắm tiền, Diệp Âm Trúc trong lòng không khỏi cảm thán.
“Được rồi! Sau đây là món hàng đấu giá thứ ba của ngay hôm nay, cũng là món đấu giá có giá trị nhất. Đây cũng coi như là thương hội chúng ta đáp tạ lại tấm thịnh tình của quý vị quan khách ngày hôm nay đến đây tham gia đấu giá, lần đầu tiên đấu giá món hàng cao quý như vậy. Trước khi xem hàng , xin cho ta được công bố giá khởi điểm.“
Nói đến đây, Ai Thác Áo dừng lại một chút, thần sắc trên mặt lộ ra vẻ kích động:
“Giá khởi điểm là năm mươi vạn kim tệ.“
Tiếng xôn xao lại một lần nữa lan khắp khán phòng, năm mươi vạn kim tệ, đối với quý tộc Thú nhân mà nói, con số này cũng đã là một gia tài khổng lồ. Chẳng lẽ món này là một món ăn như trước hay sao? Món ăn nào đáng giá đến năm mươi vạn kim tệ vậy?
Xe đẩy lại tiến lên đài, lần này chỉ có một cô gái đẩy xe. Nhìn từ hình dáng kích thước của cái mâm đặt trên xe, xem ra món hàng thứ ba này rất nhỏ, bất quá chỉ bằng cái nắm tay. Nếu là một món ăn như hai món trước, một thứ nhỏ vậy mà giá đến năm mươi vạn kim tệ? Sợ rằng cho dù là gan rồng tủy phượng cũng không có được giá như vậy.
Ai Thác Áo ra vẻ thần bí nói:
“Xin quý vị quan khách chớ có nghi ngờ giá cả của món hàng này, các vị sẽ thấy ngay thôi, đây tuyệt đối là một vật cực kì có giá trị.“
Vừa nói hắn vừa lật tung tấm vải phủ trên khay.
Trên cái mâm nằm giữa xe đẩy là một khối bảo thạch lập thể hình tam giác, bảo thạch này màu hồng phấn, ánh sáng lưu chùyển xung quanh tựa hồ như có ma pháp nguyên tố lưu động. Chỉ là bởi vì ở pháo đài Lôi thần chi chùy, không khí không hề có ma pháp nguyên tố tồn tại, cho nên ma pháp nguyên tố này mới bị áp súc vào bên trong bảo thạch, không thể tỏa hào quang ra bên ngoài được.
Một thanh âm hùng tráng từ phía trước phát ra, theo gió truyền khắp khán phòng:
“Bất quá chỉ là một khối sinh mạng bảo thạch thôi. Có lẽ tại thế giới loài người các ngươi, thứ này giá trị năm mươi vạn kim tệ, chứ tại Thú nhân quốc chúng ta, khoáng sản phong phú, thứ đồ vật như vậy giá chưa đến năm vạn kim tệ, cho dù dùng để chứa thức ăn cũng là xứng đáng. Ai Thác Áo, tên tiểu tử nhà ngươi chắc là chán sống rồi, dám đem thứ đồ vật vứt đi như vậy đến đây đấu giá, định lừa gạt gì chúng ta chăng? “
Vừa nói, một thân hình cực kì hùng tráng đã từ phía sau một tấm bình phong đứng vụt lên, tên này phải cao hơn bảy thước, ngay cả cái bình phong cũng chỉ cao ngang thắt lưng của hắn, bộ lông màu vàng chói, thân hình vững chãi như núi, đúng là một Hoàng Kim Bỉ Mông. Tại thế giới Thú nhân, cho dù là cửu cấp Hoàng Kim Bỉ Mông, bình thường cũng không hóa thành hình người, thân thể to lớn cường tráng chính là niềm tự hào to lớn nhất của bọn chúng.
Nhìn thấy tên Hoàng Kim Bỉ Mông này, đồng tử của Tử đột nhiên co lại, cảm giác kích động vừa mới lắng xuống đột nhiên lại sôi trào, hai nắm tay nắm lại thật chặt, trong mắt quang mang lóe ra, tựa như có chuyện gì đó kích động lắm.
Ai Thác Áo cười cầu tài, nói:
“Tang Thác Tư đại nhân, đương nhiên không phải vậy rồi. Ta làm sao dám lừa gạt các vị quan khách chứ. Thứ đấu giá ngày hôm nay tất nhiên không phải là khối sinh mạng bảo thạch này mà là thứ chứa đựng trong nó. Có điều sự tồn tại của thứ này quá mẫn cảm, để phòng ngừa có chùyện bất trắc xảy ra nên ta mới giấu món hàng trong sinh mạng bảo thạch này thôi. Các vị quan khách, xin mời thưởng thức.“
Một tia tinh thần lực từ mi tâm của Ai Thác Áo bắn ra, nhập vào viên sinh mạng bảo thạch màu hồng nọ, nhất thời một vòng hào quang màu hồng phấn tỏa ra xung quanh, viên bảo thạch rung lên nhè nhẹ, nguyên tố ma pháp nhu hòa lưu động phát tán sinh mạng khí tức tự nhiên, làm cho Diệp Âm Trúc cũng cảm thấy cực kì thoải mái. Hắn thầm nghĩ, nếu không khí nơi này cũng chứa đựng ma pháp nguyên tố, khí tức tự nhiên này sẽ trở nên rất rõ ràng.
Theo vầng sáng màu hồng phấn lan rộng, từng thân ảnh ưu mỹ xinh đẹp từ từ xuất hiện trên đài, khi ánh sáng màu hồng phấn chói lên cực thịnh rồi từ từ thu bớt lại thì trên đài đã có hơn mười người đứng. Đó là mười thiếu nữ .
Toàn khán phòng im phăng phắc không một tiếng động, bởi vì các cô gái trên đài quá xinh đẹp
So với mười thiếu nữ xuất hiện từ trong sinh mạng bảo thạch này, các cô gái phục vụ chỉ như đom đóm so với trăng rằm. Mười thiếu nữ này có mái tóc dài màu lam giống nhau như đúc , dài đến tận thắt lưng, da dẻ trắng nõn, thân thể thon thả ưu mỹ, tuyệt không hề có bất cứ điểm nào tì vết, đôi mắt màu lam xinh đẹp trong suốt động lòng người nhưng lại trống rỗng vô hồn. Nhìn dáng vẻ xinh đẹp của các nàng ai cũng cảm thấy quý mến, chỉ có điều tuy các nàng tuổi còn trẻ nhưng lại có vẻ u uất buồn bã mà tuổi trẻ không thể nào có được. Nhìn sâu vào đôi mắt màu lam của các nàng cũng không tìm ra một tia nhìn chứa đựng sinh cơ nào. Trên người các thiếu nữ này chỉ có một cái khố nhỏ, che chở vị trí cần che nhất.
Hấp dẫn nhất chính là tướng mạo của các nàng, có điều tất cả mọi người ở trong khán phòng, kể cả Tử lẫn Diệp Âm Trúc đều chú ý các cô gái này tất cả đều có lỗ tai nhọn vểnh lên. Lỗ tai đặc trưng cho một chủng tộc.
Thanh âm Ai Thác Áo tiếp tục vang lên trong khán phòng:
“Tại thế giới tinh linh, nói về cao quý nhất tự nhiên chính là Nguyệt tinh linh, bọn họ chính là chủng tộc đa số của tinh linh tộc, nhưng cũng có một chủng loại tinh linh khác mà nói về mặt xinh đẹp cũng có thể sánh ngang với Nguyệt tinh linh, chính là Lam tinh linh tộc, số lượng hiện còn rất ít này. Mặc dù Lam tinh linh không có nét cao quý ưu nhã như Nguyệt tinh linh, cũng không có kiến thức trời sinh với ma pháp nguyên tố như Nguyệt tinh linh nhưng bọn họ có cảm giác cực kì nhạy bén với tất thảy sự vật. Thí dụ như các tiếp xúc thân mật trên giường. Một nữ nô Lam tinh linh, cho dù là tại thế giới loài người cũng là thứ vô cùng xa xỉ. Mười thiếu nữ Lam tinh linh này cũng đều đã được bổn thương hội dạy dỗ đầy đủ. Chỉ cần mua về, các nàng chính là nữ nô tuyệt nhất, hoàn mỹ nhất, hoàn toàn phục tùng bất cứ yêu cầu gì của chủ nhân. Các Lam tinh linh mỹ nữ này, bổn thương hội đặc biệt đưa tới đây coi như tri ân cảm tạ đến các vị Tử Kim khách của Lôi thần thương hội. Giá khởi điểm năm mươi vạn kim tệ này, thậm chí vẫn còn chưa bằng chi phí bồi dưỡng huấn luyện các nàng. Đây cũng coi như là một món quà Lôi thần thương hội kính gửi đến quý vị quan khách, hy vọng mọi người thưởng thức. A, tiện đây ta nói luôn, mặc dù mười thiếu nữ Lam tinh linh này đều trải qua huấn luyện đặc thù nhưng ta có thể cam đoan chắc chắn các nàng đều còn là xử nữ. Thử tưởng tượng cảnh một thiếu nữ Lam tinh linh xinh đẹp nằm rên rỉ dười người các vị xem thấy thú vị thế nào. Bây giờ đấu giá chính thức bắt đầu.“
Lam tinh linh mỹ nữ, quả thật so với măng tre và Hỏa long quả thì giá trị không biết cao hơn bao nhiêu lần. Ai Thác Áo cũng không hề nói khoác, giá khởi điểm năm mươi vạn kim tệ cho cả một thiếu nữ Lam tinh linh này tuyệt đối là giá thấp, tại thế giới loài người, giá trị của mỗi Lam tinh linh mỹ nữ này chắc chắn vượt qua con số một vạn kim tệ! Hơn nữa có tiền chưa chắc có thể mua được, có thể mang tới Thú nhân quốc này mười thiếu nữ Lam tinh linh, có thể thấy được thế lực chống lưng cho Lôi thần thương hội này khổng lồ cỡ nào!
Tử thì thào nói:
“Tinh linh tộc. Vậy các nàng hẳn là tộc nhân của An Kỳ.“
Diệp Âm Trúc gật đầu nói:
“Cũng là tộc nhân của An Nhã tỷ tỷ.“
Hoàng Kim Bỉ Mông Tang Thác Tư lúc nãy vừa đứng lên gãi gãi đầu, nói:
“Nhiều tinh linh mỹ nữ như vậy a! Vậy giá như lúc nãy là đúng rồi, bất quá đối với thứ này lão tử không có hứng thú lắm, thiếu nữ, mỹ nhân gì đối với ta cũng không bằng đồ ăn thức uống được. Thiếu thực tế, ta không quan tâm.“
Nói xong, hắn lại ngồi xuống, tấm bình phong lại che khuất thân thể cao lớn khổng lồ này.
Tang Thác Tư vừa ngồi xuống, lập tức đã có người trả giá. Hoàng Kim Bỉ Mông Tang Thác Tư không có hứng thú không có nghĩa là các quý tộc Thú nhân khác cũng không có hứng thú. Ai Thác Áo nói không sai, bất luận là ở thế giới loài người hay Thú nhân quốc, tinh linh nữ nô đều là thứ tượng trưng cho địa vị cùng quyền lực. Sinh mạng khí tức của tinh linh cùng với nhan sắc tuyệt trần, tuyệt đối chính là cực phẩm. Huống chi trước mắt chính là Lam tinh linh, chủng tộc gần gũi nhất với Nguyệt tinh linh. Mặc dù các nàng không có khí chất cao quý ưu nhã của Nguyệt tinh linh nhưng lại cũng không nguy hiểm như Nguyệt tinh linh, có thể nói đây chính là cực phẩm tinh linh mỹ nữ.