Cầm Đế

Chương 317 - Tử La Lan Gia Tộc Thật Có Tiền (P3)

Áo Lợi Duy Lạp bất động thanh sắc đưa tiếp ra giá chín trăm vạn kim tệ, trong mắt tinh quang lấp lánh. Tinh Lam Chiến Khải không phải thật sự vô giá, mỗi người đều có những giới hạn nhất định ở trong lòng.

Quả nhiên, với giá này thì không còn ai cạnh tranh với hắn nữa.

-Chín trăm vạn kim tệ lần một…

-Chín trăm vạn kim tệ lần hai…

-Chín trăm vạn kim tệ lần ba! Tốt, Tinh Lam Chiến Khải thuộc vệ vị khách quý số tám tám.

Áo Lợi Duy Lạp lại một lần nữa nhận được nụ cười vũ mị của Giáng Châu, hắn nhất thời cũng cảm thấy rất đắc ý. Mặc dù là số tiền bỏ ra không ít nhưng vừa thu được khải giáp như ý, lại có thể tóm mĩ nhân trong tâm tưởng vào lòng bàn tay, hắn cho rằng cái giá đó là phi thường xứng đáng.

Nhưng hắn không biết rằng Diệp Âm Trúc ở bên cạnh cũng đang rơi vào trạng thái hưng phấn không kém. Chín trăm vạn kim tệ? Đây là tài sản cỡ nào, Tử La Lan gia tộc không hổ là một trong tam đại gia tộc của Mễ Lan đế quốc, thật là có tiền ah!

Tinh Lam Khải Giáp đã bị mang đi, Giáng Châu tiểu thư còn hướng đến gian khách quý số tám mươi tám, mỉm cười nói:

-Ta thật sự rất cao hứng, Tinh Lam Khải Giáp cuối cùng cũng đã có được một chủ nhân thích hợp. Chúc mừng vị khách quý số tám mươi tám, cảm tạ ngài đã tham gia. Hi vọng ngài có thể phát huy hết những công dụng của nó.

Áo Lợi Duy Lạp không biết là thông qua phương tiện đặc thù gì ở trong phòng, nói vọng ra ngoài phòng đấu giá:

-Nếu Giáng Châu tiểu thư đã nói là hy vọng, thì tại hạ rất vinh dự được mặc Tinh Lam Chiến Khải, cố phát huy tối đa mị lực của nó với nàng.

Trên mặt Giáng Châu nổi lên một đám mây hồng, đôi mắt đẹp xanh biếc phảng phất có chút thẹn thùng:

-Đó là vinh hạnh của Giáng Châu mới đúng. Bất quá, Giáng Châu lại càng hi vọng được chứng kiến vẻ anh hùng của ngài trên chiến trường với Tinh Lam Chiến Khải.

Cũng không nói thêm gì, không đợi Áo Lợi Duy Lạp lên tiếng, Giáng Châu đã nhìn xuống phía dưới nói:

-Các vị, mời xem vật phẩm đấu giá thứ hai ngày hôm nay. Giáng Châu cam đoan các vị không thể đoán được nó là cái gì.

Lúc này, có hai mươi người đang cố hết sức mới có thể đưa vật phẩm đấu giá lên trên đài, từ đó có thể thấy, vật phẩm này nặng nề tới mức nào. Vật đấu giá này cũng có hình khối cực lớn, trong phòng không ai là không chấn động. Mặc dù các phòng đấu giá trong Mễ Lan đế quốc không hiếm, nhưng loại vật phẩm đấu giá lớn như vậy thì quả là chưa từng thấy.

-Oa, đây là cái gì? Thật là lớn ah!

La Lan tò mò nhìn xuống dưới đài.

Áo Lợi Duy Lạp giọng thỏa mãn nói:

-Ta hôm nay không còn mong muốn gì thêm nữa. Có được Tinh Lam Chiến Khải, lần này đến Pháp Lam, không nghi ngờ gì có thêm vài phần sinh cơ. Vật phẩm đấu giá còn hơn cả Tinh Lam Chiến Khải, thật không nghĩ ra là vật gì ah. Âm Trúc, nếu có tác dụng gì đó tốt thì ngươi có mua hay không?

Diệp Âm Trúc lắc đầu, Giáng Châu nói kiện vật phẩm đấu giá này không ai đoán được là không chính xác, bởi vi hắn biết. Nói cách khác, ba kiện vật phẩm đấu giá đêm nay đều là vật của hắn.

Trên đài, Giáng Châu mỉm cười nói:

-Nếu kiện thứ nhất là kiệt tác của Ải Nhân đại sư đã nhiều năm chưa thấy, vậy kiện vật phẩm đấu giá thứ hai này laịi càng trân quý hơn. Tinh Lam Chiến Khải là nhờ vào tài chất và tay nghề của Đại sư chú tạo Ải Nhân tộc, giá trị tuyệt đối không thể so sánh. Nhưng mà tài chất của kiện vật phẩm đấu giá thứ hai này còn tốt hơn nữa. Hơn nữa nó còn có ma pháp thuộc tính. Thuộc tính của nó thuộc Phong hệ, các vị khách quý là chiến sĩ hay ma pháp sư Phong hệ nên chú ý.

Lời vừa nói ra, lập tức La Lan thay thế Áo Lợi Duy Lạp lộ ra vẻ mặt ao ước, nàng ta chính là Phong hệ Ma pháp sư!

-Không kéo dài thời gian của quý vị nữa, mời mọi người cùng xem.

Cười khẽ một tiếng, Giáng Châu đưa tay kéo tấm vải đỏ bao trùm trên vật phẩm xuống.

Tấm vải vừa rơi xuống, trên đài lập tức xuất hiện một khối vật phẩm lớn hơn hai mươi thước, thủy hệ ma pháp lưu chuyển ba động, toàn thân bao phủ bởi một lớp da màu trắng, trên đó lấp lánh hoa văn màu đen, chính là một cự mãng. Đúng hơn, đây là thi thể của một con cự mãng. Trên lưng nó là ba cặp cánh trong suốt, mặc dù đã không còn dao động sinh mệnh, thân thể cũng bị cắt làm đôi, lân giáp trên người nó cũng không ít chỗ bị tổn hại. Thế nhưng vẫn khiến các vị khách mua có cảm giác hết sức rúng động.

Bạch sắc quang mang từ trên người con vự mãng này tỏa ra làm cho các ngọn ma pháp đăng trong cả phòng như bị mờ đi, đại bộ phận khách đến đấu giá điều biết, đây chính là một con ma thú. Từ hình thể của nó cũng đã biết, con ma thú này không giống như những con ma thú bình thường khác mà họ đã biết.

Giáng Châu nhẹ nhàng cất giọng nói

:

-Trước khi đấu giá, chúng ta đã kiểm tra cẩn mật, tham khảo ý kiến của các đại sư trong Ma pháp sư công hội, cuối cùng cũng xác nhận được thân phận chân chính của cự mãng này. Nếu như chúng ta phán đoán không sai thì đây là một con Phong Mãng. Ma thú thì mọi người ở đây đều rất quen thuộc, nhưng loài Phong Mãng này lại cực kì ít ỏi. Chúng ta phải điều tra rất kĩ mới phát hiện, nó chỉ sinh sống ở sâu trong Cực bắc hoang nguyên. Nói thật, ta rất bội phục vị cường giả nào đã liệp sát (săn giết) con Phong Mãng này. Là ma thú mạnh nhất thuộc Phong hệ, dù đã mất đi tinh hạch nhưng những bộ phận còn lại đều là chí bảo. Cho nên chúng ta sau khi thẩm định đều thống nhất để nó làm kiện vật phẩm đấu giá áp trường thứ hai hôm nay.

Trong phòng khách quý, Áo Lợi Duy Lạp hơi nhíu mày nói:

-Thi thể của ma thú cấp tám, nếu chưa mất đi tinh hạch mới có khả năng so sánh với Tinh Lam Chiến Khải, chẳng lẽ đấu giá hội lại thẩm định sai rồi sao?

Ánh mắt của La Lan lại càng trở nên mãnh liệt:

-Không phải đâu tam ca, chỉ sợ là không đơn giản như vậy. Giáng Châu tiểu thư còn chưa nói hết mà. Ta từng nghe nhị gia gia nói qua, loại Phong Mãng này không có được thể hình lớn như vậy, lại càng không nghe nói là trên lưng Phong Mãng lại có cánh.

Diệp Âm Trúc ở bên cạnh cũng âm thầm gật đầu, La Lan mặc dù có chút điêu ngoa nhưng kiến thứcvề mặt ma pháp thì tuyệt đối có thể xưng là thiên tài.

Quả nhiên, trên đài, Giáng Châu tiểu thư đang định tuyên bố đấu giá thì chợt nhớ ra điều gì đó:

-Àh, quên nói. Phong Mãng bình thường là Thượng vị ma thú cấp tám. Nhưng con này không biết vì nguyên nhân gì đã tiến hoa, cho nên bây giờ nó chính xác phải là Hạ vị ma thú cấp chín. Tên gọi đúng phải là Phong Mãng vương. Điểm này có thể chứng minh bằng ba đôi cánh trên lưng nó. Nói thật, là nữ nhân, trời sinh đối với các loại mãng xà đều có chút e ngại. Các vị khách quý hảo tâm mau đưa nó đi, tiểu nữ sợ là không chịu nổi nữa rồi.

Nàng ta khẽ cười một tiếng.

Mặc dù là biết nàng ta cố tình tỏ ra như vậy nhưng vẻ mặt, bộ dáng tự nhiên tràn đầy mị lực ấy khiến không ít vị khách nhân nổi lên dục vọng muốn bảo vệ người đẹp.

-Giá khởi điểm là hai trăm vạn kim tệ. Bắt đầu!

Các ngọn ma pháp đăng chiếu sáng cả phòng, cuộc đấu giá chính thức bắt đầu.

Có kinh nghiệm từ lần đấu giá Tinh Lam Khải giáp, tâm lý Diệp Âm Trúc cũng không còn bị ngỡ ngàng nữa. Nhưng mà số người hiểu được giá trị của thân thể Phong Mãng vương này lại không nhiều, cho nên giá của nó cũng không tăng nhanh lắm. Dù sao loại vật phẩm này không phải ai cũng có thể phát huy tác dụng của nó.

-Vị khách quý số tám mươi tám, giá năm trăm vạn kim tệ.

La Lan thông qua phương tiện đặc thù báo giá xuống đấu phòng, nàng và Áo Lợi Duy Lạp đều dùng chung một phương tiện, nhất thời phòng khách quý số tám mươi tám trở thành tâm điểm chú ý của cả đấu phòng. Nhưng báo giá cũng chỉ dừng lại ở mức năm trăm vạn kim tệ, xem ra những người hiểu biết cũng không có nhiều.

La Lan có chút đắc ý nhìn Áo Lợi Duy Lạp:

-Tam ca, xem ra hôm nay vận khí của ta tốt hơn huynh, thu được một bảo vật cực tốt. Trở về Nhị gia gia nhất định sẽ rất hài lòng. Con Phong Mãng vương này mặc dù không còn tinh hạch nhưng thân thể nó chế tạo thành ma pháp vật phẩm đều phi thường tốt. Kể cả thịt của nó phối chế với các loại dược liệu điều chế ra loại dược vật khôi phục pháp lực cho Phong hệ Ma pháp sư bọn ta ah.

Áo Lợi Duy Lạp thâm ý nhìn muội muội một cái, nói:

-Người hiểu biết tuy ít, nhưng sợ rằng không phải chỉ có mình ngươi đâu.

Không biết Áo Lợi Duy Lạp có phải là mang mệnh quạ đen không mà hắn vừa dứt lời, cũng là lúc Giáng Châu gọi giá năm trăm vạn kim tệ lần thứ hai thì trong phòng đấu giá đột nhiên có biến hóa.

-Vị khách quý số hai trăm chín mươi sáu, một ngàn vạn kim tệ.

Báo giá vượt cấp như vậy, ngay cả Giáng Châu cũng có chút giật mình. Giá này xướng lên lập tức vượt qua giá trị của Tinh Lam Chiến Khải rồi ah.

-Cái gì?

La Lan giận giữ kêu lên.

-Tên chán sống nào lại dám tranh với ta. Một ngàn vạn kim tệ, hắn không muốn sống nữa sao? Nếu để cho ta biết hắn là ai, nhất định ta sẽ cắt hắn thành năm khúc.

Bạo lực, thật là một ma nữ quá bạo lực.

Áo Lợi Duy Lạp và Diệp Âm Trúc đồng thời đổ mồ hôi. Diệp Âm Trúc đến giờ mới biết, La Lan trước kia trước mặt mình đã là ôn nhu lắm rồi.

-Tiểu muội, khí chất, ngươi phải chú ý tới khí chất một chút. Dù sao ngươi cũng là nữ hài tử.

-Nữ hài tử thì làm sao? Dám tranh đoạt cùng lão nương, lão nương liều mạng với ngươi.

Vừa nói xong đã lập tức báo giá một ngàn hai trăm vạn kim tệ.

Ở trong phòng khách quý số hai trăm chín mươi sáu là tộc trưởng của Nguyệt Huy gia tộc, là hội trưởng của Mễ Lan Ma pháp sư công hội, là đệ nhất Ma pháp sư của Mễ Lan đế quốc, công lực đạt tới tử cấp năm giai – Đại ma đạo sư Nguyệt Huy, cũng là ông nội của Nguyệt Minh.

Nghe thấy báo giá mới một ngàn hai trăm vạn kim tệ không nhịn được nhíu mày, nghĩ thầm trong lòng, không biết là ai mà có thể hiểu được giá trị của Phong Mãng Vương, ra giá cao như vậy. Vốn hắn tưởng rằng với giá một ngàn vạn kim tệ là có thể mua được rồi, xem tình hình này phải tiếp tục phá giá ah.

Người khác có thể không biết đến Phong Mãng Vương nhưng Nguyệt Huy từng đi qua Băng Sâm, cũng đã từng gặp mặt. Loại Phong Mãng Vương này tốc độ nhanh như gió, phong nhận công kích mạnh mẽ tới cực điểm. Ngay cả cường giả cỡ như hắn mà cũng không dám vào trong Băng Sâm tràn ngập ma thú khủng bố mà liệp sát. Giáng Châu có thể không nhìn ra Phong Mãng vương chết như thế nào nhưng hắn vừa liếc mắt đã nhận ra. Phong Mãng vương này không phải do con người giết chết, mà là do một loại ma thú khác mạnh mẽ hơn hẳn giết, bị người trông thấy liền lấy về, chiếm được tiện nghi lớn.

Bình Luận (0)
Comment