Cầm Đế

Chương 378 - Bảy Thánh Ma Đạo Sư (Thượng)

Đại môn của Quang Minh tháp ước chừng cao năm mét, nhìn qua như là ngọc thạch điêu khắc mà thành, bên trên có khắc rất nhiều đồ án sống động, nổi bật nhất chính là một đồ hoạ hình một thiếu nữ thuần khiết giơ cao quang minh hoả diễm. Lúc này, cự đại tháp môn chậm rãi mở ra, một đạo cường liệt kim sắc quang mang xuất hiện, điều vượt ngoài dự liệu của mọi người chính là, xuất hiện từ trong quang minh tháp đại môn đi ra lại chỉ có một người, là một tuyệt sắc thiếu nữ.

Quang minh tháp môn mở rộng, nhưng điều không tương xứng với tháp môn to lớn chính là từ bên trong đi ra lại là một thiếu nữ tuyệt sắc. Da thịt nàng ta trắng nõn phảng phất có thể phản xạ lại ánh mặt trời, mái tóc vàng buông dài xuống lưng, ánh mắt nàng rất thuần khiết, đôi mắt to xanh thẳm tựa hồ có thể hút hồn người.

Hương Loan hạ ý thức nhìn về Diệp Âm Trúc ở phía sau, ánh mắt của cô gái đi ra từ Quang Minh tháp này thật giống với ánh mắt Diệp Âm Trúc lúc ban sơ khi lần đầu mình gặp a! Diệp Âm Trúc hiện tại mặc dù nhãn châu đen nhánh vẫn trong sáng như trước, nhưng so với lần đầu bước chân vào Mễ Lan Ma Vũ học viện, đã có thêm vài phần thâm thuý.

-Tham kiến thánh nữ.

Bảy tên tử cấp cửu giai thánh kỵ sĩ đồng thời hướng tới tuyệt sắc thiếu nữ kia cúi người hành lễ.

Thiếu nữ mỉm cười gật đầu, nụ cười của nàng rất ấm áp, làm cho người ta có cảm giác gió xuân vừa thổi qua.

Bốn kỵ sĩ phía trước Diệp Âm Trúc tự động tách ra hai bên, tạo thành một thông đạo hướng về phía Quang Minh tháp, không bị cản trở bởi đám kỵ sĩ, khiến cho bọn hắn càng nhìn thấy rõ ràng hình dáng của cô gái kia.

-Các vị sứ giả, mời theo ta nhập tháp.

Quang Minh thánh nữ mỉm cười nói. Kỳ dị chính là, phương hướng của sứ giả bảy nước rõ ràng là không giống nhau, nhưng lúc này mỗi người đều có thể cảm giác được vị Quang Minh thánh nữ đang nhìn mình mà nói chuyện.

Hương Loan là người đầu tiên hướng Quang Minh tháp đi đến, Nguyệt Huy, Diệp Âm Trúc và Ly Sát theo ở phía sau, khi bọn họ đi hết thông đạo do phi mã kỵ sĩ tạo thành, liền bắt gặp các sử giả quốc gia khác đồng thời tiến vào Quang Minh tháp.

Diệp Âm Trúc liếc mắt một cái thấy được ngày đó bản thân mình tại Pháp Lam nhai đạo đã gặp qua thiếu nữ tóc xanh thẩm cùng thiếu niên Ai Địch hắc long hóa thân. Đi cùng bọn họ còn có hai người một nam một nữ. Nam nhân là một gã chiến sĩ, tướng mạo anh tuấn thậm chí còn trên Ai Địch,chỉ là giữa hai chân mày âm u còn hơn Hắc Long. Nữ tử kia hiển nhiên là hắc long tộc thành viên, vóc người cực kỳ kích thích, thân cao tương đương với Ly Sát, trên khuôn mặt diễm lệ mục quang lưu chuyển cũng đang hướng tới bốn người Mễ Lan đế quốc quan sát.

Nhóm người Diệp Âm Trúc cũng là hai nam hai nữ, nhưng thiếu niên nam nhân chỉ có một mình Diệp Âm Trúc, bởi vậy ánh mắt cô gái hắc long tộc kia cơ hồ chỉ tập trung vào khuôn mặt Diệp Âm Trúc. Đôi nhãn châu đen nhấp nháy, bất giác liếm môi.

Quang mang nhàn nhạt loé ra. Trong mắt Diệp Âm Trúc toát ra một tia năng lượng mạnh mẽ ba động, chỉ là thản nhiên nhìn lướt qua hắc long thiếu nữ,chủ yếu là quan sát thiếu nữ tóc xanh thẩm đi phía trước. Cảm giác quen thuộc vẫn tồn tại, thậm chí so với lần gặp trước càng tăng mãnh liệt. Nhưng hiện giờ không phải là thời gian để suy nghĩ,chỉ là đơn giản nhìn qua một lần, bọn họ đã đi tới trước Quang Minh tháp.

Sứ giả năm nước đều bước lên. Nhưng khiến cho Diệp Âm Trúc chú ý chỉ có Lam Địch Á Tư đế quốc cùng Hắc Long Thành bốn người cách đó không xa.Nhưng trong bốn nam nhân ở phía sau, có hai gã nam nhân cơ bắp làm hắn phải chú ý. Đó là một đôi huynh đệ song sinh tướng mạo giống nhau như đúc, đầu trọc giống nhau, cơ thể tráng kiện đều vượt trên hai thước, da tay phóng thích một tầng đặc thù kim chúc sáng bóng, ánh mặt trời chiếu trên người bọn họ tựa hồ đều xuất hiện phản chiếu. Không cần hỏi. Tất nhiên chính là hai kim chúc long. Vật lý công kích phòng ngự vượt trội trong thất long thành, kim long tộc.

Thất quốc thất long thành, tổng cộng hai mươi tám người đến trước Quang Minh tháp, mơ hồ chia làm hai phe, đều tập trung phân biệt tại một phía. Bên Mễ Thước Lan đế quốc nhân số rõ ràng nhiều hơn một chút, dù sao, phía Lam Địch Á Tư chỉ có ba quốc gia, Mễ Lan bên này có bốn.

Quang Minh thánh nữ mỉm cười, nói:

-Các vị sứ giả các ngươi hảo, hoan nghênh các ngươi tới Pháp Lam. Ta đại diện cho sư phụ cùng sáu vị tháp chủ tại đây tiếp dẫn mọi người nhập tháp. Ta tên gọi là Mã Lệ Na, mời các vị theo ta.

Vừa nói, nàng hướng tới hai mươi tám người trước mặt nhẹ gật đầu, xoay người theo hướng trong tháp tiến vào.

Cổng lớn của Quang Minh tháp quả thật rộng rãi. Nhưng cho dù như thế cũng không có khả năng dung nạp hai mươi tám người đồng thời tiến vào. Cơ hồ trước tiên, Hương Loan đã tiến lên một bước tiến vào bên trong, đồng thời hành động với nàng, chính là thiếu nữ tóc dài màu xanh thẩm Hắc Phượng Hoàng.

Nguyệt Huy trầm ổn lướt ngang một bước, thân thể đi tới phía bên phải Hương Loan. Trong mắt quang mang chợt loé, một tia uy áp mạnh mẽ nhất thời từ vị tử cấp lục giai đại ma đạo sư này phóng ra. Cùng lúc đó, tên thanh niên đứng cạnh Hắc Phượng Hoàng cũng cùng động tác đi tới bên cạnh người Hắc Phượng Hoàng, một tia uy áp băng lãnh giống như kim châm đâm thẳng tới hướng Nguyệt Huy.

Thất quốc thất long chiến còn chưa bắt đầu, chỉ là quá trình tiến vào tháp này, Mễ Lan cùng Lam Địch Á Tư hai đại đế quốc đã bắt đầu tranh đấu. Mà năm quốc gia kia cũng không tiến lên phía trước, giống như là đang xem một vở tuồng hay quan sát hai đại đế quốc ám chiến.

Nguyệt Huy kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng vẫn đứng vững tại chỗ, mà tên thanh niên Lam Địch Á Tư đế quốc sắc mặt đại biến, rất nhanh lui về phía sau ba bước. Sau lưng nhờ hắc long Ai Địch đỡ lấy mới đứng vững được. Luận về thực lực, hắn còn kém Mễ Lan đế quốc đệ nhất pháp sư một chút.

Bất quá, Nguyệt Huy bên này mặc dù chiếm thượng phong. Nhưng Hương Loan không có may mắn đó. Chân phải nàng vừa muốn bước vào Quang Minh tháp đại môn.Đột nhiên, bên người truyền đến một cỗ áp lực,cấp bậc ma pháp của Hương Loan thật sự không cao.Thân thể vừa dao động, Hắc Phượng Hoàng từ bên người nàng đã đi vào bên trong Quang Minh tháp.

Ly Sát cử động. Thân thể gia tốc trong nháy mắt dịch chuyển, đã đứng bên cạnh Nguyệt Huy, bên phía Lam Địch Á Tư hai hắc long cũng đồng thời tiến lên, cùng thanh niên kia đứng chung một chỗ, rút kiếm phát tác đấu khí. Diệp Âm Trúc đứng cạnh Ly Sát, hai tay bát chỉ dựa theo một loại đặc thù tiết tấu quy luật, bốn ngón tay phải hướng lên, bích ti nhu nhuyễn, tuỳ thời chuẩn bị động thủ.

-Xin nhớ kỹ, nơi này là Pháp Lam.

Một giọng nữ nhân trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên, không hiểu lúc nào, ở giữa song phương sáu người đã có thêm một người. Chính là lúc trước Nguyệt Huy đã nói qua, đứng đầu Pháp Lam Thập Nhị Thánh Kỵ Sĩ, vị kia tên là Lãnh Cách Lỵ Á Ảo Ảnh Thánh Kỵ Sĩ.

Lãnh Cách Lỵ Á chỉ đơn giản đứng đó, nhưng gây cho Mễ Lan cùng Lam Địch Á Tư cảm giác như một ngọn núi cao sừng sững không thể vượt qua,đem khí tức của mỗi bên song phương chia làm hai, căn bản không thể tiếp tục va chạm.

Song phương một phân cũng không nhường đối nhãn nhìn nhau, cũng đồng thời lựa chọn là thu liễm khí tức, hai bên đối kháng là tất nhiên,nhưng tại Pháp Lam không người nào được manh động. Quang Minh tháp đại môn dù sao cũng rộng rãi, sáu người đi theo sau lưng Hắc Phượng Hoàng cùng Hương Loan tiến vào. Lãng Cách Lỵ Á thân ảnh cũng đồng thời biến mất.

Tiến vào Quang Minh tháp, Diệp Âm Trúc liếc thấy Hương Loan sắc mặt có chút tái nhợt,trong đôi mắt xinh đẹp tràn ngập phẩn nộ. Hắc Phượng Hoàng vẫn băng lãnh như trước,gương mặt trầm tĩnh càng khiến cho người ta một loại thần bí mỹ cảm.

Hương Loan tự cảm thấy thất bại, nàng luôn luôn cảm thấy dung nhan của mình đã là nhân gian cực hạn. Nhưng hôm nay quá trình bước vào Quang Minh tháp đơn giản như vậy, nàng không những thực lực còn xa mới bằng vị nữ tử đại biểu Lam Địch Á Tư đế quốc.Đồng thời, dung mạo cũng thua nửa phần. Sự đả kích này, lần đầu tiên Mễ Lan công chúa gặp phải. Đồng thời nàng trong lòng cũng tràn ngập hiếu kì, tuyệt sắc nữ tử thế này rốt cục từ đâu mà đến. Phải biết rằng, gián điệp của Mễ Lan đế quốc tại Lam Địch Á Tư đế quốc tuyệt đối không ít, nhất là đối với thành viên Lam Địch Á Tư hoàng tộc càng rõ như lòng bàn tay. Cô gái trước mắt này có thể đại biểu cho Lam Địch Á Tư mà đến, đủ để chứng minh thân phận tôn quý của nàng, nhưng trong tư liệu của Mễ Lan lại không có người như vậy tồn tại.

Tiến vào quang minh tháp, tại toà đại điện. Phía trước thờ phụng một tượng thần, thần tượng nhìn qua có chút quái dị, toàn thân phía trên kim sắc thần tượng bao phủ một tầng sương dày, không người nào chứng kiến được hình dạng đích thực của hắn. Đại điện này phi thường rộng rãi, tựa như một toà cung điện. Cảm giác diện tích bên trong, so với toà Quang Minh tháp bất đồng tỉ lệ. Nhưng có thể tiến vào nơi đây, mỗi người đều biết đây là một loại đặc thù ma pháp trận hiệu quả. Dù sao trình độ Pháp Lam này, có thể tạo một không gian ma pháp trận gia tăng vĩnh cửu ở đây, sợ rằng chỉ có Pháp Lam bảy vị thánh ma đạo sư mới có thể làm được.

Trong đại điện cũng không có bậc thang, Quang Minh thánh nữ Mã Lệ Na tiến vào trong tháp, trước tiên cung kính hướng đến quang minh thần tượng hành lễ, mới xoay người lại. Lúc này, ngũ quốc cùng long thành sứ giả cũng đã vào trong tháp. Theo sát Mễ Lan cùng Lam Địch Á Tư lưỡng quốc, chính là kim long thành sánh với ba vương quốc kia.

Mã Lệ Na mỉm cười, nói:

-Các vị, xin mời theo ta.

Vừa nói, cũng không thấy nàng niệm chú ngữ, hai tay tạo thành chữ thập trước ngực, một tầng tử quang nhàn nhạt hiện lên quanh thân thể nàng, ngay sau đó, kim quang chợt loé giữa song chưởng, trước tiên là một đạo kim sắc quang hồ xuất hiện, sau đó, quang hồ rất nhanh phát triển sang hai bên, một vòng sang màu vàng hiện ra theo hình cánh cửa, đây dĩ nhiên là một đạo hư vô môn hộ (cánh cổng vô hình).

Tử cấp. Hai mươi tám vị sứ giả từ các quốc gia và long thành trong lòng đồng thời kinh thán. Vị Quang Minh thánh nữ trước mặt nhìn qua chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, nhưng đã đạt đến trình độ tử cấp. Vô hình chung, địa vị Pháp Lam trong lòng các quốc gia lại tăng thêm vài phần.

Quang Minh thánh nữ Mã Lệ Na lại hướng tới mọi người gật đầu, đi trước vào kim sắc môn hộ, quang mang chợt loé, cả người chợt biến mất không còn thấy bóng dáng.

Bình Luận (0)
Comment