Cầm Đế

Chương 417 - Giải Thưởng Thần Khí (Phần 3)

Cùng lúc đó,12 luồng khí tức mạnh mẽ 12 tòa thành trong Pháp Lam thánh thành,hòa cùng với tầng khí 7 màu kia,vang lên thanh âm :

-thánh kỵ sĩ trở về,Pháp Lam đóng

Quang hoa lấp lánh,Diệp Âm Trúc đột nhiên kinh ngạc phát hiện,ma pháp cường đại trong không gian tự nhiên như bị hút vào đâu đó càng nhạt nhòa đi,cả vùng không gian quay về trạng thái tĩnh lặng như trước.NhNhạn không ai muốn trực tiếp đến quan sát vì ai cũng hiểu sự khủng bố của tầng khí 7 màu bao quanh Pháp Lam thánh thành.Cuộc chiến thất long thất bài vị kết thúc, Pháp Lam thánh thành đóng cửa,điều đó có ý nghĩa gì?

Long Khi Nỗ Tư,lục địa bao la này đang chờ đón sang một trang mới.

Khi mọi người về đến quân doanh,lúc này 2 đại đội Long Kỳ binh đã sớm chuẩn bị xong mọi thứ có thể lập tức rời đi.Chỉ có điều,lúc đám người Diệp Âm Trúc vừa quay về phát hiện thấy trong quân doanh vẫn có một chút loạn,chỉ khi hiện tượng kỳ lạ xảy ra ở Pháp Lam thánh thì chút rối ren đó mới chấm dứt.

-Hồng Nhạn,đã xảy ra chuyện gì vậy?

Diệp Âm Trúc nói to,trực tiếp gọi Diệp Hồng Nhạn đến hỏi.

Diệp Hồng Nhạn từ trong đám người đi ra,sự lạnh lẽo càng hiện rõ trong mắt.Hắn trả lời rất ngắn gọn :

-Long Kỵ binh không chịu đưa trang bị của họ cho chúng ta

Diệp Âm Trúc đang định lạnh giọng quát một tiếng thì đã bị Hương Loan công chúa ngăn lại,ánh mắt của nàng trở lên rất bá đạo hắng giọng nói :

-Đưa cho ta!

lời vừa thốt ra,nàng lập tức bước một bước dài lên phía trước.

Diệp Hồng Nhạn đưa ánh mắt dò hỏi Diệp Âm Trúc,khẽ than một tiếng,nhìn về hướng Hương Loan công chúa bước tới gật đầu, Diệp Hồng Nhạn lúc đó mới cùng đi lên.

Áo Lợi Duy Lạp đến bên cạnh Diệp Âm Trúc

-Âm Trúc,chúng ta nên làm thế nào?

Diệp Âm Trúc nói :

-Việc không thể chậm trễ,chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây.Tin tức ở đây sẽ nhanh chóng bị truyền ra ngoài,không chỉ là tin chúng ta giành thắng lợi trong cuộc chiến Thất Long Thất Bài Vị mà quan trọng hơn là tin Phật La phản bội hiệp ước.Để đế quốc sớm có sự chuẩn bị,một khi Pháp Lam thánh thành đóng cửa,đại lục nhất định sẽ loạn,sớm quay về Mễ Lan,chúng ta sẽ chủ động hơn,các vị huynh đệ đã chuẩn bị xong hết chưa?

Áo Lợi Duy Lạp nói :

-Quyết định của ngươi rất sáng suốt!.Tuy mọi người đều rất đau đớn vì sự mất mát của đồng đội,nhNhạn tinh thần bây giờ đã khá lên nhiều,nhất là 7 vị ma pháp sư từ trong sa mạc của chiến trường thoát ra..Bọn họ mấy ngày hôm nay dường như đều thục mạng tu luyện ma pháp.Sự hi sinh của 43 vị ma pháp sư là một đả kích lớn đối với họ.500 Tử Thần chiến sĩ của chúng ta,tính cả ta và Diệp Hồng Nhạn chỉ còn lại 313 người,nhưng trạng thái chiến đấu đều đã khôi phục hoàn toàn.Âm Trúc,bọn người Lam Địch Á Tư,sau khi chúng ta rời khỏi đây liệu chúng có ra tay với chúng ta nữa không?Pháp Lam tiếp giáp với Mễ Lan chúng ta,bọn người Lam Địch Á Tư chắc sẽ không trực tiếp tấn công chúng ta đâu.

Diệp Âm Trúc phân tích :

-Sự chuẩn bị của Lam Địch Á Tư không chỉ ngày một ngày hai.Đối với bọn chúng mà nói thì tấn công hay không tấn công không khác gì cả,chỉ có điều việc bưng bít tin Phật La bội ước với chúng còn quan trọn hơn,chỉ có như vậy,khi Mễ Lan khai chiến chúng mới có thể bất ngờ tấn công Mễ Lan giống như việc đội Huyết Sắc Vệ đột kích chúng ta trong trận chiến Thất Long Thất Bài Vị vừa rồi. Áo Lợi Duy Lạp,10 tên Phật La còn lại đâu?

Một tia sát ý hiện lên trong ánh mắt Áo Lợi Duy Lạp:

-10 tên khốn kiếp đó sau khi cuộc chiến kết thúc đã bỏ trốn rồi.Khi chúng ta từ chiến trường đi ra thì chúng đã cao chạy xa bay rồi.ĐỪng để ta tìm được bọn chúng,nếu không tâ nhất định sẽ từng dao từng dao róc thịt bọn chúng làm chúng đau đớn đến chết để cúng tế linh hồn các huynh đệ ở trên trời!

Quang mang trong mắt Diệp Âm Trúc cũng dần trở nên lạnh lẽo :

-Yên tâm đi,sớm muộn chúng cũng sẽ chết trong tay chúng ta.Việc không thể chậm trễ,chúng ta lập tức rời khỏi đây,không thể để cho bọn người Lam Địch Á Tư có thêm thời gian chuẩn bị.Đại ca,lần này phải phiền huynh mạo hiểm một phen,người bây giờ lập tức đi về phía Ba Long Vương Quốc,như thế sẽ tiết kiệm được một đoạn đường về Mễ Lan,người đi một mình sẽ ít bị chú ý lại có cự long bảo vệ sẽ tương đối an toàn.Chỉ cần người tiến vào lãnh thổ Mễ Lan hãy lập tức cưỡi cự long bay đến thành trì gần nhất điều động binh mã chi viện cho chúng ta..Hiện tại,chúng ta đều không rõ bọn người Lam Địch Á Tư đó sẽ đối phó với chúng ta như thế nào chỉ có thể đi một bước dò một bước.Chúng ta từ trong trận chiến Thất Long Thất Bài Vị sinh tử mà sống sót đi ra,quyết không thể để xảy ra chuyện trên đường chiến thắng trở về được.

Áo Lợi Duy Lạp gật gật đầu nói :

-Ta hiểu rồi!Ta đi đây,Âm Trúc,người bảo trọng!

Không nói thêm lời thừa nào, Áo Lợi Duy Lạp mang theo một con Ai Li Khắc Mẫn Long tức tốc rời đi.Trong lúc đó,dưới sự can thiệp của Hương Loan công chúa,tất cả hơn 300 Long Kỳ binh đã phải miễn cưỡng tháo bỏ áo giáp cùng các trang bị trên người đưa cho đám 500 Tử Thần chiến sĩ,đương nhiên đội quân 500 Tử Thần chiến sĩ lúc này nên đổi thành 300 Tử Thần chiến sĩ mới đúng.

Trận chiến Thất Long Thất Bài Vị kết thúc mở ra một khoảng thời gian nội chiến giữa các đế quốc trên lục địa.Hương Loan công chúa cùng Nguyệt Huy cười trên Độc Giác thú và Hắc Báo hòa trong đoàn hơn 2000 người xuất phát rời khỏi Pháp Lam

-Âm Trúc,tại sao ngươi không nghỉ đi một chút.Ngươi mệt mỏi quá rồi,lúc nãy trong Quang Minh tháp ngươi suýt nữa thì ngủ gật còn gì.Sáng sớm ngày mai chúng ta tiếp tục lên đường có phải tốt hơn không?Việc gì phải đi xuyên đêm như thế này?

Hương Loan công chúa thúc Độc Giác Thú đi lên bên cạnh Diệp Âm Trúc ân cần hỏi thăm.

Diệp Âm Trúc khẽ lắc đầu nói :

-Sư tỷ,người phải hết sức cẩn thận,e rằng trên đường quay về chắc chắn sẽ không bình yên như thế này đâu,ta đã phái Li Sát đi thăm dò,tin rằng chúng ta sẽ nhanh chóng có đáp án.

Hương Loan giật mình

-Ngoài Pháp Lam thì tất cả khu vực này đều là của Mễ Lan ta,lẽ nào bọn chúng vẫn dám vượt biên đột kích chúng ta?

Diệp Âm Trúc thấp giọng nói

-Sư tỷ,không có gì là không thể cả,cẩn thận vẫn hơn,lập tức ra lệnh cho mọi người tăng tốc, nếu muốn nghỉ ngơi đợi khi chúng ta vào bên trong một thành trì nào đó của Mễ Lan hãy nói,ta đã phái Áo Lợi Duy Lạp đi mời viện binh,mong cho chúng ta lo bò trắng răng là tốt nhất.

Hương Loan vốn đã rất tin tưởng Diệp Âm Trúc liền coi lời nói của Diệp Âm Trúc như mệnh lệnh của mình lập tức truyền xuống toàn quân.Sau khi vượt qua cao nguyên Pháp Lam,đoàn người ổn định vị trí,giữ nguyên đội hình tăng tốc nhằm hướng Mễ Lan đế quốc thẳng tiến.

Pháp Lam lấy Pháp Lam thánh thành làm trung tâm,diện tích bên ngoài tịnh không lớn,cả đoàn người đều tăng hết tốc lực hành quân,đến khi bóng tối bao trùm cả bầu trời thì đoàn người lúc này đã vượt qua Pháp Lam tiến vào bên trong biên giới Mễ Lan đế quốc.

Tin tức trinh thám của Li Sát đã truyền về,nàng không phát hiện thấy tông tích của kẻ địch trên bầu trời,nhưng cũng không chắc vì thị lực của Ngân Long mặc dù rất tốt nhưng trong bóng tối thì tầm nhìn cũng chỉ có hạn.

Âm Trúc cũng không vì tin tức đó mà thiếu cẩn thận,trải qua lần bị quân Huyết Sắc Vệ đột kích,hắn đã trở nên dày dạn và cẩn trọng hơn.Sau khi toàn bộ đoàn quân đã tiến vào trong lãnh thổ Mễ Lan đế quốc vẫn tiếp tục duy trì tốc độ như trước không dừng lại.Lúc này đang là mùa thu,bóng tối bao phủ khắp bốn bề,nhiệt độ cũng nhanh chóng hạ thấp,đám quân Long Kỳ binh đối với việc cực tốc đi xuyên đêm này có vẻ bất mãn,bọn chúng cũng có cùng suy nghĩ giống Hương Loan công chúa,tại sao phải đi xuyên đêm không nghỉ?không phải là đang ở trong lãnh thổ Mễ Lan đế quốc sao?chẳng lẽ đến tận đây vẫn có nguy hiểm có thể phát sinh ư?.Tuy vậy,Long Kỳ binh không hổ danh là quân tinh nhuệ của Mễ Lan đế quốc,mặc dù trong lòng có hoài nghi nhưng vẫn chấp hành mệnh lệnh,giữ vững cự li đội hình,bảo vệ 300 Tử Thần chiến sĩ và Hương Loan công chúa ở trung tâm, không hề giảm tốc độ di chuyển.Do Áo Lợi Duy Lạp không có ở đây nên Âm trúc giao quyền chỉ huy 2 đại đội Long Kỳ Binh cho Diệp Hồng Nhạn,bản thân hắn trực tiếp chỉ huy 300 Tử Thần chiến.

Duy trì tốc độ ổn định,đoàn người càng ngày càng cách xa Pháp Lam.Từ biên giới Pháp Lam đến thành gần nhất của Mễ Lan ước chừng khoảng hơn 200km,nếu tính theo tốc độc của Long Kỳ binh thì chỉ cần hơn nửa ngày là đến.Sở dĩ có tốc độ nhanh như vậy bởi vì Long Kỳ binh được mệnh danh là “những bước chân thép”.

Đột nhiên,trong không trung có tiếng rồng gầm,đồng thời lóe lên một luồng ánh sáng màu trắng sữa,chiếu sáng cả không gian.

Diệp Âm Trúc giật mình,ngẩng đầu lên nhìn,thì ra đó là thuật chiếu sáng phạm vị lớn-một thuật trung cấp ma pháp hệ ánh sáng do Li Sát thi triển.Dưới tác dụng của Chiếu sáng thuật,lòng Diệp Âm Trúc trầm xuống.Tuy không thể chiếu sáng tất cả không gian nhưng phạm vi chiếu sáng của Chiếu Sáng thuật rất rộng,chừng đó cũng đủ để Diệp Âm Trúc nhìn thấy rõ ràng ít nhất có 6 đốm đen từ trên không trung cực tốc lao về phía bọn họ,dựa vào kích thước to lớn của 6 đốm đen đó Diệp Âm Trúc đã có thể đoán ra được đó là cái gì.

-Liệt xa,chuẩn bị nghênh địch

Diệp Âm Trúc vừa nói, Diệp Hồng Nhạn đã lập tức điều động dàn trận.Dưới sự chỉ huy của hắn,1000 quân Mã Kỵ Nặc Thiết Long Kỳ binh lập tức tiến lên trước lập thành trận tiền,1000 Ai Li Khắc Mẫn Kỳ binh chia thành 2 hàng,mỗi hàng 500 người tiến sang 2 bên lập thành liệt xa hình trận,ở giữa là 300 Tử Thần chiến sĩ.

Quả nhiên,liệt xa trận hình vừa bố trí xong đã truyền có tiếng ầm ầm truyền đến,kẻ địch đã xuất hiện.

Li Sát lại sử dụng Chiếu Sáng thuật lần nữa giúp cho đám người Diệp Âm Trúc đều có thể nhìn thấy rõ kẻ địch đang đến,nhất loạt chỉ có một màu đen,giáp đen,cưỡi hắc mã ngay cả vũ khí cũng một màu đen,ngoài ra không có bất cứ cờ hiệu hay một ký hiệu nào khác.Toàn thân một màu đen hòa cùng với bóng tối là cách ngụy trang tốt nhất của bọn chúng.Lực lượng địch cũng không hẳn là nhiều khoảng sấp xỉ 5000.Nhưng 5000 tên này toàn là Long Kỳ binh,chính xác là Ai Li Khắc Mẫn Long Kỳ binh.

Toán địch đột kích đó liền bố trí thành trận hình cánh nhạn bay đến bao vây đám người Diệp Âm Trúc.Ngay lúc đó,một loạt âm thanh ầm ầm khác từ phía sau truyền lại mặc dù âm lượng không làm rung chuyển trời đất như Ai Li Khắc Mẫn Long Kỳ binh,nhưng số lượng đông hơn 5000 tên trước mặt nhiều.Một cái lưới lớn đang nhanh chóng được giăng ra.

Xuất hiện sau lưng bọn người Diệp Âm Trúc lúc này là 3 vạn trọng kỳ binh.Tuy những con rồng mà chúng cưỡi đều chưa qua huấn luyện thuần hóa,tốc độ không thể nhanh bằng quân Long Kỳ binh,nhưng chúng lại có hơn 3 vạn tên lập thành trận hình cánh cung bao vây xung quanh.

Diệp Âm Trúc chợt hiểu ra rằng sở dĩ chúng không ra tay ngay khi bọn họ bắt đầu rời khỏi Pháp Lam là muốn chờ bọn họ lọt vào cái bẫy đã giăng sẵn này,mục đích của chúng không phải là đột kích mà là tiêu diệt toàn bộ đội quân hơn 2000 người này.

Bình Luận (0)
Comment