Cầm Đế

Chương 422 - Bỉ Mông Biết Võ Thuật,Không Ai Có Thể Ngăn Cản Được! (Phần 2)

Tuy rằng con Kim long bị đạp nhưng không trúng mặt cho nên cũng không có cơ hội thưởng thức nhiều hương vị của “Kê minh ngũ cổ mê hồn giảo”.Nhưng thân thể Mạt Kim Tư lại quá nặng,sức mạnh của Hoàng Kim Bỉ Mông lại cộng thêm trọng lực cơ rơi tự do của cơ thể,trực tiếp đạp gãy sống lưng của con Kim long đáng thương kia.Dường như 2 tên Hoàng Kim Bỉ Mông đó không có ý định bỏ qua cho đối phương,Áo Lợi Phật nhận thấy Mạt Kim Tư nhảy trên người con kim long có vẻ rất khoái trá nên khi con Kim Long không còn sức chiến đấu ngã ra đất cũng tiện chân đạp đạp,2 tên này không ngừng thi nhau nhảy múa trên người con kim long đến khi không còn sinh mệnh khí tức mới chịu thôi.

Tình hình của Viên Đại,Viên Nhị thì lại khác,lúc đầu khi bọn chúng đánh úp thì chiếm thế thượng phong,nhưng khoảng cách giữa cửu cấp thượng vị ma thú và cửu cấp hạ vị ma thú đã khẳng định chúng hoàn toàn không phải là đối thủ của 2 con Hắc long.Thực lực chân chính của 2 con Hắc long thể hiện ra,ám ma hệ ma pháp đã dần dần áp chế chúng,thất bại chỉ là việc sớm hay muộn.Cũng may,lúc đó cuộc chiến đấu của 3 con Hoàng Kim Bỉ Mông ở một bên đã hoàn toàn kết thúc,Viên Đại và Viên Nhị thầm nghĩ,lúc sau bọn họ sẽ đến giúp mình sớm giải quyết 2 tên này.

Mạt Kim Tư và Áo Lợi Phật đúng là có ý muốn giúp 2 con Băng Cực Ma Viên một tay nhưng khi vừa định lao đến thì phát hiện ra là không cần thiết nữa.Một đạo hắc sắc thiểm điện lợi dụng kẽ hở trong lúc chiến đấu của Viên Đại và Viên Nhị xuyên đến giống như một con rắn độc.Đạo hắc sắc thiểm điện này từ lúc mới xảy ra chiến sự đã từng xuất hiện 2 lần rồi mất hút liền một mạch bây giờ mới xuất hiện trở lại,đã khiến cho 2 con Hắc long rất bất ngờ.Trong lúc chúng đang sử dụng ám ma hệ ma pháp áp bức 2 kon Băng Cực Ma Viên,đạo hắc sắc thiểm điện chợt lóe lên ngay sau đó một trong 2 con Hắc long chỉ cảm thấy thân thể nhói lên,liền sau đó cảm giác như hoàn toàn mất hết sức lực,cảm giác mệt mỏi nhanh chóng lan ra toàn cơ thể,lập tức không còn có thể phát ra ma pháp được nữa.

Bội Cổ thực ra luôn có mặt trong đám giao tranh,luận thực lực hắn đã từng là thống soái quân A Tư Khoa Lợi vương quốc tham gia cuộc chiến thất long thất bài vị,đấu khí bản thân đã đạt đến lam cấp sơ giai.Lam cấp sơ giai đối với bình thường đã là rất khá nhưng so với đám cửu cấp cự long này thì còn kém xa.Nhưng Bội Cổ có một khả năng mà đám cự long không có đó là ẩn nấp.Kể từ lúc Diệp Âm Trúc giao nhiệm vụ cho hắn,hắn đã chuẩn bị rất kĩ.Trong quá trình đánh lén,mũi tên đầu tiên của hắn đã hạ một con Hắc long.Mũi tên từ Độc Long Thần Cung của hắn bắn ra hắn rất tin tưởng,cho dù có là cự long nhưng một khi đã bị chảy máu thì không thể miễn dịch loại siêu độc này được.

Khi mũi tên thứ 2 bị Hắc long tránh được, Bội Cổ biết là không hay nên nhân cơ hội Hắc long chưa kịp định vị khí tức của hắn hắn đã vội vàng di chuyển,lẩn vào một phía khác trong đám hỗn chiến.Thiên phú của Bội Cổ là vạn người có một,nhưng trong số vạn người có một cung tiễn thủ đó,ngụy trang kiểu như hắn thì cũng chỉ có duy nhất mình hắn mà thôi. Bội Cổ rất sợ chết,cho nên khi hắn bị Diệp Âm Trúc lừa là đã hạ độc hắn liền lập tức thần phục.Cũng chính vì sợ chết nên khi chưa nắm chắc được cơ hội hắn nhất định sẽ không ra tay để cho đối thủ có cơ hội phản kích.

Khi trông thấy 5 con cửu cấp ma thú cường hãn xuất hiện ở phe mình,ngăn cản 5 con cự long Bội Cổ biết,cơ hội của hắn sắp đến. Bội Cổ không hề vội vàng.Tên này nằm trong đám thi thể bình tĩnh quan sát tình hình chiến trường.Đám kim long bên kia,hắn cũng không để tâm mấy vì một là do Diệp Âm Trúc đã mệnh lệnh hắn chỉ đối phó với Hắc long một lí do nữa là Kim long là loài cự long duy nhất hắn không nắm chắc có thể bắn xuyên được lớp phòng ngự của chúng.Hắn luôn chờ đợi.Khi trông thấy 2 con Băng Cực Ma Viên dưới ma pháp tấn công áp đảo của 2 con Hắc long sắp không kiên trì được bao lâu,2 con Hắc long có vẻ buông lỏng phòng ngự,độc tiễn của hắn cuối cùng cũng bắn ra.Âm thầm,lặng lẽ,từ góc bắn âm hiểm nhất,quả nhiên là con Hắc long thứ 2 đã ngã xuống không thể đứng lên được nữa.

2 con cửu cấp thượng vị ma thú giờ thành một con,cục diện cuộc chiến lại một lần nữa đảo ngược,Viên Đại và Viên Nhị cùng xông lên quấn lấy con Hắc long còn lại.Cho dù Hắc long có mạnh hơn Băng Cực Ma Viên một chút nhưng cùng một lúc đối phó với 2 con Băng Cực Ma Viên cũng vô cùng gian nan.Huống hồ,nó còn phải đề phòng cái tên bắn lén kia,không biết lúc nào lại xuất hiện.Dưới sự nỗ lực chiến đấu của 2 con Băng Cực Ma Viên cộng thêm Bội Cổ đang rình rập trong bóng tối kết cục của cuộc chiến sẽ không có bất cứ thay đổi gì khác.

Cánh quân phía trước của Diệp Âm Trúc đã đánh cho 5000 long kỵ binh tán loạn,trong lúc loạn chiến đó thì 3 vạn trọng kị binh của địch cũng đã áp sát chiến trường

Không gian áp bức xung quanh nhẹ hẳn đi,Diệp Âm Trúc chợt phát hiện ra mình đã đột phá vòng vây của địch.Tử lặng lẽ theo sát bên cạnh hắn.Lớp phòng ngự mỏng màu tím bao quanh người Diệp Âm Trúc chi chít những vết chém ngang dọc nhưng không có một vết chém nào phá vỡ được lớp phòng ngự này.Nhưng con Ai Li Khắc Mẫn Long mà Diệp Âm Trúc cưỡi lại không được may mắn như vậy,khắp người máu tươi chảy ra,hơi thở yếu ớt,nó còn có thể miễn cưỡng đứng được là nhờ Diệp Âm Trúc đã truyền đấu khí vào trong người cho nó.

Diệp Âm Trúc thúc đầu long nhìn về phía sau,tử thần 300 dưới sự chỉ huy của hắn và Tử đã thoát ra khỏi vòng vây,5000 Ai li khắc mẫn long kỵ binh của đối thủ có thể nói là tử thương vô số.Nhưng chính trong lúc đó Diệp Âm Trúc mới phát hiện ra rằng đám ai li khắc mẫn long kỵ binh còn sống sót lúc đó đã chặn đứng hoàn toàn số tàn quân Mễ Lan,cùng với 3 vạn trọng kị binh đã hoàn toàn bao vây đám Mễ Lan long kỵ binh ở giữa.

-Ly Sát !

Diệp Âm Trúc thét lên.Hắn ý thức rõ ràng rằng,lúc này tử thần 300 đã phá vây thoát ra hiện tại chỉ cần Ly Sát đưa Hải Dương cùng Hương Loan từ trong đám Mễ Lan long kỵ binh bay ra là bọn họ có thể lập tức rời khỏi chiến trường.Chiến tranh đã phát triển đến mức độ này thì Diệp Âm Trúc cũng không thể lo lắng cho mấy trăm Mễ Lan long kỵ binh còn sống sót được nữa rồi.Xét cho cùng thì lực lượng 2 bên quá chênh lệch mà thời gian triệu hồi của Diệp Âm Trúc cũng sắp hết.

Ly Sát đương nhiên là nghe rõ tiếng Diệp Âm Trúc gọi,nhưng trong lúc mà nàng muốn vươn cánh bay lên cao thì đồng thời phát hiện ra toàn thân run rẩy,một chút sức lực cũng không có,đôi cánh sụp xuống đột ngột trở nên mềm oặt ra khiến nàng một lần nữa từ trên không rơi xuống đất.

-Hải Dương,Âm Trúc đã phá vây rồi,ngươi hãy cùng Hương Loan cưỡi độc giác thú mà thoát ra,ta hiện tại không thể thoát li khỏi chiến trường được nữa rồi.Bởi vì khi Ly Sát va chạm với 2 con hắc long đã tiêu hao một lượng lớn ma pháp lực đồng thời khiến cho vết thương cũ tái phát cho nên hiện tại nàng đã mất đi năng lực phi hành.

-Không! Ly Sát tỷ tỷ,chúng ta làm sao có thể bỏ rơi tỷ

Hải Dương có thể cảm nhận thấy rõ ràng sự hư nhược của Lisha lúc này,nước mắt từ từ lăn xuống gò má,nàng biết nếu nàng và Hương Loan rời đi,trước sức tấn công của hàng vạn trọng kỵ binh của địch Ly Sát chỉ có một kết cục duy nhất-đó là chết!

-Mau chạy đi,mặc kệ ta!Bây giờ không lập tức rời đi sẽ không kịp nữa đâu!

Ly Sát kiên cường quát.

-Hương Loan tỉ,tỉ đi đi

Hải Dương kiến quyết nói

-Nói với Âm Trúc,nhất thiết không được để chàng quay trở lại,mọi người nhanh chóng quay trở về Mễ Lan điều động binh mã trả thù cho chúng ta. Ly Sát tỉ,tỉ không cần nói thêm gì nữa,dọc đường tỉ luôn mang ta theo,bảo vệ ta,bây giờ tỉ gặp nguy hiểm bảo ta làm sao có thể một mình bỏ chạy giữ mạng được?

Hương Loan nhìn Hải Dương cười :

-Ngốc!Chả lẽ chỉ có mình ngươi coi thường cái chết sao?Các chiến sĩ của Mễ Lan đế quốc trong trận chiến thất long thất bài vị đã hi sinh rất nhiều,thân là công chúa của đế quốc ta làm sao có thể lâm trận bỏ chạy được.Ta muốn cùng các chiến sĩ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.Hải Dương,đến đây nào,chúng ta hãy cùng hòa tấu một khúc nhạc cuối cùng dành cho các chiến sĩ của Mễ Lan đế quốc!

Nói xong Hương Loan liền lấy cây đàn tì bà ra đặt trước ngực.Ánh mắt bình thản của Hương Loan khiến cho Hải Dương hơi sững sờ,từ sâu trong đáy mắt Hương Loan,Hải Dương chợt có cảm giác không còn gì vướng bận nữa (ý nghĩa tương đương với chán sống >”

Tiếng đàn tì bà và tiếng đàn cổ tranh đồng thời vang lên,khúc nhạc mà họ hợp tấu chính là khúc nhạc đã cứu mạng Diệp Âm Trúc khi ở long vực đó là khúc “Thập Diện Mai Phục”.Giờ phút này đây,một “Thập Diện Mai Phục” hùng tráng lại tràn ngập khí tức thê lương.Đám quân Mễ Lan long kỵ binh còn sống sót lúc đó như bừng tỉnh,tiếng đàn của Hương Loan và Hải Dương họ đương nhiên là nghe rõ mồn một.Một người là công chúa của đế quốc,một người là cháu nguyên soái đế quốc lại có thể cùng bọn họ sống chết,chính tại thời khắc đó chiến ý của quân Mễ Lan đã đạt đến đỉnh điểm.

Đứng ở cuối cùng của đám quân Mễ Lan là 3 thân ảnh to lớn.Gần như cao lớn ngang bằng nhau,cũng thô tráng không kém gì nhau,bọn họ đứng đó đối mặt với 3 vạn trọng kị binh của đối phương.

-Ôi sợ quá!Sao mà đông thế?

Áo Lợi Phật tự nhiên tạo thành bộ dạng khiếp sợ.Nhưng với thân hình cao to lại cộng thêm bộ mặt dữ dằn trông hắn chả có tí gì là sợ hãi cả.

-Ngươi biến đi,có dám tỉ thí không?

Địch Tư dữ tợn gõ vào đầu Áo Lợi Phậtmột cái.

Áo Lợi Phật nói :

-Không chơi!2 ngươi như là ăn phải thuốc kích thích ai mà theo được

Địch Tư cười ha hả nói

-Ngươi biết điều đấy,xông lên thôi,Tử Đế ,Cầm Đế 2 vị đại nhân hiệu triệu chúng ta đến không phải để ăn không ngồi rồi đâu

Ba tên Hoàng Kim Bỉ Mông,là những đệ nhất cường giả trong số Bỉ Mông cự thú cùng gầm lên một tiếng,tiếng gầm mạnh mẽ hóa thành lớp lớp sóng âm cuồn cuộn phát ra.

Lúc này,đám quân trọng kỵ binh đã áp sát,bọn chúng đương nhiên là đã chứng kiến cảnh 3 tên Hoàng Kim Bỉ Mông kia giết 3 con kim long như giết 3 con gián như thế nào.Không thể nói bọn chúng không khiếp sợ.Nhưng có thể đủ tư cách để được điều động đến đây tập kích quân Mễ Lan thì bọn chúng đương nhiên đều là tinh anh của tinh anh trong quân đội Lan Địch Á Tư.Phải đối mặt với Hoàng Kim Bỉ Mông bọn chúng chỉ có thể nghiến răng mà xông lên trước.

Nhưng trước việc đám 3 vạn trọng kỵ binh phát động tấn công bất kể sống chết,cùng với tiếng gầm gào của Hoàng Kim Bỉ Mông là những âm thanh thê thảm truyền đến.

Bình Luận (0)
Comment