Tử cấp tử trúc đấu khí, trong lòng mỗi người đều vang lên hai từ này, Diệp Âm Trúc đã bao nhiêu tuổi rồi? Năm nay cũng chưa tới mười tám tuổi a! Hơn nữa hắn cũng không phải là người kế thừa do trưởng lão bí mật bồi dưỡng của Đông Long Bát Tông, cũng không trải qua phương pháp tu luyện đặc thù Thể Hồ Quán Đính . Chỉ dựa vào tự thân tu luyện mà khi chưa tới mười tám tuổi đã đạt tới tử trúc cấp bậc, điều này trong Đông Long Bát Tông không thể không nói đó là một kỳ tích, trước đó chưa từng xảy ra.
Tần Thương là người ngốc trệ nhất, lúc này trong đầu ông nhớ lại khi hỏi Diệp Âm Trúc thì Diệp Âm Trúc cũng nói đấu khí cùng ma pháp đồng cấp bậc, nói cách khác đấu khí của hắn là tử trúc đấu khí, vậy Cầm ma pháp cũng hẳn là đạt tới Tử Vi Cầm Tâm cấp bậc a!
Trước kia tu vi của Diệp Âm Trúc không cách nào so với Tần Thương. Hơn một năm rời đi Bích Không Hải chỉ là Xích Tử Cầm Tâm cửu giai, thời gian ngắn ngủi chỉ hơn một năm đã thăng hơn mười giai tiến vào tử cấp. Điều này căn bản không cách nào có thể hình dung được.
"Tham kiến tông chủ." Diệp Thiên sắc mặt từ từ khôi phục vẻ bình thường, làm nhân vật thứ hai trúc tông, hắn không như Vị Thính Phong Cúc Tông,có da mặt dày. Bất luận như thế nào, hắn cuối cùng cũng thua, mặc dù có chút không phục, nhưng Diệp Âm Trúc mới mười tám tuổi mà đạt tới tử trúc đấu khí cũng là không dám tin. Sau thời khắc mất mát ngắn ngủi , lúc này Diệp Thiên trong lòng không còn gì để tiếc nuối mà càng hưng phấn hơn, hắn rõ ràng dự cảm được, thời cơ Trúc tông quật khởi đã tới.
Vừa nói, thân hình Diệp Thiên giống như thôi kim sơn đảo ngọc trụ liền quỳ xuống trước mặt Diệp Âm Trúc, dựa theo lễ nghi đặc biệt Trúc Tông cung kính hành lễ. Diệp Âm Trúc không chỉ còn là cháu của ông ta , lúc này cũng chánh thức là Trúc Tông tông chủ .
"Nhị gia gia không cần đa lễ."
Diệp Âm Trúc bước lên phía trước một bước, dẫn Diệp Thiên đứng lên, một kích chấm dứt chiến đấu, cũng chính là lập uy. mặc dù có chút lợi dụng lòng tốt của Diệp Thiên để chiến thắng, nhưng triển hiện ra tử cấp thực lực cũng là không thể nghi ngờ.
Vẻ mặt ngốc trệ của mọi người dần khôi phục lại vẻ bình thường. Họa Tông cùng với Kỳ Tông hai vị tông chủ tựa hồ thì thầm trao đổi cái gì với nhau, Diệp Âm Trúc tựa hồ nghe bọn họ đề cập tới tên Mã Lương cùng với Thường Hạo .
Sắc mặt Vị Minh Thái thượng trưởng lão có vẻ rất khó nhìn, ông ta cũng không nghĩ tới rằng Trúc Tông chẳng những không có mất thể diện trước đông đảo cường giả của Đông Long Bát Tông mà ngược lại thể diện lại tăng lên cùng với một vị tông chủ còn trẻ đạt tới tử cấp có khả năng so sánh cùng với năm lão Tông chủ khác. Diệp Âm Trúc còn không tới mười tám tuổi a! Tương lai phát triển của hắn chỉ có thể dùng từ không thể hạn lượng để hình dung.
"Diệp Ly. ngươi có một đứa cháu giỏi." bất đắc dĩ, Vị Minh gật gật đầu, coi như là thừa nhận Diệp Âm Trúc là tân nhậm Cầm Tông tông chủ thân phận.
Diệp Ly vừa mới khôi phục vẻ bình thường, nhìn cháu thật kỹ, hai mươi năm qua ông ta chưa bao giờ bị kích động giống như hôm nay. Diệp Âm Trúc giữ được thể diện khiến cho vị Trúc Tông thượng đại tông chủ hoàn toàn ra vẻ mặt hoan hỉ. ánh mắt hướng Lan Như Tuyết, tựa hồ muốn nói ” Ngươi xem. không có ngươi, ta cũng bồi dưỡng ra một đứa cháu giỏi.”
Lan Như Tuyết hừ lạnh một tiếng, "Có những người tựa hồ phải đi ra ngoài."
Diệp Ly không lên tiếng, xoay người, ngẩng đầu cất bước hướng ra phía ngoài đi ra.
"Diệp huynh, chờ một chút." thanh âm Tần Thương gọi Diệp Ly.
"Lão Tần, làm gì? Ta giờ không có tư cách để lưu lại cùng với người khác." Diệp Ly cũng không quay đầu lại nói.
Tần Thương mỉm cười đạo: "Ngươi cho dù phải đi, cũng phải mang theo Diệp lão nhị cùng đi, chẳng lẽ ngươi không phải ca ca hắn sao? Hắn cũng là vì muốn tốt cho Trúc Tông thôi, bây giờ Âm Trúc đã được sự thừa nhận của hắn thì mọi việc coi như xong rồi . Cũng quá hợp lý cho cả Trúc tông khi nhận được tin này."
Diệp Ly chậm rãi quay người lại , nhìn Diệp Thiên bên cạnh Diệp Âm Trúc, không tức giận mà nói: "Lão nhị, còn đợi gì? Để cho người khác đuổi ngươi hay sao? Còn không mau đi cùng ta."
"Được, đại ca." Diệp Thiên xấu hổ đi tới bên Diệp Ly. thấp giọng nói: "Lão Đại, huynh không thể không cần gọi ta lão nhị, ta cũng không phải không có tên."
Diệp Ly trừng hắn liếc mắt, một cái, "Lão nhị hay,chính là lão nhị. Chẳng lẽ ngươi còn muốn trèo lên trên đầu ta phải không? Đi."
"Chờ một chút, còn có ta a!"
Tần Thương cười ha ha, đi tới bên người Diệp Âm Trúc, trước ánh mắt của mọi người. mỉm cười nói:
"Ta cùng với lão Diệp Ly giống nhau. Đều là kẻ lười biếng, nếu hắn muốn sống thanh nhàn, ta cũng không muốn xen vào chuyện gì nữa . Ta chỉ có Âm Trúc là một đệ tử duy nhất. Vị trí Cầm Tông tông chủ cũng thuận tiện truyền cho hắn thôi, chúng ta Cầm Tông chỉ có già trẻ hai người, không có người nào để đến ngăn cản, Âm Trúc, bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính là Cầm Tông tông chủ. Kỳ thật, Cầm Tông cùng với Trúc tông tín vật ta và ông nội ngươi đều đã giao cho ngươi rồi, Cầm Tông tín vật chính là năm thanh cổ cầm, trúc tông tín vật của các ngươi chính là Bích Ti, ngươi đã dùng rồi.”
"Tần Thương, Diệp Ly, các ngươi đứng lại cho ta." Vị Minh tức giận cùng cực, phẫn nộ gọi lại ba người muốn đi.
"Sao ? Thái thượng trưởng lão còn có việc gì thế?" Tần Thương quay đầu lại hỏi.
Vị Minh cả giận nói: "Các ngươi đã giao hết Đông Long Bát Tông tông chủ tín vật rồi hay sao ? hãy nói lại xem ? trong lịch sử Đông Long Bát Tông từ xưa, còn chưa bao giờ có một người thân kiêm hai tông tông chủ vị, nhưng lại luyện vũ kỹ cùng với ma pháp của hai phái. Ta lấy danh nghĩa Thái thượng trưởng lão ,bác bỏ yêu cầu nhường chức của các ngươi ."
Tần Thương lạnh nhạt nói: "Mặc dù không có tiền lệ. nhưng tại Bát Tông tổ huấn trong cũng chưa bao giờ nói qua là không thể do một người kiêm chức hai tông tông chủ, Đông Long Bát Tông tông chủ vị của chúng ta đều do người có đức nắm giữ, nếu ta cùng với Diệp Ly đều cho rằng Diệp Âm Trúc có thể tốt ở vị trí này, tự nhiên là giao cho hắn."
Nếu là trước kia thì còn có chút lo lắng về Diệp Âm Trúc, thì khi thấy tử trúc đấu khí của Diệp Âm Trúc cùng với phán đoán về cầm ma pháp cấp bậc của Diệp Âm Trúc, thì ông ta không có còn cái gì mà lo lắng. Ông tin tưởng đệ tử do mình chỉ dạy nhất định có thể đảm nhiệm, mà bây giờ mâu thuẫn giữa Đông Long Bát Tông cùng với Cầm Thành cũng chỉ có Diệp Âm Trúc mới có thể hóa giải . Mà muốn hóa giải mâu thuẫn này, đầu tiên Diệp Âm Trúc phải có vị trí trong Đông Long Bát Tông . Vì điều này nên ông ta cùng với Diệp Ly để cho Diệp Âm Trúc đảm nhiệm chức vị.
Không đợi Vị Minh Thái thượng trưởng lão lại mở miệng. Diệp gia hai huynh đệ cùng với Tần Thương đã mang theo vợ chồng Diệp Trọng đi ra, Diệp Trọng lúc gần đi còn đưa một ánh mắt nhìn nhi tử với ý tứ là sẽ ở tại lĩnh chủ phủ đệ chờ hắn trở về.
Diệp Âm Trúc một lần nữa đi trở về bên nãi nãi ngồi xuống. Lúc này đây tư cách của hắn cùng với trước đã hoàn toàn bất đồng, thân kiêm hai tông tông chủ vị, đã làm cho thân phận của hắn tăng lên, áp đảo hơn so với sáu tông tông chủ, dù sao Trúc Tông tại Đông Long Bát Tông cũng có vị trí trọng yếu, mà Cầm Tông mặc dù chỉ có hắn cùng với Tần Thương. nhưng Cầm Tông ma pháp cũng ở vị trí đầu tiên trong Đông Long.
Toàn trường yên tĩnh trong lúc này, mọi người trong Đông Long thậm chí không biết tiếp tục nói về cái gì.
Thật lâu sau, chính là người cùng với Diệp Âm Trúc có quan hệ thân cận, Lan Như Tuyết mở miệng "Âm Trúc, vừa rồi Tần Thương nói hết thảy đều là thật hay sao?"
Diệp Âm Trúc hỏi ngược lại: "Nãi nãi. Bà cho là con đem chuyện này đùa giỡn hay sao ? Vừa rồi Vị Minh Thái thượng trưởng lão cũng nói qua, con xuất thân từ Đông Long Bát Tông, cho dù đối với Đông Long cũng có điều bất mãn, nhưng trên người con cũng chảy xuôi Đông Long huyết mạch. Trong lúc sanh tử tồn vong đại sự quyết không có khả năng nói chuyện chơi được. Chuyện này mọi người có thể đi điều tra, lúc Thất Long Thất Quốc Long bài vị chiến kết thúc, còn sống sót không chỉ có một mình con."
Lan Như Tuyết thở dài một tiếng,nói: "Nhưng là. chuyện đã xảy ra rồi. Sợ rằng lúc này tin tức Đông long đế quốc thành lập đã truyền khắp đại lục. Nếu bây giờ chúng ta đi ra ngoài nói là không có chuyện này, thì Đông Long Bát Tông chúng ta như thế nào có thể hiệu triệu đồng bào có tóc đen giống như chúng ta để trọng kiến đế quốc? Sự việc đã đến nước này, Đông Long đế quốc cần phải thành lập, mà Cầm Thành là nơi tốt nhất cho chúng ta thành lập căn cơ, nếu con cũng thừa nhận mình là một phần tử Đông Long, nãi nãi hy vọng con có thể vì tương lai Đông Long mà từ bỏ ích lợi của bản thân. Có thể được không? Đáp ứng nãi nãi đem Cầm Thành cống hiến cho tương lai Đông Long đế quốc."
Nhìn Lan Như Tuyết, ánh mắt Diệp Âm Trúc trở nên lãnh ngạnh, cực kỳ kiên định lắc đầu, nói: "Xin lỗi. nãi nãi, chuyện này con không thể đáp ứng bà được, bởi vì Cầm Thành bây giờ căn bản không phải là ích lợi của cá nhân con. Có lẽ khi đến đây mọi người đã thấy được, nơi này còn có những chủng tộc khác tồn tại, bọn họ đều là do con mời tới làm bằng hữu mà không phải do Cầm Thành thống trị. Bây giờ mọi việc kiến thiết Cầm Thành là do mọi người cùng nhau cố gắng trụ cột để hoàn thành , Cầm Thành cũng không thuộc riêng con, con không có quyền đem nó giao cho Đông Long. Nếu nói mọi người Đông Long Bát Tông lưu lại Cầm Thành để trợ giúp,vậy không từ chối, dù sao mọi người đều là thân nhân cùng với tộc nhân của con. Nhưng nếu Bát Tông muốn quyền khống chế Cầm Thành thì vạn lần không thể, bây giờ Bát Tông có quyết định như vậy, nếu đem Cầm Thành giao cho mọi người thì kết cục chỉ có bị diệt . Đồng thời con cũng không có cách nào trả lại công đạo cho các bằng hữu của Cầm Thành, đây là ý kiến của con, mời mọi người cẩn thận xem xét một chút xem sao. Nãi nãi, con đi trước."
Nói xong những lời này, Diệp Âm Trúc đứng lên hướng ra phía ngoài mà đi, mọi người ở đây đưa mắt nhìn hắn rời đi, nhưng không có một người ngăn trở, chỉ có một số người ánh mắt biến thành cực kỳ lạnh lẽo.
Nhìn bóng lưng cháu rời đi , trong mắt Lan Như Tuyết toát ra một tia cười khổ, cháu cùng với ông nội nó giống nhau như đúc, tính cố chấp. Có ông nội như vậy thì sẽ có dạng cháu như vậy a !
"Cầm Thành cự tuyệt thống trị, mọi người thấy chuyện này nên làm cái gì bây giờ?" Vị Minh lạnh lùng nói, hôm nay hắn trước sau đã bị gia đình Diệp Âm Trúc cùng với Tần Thương khiến cho sự phẫn nộ đạt tới đỉnh điểm.
Vị Thính Phong lại một lần nữa xông ra.
-Thái thượng trưởng lão,lúc này còn do dự gì nữa? Nếu bọn họ cự tuyệt, chúng ta sẽ dụng vũ lực áp chế Cầm Thành nho nhỏ này. Cúc Tông chúng ta nhẫn nhịn động thủ như vậy là đủ rồi. Chỉ cần đưa bọn họ hoàn toàn trừ đi, xem ai còn dám cãi mệnh lệnh chúng ta , đến lúc đó chúng ta chính là chúa tể Cầm Thành. Khai quốc đại điển của Đông long đế quốc cũng có thể thuận lợi cử hành."