Cầm Đế

Chương 575 - Ngươi Không Có Quyền Thương Lượng (Phần3)

Cả cổng thành chỉ có năm trăm binh lính thủ hộ, trên đầu thành tiễn xạ cũng không nói là nhiều nhưng hoàn toàn hướng Diệp Hồng Nhạn mà bắn đến. Bất luận là Diệp Hồng Nhạn hay Long Lang thái tử, tựa như không hề phát hiện những mũi tên đang bay tới. Ma pháp đạn cùng cường hoành đấu khí không ngừng oanh kích lên mặt trước của điếu kiều.

Nếu khải giáp toàn thân do Ải Nhân tộc chú tạo cùng long lân của bát cấp Long Lang mà không đỡ được những mũi tên bình thường này, thì tử thần Long Lang kỵ binh làm sao tung hoành trên chiến trường.

Tốc độ của Long Lang thái tử tuy nhanh, tộc nhân của hắn cũng không chậm, tại lần thứ ba Diệp Hồng Nhạn oanh kích lên mặt trước của điếu kiều thì những tử thần Long Lang kỵ binh còn lại đã chạy tới.

Hộ thành hà - Trước mặt Long Lang kỵ binh, hộ thành hà có tác dụng gì? Long Lang thậm chí không cần triển khai long dực của chính mình, vẫn dễ dàng phóng qua hộ thành hà đi tới trước mặt Diệp Hồng Nhạn.

Sau khi Long Lang kỵ binh bên cạnh Diệp Hồng Nhạn vượt qua hai mươi người thì hắn nhanh chóng thu hồi Long Lang thương của chính mình, trở tay rút trọng kiếm sau lưng, hét lên một tiếng “ Hợp”.

“ Hợp” hai mươi tên Long Lang kỵ binh đồng thời nộ hống, hai mươi thanh trọng kiếm đồng thời giơ lên, lục sắc quang mang cùng thanh sắc quang mang chói mắt bay lên trời, dưới sự chỉ dẫn của đạo lam quang đã hợp thành nhất đạo tử sắc hồng lưu.

Phá!

Diệp Hồng Nhạn lần nữa nộ hống, tính luôn cả hắn thì chính là hai mươi mốt tử thần Long Lang kỵ binh đồng thời hạ trọng kiếm xuống, nhưng chỉ có một đạo cự đại tử sắc quang trảm trên hư không hạ xuống, đây là lúc trước tử thần Long Lang kỵ binh khi còn đủ ba trăm tử thần hợp kích kỹ năng, cho nên như thế nào có thể quên được.

Điếu kiều trước đòn hợp kích của hai mươi mốt Long Lang kỵ binh, hình dáng của nó đã không còn như cũ nữa.

Trong tiếng nổ ầm ầm, điếu kiều tứ phân ngũ liệt. Cửa thành phía trước trống trải mở toang không còn gì ngăn cản đã hiện ra trước mặt mọi người.

“ Tất cả đều tránh ra cho ta!”.

Một âm thanh có chút cuồng bạo đột nhiên vang lên. Ngay sau đó, phảng phất tựa như động đất, chẳng những mặt đất ngoài thành, tựu ngay cả tường thành cũng đều trở nên run rẩy.

Đang chuẩn bị đái lĩnh tử thần Long Lang kỵ binh ngạnh phá cổng thành trước mắt, sau khi nghe được âm thanh đó huyết sắc quang mang trong mắt Diệp Hồng Nhạn cũng giảm bớt vài phần. Ngước mắt nhìn thanh trọng kiếm trong tay, quay lại ngăn cản thuộc hạ đang tiếp tục tiến công, trầm giọng nói:

“ nhường đường”.

Có khả năng để cho tử thần Long Lang kỵ binh nhường đường, đó có thể là dạng tồn tại như thế nào ? Cũng không phải là Diệp Hồng Nhạn cùng tử thần Long Lang kỵ binh vô pháp công phá cổng thành trước mắt, mà là nghe được thanh âm ở phía sau, hắn cho rằng đối với loại công viêc chỉ cần vào sức mạnh này thì giao cho hắn tựu là thích hợp nhất. Mà cái người được lựa chọn thích hợp này, hiển nhiên cũng là chủ nhân của âm thanh lúc nãy.

Long long trong tiếng nổ cực lớn, thân ảnh khổng lồ xuất hiện trên mặt đất bình tuyến, Diệp Hồng Nhạn đái lĩnh tử thần Long Lang kỵ binh tách ra khỏi cửa thành, nhường phía trước cho thân ảnh khổng lồ nọ tiến đến. Có người kia công thành còn phải che dấu nữa sao ?

Thân ảnh khổng lồ vô bỉ, giống như một toà sơn nhạc tồn tại, chạy tới phía trước nhưng lại vô cùng nhanh, trên đầu là một cái sừng nhàn nhạt hôi sắc sáng bóng, tuy trên người không hề có một khối lân phiến, nhưng thân thể khổng lồ nọ xuất hiện thì tại tâm trí tất cả quân hộ vệ thành của Phật La đều lâm vào một mảnh vô cùng sợ hãi. Bọn họ như thế nào cũng không thể nghĩ ra trên thế giới này lại còn có ma thú kinh khủng như thế tồn tại.

Đúng vậy, chợt xuất hiện đây, thậm chí có thể nói muốn cùng tử thần Long Lang kỵ binh thưởng công không phải ai khác, đúng là Chiến Tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư.

Vốn Diệp Âm Trúc không muốn để cho tên gia hoả này xuất chiến, nhưng sau khi Diệp Hồng Nhạn mang theo tử thần Long Lang kỵ binh rời đi, Cách Lạp Tây Tư chủ động xin được xuất chiến. Bởi vì hắn biết, chính mình còn muốn ăn no nữa, ba ngày trước, mới vừa ở Tây Phi thành ăn một bữa tiệc lớn, đến bây giờ vẫn còn chưa tiêu hóa hết, chính hắn cũng nói không thể muốn ăn cơm mà không hoạt động a, hơn nữa, hoạt động một chút, đợi sau khi vào thành cũng có thể ăn nhiều hơn một chút.

Đây là ý nghĩ của Cách Lạp Tây Tư, bởi vậy vừa thấy tử thần Long Lang kỵ binh công kích điếu kiều, hắn liền vọt đến. Đầu óc của Cách Lạp Tây Tư tuyệt không giống như bề ngoài thô thiển hung ác, hắn hiểu rất rõ địa vị của tử thần Long Lang kỵ binh trong mắt của Diệp Âm Trúc. Bởi vậy, trong khi lao tới, hắn cố ý hét lên một tiếng, để tránh cho trong quá trình lao đến làm thương tổn đến tử thần Long Lang kỵ binh, nếu không sẽ rất khó giải thích a.

Lực lượng cùng tốc độ, lực lượng chính thức cùng với thể tích khổng lồ của Cách Lạp Tây Tư nọ đâu chỉ có ngàn cân, trong khi toàn lực xung kích tới thì lực lượng kinh khủng tới đâu đây. Nhìn thân thể khổng lồ kia tựa như pháo đạn hướng Nặc Đinh thành điên cuồng chạy tới, ngay cả Diệp Âm Trúc cùng Áo Lợi Duy Lạp cũng vội hấp một ngụm lương khí.

Áo Lợi Duy Lạp thở dài nói:

“ may mà thú nhân tộc cũng không có Chiến Tranh cự thú tồn tại, nếu không, một tòa thành thị của chúng ta cũng không tránh khỏi bị trùng kích. Không hổ là Chiến Tranh cự thú, trên chiến trường là một tồn tại kinh khủng.

Diệp Âm Trúc nói :

“ Chiến tranh cự thú không một toà thành nào không phá đựơc (vô thành bất phá - chiến tranh cự thú), xem ra lần này mang theo Cách Lạp Tây Tư tới là một lựa chọn chính xác, vốn ta chỉ nhìn hắn ở phương diện phàm ăn mà thôi, bây giờ dùng hắn vào việc công thành cũng quả là không sai lầm. Việc chúng ta nên làm bây giờ, chỉ là chờ thu thập tàn cuộc là được. Hy vọng người này không nên hở một chút là phá nát cả tòa thành thị thì mới tốt.

Vừa nói, bất luận là Diệp Âm Trúc, Áo Lợi Duy Lạp hay là Cầm thành bộ hạ của hắn đều dùng hết sức bình sinh dùng hai tay bịt chặt hai lỗ tai của mình vào.

Sau một khắc, những tiếng đinh tái nhức óc điên cuồng va chạm đã vang tới nơi.

Cái gì hộ thành hà? Hà lưu nọ sao có thể ngăn cản, Cách Lạp Tây Tư với đại thối thập phần to lớn cùng trăm thước hùng khu ầm ầm oanh kích lên tường thành Nặc Đinh thành. Chỉ một chốc cả mấy chục thước tường thành trước mặt lực lượng kinh khủng của chiến tranh cự thú đã biến thành mảnh nhỏ.

Đại địa chấn run lên, thời khắc này thậm chí cả Nặc Nhĩ bình nguyên của Phật La quốc đều run rẩy, bên trong Nặc Đinh thành, âm thanh va chạm kịch liệt cơ hồ làm cho mọi người ở nữa tòa thành thị phía tây tạm thời mất đi thính giác. Trên mặt đất nơi bị địa chấn đảo qua. Vượt qua một phần ba những tòa tổ ốc bởi vì trận động đất khổng lồ vừa rồi mà bị sụp đổ hoặc là xuất hiện vết nứt. Từng đạo vết nưt kinh khủng xuất hiện trên mặt đất bên trong thành thị. Chính là do đợt va chạm này, khiến cho cả tòa Nặc Đinh thành đều lâm vào trong khủng hoảng.

Người Phật La bên trong Nặc Đinh thành không ai biết xảy ra chuyện gì, nhưng tại lúc này, cục diện hỗn loạn khiến cho bên trong Nặc Đinh thành trở thành một mảnh tạp nhạp, tự trong ý nghĩ của mỗi người, cơ hồ đều hướng phía trong nhà của mình mà chạy đi.

Cho dù đã mường tượng đến kết quả, nhưng khi kết quả chánh thức xuất hiện trước mắt, Diệp Âm Trúc vẫn còn không khỏi giật mình. Cách Lạp Tây Tư lúc này triển khai hoàn toàn thực lực công thành quả thật là đáng sợ. Thân hình khổng lồ trăm thước của hắn lúc này đã hoàn toàn lao vào trong thành tường. Ít nhất có một đoạn tường thành rộng chừng vài trăm thước hoàn toàn bị chấn bay, hiện ra trước mặt Cầm thành đại quân, là một thành thị hoang tàn bên trong.

“ Cầm đế đại nhân, ta trước tiên đi ăn cơm. Khi rút lui gọi ta một tiếng”.

Thanh âm hùng hậu của Cách Lạp Tây Tư ở xa xa truyền đến, hiển nhiên một chút va chạm điên cuồng vừa rồi căn bản là không mang đến cho hắn một chút nào trầy xước. Đây là cái dạng lực lượng gì a ? Lấy đâu ra lực trùng kích kinh khủng như vậy ? Chiến Tranh cự thú siêu cấp phòng ngự cùng khả năng trùng kích quả nhiên kinh nhân.

“ Âm Trúc ta đi tìm hắn”.

Minh từ bên cạnh Diệp Âm Trúc lóe ra, hướng phía Nặc Đinh thành chạy đi, trong khoảng thời gian này, có lẽ ở cùng Cách Lạp Tây Tư học thói xấu, bây giờ Minh cũng không quá thích ăn nham thạch nữa, dù sao, nham thạch nơi đâu chẳng có, còn lương thực mỹ vị thì biết tìm đâu ? Dưới tình huống lương thực đầy đủ, hắn không có khả năng ăn nhiều hơn Cách Lạp Tây Tư. Chạy mau tới, hắn là sợ Cách Lạp Tây Tư một mình đem lương thực của Nặc Đinh thành ăn sạch.

Đây là công thành sao ? Diệp Âm Trúc không nhịn được nhớ tới tình cảnh năm mươi vạn đại quân của Phật La trùng kích vào Tư Phúc Đặc Nhĩ thành, kết quả là dưới tình huống tiêu hao trên hai mươi vạn đại quân, người Phật La không còn khả năng tiếp tục công phá Tư Phúc Nhĩ Đặc thành. Mà trước mắt Nặc Đinh thành này một điểm cũng không hề nhỏ hơn Tư Phúc Nhĩ Đặc thành. Bởi vậy, có thể thấy được rõ ràng tác dụng của siêu cấp cường giả trong chiến tranh.

Giơ cao quang minh thần kiếm Áo Cổ Tư Đô, Diệp Âm Trúc hạ lệnh toàn quân tiến vào, kỳ thật, bây giờ cho toàn quân tiến vào thành, đối với tất cả các quân đoàn Cầm thành là tối thích hợp, bởi vì bên trong Nặc Đinh thành này đã không còn lực lượng có thể ngăn cản bọn họ, vì vậy tại sao lại không tiến vào đây ?

Cùng Tây Phi thành đồng dạng, tẩy kiếp lại xuất hiện ở Nặc Đinh thành, chỉ khác là lúc này lại phát sinh vào ban ngày. Mà trải qua kinh nghiệm lần cướp bóc trước, lần này quá trình cướp bóc càng thêm có kinh nghiệm. Bởi vậy tốc độ nhanh hơn và hiệu quả tốt hơn.

Trong quá trình cướp bóc, quan chỉ huy chính thức không phải là Diệp Âm Trúc cũng không phải là Áo Lợi Duy Lạp, mà là Hồng Linh. Sau khi đạt tới cửu cấp ma thú, thủy chung chỉ cần là thuộc về kim chúc bảo vật, cho dù bị chôn sâu dưới trăm thước đất cũng bị hắn tìm ra. Có hắn chỉ dẫn, cho dù các nhà quý tộc có muốn cất giấu cũng không có khả năng.

Việc tàn sát cũng đồng thời triển khai, sau khi Diệp Âm Trúc cùng Áo Lợi Duy Lạp thương lượng, vì muốn mang đến cho Phật La quốc càng nhiều sự hỗn loạn, đồng thời cũng xem như là ban phát cho người dân Phật La một chút “ trừ bạo an dân”, tất cả quý tộc từ tử tước trở lên đều bị trảm sát. Vì cái chết của tử thần chiến sĩ lúc trước, đây là lúc chính thức triển khai trả thù. Chỉ có những quý tộc tự nguyện đem tất cả tài vật giao ra, thì những quý tộc biết nghe lời đó mới có cơ hội thoát chết. Từ mệnh lệnh của Diệp Âm Trúc truyền xuống, tất bình dân đều run rẩy ẩn núp trong nhà. Cho đến khi quân đội Cầm thành rời đi, bọn họ cũng không có chút ý nghĩ đã bị công kích nào cả.

Diệp Âm Trúc cùng Cầm thành chiến sĩ cũng không phải là hoàng trùng (bọn vô lại), bởi vì bọn họ chỉ lựa chọn lấy đi tài phú của bọn quý tộc. Thậm chí Diệp Âm Trúc cũng không có cướp đi một chút nào tài vật có giá trị của tầng lớp bình dân thượng lưu trên đường.

Bình dân Phật La cũng không quá sợ hãi, sợ hãi chỉ là bọn giai cấp thống trị, giai cấp quý tộc. Đã như vậy, hết thảy cứ để cho bọn hắn gánh chịu sự sợ hãi là được.

Lúc này đây, có lẽ vì Cầm thành chiến sĩ dùng thủ đoạn máu lạnh (thiết huyết thủ đoạn), sau khi chém giết các đại quý tộc trên các con đường phồn hoa nhất, đại bộ phận quý tộc đều không dám có hành vi giấu giếm nào, tại sau khi bị tẩy kiếp, cổ họng của bọn cầm đầu quý tộc đều bị cứa đứt , nhưng trong quá trình cướp bóc lần này lại thuận lợi hơn so với Tây Phi thành.

Tài phú của Nặc Đinh thành so với Tây Phi thành còn muốn nhiều hơn một chút, Diệp Âm Trúc dùng tu di thần giới vận chuyển hai lần là hết , lần này Diệp Âm Trúc ngoại trừ tài vật vận chuyển ra bên ngoài, còn đem những lương thực mà Cách Lạp Tây Tư cùng Minh không ăn được nữa toàn bộ dời đi.

Bình Luận (0)
Comment