Mã Nhĩ Đế Ni gật gật đầu, Diệp Âm Trúc cùng Cầm Thành Kỵ Binh trọn vẹn an toàn trở về ông đã hết sức vui lòng rồi, còn như đối với Pháo Đài Lôi Thần Chùy có tạo thành uy hiếp hay không, với ông xem ra cũng không quan trọng. Chính mới vừa rồi, ông đã viết một phong thân thư cho thủ hạ đưa về Mễ Lan Thành, trong thư đem tình hình ngày hôm nay chính mình cùng Diệp Âm Trúc nói chuyện làm việc với nhau kể lại chi tiết tỉ mỉ một lần.
Sau khi Diệp Âm Trúc dẫn người đi, Mã Nhĩ Đế Ni suy nghĩ cẩn thận một hồi lâu, ông nghĩ đến, nếu như Diệp Âm Trúc và Tử thật sự thành công. Như vậy, Cực Bắc hoang nguyên sau này chỉ có thể trở nên càng thêm khó đối phó, dưới sự lãnh đạo của Tử Tinh Bỉ Mông, một khi Thú nhân tộc muôn người quy về một mối, như vậy, Cực Bắc hoang nguyên sẽ trở thành một cái quốc gia có thực lực chiến đấu kinh khủng nhất trên đại lục. Với tình huống như vậy quả thực là Mễ Lan mong muốn nhìn thấy sao? Mãi đến lúc suy nghĩ tường tận những điều này, ông mới hoàn toàn hiểu rõ vì sao Diệp Âm Trúc cần thiết trước khi ra quân đã nói với ông những lời đó. Ông đang tự nói một mình, Thú nhân tộc cho dù trở nên cường đại, cũng sẽ không thực sự uy hiếp tới Mễ Lan. Thậm chí song phương còn có thể tiến vào quan hệ hợp tác.
Lam Địch Á Tư hợp tác cùng Thú Nhân tộc đúng là thành lập trên quan hệ lợi ích, đối với Lam Địch Á Tư mà nói, Thú nhân tộc là lực lượng kiềm chế Mễ Lan đế quốc. nhưng là, nếu như Mễ Lan đế quốc cùng Cực Bắc hoang nguyên giáp giới cùng Thú nhân tộc kết thành liên minh, như vậy, chỉ sợ trên cả đại lục này quả thực là không có cái lực lượng nào có thể cùng Mễ Lan chống lại được.
Lúc này đủ loại khả năng phức tạp đan xen nhau trong đó, Mã Nhĩ Đế Ni rất nhanh đã cảm thấy hết sức nhức đầu, tình hình quan trọng như vậy hắn cũng không dám chậm trễ chút nào, vội vàng đem mọi chuyện viết rõ ràng chuyển về Mễ Lan Thành, tùy Tây Nhĩ Duy Áo đại đế quyết định lấy.
Mễ Lan, cũng chỉ có Tây Nhĩ Duy Áo đại đế có thể quyết định quan hệ cùng Thú nhân tộc sau này sẽ như thế nào. Đương nhiên, Mã Nhĩ Đế Ni cũng nghĩ tới, nếu như Thú nhân tộc thống nhất tại trong tay Tử Tinh Bỉ Mông, như vậy, Cầm Thành sẽ có một cái chỗ dựa thật to lớn vững chắc, giống như tưởng tượng của mình như vậy. Có lẽ, không đến bao nhiêu năm, Cầm Thành dựa lưng vào Cực Bắc hoang nguyên, rất có thể trở thành một cái Pháp Lam khác, ít nhất là địa phương mà Pháp Lam cũng không cách nào hủy diệt được.
“Âm Trúc, đã rất khuya rồi, ngươi và các chiến sĩ của ngươi đều mệt nhọc suốt một ngày, mau mau đi nghỉ ngơi đi.” Mã Nhĩ Đế Ni ôn hòa nói. bất luận tình huống sau này phát sinh biến hóa gì, Mã Nhĩ Đế Ni cũng quyết định muốn cùng Diệp Âm Trúc và Cầm Thành thiết lập quan hệ tốt với nhau.
Diệp Âm Trúc từ biệt Mã Nhĩ Đế Ni, nhưng hắn cũng không có trực tiếp trở lại phủ đệ của mình trung nghỉ ngơi mà là kêu Diệp Hồng Nhạn tới, dẫn bọn Tử Thần Long Lang kỵ binh đi tới quân doanh tu chỉnh bộ binh. Lúc này, các cô nương Cầm Đế thập nhị nhạc phường vẫn như trước đang diễn tấu cầm khúc tuyệt vời.
Sau khi Diệp Âm Trúc để cho bọn Tử Thần Long Lang kỵ binh đều trở thành từng thành viên lắng nghe cầm khúc, cùng Diệp Hồng Nhạn vào trong một góc vắng vẻ ngồi xuống. Một tay đặt lên lưng nơi tim của Diệp Hồng Nhạn, đem đấu khí ôn hòa tinh thuần của mình đưa vào trong cơ thể hắn, trợ giúp hắn hồi phục lại năng lượng cơ hồ không còn gì.
Thực lực của Diệp Hồng Nhạn mặc dù trong Tử Thần Long Lang kỵ binh là cường đại nhất, nhưng là người chỉ huy, vào lúc phát động Tài Quyết Thần Lực, mức tiêu hao của hắn không thể nghi ngờ cũng là lớn nhất. Dưới sự trợ giúp của Diệp Âm Trúc, sắc mặt tái nhợt của hắn mới từ từ trở nên hồng nhuận lại, khí tức cũng dần dần ổn định.
“Âm Trúc, ta khỏe rồi.”
Diệp Âm Trúc thu hồi đấu khí, truyền âm nói:
“Hồng nhạn, đây đã là lần thứ hai ngươi lĩnh hội uy lực của Tài Quyết Thần Lực, cảm giác so với lần trước có cái gì không giống nhau không?”
Diệp Hồng Nhạn cũng truyền âm nói:
“Đại khái có điểm không giống nhau. Lần đầu tiên sử dụng năng lực như thế. Tất cả đều là gặp may đúng lúc kích phát ra, do sát khí, chiến ý tăng lên tới trạng thái tột đỉnh mà bộc phát, khi đó, ta cảm giác được đấu khí trong cơ thể dường như hoàn toàn bị thiêu đốt, thiêu đốt thành khí thể màu đen đó... năng lượng màu đen đó thật sự quá khủng khiếp, cắn trả lại hết sức nghiêm trọng, nếu không phải sau này ngươi và thập nhị nhạc phường kịp thời trị liệu cho chúng ta, sợ là Tử Thần Long Lang Kỵ sĩ đoàn chúng ta đã không còn tồn tại rồi.”
Diệp Âm Trúc tự nhiên cũng biết mức độ khẩn cấp trong tình hình lúc ấy, đương nhiên, cái bí mật này bọn họ cũng không có nói với người khác, ngay cả trong Cầm Thành cũng không có mấy người biết.
Diệp Hồng Nhạn tiếp tục nói:
“Sau khi trải qua lần đó, chúng ta hồi phục lại, sau này, ta phát hiện ra, ta cùng các Chiến Sĩ khác kinh mạch trong cơ thể nới rộng ra một chút, quan trọng hơn là, kinh mạch chúng ta có thêm một tầng màu đen nhàn nhạt, đó là những Tài Quyết Thần Lực còn sót lại trong cơ thể tựa hồ cùng thân thể chúng ta kết hợp làm một thể. Lần trước ta đã nói với ngươi, từ khi xảy ra tình huống như thế, tốc độ tu luyện chúng ta so với trước đây có lẽ tăng lên nhanh hơn chút đỉnh. Mặc dù cũng không phải rõ ràng mười mươi, nhưng ta có thể cảm giác được, đấu khí trở nên càng thêm ngưng kết, mỗi một lần tăng lên, đều có thể cảm nhận được rõ ràng. đồng thời, đối với việc sử dụng đấu khí cũng có thể làm được chính xác hơn.” Diệp Âm Trúc nói:
“Vậy hôm nay đây? So với lần trước có cái gì không giống nhau.”
Diệp Hồng Nhạn nói:
“Lần trước, sau khi chúng ta dưới tác dụng chiến ý đang cường đại trong lúc vô ý sử dụng ra Tài Quyết Thần Lực, ta lập tức đã cảm giác được thân thể của mình đã hoàn toàn không còn gì, nếu như không phải có ý chí chống đỡ, sợ là chúng ta lúc ấy cũng đã ngã xuống. Khi đó trong lòng ta thậm chí cho là chính mình sắp gặp mặt thần chết. Lần này đây, tình hình cùng với lần trước giống nhau, giống là đấu khí trong cơ thể trong nháy mắt thiêu đốt, và sau khi phát động công kích bị hoàn toàn rỗng không không còn gì. Nhưng so với lần trước đúng là tốt hơn nhiều, tình trạng kinh mạch tổn hại nhẹ hơn nhiều, ta thậm chí có niềm tin tự mình làm là có thể hồi phục. lần này ta cố ý giữ lại trong cơ thể một ít Tài Quyết Thần Lực, khống chế chúng rất khó khăn, nhưng những Tài Quyết Thần Lực này lại phải tự hành rót vào trong cơ thể ta, cùng kinh mạch ta kết hợp. Ta tin tưởng, sau này khi tiếp tục sử dụng Tài Quyết Thần Lực lần nữa, hẳn là so với lần này sẽ càng dễ dàng hơn một chút, thậm chí ngay cả kinh mạch cũng sẽ không có tổn hại nữa.”
Diệp Âm Trúc nói:
“Tình trạng các Tử Thần Chiến Sĩ kia và ngươi so ra như thế nào?”
Diệp Hồng Nhạn nói:
“Lẽ tất nhiên là không sai biệt lắm đâu. Tài Quyết Thần Lực rất kỳ quái, mặc dù là sau khi ta cùng bọn chiến sĩ tất cả lực lượng dung hợp mới có thể dẫn phát biến chất, nhưng tình huống mỗi một tên chiến sĩ lại đều là dựa theo thực lực bản thân mình mà xác định, thực lực kiên cường mạnh mẽ, chịu đựng nỗi thống khổ từ Tài Quyết Thần Lực mang đến cũng sẽ mạnh lên phần nào, ngược lại cũng thế, ta đã hỏi qua từng người, tình trạng của mọi người đại để là giống nhau.”
Diệp Âm Trúc gật gật đầu, nói:
“Ta hiểu rồi... về Tài Quyết Thần Lực này cảm giác có hơi quỷ dị, mặc dù bây giờ các ngươi vẫn không thể nắm giữ trọn vẹn phương pháp sử dụng loại lực lượng này, nhưng chúng ta có thể khẳng định chính là, lực công kích của Tài Quyết Thần Lực kinh khủng phi thường. Có điều là, một loại lực lượng như thế nhất định phải hạn chế sử dụng. Dù sao, mỗi một lần sử dụng, các ngươi đều sẽ lập tức mất đi lực chiến đấu. Là Quân Đoàn nòng cốt của Cầm Thành, ta cũng không muốn nhìn thấy các ngươi có một chút tổn thương nào.”
Diệp Hồng Nhạn vuốt cằm nói:
“Ta cũng muốn nói với ngươi chuyện này: Ta cho rằng, Tài Quyết Thần Lực mặc dù sẽ tận dụng hết sức lực của chúng ta, nhưng cũng không thể không sử dụng. Vào thời điểm mấu chốt, lực lượng kinh khủng như thế thường thường có thể tạo được hiệu quả quyết định thắng bại, ta cho rằng, điều kiện trước tiên là chỉ cần có được Quân Đoàn khác đủ sức để duy trì là có thể tiếp tục sử dụng lại, cũng không phải là chuyện lớn gì lắm. Hơn nữa, Tài Quyết Thần Lực này nếu muốn tăng lên tất nhiên cùng với thực lực đấu khí của thân thể chúng ta có liên quan, cùng sát khí, ý chí lực, chiến ý đều có liên quan. Nhưng là, nếu muốn khống chế được tốt hơn cái Tài Quyết Thần Lực này, sợ rằng cũng chỉ có thông qua sử dụng nhiều lần mới có hiệu quả. Càng huống chi, tình huống màng lưới sục sôi Tài Quyết Thần Lực cải tạo thân thể chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu, ta không cách nào tưởng tượng được nếu như vẫn liên tục cải tạo tiếp nữa, Tử Thần Long Lang kỵ binh chúng ta sẽ biến thành cái hình dáng gì nữa. A! Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, loại tình trạng cải tạo này không phải chỉ xuất hiện ở trên người chúng ta, mà đồng thời cũng xuất hiện trên người Long Lang. Sau khi cải tạo, cấp bậc ma thú tựa hồ không hề bị hạn chế của bình cảnh, đây cũng là lý do vì sao đa số tọa kỵ Long Lang đều xuất hiện dấu hiệu có tiến hóa.”
Nghe xong Diệp Hồng Nhạn giải thích, Diệp Âm Trúc rốt cục thông suốt rõ ràng về Tài Quyết Thần Lực, trên mặt hắn chợt toát ra vẻ tươi cười:
“Hồng Nhạn, ngươi nói, nếu như các ngươi mỗi ngày đều có thể dưới sự yểm trợ của đại quân tiếp tục giáng cho Pháo Đài Lôi Thần Chùy một cái Tài Quyết Thần Lực, qua một thời gian ngắn, chẳng phải là Cứ điểm này sẽ biến thành hư hỏng hoàn toàn sao?”
Diệp Hồng Nhạn sau khi suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói:
“Rất có khả năng. Cứ điểm dù kiên cố đi nữa cũng có giới hạn, nếu như để cho chúng ta không ngừng dùng Tài Quyết Thần Lực công kích, có lẽ có thể phá vỡ được lực phòng ngự kiên cường vững chắc của thành lũy Cứ điểm.”
Diệp Âm Trúc bật cười nói:
“Không, ta sẽ không để cho các ngươi dễ dàng làm như vậy nữa.”
“Tại sao?” Diệp Hồng Nhạn hơi tò mò hỏi.
Diệp Âm Trúc nói:
“Một là, sau một lần bị thua thiệt, Pháo Đài Lôi Thần Chùy đối với việc phòng ngự thành tường nhất định có tăng cường, mà các ngươi sau mỗi lần ra tay, thực lực bản thân sẽ mất đi không còn gì, một khi gặp phải bộ đội thần tốc hoặc là không quân của đối phương công kích, cũng rất có thể sinh ra tổn hại. Đây dứt khoát không phải là điều ta muốn nhìn thấy, tánh mạng của mỗi người các ngươi ở trong lòng ta nếu như so với tên Sư vương Cổ Đế kia còn trọng yếu hơn. Hai là, nếu như Tử quay về nhìn thấy đệ nhất Cứ điểm của Thú nhân tộc bị chúng ta làm cho hư hỏng hoàn toàn, ngươi nói xem, hắn có tức giận hay không đây?”
Diệp Hồng Nhạn đầu tiên là thoáng sửng sốt một chút, ngay sau đó, trên gương mặt tĩnh mịch lạnh như băng của hắn, lộ ra một nụ cười hiếm thấy, có lẽ là đang nghĩ đến bộ dáng của Tử khi nhìn thấy cảnh tượng hư hỏng của Pháo Đài Lôi Thần Chùy thì phải.
-o-o-o-
Cổ Đế đái lĩnh mười vạn đại quân hành quân hết tốc lực, đây là lần đầu, hắn tự mình xuất chinh, chính là để có thể đem tất cả bọn Bỉ Mông cự thú phản bội đó một mẻ hốt hết.
Năm vạn Hoàng kim Quân Đoàn, năm vạn Bạch hổ Quân Đoàn, mặc dù Thú nhân binh sĩ đi theo hắn chỉ có mười vạn người, nhưng chính là bộ phận kết hợp tinh duệ nhất của cả bộ lạc Lôi Thần và Chiến Thần bộ lạc.
Sau khi bàn bạc, Hổ Vương Kiều Khoa Nhĩ cũng không có đi cùng hắn, mà là ở lại trấn thủ Cứ điểm, trong hai Tù trưởng Đại bộ lạc nhất định phải có một người ở lại Pháo Đài Lôi Thần Chùy. Cổ Đế cũng không biết lần này truy đuổi phải mất thời gian bao lâu, đối với công cuộc phòng ngự Cứ điểm đó tuyệt đối không thể hời hợt được.
Nhưng mà, hết thảy lại không thuận lợi như dự tính của Cổ Đế. Khi hắn đái lĩnh mười vạn quân tinh duệ rời khỏi Cứ điểm, truy tìm theo dấu chân Bỉ Mông cự thú lưu lại, mãi cho tới bây giờ, vẫn như trước chưa nhìn thấy bóng dáng một đầu Bỉ Mông cự thú nào.