Một vạn con voi Ma mút dũng mãnh đồng thời phi nước đại, nhất thời tạo nên một trận động đất trong Cầm Thành. An Kỳ quát to một tiếng, như phối hợp với sự tấn công dũng mãnh của Ma mút kỵ sĩ đoàn. Từ không trung bay thẳng đến Tử Tinh Quân Đoàn phía trước đánh tới.
Người khác không biết An Kỳ, nhưng Cách Lạp Tây Tư thì trong tâm nhận thức thầm nghĩ, đây không phải là người thân mật của Tử sao? Nhận thức được điều này, hắn cũng không ngăn cản An Kỳ, mà là nghênh đón công kích dũng mãnh của Ma mút kỵ sĩ đoàn.
Cười ha ha, Cách Lạp Tây Tư hét lớn một tiếng: “ Cứng chọi cứng. Tốt, Lão tử ta thích như vậy, đến đây đi.”
Nhũ quang màu trắng từ cái đầu trọc của hắn lưu chuyển tới dưới chân, thân thể cường tráng trong nháy mắt chuyển hóa. Bản thể kinh khủng của Chiến Tranh Cự Thú rốt cuộc cũng xuất hiện trên chiến trường.
Voi Ma mút dũng mãnh, cho dù là Hoàng Kim Ma mút vương, trước thân thể khổng lồ của Cách Lạp Tây Tư cũng trở nên nhỏ bé. Cách Lạp Tây Tư chỉ dựa vào sức lực một người ngang nhiên nghênh đón công kích của Ma mút kỵ sĩ đoàn. Mục tiêu trước mắt của hắn chính là Ma mút thánh kỵ sĩ Sa Khuê Nhĩ.
Xuất thân từ Pháp Lam, Sa Khuê Nhĩ có thể nói là có kiến thức rất rộng, nhìn thấy bản thề của Cách Lạp Tây Tư, hắn không nhịn được trong lòng cả kinh. Rốt cuộc ý thức được chính mình đến tột cùng là đang chiến đấu với cái gì.
Chiến Tranh Cự Thú, trong Thú Nhân Tộc chính là có thân thể mạnh mẽ nhất, thực lực của hắn quả thật rất kinh khủng. Cùng lúc đó, Sa Khuê Nhĩ trong lòng cũng sinh ra một ý nghĩ quái dị. Nếu Chiến Tranh Cự Thú này là tọa kỵ của mình, sợ rằng vị trí Pháp Lam thánh kỵ sĩ sẽ phải được xếp hạng lại ah.
Sa Khuê Nhĩ mặc dù cường hãn, nhưng hắn cũng không phải kẻ ngu, mắt nhìn thấy thân thể kinh khủng của Cách Lạp Tây Tư vọt tới, hắn trước tiên khống chế Ma Mút Hoàng Kim Vương đổi phương hướng khác, nghiêng người xông ra ngoài.
Cách Lạp Tây Tư cũng không truy đuổi hắn, vọt lên trước chỉ là lấy thế để bất chợt chuyển hướng, hai cái móng trước trong nháy mắt giơ lên. Chiến Tranh Cự Thú đúng như danh xưng của nó, nương theo hai cái chân kinh khủng kia hạ xuống.
Ầmmm – mặt bằng Trung tâm Cầm Thành một lần nữa vỡ tan, , uy lực của Chiến Tranh Tiễn Đạp chợt bộc phát. Năng lượng bộc phát làm mặt đất bay lên, đây mới thực sự là động đất ah.
Dưới sự công kích, nhất thời mấy trăm voi Ma mút dũng mãnh kịch liệt chấn động bay lên trời, Bất quá lực phòng ngự của voi Ma mút quả thực không tệ. Trúng đòn Chiến Tranh Tiễn Đạp nhưng thân thể không bị nghiền nát. Bất quá bộ xương bị vỡ thanh âm lan truyền rõ ràng khắp chiến trường.
“ Nặc Vân, ngươi tới chỉ huy.” Tử nhàn nhạt thản nhiên nói một câu, thân thể đã bay lên trời. Đạt đến Bạch cảnh như hắn tự nhiên có thể phi hành, hướng An Kỳ bay tới.
Long Sư Nặc Vân nhìn tâm tình lộ rõ ràng trên mặt Tử trong lòng không nhịn được có vài phần nghi hoặc. Nữ nhân kia là ai? Nhìn qua như là người Tinh Linh tộc, như thế nào Tử Đế lại có tâm tình hoàn toàn khác với nàng.
Tử Đế không phải nói là hắn đã có thê tử rồi sao? Chẳng lẽ chính là nữ nhân Tinh Linh tộc này.
Ma mút kỵ sĩ đoàn đã vọt tới, cũng không cho nàng thời gian tự hỏi quá nhiều. Nặc Vân ngay lập tức thay thế vị trí Tử ra lệnh: “ Sơn Lĩnh Cự Nhân, Bạch Kim Bỉ Mông, dẫn Bỉ Mông quân đoàn xuất chiến.”
Bỉ Mông Cự Thú sớm đã không còn nhịn được nữa rồi, nghe mệnh lệnh của Nặc Vân, ba vị Bạch Kim Bỉ Mông Vương củng Sơn Lĩnh Cự Nhân Minh đồng thời hiện ra bản thể, bước tiến hùng tráng, dẫn theo tám trăm Bỉ Mông chiến sĩ, hướng Ma mút kỵ sĩ đoàn phát động tấn công.
Thực lực của Cách Lạp Tây Tư trên chiến trường không phải là lần đầu tiên phô bày, khi hắn nhảy vào trong Ma mút kỵ sĩ đoàn, chỉ có thể dùng câu đánh đâu thắng đó để hình dung, không có một con Ma mút nào có thể ngăn cản cước bộ của hắn. Dưới Chiến Tranh Tiễn Đạp, mấy trăm tên Ma mút kỵ sị ngay cả cơ hội phát huy cũng không có thì đã mất đi chiến đấu lực, thậm chí còn bị chính con voi Ma mút của mình đè chết.
Năng lượng mạnh mẽ không ngừng tăng lên, mỗi một lần đều làm cho không khí gần như đọng lại. Cách Lạp Tây Tư chỉ là bằng sức mạnh của thân thể ở bên trong Ma mút kỵ sĩ đoàn đấu đá lung tung, hễ bị thân thể khổng lồ của hắn đụng tới, cho dù là Ma mút dũng mãnh cũng bị đánh bay.
Tấn công của Voi Ma mút lên người Cách Lạp Tây Tư giống như chỉ để gãi ngứa cho hắn, ngay cả một dấu vết lưu lại cũng không có.
Một vạn tên Ma mút kỵ sĩ phát động công kích, trong lúc bị ảnh hưởng của Cách Lạp Tây Tư đã giảm khí thế, đúng lúc này Bỉ Mông Quân Đoàn đã xông tới.
Ba vị Bạch Kim Bỉ Mông động tác kinh nhân cơ hồ đồng thời bắt được một đầu voi Ma mút, sau một khắc, bọn họ dựa vào lực lượng cường hãn của mình đem voi Ma mút xé làm đôi, không thèm đề ý tới kỵ sĩ trên lưng voi.
Trước sự cường hãn của thủ lĩnh, Bĩ Mông quân đoàn chiến sĩ hai mắt nhất thời đỏ lên. Dưới hàng trăm lợi trảo cường hãn, xuất ra công kích năng lực thật khủng khiếp. Bọn họ muốn chứng minh cho mọi người thấy, bọn họ mới chính là đội ngũ lục chiến vô địch.
Tám mươi Hoàng Kim Bỉ Mông phía trước, bằng lực lượng bản thân, lợi dụng sự xông lên nhanh chóng của Ma mút kỵ sĩ đoàn mà áp tới, nhất thời cả chiến trường trở nên hỗn loạn.
Chiến đấu ở bên dưới cũng không có ảnh hưởng tới hai người trên không trung.
Bất kể là Tử hay An Kỳ cũng dường như không nghe thấy âm thanh chém giết bên dưới.
Bay vào giữa không trung, Tử đi tới trước mặt An Kỳ, mà An Kỳ vọt tới trước cũng là đang hướng song chỉ về phía hắn.
“ Ngươi….” An Kỳ có chút kinh hoảng nhìn Tử.
“ Trở về rồi sao?” Tữ bình tĩnh yên lặng nhìn An Kỳ, ánh mắt lóng lánh Tử quang. Tâm tình của hắn rất ít khi rung động kịch liệt như bây giờ.
Thân thể mềm mại của An Kỳ không ngừng run rẩy. Từ khi chia tay Tử, dưới sự trợ giúp của Tư Long, thực lực của nàng lại tăng lên, cũng đã đạt tới Tử cấp cửu giai.
Nhưng là, trong lúc này lực lượng mạnh mẽ đó dường như biến mất, căn bản không thể nào làm cho trái tim run rẫy của nàng bình tĩnh trở lại.
“ Ngươi đi đi, các ngươi không thể nào chiến thắng Pháp Lam đâu.” An Kỳ cắn răng, rất vất vả mới nói được những lời này.
Tử lẳng lặng nhìn nàng, trong mắt tử quang ngày càng mạnh. Ánh mắt sáng quắc của hắn, chăm chú nhìn An Kỳ, làm trái tim nàng càng run rẩy. Nàng thỉnh thoảng nhìn về hướng cổng Cầm Thành, e sợ Tư Long phát hiện Tử đang ở đây.
Đột nhiên, thân thể Tử hư ảo xuất hiện ngay trước mặt An Kỳ, không đợi An Kỳ phản ứng lại, đã nắm chặt bàn tay nhỏ bé của nàng, thân thể nàng so sánh với thân thể to lớn của Tử bỗng trở nên nhỏ bé.
Nắm tay An Kỳ, Tử kéo nàng tới trước mặt mình, lẳng lặng nhìn ánh mắt màu xanh biếc đang kinh hoảng của nàng: “ Nhớ kỹ, nàng là nữ nhân của ta.”
An Kỳ trong tâm như muốn bùng nổ, đại não một lần nữa trống trãi, tử quang thu liễm. Thân thể của Tử trong phút chốc lấy lại hình dáng con người. Bây giờ hắn đã ôm trọn thân thể An Kỳ vào lòng.
Lồng ngực Tử rất ấm áp, đây là phản ứng đầu tiên An Kỳ phát hiện, tâm tình của mình chưa bao giờ dễ chịu như vậy. Cảm giác thật an toàn là cho thân thể Nữ vương Tinh Linh tộc này kịch liệt run rẫy, giờ phút này, Nàng quên hết nơi này là chiến trướng, thậm chí quên luôn cả Tư Long, quên tất cả…
Gương mặt cương nghị không ngừng giãn ra, môi Tử nhẹ nhàng chiếm lấy môi nàng. Chiến trường thì sao chứ? Nàng chính là nữ nhân của hắn.
Tử hôn rất mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức không cho An Kỳ bất cứ cơ hội cự tuyệt nào. An Kỳ cũng không cự tuyệt, nàng đột nhiên phát hiện, trong lòng mình phát sinh cảm giác vui sướng chưa bao giờ có. Tại giờ khắc này, nàng rõ ràng cảm giác được, cho dù chết cũng đáng.
Hai cánh tay mềm mại như nường nhẹ nhàng đặt lên lồng ngực tráng kiện của Tử, phảng phất như muốn đem tình yêu và sự kinh hoảng của mình phát tiết ra. An Kỳ điên cuồng đáp lại nụ hôn mạnh mẽ của Tử.
Cách Lạp Tây Tư một mình rong ruổi trong chiến tuyến của đối phương, ánh mắt ngẫu nhiên liếc hướng không trung, âm thầm than thở. Tử lão đại không hổ là Tử lão đại, ngay cả hôn nữ nhân cũng bá đạo như vậy, thật là bội phục ah.
Bên kia Long Sư Nặc Vân thì lại có cảm thụ khác. Nàng phát hiện chính mình có cảm giác ghen ghét, chẳng lẽ mình không bằng nữ nhân kia? Nếu như bây giờ trong lồng ngực hắn là nàng thì tốt biết bao.
Ôm An Kỳ, Tử chậm rãi từ không trung hạ xuống. Thân thể cường tráng của hắn trực tiếp rơi vào trong chiến trường, quang mang màu tím phát ra, từ trong tay vung lên, một đầu Ma mút cùng kỵ sĩ trên lưng đồng thời biến thành tử tinh, trong nháy mắt bị nghiền nát.
Trong lúc này, thậm chí ánh mắt của Tử vẫn còn nhìn An Kỳ, nhưng tay kia của hắn động tác không ngừng, quang mang màu tím đến đâu không có một Ma mút kỵ sĩ nào có thể ngăn cản.
Tử Tinh Bỉ Mông đạt tới Bạch cảnh tam cấp thực lực đúng là cường hãn. Tử làm vậy chính là muốn chứng minh mình có khả năng bảo vệ nàng.
An Kỳ si ngốc nhìn kỹ Tử, cảm giác với bên ngoài đã hoàn toàn biến mất. Dưới tuyên ngôn của Tử, nàng đột nhiên phát hiện, sợ hãi trong lòng đã biến mất, nàng bây giờ chỉ muốn nhìn thật kỹ nam nhân trước mặt thêm vài lần. Dù là sau một giây nữa sẽ chết, nàng cũng không hối tiếc.
Đối với nàng mà nói, phải làm bây giờ chính là chờ cái chết tới. Nàng chưa bao giờ hy vọng xa vời Cầm Thành có thể chiến thắng Pháp Lam đại quân, nhưng nàng không hối hận, từ lúc là Tinh Linh Nữ Vương đến bây giờ, An Kỳ biết chính mình vì sợ chết mà đã làm ra nhiều tội lỗi. Có thể chết trong lồng ngực ấm áp của người yêu, nàng cuộc đời này đã không còn gì hối tiếc.
Hai quân đoàn khác của Pháp Lam cũng đã tiến vào bên trong Cầm Thành, sân rộng trung tâm Cầm Thành nhất thời chìm đắm trong hỗn chiến giữa hai phe.