Tiếng nổ lớn vang lên, tấm chắn màu xanh biếc bị phá vỡ trong nháy mắt, nhưng dù sao nó cũng làm suy giảm uy lực của Cao cấp Ma Đạo pháo rất nhiều. Chỉ có gần hai trăm hủy diệt ở gần đó biến mất trong Kim quang, không tạo ra đả kích hủy diệt đối với Đại Bàng Giải và Hủy Diệt. Thân thể Hương Loan trong nháy mắt khi tấm chắn màu xanh biếc bị phá vỡ bay ra ngoài. Bị lực trùng kích mãnh liệt bắn ra rất xa, năng lượng ba động kịch liệt, mặt nàng nhìn có vẻ tái nhợt, há mồm phun ra một ngụm máu tươi. Điều không thể tưởng tượng này khiến cho những người thuộc Mễ Lan đế quốc cùng với những người biết Hương Loan Công chúa trên chiến trường đều ngẩn người. không ai ngờ được rằng, ở thời điểm này, Hương Loan lại ngăn cản công kích của Cầm Đế hào nhằm về đám Thâm Uyên sinh vật cao cấp.
Đúng vào lúc này, một chuyện khiến cho các Chiến Sĩ Mễ Lan càng không thể chấp nhận lại đã xảy ra. Tiêm thứ màu tím đen lại xuất hiện. Lúc này nó không hề đâm vào ngực Thần Thú hoặc là Pháp Lam Thánh Kỵ Sỹ nữa, mà vị trí xuất hiện của nó, lại là trên ngực Tây Đa Phu Nguyên soái. Tiêm thứ sắc bén, làn Hắc vụ nồng nặc, một tiếng cười lạnh như băng lại xuất hiện trên chiến trường. Tây Đa Phu Nguyên soái đang chỉ huy Đại quân chiến đấu ở bốn mặt thành tường chợt cứng người lại, không dám tin tưởng nhìn Hương Loan trong không trung, lại nhìn Tiêm thứ màu tím đen trong ngực mình, sinh cơ của lão đang trôi đi rất nhanh.
- Không!!!!!!!!!!!!!!
Một tiếng kêu thê lương từ trong Hàng không mẫu hạm phát ra, tiếng kêu như rỉ máu đó khiến cho trái tim các Chiến Sĩ rung động. Trên mặt Tây Đa Phu Nguyên soái hiện lên vẻ quyết tử. Thân là Nguyên soái của Mễ Lan đế quốc, Mễ Lan chi mâu, đồng thời cũng là một trong các Trưởng lão của Đông Long Bát tông. Ông tuyệt đối sẽ không để mình kém hơn Pháp Lam Thánh Kỵ Sỹ. Hai tay nắm chặt tiêm thứ màu tím đen đột nhiên đâm trước ngực, một khắc sau, trên người ông lóe lên quang mang Đấu Khí màu tím chói mắt. Cũng là lựa chọn như vậy, cũng thảm thiết như vậy, nhưng càng khiến Diệp Âm Trúc chấn động hơn nhiều. Không hề do dự, Diệp Âm Trúc đã xuất hiện bên cạnh Tây Đa Phu Nguyên soái. Nhưng vì khoảng cách lúc trước giữa hắn và Tây Đa Phu Nguyên soái thật sự quá xa. Hơn nữa sự xuất hiện của Hương Loan trong không trung đã hấp dẫn sự chú ý của hắn. Cho nên khi Diệp Âm Trúc đến được gần Tây Đa Phu Nguyên soái, thì vụ nổ mạnh đã xảy ra. Thời khắc cuối cùng khi Tây Đa Phu Nguyên soái nổ tan, miệng ông giật giật như muốn nói gì đó với Diệp Âm Trúc.
Oanh…
Uy lực của một cường giả Tử Cấp lục giai tự bạo rất khủng bố. Trong màn hắc vụ truyền ra một tiếng kêu rên, Ám Ảnh Ma Vương lại xuất hiện hiển nhiên đã không chiếm được tiện nghi gì. Tiêm thứ màu tím đen của hắn ở thời khắc cuối cùng mới rút ra khỏi có thể Tây Đa Phu Nguyên soái, khó tránh khỏi bị lực trùng kích do Tây Đa Phu tự bạo mang đến.
- Hỗn đản.
Diệp Âm Trúc không thể kìm được cơn phẫn nộ trong đầu. Đối với hắn mà nói, Tây Đa Phu Nguyên soái không chỉ là một vị trưởng giả đáng kính, là Trưởng lão của Đông Long, đồng thời hắn cũng là Gia gia của Hải Dương. Cho dù không phải Gia gia thân sinh, nhưng Diệp Âm Trúc hiểu rất rõ, vị Tây Đa Phu này có địa vị rất quan trọng trong lòng Hải Dương. Trước khi gả cho Diệp Âm Trúc, Hải Dương luôn coi Tây Đa Phu Nguyên soái là người thân duy nhất của mình. Âm thanh truyền ra từ Khách Âm Thương của Cầm Đế hào Diệp Âm Trúc nghe thấy rất rõ ràng. Hắn hoàn toàn không thể nào tưởng tượng được nỗi thống khổ của Hải Dương đang chịu đựng lúc này là như thế nào. Hắn điên cuồng huy động Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngân Cầm trong tay, bảy sợi Cầm huyền run lên, Bạo âm mãnh liệt khiến cho không khí bị vỡ ra. Nhưng mà, Tây Đa Phu Nguyên soái tự bạo lại chia cách Diệp Âm Trúc và thân ảnh màu đen kia ra xa nhau. Khi Âm Dương Trảm của hắn như lưỡi dao sắc bén sắp đánh trúng đối thủ, thì Ám Ảnh Ma Vương lại biến mất. Uy lực tự bạo của cường giả Tử Cấp vô cùng khủng bố. Ngay cả một phần thi thể của Tây Đa Phu Nguyên soái thậm chí cũng không được lưu lại. Vị Thống soái giỏi nhất trong một thế hệ của Mễ Lan đế quốc này suốt đời sống trên lưng ngựa, lại có kết cục thi cốt không còn này.
Mắt Diệp Âm Trúc đỏ lên, Linh hồn lực khổng lồ bùng nổ, hóa thành một vòng Hồn hoàn mở rộng ra thật nhanh. Hồn châu Kim sắc hiện lên trên Mi Tâm của Diệp Âm Trúc, phiêu phù trên đỉnh đầu hắn. Một vòng quang mang Kim sắc từ Hồn châu phát ra, trong nháy mắt đã bao phủ trong phạm vi mấy ngàn thước vuông.
Ám Ảnh Ma Vương mặc dù một chiêu trúng đích, hơn nữa còn trốn thoát khỏi công kích của Diệp Âm Trúc. Nhưng hắn đã bị thương một chút khi Tây Đa Phu Nguyên soái tự bạo, chậm trễ một khắc. Mà ngay lúc đó, quang mang do Hồn châu phát ra đã bao phủ lấy hắn. Dưới tác dụng của quang mang kim sắc nhàn nhạt, mặc dù thân thể của Ám Ảnh Ma Vương không hiện hình, nhưng thông qua Linh hồn trùng kích, thân thể của hắn lập tức có thêm một tầng kim sắc. Trong nháy mắt, Linh hồn lực của Diệp Âm Trúc đã hoàn toàn tập trung vào hắn.
- Cách Lạp Tây Tư, Minh .
Ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng, Diệp Âm Trúc đã như Lưu tinh cản nguyệt đuổi theo. Được Thiểm, Lôi hỗ trợ, nói về tốc độ hắn cũng không chậm hơn Ám Ảnh Ma Vương là bao nhiêu, dựa vào sức tập trung mạnh mẽ của Hồn Châu, rất nhanh đuổi theo Ám Ảnh Ma Vương. Hai đạo quang ảnh khổng lồ đồng thời từ pháo đài bay lên, ở giữa không trung, hai đạo thân ảnh này trong nháy mắt chuyển hóa thành hình thái năng lượng bay về phía Diệp Âm Trúc. Như trên người Diệp Âm Trúc có lực hấp dẫn khổng lồ nào đó, bọn họ xuất phát sau mà đến trước, kết hợp hoàn toàn với thân thể Diệp Âm Trúc. Đây là Thần Thú Chi Khải, trải qua Linh hồn chi hỏa của Phĩ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Đại sư thiêu đối, cùng với năng lượng đặc thù của Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư và Sơn Lĩnh cự nhân Minh, khải giáp hoàn mỹ Màu lam trong nháy mắt xuất hiện trên người Diệp Âm Trúc. Ma Văn song dực cũng vì có sự gia nhập của chúng nó mà có thêm một vầng sáng màu lam mênh mông. Năng lượng khổng lồ không gì sánh nổi đánh sâu vào thân thể Diệp Âm Trúc, khiến cho tốc độ của hắn vốn kém Ám Ảnh Ma Vương một chút chợt tăng lên. Hắn ở trong không trung, người bình thường thậm chí ngay cả tàn ảnh của hắn cũng không nhìn thấy, chỉ lóe lên một cái đã đuổi đến sau lưng Ám Ảnh Ma Vương.
Diệp Âm Trúc sớm đã rất căm hận đối phương, Kim quang lóe lên, không hề do dự phát ra Sinh mệnh năng lượng của mình. Có lẽ bởi vì Diệp Âm Trúc trước kia chưa từng có khí thế mãnh liệt như vậy, khiến cho Ám Ảnh Ma Vương nhìn thấy vầng kim quang khổng lồ phát ra trên người hắn không khỏi cảm thấy bối rối. Lúc này nếu còn tiếp tục ẩn hình đối với hắn mà nói đã không còn ý nghĩa gì. Dù sao, cứ tiếp tục duy trì ẩn hình thì cũng phải tiêu hao Tử Năng. Thân hình đột nhiên ngừng lại, Hắc vụ trong nháy mắt mở rộng ra, muốn bao phủ Diệp Âm Trúc vào trong đó.
Diệp Âm Trúc hừ lạnh một tiếng, Siêu Thần khí Khô Mộc Long Ngân Cầm chém mạnh ra, năng lượng khổng lồ chợt phát ra, Âm Dương Trảm như tia chớp chém tới.
Chiêu này ẩn chứa Sinh mệnh năng lượng khổng lồ chính là khắc tinh của Tử Năng. Nhìn thấy Hắc vụ nhạt đi rất nhiều, trong nháy mắt bị phá tan, hóa thành hai mảnh bị Sinh mệnh năng lượng trên người hắn phá vỡ. Hồn châu kim sắc mà Diệp Âm Trúc phát ra lúc này đã về tới Mi Tâm của hắn. Nhưng không hề trở lại Tinh thần chi hải, mà biến thành một Cầm văn màu vàng hiện lên ở giữa Mi tâm hắn. Cùng lúc đó, một viên Quang châu màu đen cũng lặng lẽ hiện lên ở giữa chỗ lõm trên ngực Khải giáp màu lam. Một tia Linh hồn ba động kỳ dị trong nháy mắt mang đến cho bộ Khải giáp này một cảm giác đặc biệt. Quang mang màu lam trong nháy mắt thu lại, bộ Khải giáp do ba Thần Thú tạo thành, gồm cả hai cánh trong phút chốc đã xảy ra biến đổi về chất. Lam quang vừa thu lại trong nháy mắt lại phát ra, nhưng màu sắc đã biến thành màu Bạc, bao gồm cả Ma Văn song dực ở bên trong cũng hóa thành màu Bạc, chỉ có viên Hồn châu màu đen trước ngực là vẫn còn có màu sắc như cũ.
So sánh với Khải giáp màu lam lúc trước, Khải giáp này nhìn từ bề ngoài không có gì biến hóa. Nhưng khí tức của nó đã hoàn toàn dung hợp, Linh hồn ba động không ngừng phát ra, dung hợp làm một với khí tức Linh hồn của Diệp Âm Trúc. Năng lượng ba động khổng lồ trong nháy mắt đã hoàn toàn xua tan làn Hắc vụ nồng đậm của Ám Ảnh Ma Vương.
Cái gì gọi là Thần khí, đây mới là Thần khí chân chính. Thần khí mà Long Khi Nỗ Tư Đại lục trước kia vẫn nói thực ra chỉ là Vũ khí đỉnh cấp mà thôi. Cho dù là Siêu Thần khí, cũng chỉ là Vũ khí phù hợp với Thứ Thần Cấp cường giả. Mà bộ Khải giáp trên người Diệp Âm Trúc lúc này, nên thuộc về Thần chân chính.
Lúc trước, khi bộ Khải giáp này không hoàn toàn thể hiện ra uy lực của nó, Diệp Âm Trúc đã dựa vào thực lực Thứ Thần Cấp tam giai của mình chém giết Ám Tháp Tháp Chủ Tư Long. Khi đó thực lực của Tư Long chính là Thứ Thần Cấp bát giai.
Có thể thấy bộ Khải giáp do ba Thần Thú tạo thành có tác dụng tăng phúc mạnh như thế nào. Mà lúc này, thực lực của Diệp Âm Trúc đã không còn là Thứ Thần Cấp tam giai, mà là Thứ Thần Cấp lục giai. Mặc dù bộ Khải giáp Thần khí chân chính này không thể đưa hắn đạt đến trình độ Thần. Nhưng trong nháy mắt cũng đã khiến hắn tăng lên đến trình độ Thứ Thần Cấp đỉnh cao.
Cảm giác sợ hãi xuất hiện trong lòng Ám Ảnh Ma Vương. Trong bốn Đại Ma Vương, nói về thực lực, hắn là một người yếu nhất. Diệp Âm Trúc ở trước mặt cho hắn cảm giác phiền toái. Bởi vì Linh hồn cường đại nên không thể đánh lén thành công. Nhưng Diệp Âm Trúc mặc Thần Thú Khải Giáp cho hắn cảm giác khủng bố. hắn rõ ràng phát hiện được, thực lực của Nhân loại trước mặt này dường như đã tăng lên cao hơn mình. Hơn nữa, áp lực Linh hồn do hai viên Hồn Châu giao nhau sinh ra khiến cho Ám Ảnh Ma Vương sợ hãi trong lòng. Hắn không muốn tiếp tục chiến đấu như vậy. Đối với Ma Vương như bọn họ mà nói, không gì quan trọng bằng bảo vệ tính mạng mình.